Uy danh của lão Yêu Thần, mấy đảo chủ càng là bài danh phía trước càng là tinh tường, nếu quả thật chính là vị này muốn bảo vệ Tần Phàm, thì đại bộ phận đảo chủ sẽ không muốn vi phạm ý nguyện này đấy.
- Các ngươi ngụ ý chính là ta đảm đương không nổi trách nhiệm này sao?
Nghe vậy, lúc này Yêu Thần lần nữa lạnh lùng cười cười, lập tức nhìn xem mọi người nói ra:
- Cũng được, hôm nay Lão đảo chủ vẫn ở Yêu Thần Đảo, ta có thể linh hồn truyền tin cho...
- Không cần.
nhưng vào lúc này, một thanh âm uy nghiêm thần bí bỗng nhiên từ trong cung điện kim quang vang lên, sau đó giống như chuông lớn truyền vào đến trong tai bảy mươi hai đảo chủ:
- Tần Phàm hoàn toàn chính xác là người Yêu Thần Đảo ta, ta cam đoan hắn không phải là Thiên Thần dư nghiệt gì, nếu như xảy ra chuyện gì do ta dốc hết sức đảm đương là tốt rồi. Mặt khác ta ở chỗ này nhắc lại một lần, về sau Yêu Thần là ta, hắn là Yêu Thần mới của Yêu Thần Đảo chúng ta, hết thảy sự vụ của Yêu Thần Đảo đều do hắn đi xử lý... cuối cùng nhắc nhở các vị thoáng một phát, vẫn là xem thật kỹ những người dự thi khác có phải là Thiên Thần dư nghiệt hay không a.
Là thanh âm của lão Yêu Thần!
Nghe được thanh âm này, rất nhiều đảo chủ lớn tuổi cũng sẽ không lạ lẫm, thoáng xác nhận xuống.
Đích thật là lão Yêu Thần lúc trước đang nói chuyện.
Cho dù là mấy trăm năm không thấy, cái uy nghiêm kia y nguyên lưu lại, rất nhiều đảo chủ nghe được thanh âm này đều nhịn không được trong lòng hơi chấn động. Nhớ tới lúc trước lão Yêu Thần đại chiến một đám đảo chủ Nhân tộc, rất nhiều đảo chủ chứng kiến vẫn là lòng còn sợ hãi.
Sau khi thanh âm uy nghiêm kia nói xong, cung điện kim quang này trong khoảng thời gian ngắn trầm mặc lại.
- Hôm nay các vị có thể xác nhận a?
Yêu Thần ôm hai tay, nhàn nhạt nhìn xem chúng đảo chủ, kỳ thật hắn cũng biết uy vọng của mình không đủ, nhưng hiện tại hắn có lão Yêu Thần làm chỗ dựa, trong nội tâm đã đại định.
- Đích thật là ý tứ của bản thân lão Yêu Thần, năm đó ta thua ở trong tay hắn, nhận ra thanh âm và khí tức của hắn.
Kiếm Thần thực lực có thể xếp hạng Top 5 trong bảy mươi hai Thần Đảo đảo chủ lúc này nói ra, kiếm nhân, lực công kích rất mạnh, nhưng hắn vẫn là dứt khoát thừa nhận đã từng bị bại trên tay Yêu Thần.
- Đúng vậy, xem ra lúc này đây Lão Yêu Thần hoàn toàn chính xác là nhất định phải bảo trụ Tần Phàm này rồi, Hư Thần ngươi thấy thế nào?
Đao Thần mới vừa nói ý kiến, lúc này cũng xác nhận xuống, sau đó nhìn về phía Hư Thần hỏi.
Lúc này Hư Thần biểu lộ có chút âm trầm.
Nghe vậy, hắn không có trả lời ngay, hắn xuyên thấu qua lổ hổng cung điện kim quang kia hướng về chiến trường phía dưới nhìn lại, ánh mắt đã rơi vào trên người Tần Phàm đang cùng con của hắn Bạch Trường Thiên quyết chiến.
Trong lòng của hắn suy tư hồi lâu, cuối cùng vẫn là nói ra:
- Nếu Lão Yêu Thần muốn bảo trụ Tần Phàm, hơn nữa hứa hẹn có vấn đề gì hắn phụ trách, điểm mặt mũi này chúng ta phải cho lão nhân gia ông ta, vậy chúng ta cứ tiếp tục nhìn xem trong những người dự thi này còn ai có hiềm nghi là tốt rồi.
- Vậy cứ làm như thế đi.
- Ân, những người khác phải hảo hảo quan sát, Tần Phàm cũng cần quan sát lại.
- Vậy thì cho lão Yêu Thần một cái mặt mũi a.
- Vậy thì nhìn lại a.
Đảo chủ khác cũng đều nhao nhao tỏ thái độ.
...
Trong chiến trường phía dưới.
Lúc này Tần Phàm hoàn toàn không biết mình mới vừa rồi là cơ hồ lâm vào trong hoàn cảnh vạn kiếp bất phục, tự nhiên cũng sẽ không biết sinh ra cái gì tìm được đường sống trong chỗ chết, hắn lúc này cùng Bạch Trường Thiên mặt đối mặt, trên thân người đều là mang theo chiến ý cùng kình khí ngập trời.
Bốn phía bụi đất tung bay, bầu trời gió nổi mây phun.
Oanh!
Hai đạo bóng dáng cực tốc vọt tới, rốt cục đụng lại với nhau, theo trái tim người xem toàn trường nhảy lên, phát ra một tiếng nổ cực lớn. Ở dưới kình khí trùng kích, mặt đất phía dưới được đại trận bảo hộ kia cũng bắt đầu rạn nứt.
- Nhục thể của hắn phòng ngự như thế nào sẽ mạnh như vậy?
Hai người vừa giao đụng, trong nội tâm đều không khỏi đồng thời cả kinh. Mà từ trên người đối phương truyền đến độ mạnh yếu, đều làm cho bọn hắn cảm giác được thân thể ẩn ẩn có chút run lên.
Bạch Trường Thiên tu luyện Lưu Ly Thánh Thể đại thành, Tần Phàm trải qua bốn lần Ma chủng Luyện Thể cải tạo khí lực, làm cho bọn họ đều có được lực lượng cùng phòng ngự xa xa siêu việt thường nhân, ở dưới cái tiếp xúc này, bọn hắn đều phát hiện đối phương muốn vượt ra dự tính của mình.
- Tốt, như vậy mới có chút ý tứ, nếu như thắng được quá đơn giản sẽ không có ý nghĩa rồi.
Lập tức, trên mặt Bạch Trường Thiên xuất hiện một vòng vui vẻ hơi âm trầm, mà trên người thì là kim quang sáng rõ, Lưu Ly Thánh Thể kia lại lần nữa trở nên mạnh mẽ.
- Đây cũng là ý của ta, nếu như ngươi quá yếu, ngược lại sẽ để cho ta thất vọng.
Tần Phàm đồng dạng là cười cười, sau lưng hai vầng sáng màu đen bỗng nhiên phun ra, Chu Tước Chi Dực cực lớn cao cao triển khai, mà nắm đấm nắm chặt vào lúc đó hào quang Đoạt Thần Quyền Sáo càng phát ra sáng chói.
Chiến ý, đều là đang điên cuồng mà phát sinh lấy.
Bên trong toàn bộ chiến trường của Tần Phàm cùng Bạch Trường Thiên, lúc này bụi đất tung bay, nhìn ra một mảnh tối tăm mờ mịt, chỉ có hai đạo thân ảnh mạnh mẽ rắn rỏi, ở trong đó cứng cỏi đến làm cho người không thể bỏ qua.
Khí thế trên người bọn hắn không ngừng kéo lên, giờ phút này trong mắt của bọn hắn chỉ có đối phương, duy nhất muốn làm đúng là đả đảo đối phương.
- Lại vẫn có bí kỹ?
Trông thấy Tần Phàm hiển lộ ra Bất Tử Chu Tước Chi Dực, Bạch Trường Thiên cũng không khỏi hai mắt ngưng tụ, hắn có thể cảm giác được lúc này thực lực của Tần Phàm so với vừa rồi là tăng lên lần nữa.
Bất quá Lưu Ly Thánh Thể trên người hắn lúc này cũng đã thúc đã đến trạng thái mạnh nhất, hào quang Kim Sắc lưu ly kia như là thực chất, đem cả người của hắn bao phủ như là một Kim Thân Chiến Thần.
- Vậy thì tái chiến một lần a!
Lập tức, hai mắt hắn vào lúc này tựa hồ cũng biến thành Kim Sắc, thần bí mà cường đại, dưới chân đạp mạnh, cả người hóa thành một đạo kinh hồng, lúc này đây dẫn đầu hướng về Tần Phàm phóng đi.
Lúc này hai con ngươi của Tần Phàm phát ra một loại hào quang màu đỏ thô bạo, Kỳ Lân ma thân, Phần Thần bí kỹ hơn nữa hiện tại kích phát ra huyết mạch Bất Tử Chu Tước, ba loại trạng thái đặc thù duy trì, làm cho cả người hắn như là thiêu đốt.
- Chiến!
Trong miệng của hắn phát ra âm phù nhắc nhở, sau đó Chu Tước Chi Dực màu đen sau lưng cũng đập một cái, cả người kích bắn mà ra.
Oanh!
Lúc này đây nắm đấm hai người lại một lần nữa đụng nhau lại với nhau.
Ở trong mắt Tần Phàm, lúc này chỉ cảm thấy trước mắt đều là một mảnh Kim Sắc, quang mang màu vàng kia thật giống như hào quang của Chư Thần, hoàn toàn che đậy cặp mắt của hắn, từ chỗ nắm đấm, hắn cảm giác được có một loại sắc bén, bén nhọn, kình khí bá đạo vẫn muốn tuôn ra nhập vào thể nội hắn.