Dịch: Cong Tu Bac Lieu
“Nguyệt thần cung…” Độc Cô Bại Thiên ngẩn ra hồi lâu, tựa hồ không thể tin nổi, nhưng trực giác mách bảo đây chính là nơi hàng đêm hắn vẫn mơ tưởng.
“Thế ra…nàng ở đây, rốt cuộc ta cũng tìm được.” Giờ hắn vô cùng kích động, nước mắt mơ hồ tròng mắt.
Vượt trăm sông ngàn núi tìm kiếm, không ngờ lại ở ngay trong tầm mắt. Niềm vui đột ngột trong lòng hắn nghẹn ngào dâng lên, đã từng….rồi biến mất…
Mọi đau thương trước kia hình như đều đã tắt ngúm, hắn phảng phất như nhìn thấy hi vọng, nhìn thấy dung nhan tỏa sáng dịu dàng của Tư Đồ Minh Nguyệt.
Hắn rảo bước khỏi Tàng Bảo trai, không phong ấn đại môn ngọc thất bởi kiếp này hắn chưa bại, chiến đấu vừa mới bắt đầu mà thôi. Hắn tin tưởng rằng tất cả sẽ kết thúc trong kiếp này, chín kiếp khổ tu, hắn đã tích tụ đủ sức mạnh.
Tiếng bước chân vang lên rõ ràng trong cung điện, hắn cất bước đi tới.
Cuối cùng cũng đến trung tâm đại điện, bên trong đại điện hai lối vào hắc động, lòng động tối hun hút như cửa vào địa ngục khiến người ta lạnh buốt cõi lòng.
Hai hắc động khủng khiếp hướng sâu xuống lòng đất, trên mỗi cửa vào đều khắc có một hàng chữ đỏ như máu, đọc lên không khỏi kinh hồn:
Một bên đề: Phong ấn ác ma, giam giữ quần ma trong Vạn Ma Quật, tự tiện xông vào sẽ chết.
Lối bên cạnh đề: Tuyệt ấn phong bế thánh, giam hết thiên hạ, diệt cả Võ thánh, xông vào sẽ chết.
Lối vào hai hắc động hoàn toàn tương phản với tường ngọc lấp lánh hào quang quanh đó.
Mấy chục đạo thần thức từ hai cửa động nhất tề tràn ra vây lấy Độc Cô Bại Thiên, vừa có địch ý vừa có ý hữu hảo.
Đương nhiên thần thức đáng sợ mạnh mẽ nhất hắn cảm nhận được lúc xuống cung điện dưới lòng đất này cũng xuất hiện đầu tiên từ cửa động.
“Rốt cuộc Nguyệt thần cung là nơi nào trong cung điện? Từ chỗ này liệu có đi vào Nguyệt thần cung không?”
Hắn đi đi lại lại trong đại điện, đây là một nơi quan trọng như vậy, ắt bí mật cũng phải ở đây.
“Lẽ nào…Nguyệt thần cung ở dưới hai động huyệt? Võ ma và Võ thánh bị phong ấn đã lâu bên dưới ác ma phong ấn cùng phong thánh tuyệt ấn, không lẽ trong đạo phong ấn còn có động thiên, trong phong ấn còn có phong ấn?”
Đã đến đây, Độc Cô Bại Thiên nào dám khinh cử vọng động, tu vi bây giờ tuy khác xa lúc xưa nhưng dao động thân thức do hai đạo phong ấn mạnh kinh người phát ra vẫn khiến hắn lo sợ, bất an.
Hắn không biết nếu phá giải phong ấn xong sẽ thả quái vật kinh hồn gì ra, thần thức mạnh mẽ đến đáng sợ như thế tuyệt đối là một dạng tồn tại siêu cấp.
Không nghi ngờ gì, phong ấn ở đây mạnh hơn phong ấn trong Ẩn Ma động, Thiên Ma cốc. Cường giả bị phong ấn ở đây cũng tuyệt đối hơn hẳn cao thủ các đời Ma giáo bị phong ấn
“Những người ở đây đã bị phong ấn hơn vạn năm, ai nấy đều đạt đến cảnh giới Võ thánh. Vạn năm trước đã xảy ra chuyện gì, là ai đủ khả năng phong ấn mấy chục Võ thánh? Là người Bỉ Ngạn?”
Độc Cô Bại Thiên trầm tư.
Nếu thật sự là hành vi của người Bỉ Ngạn, thực lực của họ thật sự quá đáng sợ, mấy chục tuyệt đại cao thủ đều là những cường giả đứng đầu trong lịch sử võ lâm, nhưng nhất tề đều bị phong ấn…Đó cũng có thể khiến võ học xuống cấp, thời đại suy tàn, không thể nhanh chóng hưng thịnh trở lại được.
Qua mấy lần tiếp xúc với Võ thánh, Độc Cô Bại Thiên biết rằng Võ thánh của Thiên Vũ đại lục và đại lục khác cứ cách một quãng thời gian lại khai diễn một trường đại chiến. Nghĩ đi nghĩ lại, đã có không biết bao nhiêu Võ thánh bị phong ấn hoặc giết chết, đó cũng là nguyên nhân cao thủ thánh cấp ngày càng ít đi.
Hắn đứng trong đại điện xoay chuyển ý niệm, lộ rõ vẻ không tin, song mục chằm chằm nhìn vào động khẩu tối om, âm u đáng sợ.
Hắn từng bước tiến tới, dao động mãnh liệt từ trong động khẩu phát ra, một cỗ sức mạnh hùng hậu tràn về, toan xé nát thân thể hắn.
Hắn còn nhớ cảnh tượng lúc xưa cùng Huyên Huyên đến đây, nàng dùng một hòn ngọc ném vào động khẩu chỉ được ba trượng là hóa thành bụi.
Hiện tại hắn công lực đại tiến, có thể đem thân mạo hiểm.
Hắn tiến vào được ba trượng, cảm giác có một bàn tay khổng lổ vô hình xé thân thể, sức mạnh dâng lên mạnh mẽ đến đáng sợ.
Chân lực trong thân thể tự động vận hành kháng cự lại áp lực bên ngoài.
“Sạt.”
Hắn bước tới một bước dài, dưới áp lực, cước bộ trầm trọng vô cùng, đặt xuống mặt đất tạo thành tiếng động vang trời, ngọc thạch xuất hiện một vết nứt.
Dưới áp lực siêu cường, hắn chật vật đến sát hai động khẩu tối om. Hai cỗ sức kéo mạnh mẽ kéo hắn sang hai bên, hắn đứng giữa kháng cự, hai đạo lực đại từ hai hướng cơ hồ xé hắn làm đôi.
Hắn dụng lực đạp hai chân choãi ra, đầu gối ngập vào ngọc thạch đoạn vận lực di động lùi lại, hai lằn rãnh sâu hoắm xuất hiện trên nền ngọc thạch.
Hắn lùi lại được chừng một thước, hai luồng đại lực liền tan biến, quanh hắn lại biến thành lực kéo mãnh liệt.
Té ra hai đạo đại lực muốn kéo hắn vào trong động chỉ hữu hiệu trong phạm vi một thước. Hắn nhìn hai hắc động đáng sợ không chớp mắt, bên trong hoàn toàn tối tăm, căn bản không thể nhìn được gì.
Đoạn hắn ngẩng đầu quan sát kĩ càng mấy đại tự màu máu:
Phong ấn ác ma, giam giữ quần ma trong Vạn Ma Quật, tự tiện xông vào sẽ chết.
Tuyệt ấn phong bế thánh, giam hết thiên hạ, diệt cả Võ thánh, xông vào sẽ chết.
Bút tích mạnh mẽ hữu lực, lộ ra bá khí, hiển nhiên là thủ bút của một người.
Nhìn kĩ, trước mắt Độc Cô Bại Thiên xuất hiện ảo ảnh, phảng phất thấy được mấy chục người từng xuất hiện tại hai đạo phong ấn.
“Chả lẽ đám người này liên thủ phong ấn nơi đây?”
Liền đó cảnh tượng như mộng như ảo lấp loáng, trong mấy chục người, có người tiến vào hai hắc động, có người quay đi.
Độc Cô Bại Thiên mơ hồ, không hiểu vì cớ gì có người lại tiến vào động huyệt bị phong ấn.
“Chẳng lẽ họ lại tự phong ấn, nhưng vì sao lại thế nhỉ?”
Đột nhiên, cảnh vật lại biến đổi, hắn thấy chính hắn, thân ảnh cô tịch tiến vào dứt khoát, tiếp lại một Độc Cô Bại Thiên khác…..tám thân ảnh nhất nhất tiến vào.
Hắn kinh hãi.
“Đây rốt cuộc là chuyện gì, tám kiếp trước của ta sao lại tiến vào, không lẽ đây là nơi kết thúc cả tám kiếp? Ta chết ở đây chăng?”
Hắn đưa tay chạm vào hàng đại tự màu máu cạnh động huyệt, một cỗ khí tức thân thuộc truyền lên óc, không ngờ cảm giác thấy phong ấn có lưu giữ khí tức của hắn.
“Đây…chẳng lẽ ta cũng tham gia phong ấn chỗ này, là chuyện gì nhỉ? Vì sao người trên Thiên Vũ đại lục muốn phong ấn ta?”
Hắn đưa hai tay chạm vào hai đạo phong ấn, hơi dụng lực, trong cung điện vang lên tiếng động như sấm nổ.
Tiếng sấm đùng đục chấn động màng nhĩ, từ nơi phong ấn tràn ra một luồng đại lực, hào quang bảy sắc chấn bay hắn văng ngược bảy, tám trượng, đập vào bức tường ngọc lạnh lẽo.
Một luồng ánh sáng mãnh liệt từ trong cung điện chiếu thẳng lên trời, kinh động mọi cao thủ đạt đến cảnh giới thánh cấp trên Thiên Vũ đại lục. Đương nhiên rất ít người hiểu được luồng sáng đó phát ra từ đâu.
Mấy cổ Võ thánh võ công đạt đến hóa cảnh run giọng: “Lại….một thời đại nữa đến….một trường đại chiến khó tránh khỏi.”
oOo
Cực tây Thanh Phong đế quốc.
Nơi đây là sa mạc hoang vu, địa vực do cát vàng cấu thành có một nơi kì dị và đáng sợ: Ma vực, phần mộ của các cao thủ đế cảnh.
Ngoại trừ có phần đáng sợ, bình thường ma vực không có gì đặc biệt, khắp nơi tối tăm, xương trắng phủ đầy mặt đất. Chỉ khi cuồng phong lồng lộng, nơi đây mới biến hóa, xương khô theo gió bay khắp lòng vực, ma khí hung hãn liên tục tràn ra, tỏa đi khắp nơi, phảng phất như có rất nhiều ác ma đang lồng lộn, muốn thoát khỏi địa vực.
Cả mấy ngàn năm, vạn năm nay, nơi này đều như thế.
Nhưng hôm nay lại có dị biến, lúc hào quang từ cung điện dưới lòng đất xông lên trời, từ đáy sâu ma vực vang lên một tràng ma khiếu động trời.
Tiếng gần vang dội tầng không, từ trong ma vực truyền ra dao động siêu tuyệt đáng sợ, thoáng chốc đã phủ kín sa mạc.
Các tuyệt thế cường giả trên Thiên Vũ đại lục đều cảm ứng được cỗ dao động vượt xa tưởng tượng này, mỗi người cảm thấy nỗi khiếp sợ dâng lên trong lòng, một vài người run rẩy.
Trên Đông Hải, sư phụ Huyên Huyên cả kinh: “Lão ma vương muốn xuất quan.”
Thiên Ma cốc, Thiên Ma ngẩng nhìn về phía Tây, thở than: “Quái vật từ cổ đại này thật đáng sợ.”
Từ các nơi khác nhau, các Võ thánh già nhất đồng thời thốt lên:
“Té ra lời đồn có thật, trong đất trời lại tồn tại một dạng cao thủ siêu cấp đáng sợ đến thế.”
“Ma Tổ quay lại.”
“Ma Tổ chí cường chí đại…hóa ra là thật.”
“Đại ma đầu đáng sợ từ mấy vạn năm trước, từng đánh bại cả ba cường giả vô địch thời đó.”
“Lão ma vương từ thời đại đó lại muốn xuất quan bây giờ, xem ra lần đại chiến ngàn năm nay sẽ thảm liệt vô cùng.”
“Ma Tôn chuyển thế đời thứ chín lại thêm cái thế lão ma vương, hắc hắc, phen này người ở Bỉ Ngạn e là…”
“Tuyệt không chỉ lão ma vương hiện thế một mình, trong vòng ba năm, mọi lão quái vật cổ xưa nhất của Thiên Vũ đại lục khẳng định sẽ ra mặt.”
“Thật là kích động lòng người! Thời đại quyết chiến đến rồi.”
Ma diễm ngút trời vây phủ tứ phía ma vực, bóng tối từ từ lan rộng, sau cùng tựa hồ nối liền đất trời, trong bóng hình như có một cự nhân đầu chạm trời, chân lún đất từ từ vươn mình.
Bóng đen khổng lồ liên tục gầm vang, ma khí đen ngòm tỏa quanh ma vực như sóng lớn ngập trời, nhuộm đen toàn bộ mây trắng trên trời.
Ma khiếu chấn động mây gió, cường giả mạnh nhất xưa kia xuất thế.