Nhưng nếu như cần thiết, hắn vẫn có thể tiến vào trong Lôi Viêm không gian.
Mà ở bên trong Lôi Viêm không gian còn bị hắn trấn áp tàn hồn của Lôi Thần!
- Chẳng lẽ Lôi Thần cũng là một trong mười người kia? Thực lực của hắn từng liệt trước mười tại Tân Thế Giới? Vậy tại sao hắn lại luân lạc tới thế giới thấp kém như Vũ Thiên đại lục?
Nghĩ tới phiền toái kia, trong lòng Tần Phàm không khỏi hiện lên nghi vấn.
Nhưng vào lúc này hắn không thích hợp đi vào Lôi Viêm không gian hỏi thăm tàn hồn của Lôi Thần.
- Thực lực của Mộc Hoàng thập phần khủng bố, người này tinh thông y thuật cùng độc thuật, giỏi cứu người cũng giỏi giết người. Tương truyền hắn từng thi triển Đại Hoàn Hồn Thuật cứu một đảo chủ danh hiệu "Thần", cũng từng thi triển mộc hệ độc thuật giết hết hải thú trong một khu hải vực. Ngoài ra cả Mộc Hoàng thần đảo đều tu tập mộc hệ nguyên giới, dù sao các ngươi trong cuộc chiến gặp phải bọn họ phải cẩn thận một chút!
Nhìn thấy người của Mộc Hoàng thần đảo tiến vào Thiên Tài Đảo, Mạc Thiên Dương lại thấp giọng bổ sung.
- Thập Thần Cửu Đế Thất Hoàng không có một người nào là kẻ yếu, hai mươi sáu cường giả mỗi người đều có được thực lực cửu cấp bán thần viễn siêu bình thường!
Ngoài ý muốn chính là lúc này cả Mạc Lợi đảo chủ cũng cảm khái mở miệng:
- Nếu cuộc đời này của Mạc Lợi ta có cơ hội đạt được một trong những danh hiệu kia, chết cũng không tiếc!
Tiến tới thực lực cảnh giới cấp bậc đảo chủ, bởi vì giấc mộng trở thành Nhân Thần cuối cùng, bọn họ không còn bao nhiêu theo đuổi. Mà con đường thành thần đối với đại bộ phận đảo chủ thật sự quá xa, cho nên có thể nói, danh hiệu Thập Thần Cửu Đế Thất Hoàng chỉ sợ là theo đuổi lớn nhất của đại bộ phận đảo chủ.
Mạc Lợi đảo chủ cũng không ngoại lệ, hắn muốn đạt được danh hiệu như thế.
Tần Phàm nhìn ra được khi Mạc Lợi đảo chủ nhìn tới Mộc Hoàng đảo chủ, đôi mắt biến thành nóng rực.
- Muốn đạt được danh hiệu như vậy thật sự quá khó khăn!
Tần Phàm cũng hiểu rõ.
Muốn trở thành cửu kiếp bán thần đã là muôn vàn khó khăn, huống chi là người cực mạnh trong cửu kiếp bán thần.
Nhưng tận đáy lòng của hắn không phải là có dã tâm không muốn khuất dưới người khác?
- Một ngày nào đó bên trong hai mươi sáu danh hiệu kia sẽ có một thuộc về ta!
Đôi mắt hắn yên lặng nhìn phía chân trời, bình tĩnh mà kiên định.
- Đi thôi, tiến vào Thiên Tài Đảo!
Nhìn đoàn người Mộc Hoàng thần đảo hoàn toàn biến mất, lúc này Mạc Lợi đảo chủ mới phất phất tay nói.
Bởi vậy có thể thấy được bên trong cường giả cấp bậc đảo chủ cũng phân chia địa vị cao thấp, đối mặt với Mộc Hoàng trong Thất Hoàng, ngay cả Mạc Lợi đảo chủ luôn biểu hiện tính cách bá đạo cũng phải tránh lui.
Đồng thời không thể nghi ngờ cũng là khơi dậy khát vọng theo đuổi thực lực trong lòng hắn.
Thập Thần Cửu Đế Thất Hoàng, đại biểu cho hai mươi sáu danh hiệu cực mạnh của Tân Thế Giới, tin tưởng mỗi một võ giả đều muốn được đề danh bên trong.
Đặc biệt là Tần Phàm cùng Mạc Thiên Dương, nam nhi nhiệt huyết làm sao lại không muốn nổi danh thiên hạ?
Phía trước chính là Thiên Tài Đảo.
Thiên Tài Đảo mặc dù không lớn như bảy mươi hai thần đảo, nhưng cũng không nhỏ, liếc mắt thật không thể nhìn thấy được biên duyên. Tòa đảo lớn thần bí như thế, trôi nổi trên Thần Hải sương khói mênh mông, thoạt nhìn thật giống như bồng lai tiên cảnh làm cho người ta có loại cảm giác kính sợ nhưng vẫn muốn đến tìm hiểu.
Càng thần kỳ chính là ngay khi mọi người tiến vào trong Thiên Tài Đảo, giống như tiến vào một chiến trường thời viễn cổ, thế nhưng đều mơ hồ cảm giác được một loại nhiệt huyết sôi trào. Khí tức thần bí viễn cổ không ngừng kích thích thần kinh mọi người, dục vọng lẫn khát vọng chiến đấu ngày càng dâng lên mãnh liệt.
Lúc này lại có người của những thần đảo khác tiến vào Thiên Tài Đảo, nhưng không phải cường giả trong Thập Thần Cửu Đế Thất Hoàng, cho nên bọn họ cùng không cần tránh né.
Rất nhanh, đi theo dẫn dắt của Mạc Lợi đảo chủ năm người đáp xuống Thiên Tài Đảo.
Ngay lúc vừa tiến vào trên bầu trời của Thiên Tài Đảo, Tần Phàm liền có thể cảm giác được trọng lực của Thiên Tài Đảo có điều bất đồng với Mạc Lợi thần đảo, tựa hồ làm hai chân mọi người như bị tưới chì, đột nhiên biến thành nặng nề hơn rất nhiều.
- Ha ha, cảm nhận được bất đồng đi? Đây là Thiên Tài Đảo, trọng lực trong này lớn hơn cả bảy mươi hai thần đảo, cho nên mới tuyển định tiến hành cuộc chiến thiên tài ở nơi đây, điều này đối với những thiên tài mà nói cũng là một loại khảo nghiệm!
Lúc này Mạc Thiên Dương lại giải thích.
Tần Phàm gật gật đầu, nhưng chút trọng lực ấy đối với hắn cũng ảnh hưởng không lớn, hơn nữa bởi hắn đã lĩnh ngộ Huyền Vũ thần thông, thậm chí lại biến thành có lợi cho hắn. Huyền Vũ lực vận chuyển trong thân thể, loại trọng lực nặng nề kia liền biến mất.
Bạn đang đọc chuyện tại
TruyenFull.vn
- Nàng không sao chứ?
Hắn chuyển mắt nhìn Kỷ Huyên Nhi hỏi, bởi vì nàng chỉ có thực lực tứ kiếp bán thần nên khí lực kém hơn người khác rất nhiều, vì vậy hắn có chút bận tâm cho nàng.
- Không có việc gì, muội tu luyện cực trí lực nên có thể áp chế trọng lực, ảnh hưởng không lớn.
Kỷ Huyên Nhi nhíu nhíu mày, sau đó trả lời.
Đáp xuống trên Thiên Tài Đảo, mọi người phát hiện cảnh sắc nơi này không tệ lắm, nơi nơi hoa nở chim hót, còn có đủ loại cổ thụ điểm xuyết, đường lớn rộng rãi thông suốt bốn phương, cũng không phải là nơi hoang vu như trong lòng mọi người tưởng tượng.
- Trước khi nơi này còn chưa được chọn làm chiến trường trong cuộc thi thiên tài thần đảo, đích thật là có chút hoang vu, nhưng sau khi được lựa chọn làm chiến trường cho cuộc thi, do bảy mươi hai vị đảo chủ hợp lực cải tạo, thực lực của những vị cường giả cấp đảo chủ vô cùng cường đại, muốn sửa lại hoàn cảnh của một hòn đảo cũng là chuyện dễ dàng!
Nhìn thấy vẻ mặt ngoài ý muốn của mọi người, Mạc Thiên Dương cười giải thích.
Nhìn ra được trước khi hắn đến đây chỉ sợ đã xem qua thật nhiều tài liệu về Thiên Tài Đảo. Cũng may có hắn hiểu biết nhiều tin tức của Thiên Tài Đảo như thế, nhưng có lẽ cũng do Mạc Lợi đảo chủ căn dặn trước, dù sao đường đường là một đảo chủ, tự nhiên sẽ không hạ mình giải thích giới thiệu những việc vụn vặt này cho đám tiểu bối.
Phóng mắt nhìn ra xa xa, mọi người có thể thấy được tận sâu trong đảo có tảng lớn kiến trúc trùng điệp, những kiến trúc đều xây dựng thật cao lớn, tráng lệ, hơn nữa lại giống như đối diện với nhau, hết sức hoa lệ.
- Nhìn xem, những kiến trúc kia là do những vị đảo chủ ngày trước tự mình kiến tạo, mỗi một thần đảo đều có một tòa kiến trúc riêng của mình, một lát nữa chúng ta sẽ đến nơi đó ở lại chờ cuộc chiến thiên tài thần đảo chính thức mở ra. Quan trọng chính là những kiến trúc kia đều ẩn chứa lĩnh ngộ võ đạo phong phú, mọi người không nên bỏ lỡ!
Mạc Thiên Dương lại giới thiệu.
Trong khi nói chuyện thân hình hắn rất nhanh dừng lại, hai mắt nhìn phía trước nhưng đôi chân không nhúc nhích.
Nghe vậy hai mắt Tần Phàm không khỏi ngưng tụ lại.
Khi hắn nhìn thấy dãy kiến trúc kia, trong đầu của hắn nhất thời dâng lên một loại cảm giác rung động. Hắn phát hiện những kiến trúc kia không hề dùng tài liệu thiên nhiên gì, tất cả đều do những cường giả lấy đại năng lực kiến tạo!