TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 589

Chương 589

Đều là do anh, nếu cậu bé không bị anh giết đến phát điên trong trò chơi, sao cậu bé có thể sinh ra ảo giác được?

“Bà nội, còn gì ăn không ạ?” Vốn dĩ Tô Tử Tích định lên tầng, ma xui quỷ khiến lại đi đến cạnh bàn ăn.

Ở đây đông người…

Bà cụ Tô xụ mặt, không muốn quan tâm đến Tô Tử Tích.

“Không có, thời gian ăn cơm không xuống ăn cơm thì đừng có hỏi còn gì ăn nữa không!”

Tô Tử Tích bĩu môi: “Hứ! Bà già đang hù dọa ai đấy?”

Tô Tử Lâm đập mạnh đũa xuống bàn, lạnh giọng nói: “Con gọi bà nội là gì? Lặp lại lần nữa!”

Tô Tử Tích cầm lấy chiếc đũa, không thèm để ý nói: “Ui ui, sợ quá sợ quá! Hoàng thái hậu, gọi là hoàng thái hậu được chưa?”

“Xin chào hoàng thái hậu, con xin thỉnh an người ạ!”

Nhìn dáng vẻ nói như nước đổ đầu vịt của cậu bé, Tô Tử Lâm tức giận đến mức chỉ muốn hất văng bát cơm của nhóc ta.

Lại thấy Tô Tử Tích nhìn một vòng, tầm mắt rơi lên một đĩa cà tím: “Không phải vẫn còn có đồ ăn đấy à? Cà tím xào thịt băm? Con thích!”

“Ha, còn có cả gà xối mỡ nữa à? Đồ ăn hôm nay được đấy chứ!”

Mọi người bỗng nhiên im lặng.

Mộc Quy Phàm nhướng mày, ôm cánh tay nhìn cậu bé.

Tô Tử Tích gắp một đũa, khó hiểu liếc mọi người một cái: “Nhìn cái gì mà nhìn? Có gì đẹp đâu…”

Ha ha, không muốn cho nhóc ăn đúng không?

Nên cả đám mới bày ra vẻ mặt như vậy, muốn uy hiếp cậu bé?

Tô Tử Tích càng không muốn làm theo ý bọn họ, cậu bé gắp một miếng cà tím bự rồi bỏ vào trong miệng, còn đắc ý nhai hai phát.

Giây tiếp theo.

Cậu bé đột nhiên phụt một phát, toàn bộ cà tím và thịt băm trong miệng đều bị phun ra ngoài.

“Đây là gì vậy!” Miệng cậu bé méo xệch.

Cà tím màu tím trông bóng loáng mượt mà, cậu bé còn tưởng rằng sẽ rất ngon, ai dè vẫn chưa chín!

Vậy thì cũng thôi, nhưng chỗ thịt băm kia lại mặn đến kinh người!

Tô Tử Tích rót một cốc nước đầy, bấy giờ mới miễn cưỡng phục hồi tinh thần lại.

“Mẹ nó, liệu trên đời này còn thứ nào mặn với khó ăn hơn cả món này không hả? Đến chó cũng không thèm ăn ấy chứ!”

Mọi người không nói lời nào.

Túc Bảo nhìn mọi người, rồi lại nhìn Tô Tử Tích.

Được rồi, mọi người không nói, bé cũng không nói vậy.

Thật ra bé muốn nói cho anh trai biết, đương nhiên là có món mặn hơn rồi, món gà kia còn mặn hơn nhiều á…

Cả một ngày Tô Tử Tích chưa có thứ gì nhét vào bụng, uống một cốc nước xong thì lại càng cảm thấy cồn cào hơn, vì thế cậu bé lại nhìn về phía đĩa gà xối mỡ kia.

Đọc truyện chữ Full