TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chàng Rể Bác Sĩ
Chương 1960

Chương 1960:

Cô ấy cất lời khuyên, ngoài quan tâm ra còn một nguyên nhân khác là một tỷ chưa được chuyển vào tài khoản, cô ấy lo Đường Nhược Tuyết có bề gì thì số tiền đó thành món nợ xấu.

“Dạo này nhiều việc xảy ra quá, cảm thấy rất xui xẻo, mình muốn đi dâng hương để xua đi vận xui, nhân tiện cầu bình an”

Giọng Đường Nhược Tuyết nhẹ bằng: “Bây giờ không ôm chân Phật, đến khi làm chứng xong thì chẳng cần thiết nữa “Nếu anh Phác lo sợ nguy hiểm thì không cần theo mình đến am Bạch Vân làm gì”

Cô tươi cười: “Vệ sĩ của mình có thể bảo vệ được mình”

“Nhược Tuyết cứ đùa, sao có chuyện anh Phác sợ nguy hiểm cơ chứ?”

Tiền Gia Hân đã quen đỡ lời cho Phác Anh Long: “Đến Kim Trí Viên mà anh ấy còn dạo cho rút lui thì Miêu Kinh Vân có là gì?

“Đi, mình cùng đi”

Cô ấy vung tay: “Mình cũng đi dâng hương, dâng hương xong thì ăn trưa ở đó luôn, buổi chiều đi thẳng đến tòa án”

Phác Anh Long rút một tờ khăn giấy lau miệng và cười bảo: “Tôi không thành vấn đề”

Đường Nhược Tuyết nặn ra một nụ cười: “Vậy thì cảm ơn anh Phác”

Tám giờ sáng, ô tô của Đường Nhược Tuyết và Tiền Gia Hân đi tới núi Bạch Vân.

Trên đường đi, Cao Tĩnh ngồi cạnh Đường Nhược Tuyết, đắn đo hồi lâu mới lên tiếng: “Tổng giám đốc Đường, không cho Diệp Phi một cơ hội để giải thích sao?

“Quả thực tình huống tối qua khiến ai cũng phát cáu, nhưng bình tĩnh suy xét lại thì Diệp Phi không phải loại người đó.

“Rất có thể là Triệu Bích Nhi dụ dõ thật, nếu không thì sao cô ta lại xuất hiện ở trong phòng của cô?”

Cô ấy đưa ra phán đoán của mình: “Phải chăng là Diệp Phi vào phòng cô tắm, sau khi Triệu Bích Nhi phát hiện ra thì cởi hết quần áo xông vào?”

“Im miệng!”

Đường Nhược Tuyết thẳng thừng chặn họng Cao Tĩnh: “Đừng nói đỡ cho Diệp Phi nữa, nếu không chớ trách tôi cũng trở mặt với cô”

Cao Tĩnh cười méo xệch: “Tôi chỉ không muốn cô hiểu lầm Diệp Phi..”

Đường Nhược Tuyết chau mày, không kìm nén được cơn giận: “Trai đơn gái chiếc, tầm chung một phòng, tôi hiếu làm thế nào đây?

“Kể cả là Triệu Bích Nhi trơ tráo xông vào, chẳng lẽ Diệp Phi không biết đường đẩy cô ta ra hoặc đuổi đi à, xé rách tất cô ta làm cái gì?

“Mà khi tôi định nố súng, cô nhìn điệu bộ chủ động cướp súng của Diệp Phi khi đó còn không thế chứng minh là anh ta bảo vệ Triệu Bích Nhi à?

“Đừng xin xỏ gì cho Diệp Phí nữa!”

Giọng cô giận dữ: “Đối với tôi, anh ta đã bị tử hình rồi”

Cao Tình mấp máy môi, định thanh minh cho Diệp Phi nhưng thấy vẻ lạnh lùng của Đường Nhược Tuyết, cô ấy đành dâp tắt ý định “À phải, tình hình bên phí Miêu Kinh Vân thế nào?”

Chiếc xe lại đi thêm được một đoạn, Đường Nhược Tuyết phá vỡ bầu không khí yên lặng: “Tôi đến Cảng Thành đã nhiều ngày, sao không thấy anh ta có động tĩnh gì?”

“Mấy ngày trước, Miêu Kinh Vân và Miêu Gia Ý đã đến Cảng Thành”

Cao Tĩnh báo cáo tin tức nhận được với Đường Nhược Tuyết: “Ngưồn tin còn cho hay, họ đã mang theo rất nhiều người và súng ống “Miêu Kinh Vân còn hối lộ cả quan chức cấp cao của bên cảnh sát, nhưng được chúng ta nhắc nhở nên Ủy ban Độc lập Chống Th@m nhũng Hồng Kông (ICAC) văn luôn để mắt đến những người có liên quan đến vụ án.

“Do đó, không ai dám nhận tiền bẩn của Miêu Kinh Vân.

“Miêu Kinh Vân còn cho mấy tay thân tín cố tình sinh sự, để được vào nhà tù đang giam giữ Miêu Truy Phong để truyền tin và bảo vệ.

“Họ chưa ra tay với cô, chắc là vì còn e dè tấm lá chẳn này, cũng có thể là chưa nắm chắc kết quả.

“Nhưng chắc chắn Miêu Kinh Vân sẽ không để em trai anh ta ngồi tù.

Đọc truyện chữ Full