Chương 2618:
Chuyện của trấn Lôi Cực, dù ít dù nhiều vẫn khiến rất nhiều thành trấn ở xung quanh đều xuất hiện rung chuyển. So với rung chuyển ở bên ngoài, ở thành Bắc Hà cũng không có biến hóa quá lớn, thậm chí khi tất cả mọi người chửi rủa Đảo.
Quang Minh, ở thành Bắc Hà, cũng không có bao nhiêu tiếng chửi rủa.
Ở trong ấn tượng của cư dân thành Bắc Hà, Đảo Quang Minh không làm chuyện ác gì, trái lại còn giải quyết một số kẻ ác ở trong thành Bắc Hà, giải quyết cường đạo ở xung quanh thành Bắc Hà, quan trọng nhất là, ở trong cư dân ở đây, rất có khả năng nhìn thấy một đệ tử của học viện, một thành viên của phía chính phủ, một bác sĩ hoặc là một thợ may, đều là thành viên của Đảo Quang Minh.
Liên tục mấy ngày trôi qua, thành Bắc Hà vẫn yên bình như cũ.
Toàn Cảnh Thiên và Ngọc Hà đã tỉnh lại, khi Úc Trí Doãn nói cho Hoàng Trạch Minh, hai vị này đều là Chí Tôn, Hoàng Trạch Minh kinh hãi tới mức không khép được miệng, ngày thường hiếm gặp Chí Tôn, ở Đảo Quang Minh lại giống như người bình thường, cứ mấy ngày lại xuất hiện một người.
Mà sau đại chiến Trương Thác vẫn ở sâu trong núi dưỡng thương, cũng đã tu dưỡng trọn mười ngày, sau khi đi ra khỏi sơn động, cơ thể anh nhìn có vẻ không có gì đáng ngại, xương sống biến dạng cũng khôi phục, vết thương trên cánh tay đã phục hồi như cũ, chỉ có một số nội thương vẫn tồn tại trong cơ thể, chỉ trong chốc lát không giải quyết được.
Vết thương do cao thủ Khống Linh thần ý cấp ba gây ra, nếu là Phú Thần bình thường, đã sớm chết đi, Trương Thác tu luyện Diệt Thế Đồ Lục, ở trong chiến đấu liên miên đã dân trở nên mạnh hơn, anh đã không thể dùng Phú Thần bình thường để cân nhắc.
“Tên nhóc, nếu cậu tỉnh lại vậy tôi yên tâm ngủ rồi, kiếm ý của người kia quá đáng sợ, khiến tôi bị thương, chỉ sợ trong thời gian ngắn tôi không thể thức tỉnh, tôi phải nhắc nhở cậu rằng, trong trời đất này có nhiều cường giả lắm, tuy cậu có trái tim chiến đấu không sợ chết, nhưng phải nhìn lực lượng mà làm, có đôi khi chạy trốn, không phải là biểu hiện của yếu đuối”
Giọng nói của Tà Thần dần suy yếu, sau khi nói xong những lời cuối cùng, đã trở nên giống như muỗi kêu, có thể thấy được ông ta đúng là cũng đến cực hạn.
Trương Thác hít sâu một hơi, chiến đấu với Kiếm Bảo.
Đinh, cũng khiến anh có rất nhiều cảm xúc, cũng khiến anh hiểu rõ, giữa Khống Linh phân mạnh yếu, chẳng trách lúc trước mình Võ Đế có thể áp chế Lam Vân Dương và Cổ Vũ Thanh, chỉ sợ Võ Đế cũng là cao thủ thần ý tầng ba.
Trương Thác lắc đầu, không thèm nghĩ mấy chuyện này nữa, xác nhận vị trí xong, lập tức đi về thành Bắc Hà.
Một ngày sau, Trương Thác trở lại thành Bắc Hà.
Trước khi vào thành, Trương Thác liên lạc với Hoàng Trạch Minh, về chuyện đám người Từ Trọng Vinh, Úc Trí Doãn đã dùng máy truyền tin báo cáo với Trương Thác, biết được.
Từ Trọng Vinh và mọi người đã được sắp xếp xong, Trương Thác cũng không vội vàng quấy rầy bọn họ, hiện giờ đám người Từ Trọng Vinh còn cần thời gian yên tĩnh.
Úc Trí Doãn cũng nói cho Trương Thác phương thức xử lý Ngô sư tỷ và Triệu sư huynh, Trương Thác không để ý, người như vậy, ở trong mắt anh không khác gì con kiến.
Bây giờ khiến Trương Thác để ý, chính là đánh giá của mọi người bên ngoài đối với Đảo Quang Minh.
Ở trong miệng rất nhiều thành trấn, đã chắc chắn nói trấn Lôi Cực bị Đảo Quang Minh hủy diệt, tà túy ở trấn Lôi Cực cũng là do Đảo Quang Minh thả ra.
Đương nhiên hứa hẹn của Từ Trọng Vinh đối với Trương Thác lúc trước cũng đã được thực hiện, ông ta thanh minh đăng một số ảnh chụp khi ở trấn Lôi Cực, trên ảnh chụp có thể nhìn thấy dấu hiệu của học viện Thiên Vũ đội lục soát đầu tiên càn quét, sau đó còn có dấu hiệu của thành viên Kiếm Cốc, nói lên tổ chức tiêu diệt trấn Lôi Cực chân chính là học viện Thiên Vũ và Kiếm Cốc.
Cách nói của Từ Trọng Vinh lập tức dẫn tới sự chú ý của rất nhiều người hiểu chuyện, trong lúc này trên mạng có đủ cách nói, bình luận ủng hộ Đảo Quang Minh đều do thành Bắc Hà phát ra.