Đại môn của Hỏa Ô tháp chậm rãi mở ra, thân ảnh của Hạ Nhất Minh vô thanh vô tức xuất hiện ở bên ngoài đại môn.
Hắn xoay người hướng về phía Hỏa Ô tháp hơi khom người chào, sau đó khẽ phất tay một cái quay người rời khỏi hoàng cung. Đám thị vệ ở bên ngoài sớm đã được lệnh quốc vương đối với việc Hạ Nhất Minh rời khỏi làm như không thấy, mà cho dù bọn họ có ý định ngăn cản không có đủ khả năng.
Sau khi Hạ Nhất Minh rời khỏi hoàng cung, Đình Minh Liệt mới tiến vào trong Hỏa Ô tháp.
- Lão tổ tông, Hạ đại sư có nguyện ý làm hộ quốc đại sư cho Hỏa Ô quốc chúng ta không?
Đình Minh Liệt mang vẻ mặt đầy hy vọng hỏi.
Ở trước mặt lão tổ tông Đình Thế Quang hắn chưa bao giờ dám lấy thân phận quốc vương Hỏa Ô quốc để nói chuyện. Thực tế, nếu ngày xưa không phải được Đình Thế Quang làm hẫu thuẫn ở đằng sau thì hắn chưa chắc đã trở thành quốc vương Hỏa Ô quốc a.
Đình Thế Quang hơi lắc đầu, thở dài nói:
- Người này chúng ta không thể mời nổi.
Sắc mặt Đình Minh Liệt khẽ biến đổi nói:
- Lão tổ tông, Hạ đại sư vừa mới bước chân vào tiên thiên cảnh giới. Hỏa Ô hoàng thất chúng ta sở hữu bí tịch, trân bảo hằng hà sa số, nếu bỏ ra cho Hạ đại sư lựa chọn chẳng nhẽ vẫn không thể mời chào sao?
Đình Thế Quang lạnh lùng liếc nhìn hắn, nói:
- Minh Liệt, ta biết ngươi mong đợi điều này, nhưng ngươi phải nhớ kỹ người này trong tương lai thành tựu không thể tưởng tượng nổi. Có thể bồi dưỡng ra được một người như thế này cũng chỉ có những môn phái siêu cấp đã lánh đời. Những đồ vật của Hỏa Ô quốc chúng ta vẫn chưa được bọn họ để vào trong mắt đâu.
Khẩu khí của lão hơi hòa hoãn lại một chút, nói:
- Bất quá ta đã nghĩ cách cùng với hắn giao hảo, tương lai nếu gặp lại hắn cũng không coi Hỏa Ô quốc chúng ta là địch a.
Lúc này Đình Minh Liệt mới hoàn toàn hết hy vọng, hắn than nhẹ một tiếng, nửa ngày sau vẫn không nói ra lời nào.
Trong lòng Đình Thế Quang lúc này không khỏi âm thầm cảm thán, Tinh Cương Từ Mẫu mặc dù ít gặp, nhưng ở trong mắt tiên thiên đại sư thì nó cũng không phải là vật gì quý hiếm. Chỉ là khi biết được độ tuổi thực của Hạ Nhất Minh, lão đã từ bỏ hy vọng mời hắn đảm nhiệm hộ quốc đại sư Hỏa Ô quốc.
Cho nên mới có ý định lấy ra bảo bối Tinh Cương Từ Mẫu đưa cho Hạ Nhất Minh.
Vật phẩm này nếu có thể đổi được sự hữu nghị của tiên thiên đại sư thì cũng là dư dả.
Hạ Nhất Minh rời khỏi hoàng cung lập tức quay trở về Tạ gia. Giờ phút này hai người Mộ Nguyên và La Hân đã rời khỏi Tạ gia, nhưng trước khi rời đi hai người đó đều gửi Tạ gia một ít lễ vật trân quý nhờ chuyền lại cho hắn.
Khi Tạ Minh Kim đem toàn bộ những lễ vật này đến cho Hạ Nhất Minh nhìn, khiến hắn cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Bọn họ gửi tặng tuy không trân quý như Tinh Cương Từ Mẫu, nhưng cũng là những vật cực kỳ hiếm gặp, có vài thứ ngay cả tên Hạ Nhất Minh cũng chưa từng nghe thấy.
Hắn do dự nửa ngày mới quay sang Tạ Minh Kim hỏi quan hệ giữa tứ đại thế gia của Hỏa Ô quốc.
Lúc sau, hắn mới biết được tứ đại thế gia của Hỏa Ô quốc mặc dù cạnh tranh lẫn nhau, nhưng cũng đồng thời là thông gia với nhau. Căn bản là giúp đỡ kiềm chế lẫn nhau.
Bất quá, điều này cũng không có gì làm cho Hạ Nhất Minh cảm thấy kỳ quái, cứ liên tưởng đến hiện trạng của Thái Thương huyện là có thể hiểu được rõ ràng.
Đừng nói là giữa các thế gia đã truyền thừa ngàn năm lịch sử, ngay cả giữa các thế gia có lịch sử trăm năm
Trong Thái Thương huyện, Hạ gia và Trình gia chỉ là kết thông gia đời con cháu mà thôi, nhưng Trình gia và Từ gia sao lại cũng kết thông gia? Quan hệ gia tộc mặc dù có chút phức tạp, đôi khi là chèn ép lẫn nhau, nhưng cũng có lúc hỗ trợ nhau cùng phát triển.
Tóm lại, ý nghĩa của những mối quan hệ này thật khó có thể diễn tả bằng ngôn ngữ, mà tâm tư Hạ Nhất Minh cũng không đặt ở việc này, chỉ có thể lý giải được một ý ẩn ý trong đó mà thôi.
Nhìn đống lễ phẩm chất chồng trước mặt, Hạ Nhất Minh sảng khoái nói:
- Hạ huynh, mấy thứ này đối với ta cũng không có bao nhiêu tác dụng, huynh giúp ta xử lý đi.
Tạ Minh Kim hơi ngẩn người một chút, hàng lông mày nhíu lại, Hạ Nhất Minh quả thật có tư cách làm như vậy, nhưng hắn cũng không dám tùy tiện xử lý a.
- Tạ huynh, ta đến nơi này cũng đã được mấy ngày, sắp tới ta cần quay về nhà.
Hạ Nhất Minh trầm giọng nói:
- Không biết bộ quần áo Trường Tí Hạc bao giờ thì có thể hoàn thành?
Trong lòng Tạ Minh Kim có chút giật mình, vội vàng nói:
- Hạ huynh, ta đã đốc thúc bọn thủ hạ làm nhanh hơn, nhưng ít nhất phải mười ngày nữa mới có thể hoàn thành. Bất quá, Hạ huynh nhanh như vậy đã muốn rời đi, chẳng lẽ Tạ gia của ta tiếp đãi có chút thiếu sót?
Hạ Nhất Minh khoát tay, nói:
- Không phải thế. Ta sống xa nhà đã qua một đoạn thời gian rồi, lần này cũng đã đột phá tiên thiên cảnh giới nên phải quay trở về một chút, không thể lang thang ở bên ngoài suốt được.
Tạ Minh Kim nghe thấy thế khẽ gật đầu, hắn vốn định hỏi Hạ Nhất Minh nhà ở phương nào, nhưng lời nói lên đến miệng lại nuốt lại.
Hắn nhanh chóng chuyển đề tài, nói:
- Hạ huynh sau khi quay trở về có tính toán gì tiếp theo không?
Hạ Nhất Minh suy nghĩ một chút nói:
- Hiện giờ thì ta cũng chưa có ý định gì, bất quá sẽ ở nhà nghỉ ngơi một đoạn thời gian, sau đó sẽ ra bên ngoài du lịch một phen. Ta muốn nhìn một chút thế giới bên ngoài có bao nhiêu đặc sắc.
Nói những lời này, ánh mắt Hạ Nhất Minh hiện lên một tia quang mang mong chờ.
Sau khi cùng Đình Thế Quang nói chuyện một phen, trong lòng hắn nảy ra ý nghĩ đi du lịch thiên hạ, suy nghĩ này càng lúc càng mãnh liệt hơn.
Tạ Minh Kim thầm thở dài, hắn nghĩ tới thái gia gia của hắn từng nói qua, Hạ Nhất Minh quả nhiên không phải là người chịu ngồi yên một chỗ.
Hạ Nhất Minh đột nhiên nhìn ra ngoài cửa, sau đó cười ha hả, nói:
- Tạ huynh, ước hẹn ba năm ta vẫn nhớ kỹ, trong vòng ba năm ta chắc chắn sẽ quay lại đây, trợ giúp thái gia gia của huynh đánh sâu vào cực hạn bích trướng để tiến lên tiên thiên cảnh giới.
Tạ Minh Kim lập tức lui lại sau vài bước, hắn cung kính thành khẩn, nói:
- Cám ơn Hạ huynh.
- Đa tạ Hạ đại sư.
Cùng lúc đó từ bên ngoài cửa truyền tới một thanh âm già nua, Tạ Minh Kim nghe thấy thanh âm này liền vội vàng chạy ra mở cửa, quả nhiên Tạ Tri Ân đã đứng ở bên ngoài.
Sau khi mời Tạ Tri Ân vào bên trong, lão thi lễ, cung kính nói:
- Hạ đại sư. Tiểu lão nhi mới vừa rồi ở bên ngoài nghe thấy ngài nói muốn rời đi?
- Ước chừng mười ngày sau ta sẽ lên đường quay về nhà.
Hạ Nhất Minh không chút dấu diếm nói.
Tạ Tri Ân thở dài một hơi, nói:
- Hạ đại sư muốn rời đi thì Tạ gia cũng không dám giữ lại. Thế nhưng Hạ đại sư đáp ứng vì tiểu lão nhi mà hộ pháp, khiến cho lão nhi không thể không động lòng.
Nói dứt câu, lão lấy một bộ sách dày đưa đến trước mặt Hạ Nhất Minh, Hạ Nhất Minh nhìn thấy bộ dạng thận trọng của lão cũng biết được nội dung bên trong quyển sách này không phải là đơn giản.
Hắn cũng đưa hai tay ra tiếp lấy, nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía Tạ Tri Ân, ánh mắt lão ngưng trọng, nói:
- Hạ đại sư. Kỳ thật trong Hỏa Ô quốc các gia tộc có truyền thừa ngàn năm không phải là ít, nhưng ngài có biết vì sao Tạ gia của ta có thể đứng vững, hơn nữa còn là một trong tứ đại thế gia của đế quốc không?
Hạ Nhất Minh giật mình, nói:
- Quý gia tộc lấy truyền thừa đan dược mà dương danh trong Hỏa Ô quốc, đây hắn là một nguyên nhân.
Tạ Tri Ân vuốt hàm râu cười nói:
- Đây tất nhiên là một nguyên nhân, nhưng nguyên nhân chính là Tạ gia chúng ta đã từng xuất hiện một tiên thiên đại sư.
Hai mắt Hạ Nhất Minh khẽ nhếch lên, trong lòng không khỏi có chút dao động, ánh mắt hướng về phía quyển sách đang cầm trên tay.
Tạ Tri Ân cảm khái nửa ngày, nói:
- Tứ đại thế gia của Hỏa Ô quốc cũng từng xuất hiện tiên thiên đại sư, cũng từng có lúc vô cùng huy hoàng. Hai trăm năm trước Hỏa Ô quốc vô cùng cường thịnh, tứ đại thế gia đều xuất hiện một vị hộ quốc đại sư. Nhưng đáng tiếc, cho đến bây giờ bên trong Hỏa Ô quốc cũng chỉ còn có hoàn thất là xuất hiện một vị hộ quốc đại sư.
Hạ Nhất Minh hơi gật đầu, nhưng đối với những lời này không đưa ra ý kiến nào, hắn mơ hồ hiểu được sự mong đợi của đối phương, chỉ là hắn cũng tuyệt đối không trở thành hộ quốc đại sư của Hỏa Ô quốc.
Ánh mắt Tạ Tri Ân dừng lại ở quyển sách trên tay Hạ Nhất Minh, nói:
- Tạ gia chúng ta nổi tiếng gần xa trên cơ bản đều là nhờ luyện chế hậu thiên đan dược. Nếu nói trong gia tộc có vật gì trân quý nhất không thể nghi ngờ gì chính là bút ký lưu lại của tổ bối đạt tiên thiên cảnh giới.
Hạ Nhất Minh hít sâu một hơi, nói:
- Tạ lão gia tử, quyển sách này chính là bút ký của vị tiền bối đó lưu lại?
- Không sai, đây chính là quyển bút kí đó.
Tạ Tri Ân cười khổ một tiếng, nói:
- Theo lý mà nói, quyển bút ký này không được để cho người ngoài quan khán. Nhưng những thứ được ghi lại ở bên trong đối với Tạ gia bây giờ của chúng ta mà nói đều là vô dụng.
Lão dừng lại một chút nói:
- Minh Kim được Hạ đại sư để mắt tới, lại nguyện ý cùng kết giao, như vậy ngài cũng không còn xem là người ngoài a. Hơn nữa, ngài đối với luyện đan lại có hứng thú nhất định. Cho nên Tạ gia chúng ta đem quyển bản sao bút ký của tổ bối tặng cho ngài, hy vọng nó có nhiều điều trợ giúp đối với ngài.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, thận trọng đem quyển sách cất vào trong người.
Bất quá trong lòng hắn cũng biết rõ, ngoài miệng Tạ Tri Ân thì nói đường hoàng như vậy, kỳ thật hắn biếu tặng lễ vật trân quý cũng là hy vọng Hạ Nhất Minh trong thời gian tới sớm trở lại giúp lão một tay.
- Đa tạ ngài Tạ lão gia tử, ý tốt của ngài Hạ mỗ tuyệt đối không bao giờ quên.
Hạ Nhất Minh nghiêm nghị hứa hẹn, nói:
- Ba năm sau mặc kệ Hạ mỗ đối với luyện đan thuật có thành tựu hay không cũng sẽ quay trở lại đây để thỉnh giáo ngài.
Hai mắt Tạ Tri Ân sáng lên, trên mặt lộ ra vẻ mặt tươi cười.
Hạ Nhất Minh đột nhiên nghĩ đến một chuyện, quay đầu nói:
- Tạ huynh, ngươi có biết trong Nghênh Phong thành nơi nào có chú thạch lò làm bằng Mân Ly thạch không?
- Mân Ly thạch thạch lô?
Tạ Minh Kim kinh ngạc hỏi:
- Mân Ly thạch mặc dù không phải là vật phẩm gì trân quý, nhưng muốn dùng nó để chế tạo thạch lò lại tương đối hiếm có.
Mân Ly thạch là một loại đá kỳ dị sinh ra ở Tây Phi Các quốc.
Loại đá này có hiệu quả rất kỳ dị, chính là khả năng chịu nhiệt phi thường tốt, hơn nữa còn có thể lưu giữ nhiệt lượng trong một thời gian khá dài.
Loại đá đẹp đẽ này là lựa chọn tốt nhất của các thế gia quyền quý làm lò đốt sửa ấm trong mùa đông.
Hàng lông mày của Tạ Tri Ân hơi cau lại, mặc dù Hạ Nhất Minh đưa ra một vấn đề tương đối kỳ quái, nhưng đây là một cơ hội để lấy lòng tốt nhất. Cho dù là yêu cầu kỳ quái gấp trăm ngàn lần đi nữa thì bọn họ cũng nghĩ đủ mọi biện pháp để đáp ứng.
- Hạ đại sư, xin hỏi ngài dùng Mân Ly thạch lô để làm gì?
Hạ Nhất Minh không dám giấu diếm, nói:
- Vừa rồi ta vào hoàng cung gặp mặt Đình Thế Quang đại sư, được ngài ấy tặng cho một khối Tinh Cương Từ Mẫu. Một khi đem loại Tinh Cương Từ Mẫu này hòa tan vào trong binh khí đang sử dụng, thì nó mới có thể chịu được sự quán nhập của tiên thiên chân khí. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Tạ Minh Kim kỳ quái hỏi:
- Tinh Cương Từ Mẫu là kim loại gì? Chẳng lẽ không thể sử dụng loại lô bình thường để hòa tan?
Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu nói:
- Chỉ sợ không được. Nếu dùng loại lô bình thường để hòa tan Tinh Cương Từ Mẫu thì nó sẽ tự động dung nhập vào trong lô. Mà loại kim loại này lại không thể dung nhập được vào Mân Ly thạch, cho nên chỉ có thể sử dụng loại lô được chế tạo bằng Mân Ly thạch mới có thể hòa tan được.
Trên gương mặt hắn đột nhiên lộ ra vẻ mặt tươi cười, nói:
- Tạ huynh, ngươi chung quy vẫn muốn ta sử dụng cương lô để chế tác binh khí a.
Sắc mặt Tạ Minh Kim có chút đỏ lên, nói:
- Không phải thế.
Chần chờ một chút, hắn nói tiếp:
- Hạ huynh coi như là có Mân Ly thạch lô nhưng với chiều dài binh khí của huynh chỉ sợ chưa chắc đã thích hợp a.
Tạ Tri Ân ngắt lời, nói:
- Hạ đại sư, ngài sử dụng binh khí ở trong Tạ phủ cũng chỉ có phụ tử Tạ Noãn Ý là đã từng chứng kiến, cho nên khi tiểu lão nhi nghe hai người đó nói trong lòng cũng có chút tò mò.
Đã từng nghe nói qua thanh đại hình binh khí của Hạ Nhất Minh, cho nên Tạ Tri Ân cũng không tránh khỏi có chút tò mò. Tạ Minh Kim lập tức nói:
- Thái gia gia, người chờ một chút. Hạ huynh có thể đem binh khí của mình cho thái gia gia của đệ xem một chút không?
Đại Khảm Đao mỗi đoạn dài hơn một thước, cân nặng lại không phải là ít, cho nên không phải lúc nào Hạ Nhất Minh cũng mang theo người.
Lần này khi đi ra ngoài, Hạ Nhất Minh để thanh Đại Khảm Đao ở lại trong phòng ngủ của mình, nghe Tạ Minh Kim nói lập tức mỉm cười nói:
- Đương nhiên.
Hắn xoay người hướng về phía phòng của mình đi lại, động tác của hắn nhìn qua trông rất tự nhiên, không hề mang đến cho người khác cảm giác đột ngột. Phảng phất như cự ly giữa mỗi bước chân càng lúc càng lớn.
Tạ Minh Kim nhìn không thấy được mức độ khó khăn trong đó. Nhưng Tạ Tri Ân thì lại biết rõ ràng, thở dài một tiếng, trong lòng lão tràn ngập cảm giác hâm mộ.
iên thiên cảnh giới khác với hậu thiên cảnh giới không chỉ trong lúc so đấu, mà cả trong cuộc sống hàng ngày cũng khiến cho người ta cảm thấy khó có thể với tới được.
Giống như lúc này, bước chân của Hạ Nhất Minh như hành vân lưu thủy, cho dù là Tạ Tri Ân có tu vi thập tầng đỉnh cao cũng tuyệt đối không thể làm dễ dàng tự nhiên như vậy.
Sau một lát, Hạ Nhất Minh quay trở lại, khi hắn đem cây Đại Khảm Đao ra cho Tạ Tri Ân thưởng thức, đã khiến lão trợn tròn hai mắt.
Hắn xấu hổ cười khổ một tiếng, nói:
- Hạ đại sư, đây là binh khí của ngài?
- Không sai.
Hạ Nhất Minh đem ba phần cây Đại Khảm Đao lắp lại cẩn thận rồi đặt trên bàn.
Tạ Tri Ân rốt cục cũng hiểu được ý tứ của Hạ Nhất Minh muốn nói đến, muốn tìm được một cái Mân Ly thạch lô cho vừa cây binh khí này là chuyện khó có khả năng a.
Bất quá lão cũng chỉ chần chờ một chút, nói:
- Hạ đại sư, chuyện thạch lô cũng không phải là khó giải quyết, thanh đao này của ngài có thể tách ra làm ba đoạn mà Tạ gia chúng ta cũng không thiếu thạch sàng được chế tạo bằng Mân Ly thạch, chỉ cần cho chúng ta năm ngày thì nhất định có thể làm ra được một thạch lô thích hợp. Chỉ là....
Ánh mắt lão nhìn về phía Hạ Nhất Minh, nói:
- Binh khí của ngài không giống với người bình thường, mức hao phí tài liệu có lẽ lớn hơn binh khí bình thường vài lần a.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, đúng là gừng càng già càng cay, lão chỉ cần liếc nhìn qua đã biết được vấn đề khó giải quyết ở trong đó.
Đem khối Tinh Cương Từ Mẫu do Đình Thế Quang tặng ra, Hạ Nhất Minh nói:
- Khối Tinh Cương Từ Mẫu này có số lượng mặc dù không nhiều nhưng dùng để dung nhập vào trong phần đoạn đầu của thanh đao hẳn là có thừa khả năng. Nếu Tạ lão có khả năng giải quyết vấn đề thạch lô thì Hạ mỗ cũng chuẩn bị luyện chế a.
Tạ Tri Ân lập tức cam đoan và hứa hẹn, đồng thời còn cho người của Tạ phủ lưu ý xem bên ngoài còn ai có Tinh Cương Từ Mẫu nữa không, giả dụ có thể thu thập đủ thì để cho Hạ Nhất Minh luyện chế Đại Khảm Đao luôn một lần.
Bất quá, đối với lời hứa hẹn này của lão, Hạ Nhất Minh cũng không có để ở trong lòng.
Tinh Cương Từ Mẫu nếu có thể dễ dàng tìm kiếm được như vậy thì Tạ Đình Quang đã không coi trọng nó.
Muốn từ trong tay của người bình thường tìm ra loại quặng này, trên cơ bản là chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Đối với việc nhận lời Hạ Nhất Minh, trên dưới Tạ gia ai cũng coi đây là đại sự được ưu tiên hàng đầu.
Xế chiều cùng ngày, các thạch tượng sư nổi danh ở Nghênh Phong thành đều được mời đến.
Bọn họ mời mười thạch tượng sư của đến, trong đó có một vị đang được làm việc cho Mộ gia.
Chỉ là sau khi Mộ gia nghe được lời giải thích của Tạ gia thì ngay lập tức thả người.
Bọn họ không có khả chỉ vì một việc nhỏ này mà đắc tội với tiên thiên đại sư.
Mười vị thạch tương sư này dùng thời gian bốn ngày để làm ra một cái thạch lô dài chừng hai thước, hơn nữa loại thạch lô này ở trước mặt còn có điểm bất đồng. Nó cũng không phải là được dựng thẳng đứng lên như những cái khác mà là nằm ngang trên mặt đất, hơn nữa còn chiếm diện tích tới mười hai cước, vô luận nhìn từ góc độ nào cũng thấy được sự to lớn của nó.
Hạ Nhất Minh đối với thạch lô này phi thường hài lòng.
Khi thạch lô này được hoàn thành, hắn không chút do dự thỉnh Tạ gia bắt đầu luyện chế.
Tinh Cương Từ Mẫu to bằng nắm tay được đặt vào thạch lô, ở bên dưới liên tục dùng lửa thiêu đốt.
Sau một hồi lâu, khối Tinh Cương Từ Mẫu này cũng đã bị nung chảy thành nước toàn bộ.
Mân Ly thạch chẳng những dẫn nhiệt có hiệu quả cao, ngoài ra còn rất khó bị nung chảy ở nhiệt độ cao bình thường.
Hạ Nhất Minh đem đoạn có phần lưỡi đao để vào bên trong nước Tinh Cương Từ Mẫu, lúc này chuyện kỳ dị xảy ra, Tinh Cương Từ Mẫu bị nung chảy ra giống như có tính mạng, nhanh chóng tập trung vào thanh đại đao. Hơn nữa dưới sự quan sát của Hạ Nhất Minh chúng còn phân bố rất đồng đều.
Chuyện kỳ lạ này nếu không phải chính mắt nhìn thấy, Hạ Nhất Minh cũng sẽ không bao giờ tin tưởng có thể xảy ra.
Gần một giờ sau, Tinh Cương Từ Mẫu trong thạch lô đã hoàn toàn dung nhập vào phần đầu của thanh đao.
Khi Hạ Nhất Minh cầm nó lên còn thấy trên mặt thanh đao còn mơ hồ tỏa ra một loại quang mang kỳ lạ.
Thân đao lạnh lẽo, nhưng sau khi Hạ Nhất Minh cầm nó trong tay một lúc thì cảm nhận bên trong đó có ẩn chứa một loại lực lượng khác, điều này khiến cho trong lòng hắn lấy làm kỳ.
Chỉ bất quá lúc này xung quanh có rất nhiều ngoại nhân, Hạ Nhất Minh liền mau chóng đè nén ý niệm trong đầu xuống, đem đoạn đao này cất vào trong vỏ.
Sau đó mấy ngày, dưới sự đốc thúc của Tạ Minh Kim, bộ quần áo được làm bằng da Trường Tí Hạc đã được hoàn thành. Hạ Nhất Minh lúc đó cũng cáo từ Từ gia để quay trở về nhà.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Thần
Chương 105: Dược thư hòa luyện đao
Chương 105: Dược thư hòa luyện đao