TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 2317

Tân Nhâm Thành lại là người quản lý chợ đen nên biết quá nhiều người đến giao dịch, nếu ông ta muốn rời khỏi thì phải trải qua hình phạt này.

Mà lúc trước Bạch Nhược Minh Lan luyến tiếc sói đêm như vậy nên đã cam tâm tình nguyện ở lại tổ chức xã hội đen cùng chết với ông ta.

Bọn họ không bao giờ ngờ được rằng Tân Nhâm Thành lại muốn được cả nhà đoàn viên vào những năm cuối đời mà lựa chọn mười tám loại hình tra tấn này.

€ố Gia Huy giải thích sơ qua cho Hứa Minh Tâm, cô nghe xong mà mặt cắt không còn giọt máu.

Không khí trong căn phòng khách cũng trở nên nặng nề.

Tân Nhâm Thành yêu thương sâu đậm Quý Thiên Kim có nhật nguyệt chứng giám, điều đó không còn nghỉ ngờ gì nữa.



Bây giờ chỉ còn xem biểu hiện của Quý Thiên Kim nữa mà thôi “Dì à… Lúc nãy tình thế cấp bách nên cháu đã nói nhiều lời có tội với dì. Lúc đó cháu ép dì nên dì mới đồng ý. Bây giờ dì vẫn còn bằng lòng tuân thủ lời hứa chứ? Là dì vì đồng ý làm theo lời hứa với cháu hay là vì dì thật sự muốn ở bên cạnh chú Ảnh Họa Bì?” Cô vừa dứt lời thì mọi người đều hướng mắt về phía Quý Thiên Kim mà nhìn bà ta một cách căng thẳng.

Câu trả lời này chính là quan trọng nhất.

Những lời này, từng chữ từng chữ đều là như mới.

Trong thâm tâm bà ta cũng luôn tự lặp lại câu hỏi chính bản thân mình, rốt cuộc bây giờ bà ta nghĩ như thế nào… Có nên buông bỏ chuyện cũ trước kia, không so đo tính toán chuyện cũ mà sẽ yêu lại từ đầu một lần nữa…

“Dì..”

Bà ta nói một chữ khiến trái tim mọi người đều nảy lên.

“Dì không thể có con…”

“Dì ạ, cháu đã từng cho rằng Cố Gia Huy không có.



con được…

Hứa Minh Tâm vừa mở huých tay cô, ho khan một “Nói nhiều quá rồi..” Anh hạ giọng, bất đắc dĩ nói.

“Anh im đi cho em! Không phải tại lúc trước anh hiểu lầm em sao?” iệng, Cố Gia Huy đã nắm ng.

“Rõ ràng là tự em nghĩ lung tung”

“Dù sao em cũng mặc kệ, anh đừng nói gì nữa” Cô tức giận trừng mắt nhìn anh, sau đó quay sang nói với Quý Thiên Kim: “Lúc đó cháu đã quyết định sẽ lấy người đàn ông này, đã suy nghĩ đến cả chuyện xin một đứa trẻ ở cô nhi viện về nuôi. Sau đó chúng cháu ở bên nhau, vẫn luôn trốn tránh chuyện sinh con đẻ cái. Thì ra anh ấy ở cửa phòng sinh gặp được Ôn Thanh Vân, biết Cố Cố sinh ra không dễ dàng gì. Anh ấy tình nguyện không có con cái cũng không muốn cháu xảy ra bất kì chuyện gì ngoài ý muốn”

“Nếu chú Ảnh Họa Bì thật sự ghét bỏ dì, vốn dĩ không cần vì dì mà làm nhiều việc như vậy. Vừa mới chịu hình phạt, đã vội vội vàng vàng chạy đến tìm dì. Chú hoàn toàn có thể đến bệnh viện trước, đến đây thì có thể không cần phải chết ạ? Chú ấy…

chỉ là muốn đến gặp dì mà thôi”

“Ông ta thật sự không chê cười sao?”

“Cô à, người phụ nữ mà cháu yêu sâu đậm không thể sinh con, cháu cũng vẫn nguyện ý ở bên cô ấy mãi mãi” Quý Cảnh An tỏ rõ thái độ.

Cố Gia Huy ôm Hứa Minh Tâm: “Không cần phải nói, chỉ cần làm là được. Chúng cháu sẽ nhận đứa nhỏ kia làm con nuôi, cháu không muốn cô ấy lại trải qua một lần sinh tử khó khăn nữa”

“Em gái, đừng lại làm tổn thương nhau nữa, cởi bỏ nút thắt trong lòng đi, nói không chừng còn có thể kết hôn vào cuối năm nay, gọi mọi người thân thích trong nhà tới dự”

“Được, vậy tôi đợi ông ta tỉnh lại sẽ hỏi xem ý ông ta thế nào: Rốt cuộc Quý Thiên Kim cũng nói chuyện.

Mấy năm nay bà ta vẫn không cách nào đối mặt với sự thật.

Đọc truyện chữ Full