TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 123: Tát tai, ngươi là ai?

Thiếu niên Thanh Sam Đông Viện trong lòng có bốc đồng chưa bị thế giới tàn khốc nghiền nát.

Huống chi đệ tử ngoại môn khỉ ốm sỉ nhục thần tượng của thiếu niên đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện, Đinh Hạo.

Cho nên thiếu niên đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện bị chọc giận.

Mặc dù thiếu niên đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện bị xách lơ lửng cách mặt đất nhưng không cúi đầu nữa, mắt tóe lửa trừng đệ tử ngoại môn khỉ ốm không lùi bước.

Thiếu niên đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện gằn từng chữ:

- Thứ a dua nịnh hót hãy chờ đi, sẽ có lúc ngươi khóc! Đợi khi Đinh Hạo sư huynh trở về ngươi còn dám nói như vậy xem như ngươi có can đảm!

Không biết sao đệ tử ngoại môn khỉ ốm bị ánh mắt thiếu niên đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện nóng bỏng nhìn kiềm không đợc run sợ.

Giây lát sau đệ tử ngoại môn khỉ ốm lấy lại tinh thần, quê quá nổi khùng.

Bốp!

Một bạt tai vang dội.

Mặt thiếu niên đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện có một dấu tay rõ ràng, nửa bên mặt sưng lên, khóe miệng chảy ra tơ máu.

Các các đệ tử ký danh khác xếp hàng thấy tình hình nảy giận ứa gan nhưng không dám nói gì, thầm siết nắm tay cố nén, nghiến răng thầm nguyền rủa đám cướp.

Trên bậc thang cửa Thiên Lý Lâu, đám người Trương Nghị cười to hả hê.

Đệ tử ngoại môn khỉ ốm càng đắc ý hơn.

- Ha ha ha ha ha ha! Dù Đinh Hạo đến thì sao? Chỉ là một đệ tử ký danh nho nhỏ may mắn được đệ nhất đại tái năm viện một lần. Chỉ có đám đáng thương các ngươi mới xem Đinh Hạo là nhân vật, ở trong mắt Thiên Lý Lâu thì hắn là trò hề. Ha ha ha ha ha ha! Lão tử tát ngươi một bàn tay bây giờ còn muốn đánh nữa, Đinh Hạo sư huynh của ngươi ở đâu sao không ra cứu ngươi? Ha ha ha ha ha ha! Hắn ở đâu?



Đệ tử ngoại môn khỉ ốm nói rồi vung mạnh tay lên.

Bàn tay này bao trùm ánh huyền khí kèm tiếng gió rít, nếu tát vào mặt dù là con trâu cũng sẽ xỉu.

Trái tim thật độc ác, đệ tử ngoại môn khỉ ốm không nương tình.

Đám người Trương Nghị trên bậc thang lạnh lùng nhìn không có vẻ gì muốn ngăn cản.

Các đệ tử ký danh không nhẫn tâm nhắm mắt lại.

Rầm!

Một tiếng trầm đục vang lên.

Không phải tiếng tát tai nhưg mọi người tưởng.

Các đệ tử ký danh nhắm mắt nghi hoặc mở ra, ngạc niên thấy một người mặt áo xanh chẳng biết xuất hiện từ bao giờ. Một bàn tay trắng mềm lại như kiềm sắt bắt chặt cổ tay đệ tử ngoại môn khỉ ốm.

Đó là...

Một số đệ tử ký danh bị Thiên Lý Lâu ép buộc bán thứ có được từ rèn luyện, đặc biệt là các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện kinh ngạc, nghi hoặc ngắn ngủi qua đi người run rẩy.

Bởi vì bọn họ đã nhận ra người xuất hiện này là ai.

Đệ tử ngoại môn khỉ ốm tưởng tượng cảm giác sung sưởng khi tát vào mặt thiếu niên đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện nhưng ngược lại cổ tay đau đớn bị gãy. Đệ tử ngoại môn khỉ ốm ngạc nhiên phát hiện bàn tay gã bị người bắt lại.

Chết tiệt, có kẻ dám ngăn cản gã?

Lúc này có ai dám cản gã?

Người này chỉ mặc trang phục đệ tử ký danh đê tiện.

Đệ tử ngoại môn khỉ ốm giận xì khói.

Đệ tử ngoại môn khỉ ốm thấy trong mắt đệ tử ký danh đê tiện, đáng thương này chất chứa khiêu khích khiến gã cảm giác uy nghiêm bị coi rẻ. Đệ tử ngoại môn khỉ ốm tức giận người run run.

Đệ tử ngoại môn khỉ ốm cảm thấy mình đầy sát khí hỏi:

- Tiểu tạp chủng, bà nội nó ngươi là ai? Muốn chết sao? Dám ngăn ta? Ngươi có biết ta là ai không?

Bốp!

Đáo lại đệ tử ngoại môn khỉ ốm là một bạt tai.

Một bạt tai rất vang.



Trong tiếng tát tai, thân thể đệ tử ngoại môn khỉ ốm không nặng như diều trong bão tố dán mặt đất bay vèo ra ngoài.

Nhiều người thấy trong lúc đệ tử ngoại môn khỉ ốm bay thì răng kèm máu loãng bay ra khỏi miệng gã.

Khuôn mặt dữ tợn bị tát hõm xuống biến hình.

- A!

Đệ tử ngoại môn khỉ ốm như trái bóng da đập mạnh vào mặt bàn, bắn ngược lên té xuống đất, bản năng hét thảm.

Sướng!

Một vài đệ tử ký danh thầmh oan hô.

Cái tát này quá sướng, quá hả hê.

Chỉ đứng nhìn tình trạng thê thảm của đệ tử ngoại môn khỉ ốm thấy sướng như mùa hè ăn dưa hấu ướp lạnh, sướng đến tận xương. Người đột nhiên xuất hiện làm chuyện mà bọn họ rất muốn làm nhưng không dám làm.

Hết giận!

Thật là hả hê!

Các đệ tử ký danh hưng phấn gào thét.

Nhưng đám người Trương Nghị đứng trên bậc thang Thiên Lý Lâu thì biểu tình trái ngược lại.

Phản rồi, một đệ tử ký danh nho nhỏ dám trước cửa Thiên Lý Lâu khiêu khích uy nghiêm của nhiều đệ tử ngoại môn, thật là muốn chết!

Một đệ tử ngoại môn chân mày dựng đứng bật dậy:

- Tổ cha nó, thật sự có tiểu tạp chủng không sợ dám đến Thiên Lý Lâu gây chuyện, mù mắt chó nhà ngươi! Hôm nay không giết ngươi thì lão tử không xem như đệ tử ngoại môn!

Đệ tử ngoại môn chân mày dựng đứng đứng dậy.

Thân hình đệ tử ngoại môn chân mày dựng đứng vạm vỡ nhìn người áo xanh bên dưới, gã đầy sát khí. Một tiếng nổ ầm ĩ, đệ tử ngoại môn chân mày dựng đứng nhảy khỏi bậc thang. Đệ tử ngoại môn chân mày dựng đứng ở giữa không trung phát ra ánh sáng huyền khí thổ hệ màu cam, gã như núi cao đè xuống.

Thực lực của đệ tử ngoại môn chân mày dựng đứng này cao hơn đệ tử ngoại môn khỉ ốm trước đó nhiều.

Đám người Trương Nghị chờ đợi đệ tử ngoại môn chân mày dựng đứng đánh gã đệ tử ký danh áo xanh ăn gan hùm mật gấu.

Nhưng mà...

Bốp!



Vẫn là một cái tát vang dội.

Không ai thấy người mặc áo xanh đứng dưới bậc thang ra tay như thế nào.

Mọi người chỉ cảm thấy áo xanh chợt lóe, hao mắt lên.

Sau đó đệ tử ngoại môn chân mày dựng đứng đyầ khí thế bị tát tai, nối gót theo đệ tử ngoại môn khỉ ốm không có đường chống cự như trái bóng da bay nhanh hơn ra ngoài.

Vẫn là gương mặt biến hình!

Vẫn là răng và máu loãng tung toé!

Vẫn là đập mạnh xuống bàn rồi té dưới đất, vụn gỗ và bụi đất văng khắp nơi.

Đệ tử ngoại môn chân mày dựng đứng và khỉ ốm đụng vàon hau, ngất xỉu.

- Ui ui.

Trong không khí liên tục vang tiếng hút ngụm khí lạnh.

Lần này dù là ngu ngốc cũng nhìn ra được đệ tử ký danh mặc áo xanh tuyệt đối là cao thủ thật sự, ra tay không chừa đường sống, hiển nhiên có chuẩn bị mới đến. Đây là đá quán!

Đám người Thiên Lý Lâu trên bậc thang biểu tình cực kỳ khó xem.

Trương Nghị là tiểu đầu mục biểu tình trầm trọng đứng dậy đánh giá người áo xanh từ trên xuống dưới.

Trương Nghị hơi khách sáo hỏi:

- Tiểu tử, ngươi là ai?

Đọc truyện chữ Full