Ám Minh Nguyệt vẻ mặt bình tĩnh, thỉnh thoảng lại liếc mắt sang Diệp Viêm, ánh mắt thoáng có vẻ tán thưởng.
Nghĩ cũng phải, Ám Minh Nguyệt là người phụ nữ kiêu ngạo, người bình thường vốn không lọt vào mắt cô ta.
Cũng chỉ có Diệp Viêm được người của long mạch dưới lòng đất thổi phồng là thiên tài số một trong số những người kế vị Võ Thần mới có thể được lòng cô ta.
Nhưng Lâm Chính biết Diệp Viêm không phải người ham mê gái đẹp.
Sở dĩ hắn đồng ý đi cùng Ám Minh Nguyệt tất nhiên chỉ là vì Ám Thiên Võ Thần.
Loại người này vì tu vi có thể không từ thủ đoạn!
Lâm Chính nghiêm nghị, ánh mắt có vẻ trịnh trọng.
Nếu Diệp Viêm trèo lên được thân cây to như Ám Thiên Võ Thần, được ông ta chỉ dẫn, với thiên phú và thực lực của Diệp Viêm chắc chắn sẽ tiến bộ rất nhanh.
Anh cần phải diệt trừ hậu họa này ở ngay trong Long Cung!
Nếu không thì không còn cơ hội nữa rồi!
“Ám Minh Nguyệt bái kiến bác Thương Lan, bái kiến bác Thái Thiên!”.
Ám Minh Nguyệt dẫn người đi tới, cúi mình hành lễ.
Hai người quan sát Ám Minh Nguyệt một lượt, nhẹ nhàng gật đầu.
“Cháu càng ngày càng xinh đẹp nhỉ”.
Thương Lan Võ Thần tùy ý nói một câu, sau đó không nói gì thêm nữa.
Thật ra mục tiêu ban đầu của Thương Lan Thiên Tuyệt là Ám Minh Nguyệt, nhưng Ám Minh Nguyệt tâm cao khí ngạo, nhiều lần từ chối Thương Lan Thiên Tuyệt, Thương Lan Thiên Tuyệt không làm gì được cô ta, chỉ đành từ bỏ.
Thương Lan Thiên Tuyệt liếc nhìn Ám Minh Nguyệt, sau đó lại nhìn sang Diệp Viêm, sâu trong đáy mắt dâng lên sát ý.
Diệp Viêm dường như phát hiện ra sát quang của Thương Lan Thiên Tuyệt, hơi quay đầu lại, lạnh nhạt liếc nhìn Thương Lan Thiên Tuyệt.
“Hậu bối này chính là Diệp gì đó gần đây danh tiếng nổi như cồn đó sao?”.
Thái Thiên Võ Thần nhìn về phía Diệp Viêm, nhàn nhạt lên tiếng.
“Vãn bối Diệp Viêm bái kiến hai vị tiền bối!”.
Diệp Viêm tùy ý chắp tay, giọng nói bình thản ung dung.
Hai vị Võ Thần nhíu mày.
“Thú vị!”.
Thái Thiên nhìn Diệp Viêm, sau đó nhìn về phía Ám Minh Nguyệt: “Ám Thiên Võ Thần tìm được một đứa con rể tốt đấy!”.
Ám Minh Nguyệt đỏ mặt, nói: “Bác Thái Thiên đừng nói linh tinh, cháu và anh Diệp vẫn chưa xác định quan hệ! Nhưng nếu Minh Nguyệt tìm người yêu, đương nhiên cũng sẽ tìm người có năng lực, có thiên phú nhất trên thiên hạ!”.
Lời này gần như đã nói rõ ý tứ của cô ta.
Nhưng Diệp Viêm bình tĩnh, không buồn không vui, vẻ mặt không có gợn sóng.
Ám Minh Nguyệt nhìn Diệp Viêm, lông mày hơi nhíu lại.
Lúc này lại không có phản ứng gì.
Chẳng phải là không nể mặt Ám Minh Nguyệt hay sao?
“Cháu có ý chí này thì không tệ!”.
Thái Thiên Võ Thần bình tĩnh gật đầu, cũng không nói gì nhiều.
Thương Lan Võ Thần lại nháy mắt ra hiệu cho Thương Lan Thiên Tuyệt.
Thương Lan Thiên Tuyệt như hiểu ra điều gì, âm thầm gật đầu, ánh mắt nhìn hai người họ càng lạnh lùng rõ rệt.
Gào!
Đúng lúc đó, tiếng rồng kêu đột nhiên vang lên từ trong Long Cung.
Một cách đột ngột.
Đinh tai nhức óc.
Tất cả mọi người đều giật mình nhìn về phía cửa Long Cung.
Cánh cửa đồng khổng lồ chầm chậm mở ra.
Một tia sáng màu vàng tràn ra từ khe hở nơi cửa.
Sau đó, cửa Long Cung mở rộng.
Bên trong, ánh sáng vàng rực rỡ, vô cùng xinh đẹp, huyền diệu thần kỳ!
“Long Cung mở ra rồi! Long Cung mở ra rồi!”.
“Cuối cùng cũng mở ra rồi!”.
“Mau! Mau! Mau vào Long Cung!”.
“Mau vào Long Cung!”.
Hiện trường vừa rồi còn trật tự bỗng nhiên trở nên hỗn loạn.
Tất tả những người đã báo danh tham dự Long Cung đều liều mạng xông vào trong cửa.
Đồng thời, phù điêu thần long khổng lồ ở đối diện cửa Long Cung cũng sáng lên.
Khiêu chiến Long Cung chính thức bắt đầu.