Trong gian phòng rất sáng sủa, ở giữa phòng đặt một cái bàn bằng gỗ lim, ghế tựa cũng được làm từ loại gỗ đồng dạng.
Một ít đồ dùng trong phòng này đều là những loại bình thường nhất, kiểu dáng cũng là loại thịnh hành cách đây đã hai mươi năm. Một trong ba người đứng đầu của Thái Thương huyện, Hạ Vũ Đức lão gia tử xem như là một vị lão gia tiết kiệm nhất, làm con cháu trong nhà cũng không nhiễm thói quen xa hoa phú quý.
Mà đây có thể chính là nguyên nhân trong ba đời đệ tử Hạ gia vẫn không xuất hiện cái gì gọi là phá gia chi tử.
Hạ Nhất Minh giờ phút này ngồi tại một góc bàn, hiện giờ lấy địa vị của hắn trong gia trang cho dù là trường hợp này cũng là thích hợp ngồi tại đó.
- Nhất Minh, chúng ta gọi cháu tới, cháu cũng có thể đoán được là vì chuyện gì.
Hạ Vũ Đức vừa cười vừa nói, mỗi lần thấy đứa cháu kiệt xuất nhất này, lão đều nhịn không được sự cao hứng phát ra từ đáy lòng.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu nói:
- Gia gia, tôn nhi biết người bảo cháu đến vì việc người bế quan khoảng thời gian trước. Thế nhưng tôn nhi không nghĩ được, mọi người vì sao phải khiến cho mọi việc trở lên căng thẳng, làm người khác nghi thần nghi quỷ.
Hạ Vũ Đức than nhẹ một tiếng, nói:
- Ta cũng không muốn như thế, bất quá chuyện này đối với Hạ gia chúng ta hết sức trọng yếu, cho nên chúng ta thà rằng khẩn trương một chút, cũng không có thể vì thế mà xuất hiện chút sai lầm nào.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh chuyển sang nhìn Đại bá và Hạ Lai Bảo, đột nhiên hỏi thăm:
- Mọi người thành công rồi?
- Đúng vậy.
Hạ Vũ Đức thân mình thẳng tắp ngồi trên ghế dựa, trong âm thanh của lão mang theo chút kiêu hãnh không chút nào dấu diếm:
- Chúng ta quả thật đã thành công.
- Gia gia, người đến bây giờ vẫn chưa nói cho tôn nhi biết, mọi người rốt cuộc là đang làm gì đây chứ?
Hạ Nhất Minh lộ vẻ không vừa lòng nói.
Hạ Vũ Đức cuời to mấy tiếng, nháy con mắt hỏi:
- Cháu không ngại đoán xem.
Hạ Nhất Minh sửng sốt, hắn lần đầu tiên nhìn thấy gia gia luôn trầm ổn có động tác như vậy, cho dù là lúc gia gia biết hắn đạt tới tu vi cửu tầng nội kình cũng không lộ ra vẻ mặt như lão ngoan đồng này. Bởi vậy có thể thấy được, giờ phút này tâm tình lão nhân gia khoan khoái thế nào, khẳng định trong mười năm cũng khó gặp một lần.
Vô số ý niệm chuyển động nhanh trong đầu, đột nhiên Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động, nói:
- Có liên quan đến Kim Quan Mãng sao?
Hạ Vũ Đức ba vị trưởng bối vẻ mặt tươi cười đồng thời cứng đờ, bọn họ nhìn nhau đều là cười khổ một tiếng.
Hạ Thuyên Tín nói:
- Nhất Minh, cháu làm sao có thể đoán được?
Hạ Nhất Minh hai tay hơi vuốt một cái, nói:
- Hạ gia trang chúng ta trong hơn một năm nay phát sinh sự việc lớn nhất, chính là săn bắt Kim Quan Mãng, mà mọi người thần thần bí bí, ngoại trừ liên quan đến chuyện này ra, cháu thật sự nghĩ không ra còn có cái gì khác có thể.
Hạ Vũ Đức thở dài nói:
- Nhất Minh không chỉ có thiên phú hơn người, hơn nữa thông minh vô cùng, Hạ gia chúng ta có thể được một đứa cháu kỳ tài thế này, quả thật là thiên ý a.
Hạ Thuyên Tín cùng Hạ Lai Bảo lần lượt gật đầu, trước hôm nay Hạ Nhất Minh cũng không biết bọn họ đang làm cái gì, thế nhưng lúc này lại một hơi nói ra, nói một tiếng thông minh hơn người, tuyệt đối không có chút nào khoa trương.
- Gia gia, rốt cuộc là chuyện gì, người nói rõ đi.
Hạ Nhất Minh hắc hắc cười hai tiếng nói.
- Được, Nhất Minh, sau khi chúng ta bắt được Kim Quan Mãng thu được một viên nội đan, trải qua nửa năm thu thập, chúng ta dùng dược liệu phụ trợ thêm vào, đồng thời mở lò luyện đan, cuối cùng may mắn thành công, đạt được ba viên kim đan.
Hạ Vũ Đức nét mặt ngưng trọng nói.
- Kim đan?
Hạ Nhất Minh sắc mặt cổ quái hỏi.
Loại chuyện này hắn lần đầu tiên tiếp xúc, linh thú trong cơ thể dĩ nhiên sẽ có nội đan, nhưng phải thu thập dược liệu, mới có thể luyện chế kim đan, việc này đối với hắn đúng là lần đầu nghe thấy. Nguồn truyện:
- Đúng vậy, chính là kim đan.
Hạ Vũ Đức chậm rãi nói:
- Năm đó ta ở trong phòng luyện đan đợi ròng rã hai mươi năm, làm hai mươi lò đồng tử, cũng từng luyện chế qua không ít kim đan. Hơn mười năm sau dùng nghề cũ, cũng không hạ thấp tay nghề, coi như là không tồi.
Trong miệng lão khiêm tốn nói cái gì là không tồi, nhưng vẻ mặt lại vô cùng tươi cười đắc ý, tâm tình hoàn toàn để lộ ra ngoài.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh đảo qua ba người, thấy không chỉ có lão gia tử phi thường cao hứng, ngay cả Đại bá hắn và Hạ Lai Bảo cũng như thế, hắn hơi do dự hỏi:
- Gia gia, kim đan này có thế có tác dụng đề tăng tu vi nội kình?
Hạ Vũ Đức lại ngẩn người ra, bất quá lập tức cười nói:
- Tiểu tử kia vẫn thật thông minh, kim đan không chỉ có tác dụng tăng tu vi nội kình, hơn nữa dùng đúng lúc, thậm chí còn có thể trợ giúp người vượt qua bức tường cực hạn nữa.
Hạ Nhất Minh hai mắt nhất thời sáng ngời, tuy rằng hắn vượt qua bức tường cực hạn cũng không khó khăn, độ khó so với người bình thường ăn cơm giống nhau. Nhưng hiệu quả của kim đan, đối với người khác tác dụng là quá lớn, hơn nữa với một gia tộc mà nói là một việc vô cùng trọng yếu.
Hạ Vũ Đức vừa dứt lời, xuất ra ba bình ngọc nhỏ, cẩn thận đặt ở trên bàn.
Hạ Nhất Minh rõ ràng có thể cảm nhận được, ánh mắt của Hạ Thuyên Tín cùng Hạ Lai Bảo mang theo một tia nóng rực, thứ này đối với tu luyện giả mà nói, tuyệt đối là bảo vật hiếm có.
- Nhất Minh, ta đã nghĩ rồi, ba viên kim đan này, cháu, Thuyên Tín cùng Lai Bảo mỗi người lấy một viên.
Hạ Vũ Đức trầm giọng nói.
Hạ Nhất Minh do dự một chút, nói:
- Gia gia, người hiện giờ nội kình đã đạt thập tầng trung đỉnh rồi?
Hạ Vũ Đức khẽ gật đầu nói:
- Đúng vậy.
- Như vậy một viên này của cháu để cho người dùng.
Hạ Nhất Minh thẳng thắn cười, nói:
- Chúc gia gia người sớm ngày tiến vào tiên thiên cảnh giới, làm cho Hạ gia chúng ta tại Thái Thương huyện chiếm vị trí đứng đầu.
Trước kia Hạ Nhất Minh chỉ biết tu vi nội kình cao nhất là thập tầng, nhưng dần dần sau đó mới hiểu được, ở trên thập tầng còn có tiên thiên cảnh giới, thậm chí trên tiên thiên cảnh giới hắn không cách nào tưởng tượng ra trình độ cao hơn. Để cho gia gia dùng viên kim đan này, có thể làm cho lão nhân gia tiến thêm một tầng.
Không ngờ Hạ Vũ Đức thở dài một tiếng nói, bất đắc dĩ nói:
- Nhất Minh, ý tốt của cháu ta xin nhận, bất quá viên kim đan này đối với ta mà nói, cũng không có tác dụng.
Hạ Nhất Minh giật mình hỏi:
- Vì sao?
- Kim Quan Mãng quả thật là linh thú, nhưng là một loại linh thú bậc trung, lấy nội đan của Kim Quan Mãng chính là dược liệu luyện chế kim đan, đối với tu luyện giả dưới cảnh giới tiên thiên có tác dụng, mà tu luyện giả thập cấp đã tiến tới cảnh giới rất cao, không phải loại kim đan trình độ này có thể có tác dụng.
Hạ Nhất Minh ngạc nhiên nhìn ba bình ngọc trên bàn liếc mắt một cái, thứ này tu rằng tốt, nhưng nếu trong tay hắn như vậy là hoàn toàn lãng phí.
- Nhất Minh, hiện giờ tu vi của cháu đã đạt tới đệ cửu tầng, cầm bình kim đan này bảo quản tốt, đợi khi đạt tới cửu tầng đỉnh phong, đụng tới bức tường cực hạn, là lúc có thể sử dụng kim đan đánh sâu vào bình cảnh, cơ hội thành công chắc chắn sẽ rất lớn.
Hạ Vũ Đức căn dặn.
Hạ Nhất Minh do dự một lúc lâu, rốt cuộc cầm một cái bình ngọc trong tay, bất quá chủ ý trong lòng hắn, thứ này vẫn là lưu lại cho đại ca.
- Thuyên Tín, Lai Bảo các ngươi cũng cầm.
Thuyên Tín lên tiếng, cũng là cầm một lọ, hắn nội kình cũng đã sớm đạt tới cửu tầng đỉnh, nhưng trong mười năm chưa từng tiến thêm một bước, hôm nay có được kim đan, có lẽ ước muốn trong cả đời hắn cuối cùng có cơ hội, há lại có thể không quý trọng.
Hạ Lai Bảo ánh mắt dừng lại trên bình ngọc thật lâu, đột nhiên thở dài một tiếng nói:
- Lão thái gia, phần này của ta từ bỏ.
Hạ Vũ Đức sắc mặt đỏ lên, nói:
- Lai Bảo, ngươi nói bậy bạ gì đó.
Hạ Lai Bảo vẫn như cũ lắc đầu nói:
- Lão thái gia, ngài năm nay bao nhiêu tuổi rồi.
Hạ Vũ Đức ngẩn ra, vô thức nói:
- Tám mươi ba rồi.
Người tu luyện võ chuyện lập gia đình, chuyện sống chết khác với người bình thường rất nhiều, tu vi đạt tới như Hạ Vũ Đức lại càng như thế.
Hạ Lai Bảo ngậm ngùi không thôi, nói:
- Lão thái gia, chỉ trong chớp mắt ngài đã tám mươi ba, mà ta từ nhỏ đi theo ngài cũng đã tám mươi tuổi.
Hạ Vũ Đức giọng nói hòa hoãn, vô cùng cảm thán nói:
- Đúng vậy, chúng ta đều đã già rồi.
Hạ Lai Bảo ngẩng đầu lên, nói:
- Đúng vậy, chúng ta đều đã già rồi. Ngài đã đạt tu vi thập tầng, nếu có thể đột phá cực hạn, đặt chân lên tiên thiên, như vậy tuổi thọ có thể kéo dài vài chục năm, Nhưng đời này ta không có khả năng hy vọng. Cho dù là dùng kim đan kéo dài hơi tàn sống qua vài năm cũng bất quá chỉ là lãng phí mà thôi. Nếu như vậy, không bằng lưu lại kim đan cho Nhất Thiên, để hắn sử dụng.
Hạ Vũ Đức nhất thời vẻ mặt hiện lên vẻ do dự, lão tự nhiên rõ ràng, người bạn già cùng lão lớn lên từ nhỏ cũng không có nói sai.
Hạ Lai Bảo cho dù ăn kim đan, trở thành cao thủ thập tầng, nhưng cùng hậu thiên cao thủ giống nhau, chỉ có trăm năm tuổi thọ, hai mươi năm thời gian, tự nhiên không bằng đem kim đan cho Nhất Thiên lại có ích hơn.
Bất quá, lão cùng với Hạ Lai Bảo cũng nhau lớn lên, danh là chủ tớ nhưng thực là huynh đệ, Hạ gia trang này thành lập cũng có công lao chinh chiến khó nhọc của lão, nếu đem viên kim đan này thu hồi, lão là người đầu tiên không chấp nhận chuyện này.
Hạ Thuyên Tín sắc mặt ửng đỏ, đem bình ngọc trả trở về, nói:
- Bảo thúc, ta lưu lại khỏa này cho Thiên nhi, người nếu có thể tiến giai thập tầng, ít nhiều cũng cũng có chỗ tốt hơn.
Hạ Lai Bảo hoạt kê cười, nói:
- Đại lão gia, người nói đùa, nếu là lão thái gia không thể thuận lợi tiến vào tiên thiên, cũng ta trước sau rời đi, như vậy Hạ gia trang phải nhờ vào ngài chống đỡ. Ít nhất trước khi ta cùng lão thái gia rời đi, ngài phải tấn giai đệ thập tầng mới được a.
Lão trong lời nói tuy có chút không quá êm xuôi, nhưng mà lấy tuổi của lão nói ra quả thật không có kiêng kị quá lớn.
Hạ Thuyên Tín quay đầu nhìn Nhất Minh nói:
- Bảo thúc, nhà chúng ta còn có Nhất Minh.
Hạ Lai Bảo như trước lắc đầu, nói:
- Đại lão gia, Nhất Minh cùng chúng ta khác nhau, hắn không thể bị bó buộc trong Hạ gia được.
Hạ Nhất Minh trong lòng đổ mồ hôi hột, vội vàng nói:
- Bảo gia, Đại bá, hai vị đừng cãi cọ nữa.
Hắn cầm đan dược trong tay đặt lên mặt bàn, nói:
- Cháu lưu lại khỏa này cho đại ca được rồi.
- Hồ đồ.
Ba đạo âm thanh bất đồng cùng lúc vang lên.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Thần
Chương 85: Kim đan
Chương 85: Kim đan