TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đan Vũ Càn Khôn
Chương 1393: Chiến trường thứ ba tàn khốc

Tiếp theo hắn dẫn đầu tiến tới cửa trung ương, hắn cũng không muốn bởi vì trợ giúp Mạc Thiên Dương khiến cho mình cũng không thể thông qua cửa thứ hai, vậy thật sự là tổn thất lớn.

- Tần huynh thật sự là càng ngày càng lợi hại!

Nghe vậy Mạc Thiên Dương mới phản ứng lại, vội vàng phóng về hướng cửa truyền tống. Hắn biết lần này nếu không có Tần Phàm trợ giúp, với thực lực của hắn phải rơi lại ngoài năm ngàn người.

Tới lúc này hắn mới hiểu được mức độ cạnh tranh trong cuộc chiến thiên tài thần đảo kịch liệt như thế nào.

Nhưng sau khi nhìn thấy Tần Phàm ra tay hắn không còn cảm thấy được lời Tần Phàm hứa hẹn trước mặt Mạc Lợi đảo chủ là lời hứa của người si nói mộng.

- Có lẽ hắn thực sự có thể phá lệ giúp Mạc Lợi thần đảo tiến vào trước trăm danh!

Nhìn bóng lưng cũng không có vẻ cao lớn kia, trong lòng Mạc Thiên Dương âm thầm cảm thán.

Đối với thanh y nam tử trẻ tuổi kia, hắn phát hiện mình đã hoàn toàn nhìn không thấu.

- Không xong, nhân số hai mươi lăm người đã sắp hết!

Đúng ngay lúc này thanh âm của Tần Phàm bỗng nhiên truyền đến.

Mạc Thiên Dương cả kinh, ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên phát hiện cửa truyền tống chỉ còn lưu lại hai danh ngạch, hơn nữa còn có ba lục kiếp bán thần đang dùng tốc độ cao phóng tới trước cửa.

- Tần huynh, ngươi đi nhanh lên, không cần để ý ta, ngươi có khả năng tiến vào trước một trăm danh, không cần vì ta mà dừng bước ở trong này!

Lúc này Mạc Thiên Dương không khỏi khẩn trương vội vàng nói với Tần Phàm.

- Mạc huynh, đợi lát nữa ngươi không cần hốt hoảng, ta sẽ đưa ngươi đi qua!

Nhưng lúc này Tần Phàm lại có vẻ vô cùng bình tĩnh nói.

Ngay khi Mạc Thiên Dương không khỏi cảm thấy nghi hoặc, trọng lực chung quanh bỗng nhiên biến đổi, hắn cảm giác toàn thân mình giống như bị thái sơn áp đỉnh, lập tức rơi xuống đất.

- Đây là có chuyện gì?

Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Trong lòng Mạc Thiên Dương giật mình, nhưng khi hắn ngẩng đầu liền nhìn thấy ba lục kiếp bán thần kia bỗng nhiên chậm lại không ít.

- Đi!

Tần Phàm quát nhẹ một tiếng, một chưởng đẩy mạnh Mạc Thiên Dương về hướng cửa truyền tống, mà chính hắn cũng lao sát theo sau, trước khi ba gã lục kiếp bán thần đuổi tới thì đã tiến nhập bên trong.

Cửa truyền tống chợt lóe, lưu lại một đám người dự thi khác ở giữa chiến trường, hắn rất nhanh đã biến mất bên trong.

- Thao!

Mà ba người cuối cùng vốn còn cơ hội tranh đoạt danh ngạch đến lúc này mới giống như trút được gánh nặng, nhưng nhìn thấy cửa truyền tống đã đóng lại, nhịn không được mắng to.

- Thông qua cửa thứ hai!

Lúc này trên bảy mươi hai thần tọa cao cao trên không, Mạc Lợi đảo chủ nhìn thấy được một màn này không khỏi thở ra một hơi nhẹ nhõm.

- Mạc huynh, xem ra biểu hiện của Tần Phàm thật không tệ, không thể tưởng được dưới tình huống như vậy còn có thể mang theo Thiên Dương thông qua cửa ải này, cuối cùng thật không biết hắn thi triển vũ kỹ gì không ngờ làm cho ba lục kiếp bán thần giống như bị định trụ lại như thế!

Thái Hư đảo chủ ngồi bên cạnh khẽ cười nói, trận đầu bọn họ còn chưa chứng kiến Tần Phàm, cho nên đây là lần đầu tiên chứng kiến.

- Ân, đó hẳn là một trong những lá bài tẩy của hắn. Ta đã sớm nói qua Tần Phàm không đơn giản, nhưng thật không nghĩ ra hắn có thể cho ta nhiều vui mừng như vậy. Lần này hắn cứu Thiên Dương, xem ra Mạc gia chúng ta đã thiếu hắn một ân tình!

Mạc Lợi đảo chủ gật đầu trầm giọng nói, Mạc Thiên Dương biểu hiện tuy rằng bình thường, nhưng dù sao cũng là người được chọn làm tộc trưởng đời kế tiếp của Mạc gia, thậm chí có thể trở thành đảo chủ Mạc Lợi thần đảo đời tiếp theo, Tần Phàm cứu hắn xem như đối với Mạc gia có ân.

- Không thể không nói lần này biểu hiện của Mạc Lợi thần đảo của huynh thật sự làm cho ta hâm mộ, đến tận bây giờ còn chưa có người nào bị loại bỏ, ngay cả thực lực thấp nhất như Kỷ Huyên Nhi cũng thuận lợi thông qua cửa thứ hai. Ai, trong chín người của Thái Hư thần đảo đã có bốn người bị loại bỏ mất rồi!

Thái Hư đảo chủ cảm thán nói.

- Ha ha, Thái Hư huynh không cần nản lỏng, Thái Hư thần đảo của ngươi cũng không phải biểu hiện làm người chú ý hay sao, cả hai cửa ải đều qua trước ba người!

Mạc Lợi đảo chủ an ủi nói.

- Vậy cũng phải, Thái Hư thần đảo chỉ có thể trông đợi vào Diệp Nhâm, hi vọng hắn sẽ không làm cho ta thất vọng đi!

Nghe vậy lúc này Thái Hư đảo chủ mới lộ ra ý cười nói:

- Nhưng Âu Dương Không của Ngao Lang thần đảo cũng mạnh nhất, thoạt nhìn Ngao Lang đối với hắn thật có lòng tin, ngươi xem lão gia hỏa kia từ lúc ban đầu cho tới bây giờ chưa mất đi nụ cười đắc ý!

- Âu Dương Không kia đích xác không thể xem thường, hai cửa ải vừa rồi người kia giết mấy người sau đó đi qua, thực lực mạnh hơn Thiên Dương rất nhiều, hai thần đảo của chúng ta chỉ sợ có mỗi Tần Phàm cùng Diệp Nhâm mới là đối thủ của hắn!

Mạc Lợi đảo chủ cũng tập trung tinh thần nói.

- Đây là cửa thứ ba!

Mà vào lúc này, ngay giữa chiến trường Tần Phàm đã thông qua cửa truyền tống thứ hai, tiến vào chiến trường thứ ba.

Hắn đưa mắt quan sát chung quanh, phát hiện chiến trường này nhỏ hơn hai chiến trường trước, thậm chí chỉ còn một nửa.

- Quả nhiên càng đi về sau chiến trường sẽ càng nhỏ, cạnh tranh sẽ càng kịch liệt!

Thấy vậy trong lòng Tần Phàm nói thầm, mà theo cảm ứng của hắn, liền phát hiện những người dự thi khác cũng đều xuất hiện.

Nhân số của chiến trường thứ ba chỉ có hai mươi lăm người, chỉ bằng một nửa ở chiến trường thứ hai.

Nhưng vào lúc này hắn phát hiện cửa truyền tống tại trung ương hiện giờ vẫn đóng chặt lại, tựa hồ còn chưa mở ra.

- Đây là có chuyện gì?

Tần Phàm cùng những người dự thi khác không khỏi hiện lên vẻ nghi hoặc.

Đúng ngay lúc này, thanh âm quen thuộc lại vang lên trên chiến trường thứ ba:

- Những người dự thi, hoan nghênh đi vào chiến trường thứ ba, cửa ải này có chút bất đồng, các ngươi phải đào thải mười lăm người dự thi thì cửa truyền tống mới có thể mở ra. Phương thức đào thải chính là giết chết hoặc trục xuất khỏi chiến trường thứ ba, chúc các ngươi may mắn!

- Nhất định phải đào thải mười lăm người dự thi thì cửa truyền tống mới mở ra sao?

Tần Phàm không khỏi thoáng kinh ngạc, hắn chợt hiểu được vì sao Mạc Lợi đảo chủ nói muốn tiến vào trước ngàn danh lại khó khăn đến như thế.

Cửa ải này sẽ đào thảo hơn phân nửa số người! Hơn nữa nhất định phải giết chết hoặc là trục xuất chiến trường!

Cổ vũ giết chóc!

Cửa ải này còn tàn khốc hơn hai cửa ải trước!

Nhưng vào lúc này trong chiến trường ngược lại có không ít người dự thi trên mặt lộ ra nụ cười tàn nhẫn, cửa ải này vốn thích hợp với những phần tử hiếu chiến. Cửa truyền tống đóng kín, nói cách khác nếu muốn nhờ vào tốc độ xông qua cửa ải này là chuyện không thể nào, chiến trường bị thu nhỏ, địa phương tránh né cũng giảm bớt, trừ phi chủ động buông tha trận đấu, nếu không chỉ có thể đối diện đánh một trận.

- Cũng tốt, có thể thống khoái một trận chiến!

Tần Phàm biểu hiện thật bình tĩnh, với thực lực hiện tại của hắn, trừ phi gặp phải thiên tài yêu nghiệt của những đại thần đảo, nếu không người có khả năng uy hiếp được hắn cũng không nhiều.

Đọc truyện chữ Full