- Ai biết, được, có lẽ hắn tự thấy mình thực lực không đủ cho nên không đi lên sợ rằng sẽ mất mặt.
- Không thể nào có chuyện này, với thực lực Huyền Sĩ sơ cấp đỉnh phong của hắn bất kể thế nào cũng chắc chắn lọt vào mười tám người mạnh nhất, nhất định hắn có chuyện phải trì hoãn lại.
- Hừ, trì hoãn, có việc gì quan trọng hơn so với Tứ Tông hội vũ, ta thấy hắn không muốn xấu mặt cho nên dứt khoát không xuất hiện.
- Mặc kệ hắn, dù sao buổi chiều hắn không xuất hiện thì danh sách mười tám cường sẽ không có hắn, hắn sẽ không được đi tới Tử Cảnh cốc.
- Cứ chờ tới buổi chiều rồi biết.
Tất cả mọi người đều nghị luận xôn xao cuối cùng tất cả đều đã giải tán, nghỉ ngơi đi ăn cơm. Bất kể thế nào, buổi chiều cũng sẽ có kết quả, Diệp Bạch tuy có thực lực cao cường nhưng nếu buổi chiều không xuất hiện thì tức là tự động bỏ cuộc. Chuyện này đối với những người khác là mốt chuyện tốt, bớt đi một đối thủ là bớt đi một danh ngạch.
Trận đấu buổi sáng đã chọn ra được mười tám người mạnh nhất, trận chiến buổi chiều dễ dàng hơn rất nhiều, những người chiến bại lần lượt khiêu chiến, mỗi người chỉ có một cơ hội. Những người biết mình không đủ thực lực sẽ không lên đài, cho nên buổi chiều chỉ có rải rác mấy trận chiến đấu, đều là những người có thực lực chân chính vì bất ngờ gặp cường giả cho nên mới bị thua. Còn những người khác tự biết mình lên sẽ bị đai bại cho nên không lên, dù sao trận chiến này không với cuộc chiến của Diệp gia vào buổi sáng.
Thời gian từ từ trôi qua, bây giờ đã là giờ mùi.
Diệp gia đệ tử một lần nữa tụ họp đứng dậy, bây giờ bọn họ muốn xem náo nhiệt. Buổi sáng đã có mười tám người được chọn, không có bao nhiêu đặc sắc bởi vì những cường giả mạnh như Diệp Khổ và Diệp Khuyết trên cơ bản chỉ qua vài chiêu đã đánh bại những kẻ yếu, không có gì đáng nhìn. Mà những người thực lực không mạnh không yếu đối đầu với nhau lại không được nhiều người xem.
Tuy nhiên buổi chiều lại khác, buổi chiều chỉ có một lôi đài cho nên các đệ tử đều tập trung đến đó để xem cuộc chiến. Trên lôi đài bày ra mười tám chiếc ghế dựa, dành cho mười tám người mạnh nhất buổi sáng ngồi trên đó. Các đệ tử lúc này vây quanh đó, người xem vô cùng tấp nập, không ít trưởng lão nhìn cuộc chiến, bởi vì cuộc chiến buổi chiều đều là những cuộc chiến chính thức của những Diệp gia đệ tử tinh anh, hơn nữa bọn họ toàn cao thủ, cho nên cuộc chiến sẽ đặc sắc, oanh động hơn gấp nhiều lần.
- Trận đầu tiên chính là Diệp Loạn đấu với Diệp Trường Ca.
Diệp Loạn, Diệp Trường Ca chính là những đệ tử tinh anh hàng đầu trong đám đệ tử Diệp gia nội tông, bọn họ đều đã đạt tới Huyền khí tầng thứ mười hạ vị, đều có một bộ công pháp Hoàng giai trung cấp, uy lực khó lường.
Trong cuộc chiến buổi trưa, hắn đã chiến thắng đổi thủ, tấn cấp thành mười tám người mạnh nhất, mà lần này đối thủ của Trường Ca cũng chính là một đệ tử tinh anh của Diệp gia nội tông, huyền khí cũng đạt tới tầng thứ mười hạ vị. Với thực lực của Diệp Trường Ca, muốn đạt tới mười tám người mạnh nhất cũng không có vấn đề gì, thậm chí mười người mạnh nhất cũng có thể có tên của hắn, nhưng không may buổi sáng hắn đã chạm mặt phải Diệp Khổ, đại bại sau hai chiêu, tuy nhiên hắn vẫn không phục.
Nếu như không phải gặp Diệp Khổ thì hắn cũng không phải thua một cách khó coi như vậy, cho nên buổi chiều hắn dĩ nhiên là người thứ nhất lên trên đài.
Hai người đều là hảo thủ, Huyền khí tầng thứ mười, ai thắng ai thua dĩ nhiên khiến cho không ít người kinh hô. Hai người trước kia ở Diệp gia không có đối đầu với nhau nhưng lần này ở trên đài, có một sự công bằng.
Khi trưởng lão tuyên bố sau, Diệp Loạn bắt đầu kên lên:
- Thỉnh.
Diệp Trường Ca cũng hơi nheo mắt lại:
- Thỉnh.
Kiếm vừa nhấc, Diệp Loạn đã xuất thủ trước, trong tay của hắn cầm một thanh quái kiếm Thiên Diện, tên của nó là Thiên Diện kỳ thật chỉ có tám mặt, hình thức vô cùng cổ quái, hoàn toàn không có mũi kiếm, đây chính là một thanh huyền binh nhất giai trung cấp. Mà vũ khí của Diệp Trường Ca chính là một cây quạt, cũng là một thanh huyền binh nhất giai trung cấp.
Hai người một đôi vung tay ra, kiếm pháp của Diệp Loạn thay đổi, tốc độ công kích thiên biến vạn hóa, cho nên được mọi người gọi là Thiên Diện. Ngươi cảm thấy hắn công kích theo mặt này tới, kỳ thực hắn đang công kích theo mặt khác, khi ngươi cảm thấy hắn công kích theo mặt khác tới kỳ thực hắn lại công kích theo mặt này, vô cùng thiên biến vạn hóa.
Chỉ là đối thủ của Diệp Trường ca cũng không phải dễ trêu vào, Diệp Trường Ca phong thái ung dung, vô biên vô hạn, mỗi một chiếc quạt hắn phát ra có một khí thế kinh thiên, bao phủ, bất kể ngươi biến ảo làm sao ta cũng quét một cái, dốc hết sức cũng có thể giết được.
Ở dưới đài.
Không ít đệ tử vây lại một chỗ mà nghị luận.
- Nhìn đi, đây mới là cuộc chiến đấu của những đệ tử tinh anh, một kiếm này của Diệp Loạn ẩn chứa đến ba sự biến hóa, mặt kiếm bên kia cũng là giả, bên này cũng là giả, mặt kiếm thứ ba mới là sát chiêu chân chính, hơn nữa bất kỳ lúc nào cũng có thể biến chiêu.
Một đệ tử nội tông mặc áo màu vàng nói.
- Dù sao người ta cũng là đệ tử nội tông tinh anh, huyền khí tầng thứ mười cường giả đó, chỉ là Diệp Trường Ca cũng càng lợi hại, một chiêu hắn phát ra lực lượng bao phủ tới nửa lôi đài, ẩn chứa vô cùng nhiều sát chiêu. Diệp Loạn hiện tại đang chèo chống nhưng xem ra chèo chống không được bao nhiêu nữa.
Một đệ tử khác tiếp lời.
- Đúng thế, một người dùng sự quỷ dị để thủ thắng, một người cậy mạnh để giải khai, hai người vừa vặn tương khắc với nhau, hơn nữa xem Diệp Trường Ca kia ẩn chứa lực lượng nhiều hơn.
Một tử y đệ tử ở bên cạnh bình tĩnh nói, mục quang của hắn nhìn chằm chằm về phía trên đài mà thản nhiên.
- Không sai, một kiếm của hắn có thể giết chết người ngay lập tức. Khí kình Thiên Cương Hùng Sư này xem ra chỉ có một số trưởng lão mới có, Diệp Trường Ca thật là bất phàm.
Một người tiếp lời.
Nghe vậy, một đệ tử khác cũng lộ vẻ hâm mộ:
- Đúng thế, không biết khi nào ta mới kiếm được một bộ Hoàng giai công pháp cao cấp để học đây, cho dù hiện tại ta là đệ tử nội tông nhưng cũng chỉ được học một bộ hoàng giai đê cấp công pháp mà thôi.
Nhất thời trong trường các đê tử Diệp gia liền phẫn nộ:
- Tốt xấu gì ngươi cũng có kiếm pháp Hoàng giai còn bọn ta chỉ có một bộ Hôi giai trung cấp, hừ!
Lập tức, bốn phía có những âm thanh phụ họa theo, có người chỉ có Hôi giai đê cấp, có người có hôi giai cao cấp, nhưng so với hoàng giai đê cấp thì đều kém không biết bao nhiêu lần. Khó trách tên áo xanh kia khiến cho người ta phải tức giận.
Dù sao đám người vây quanh thì đệ tử nội tông cũng cao hơn đệ tử ngoại tông gấp nhiều lần, khó trách mà thanh niên áo xanh kia nói một câu đã khiến một phen ồn ào giấy lên.
Mà bọn họ đang thảo luận thì ở trên đài cũng dã diễn ra hơn sáu mươi hiệp. Lúc này Diệp Loạn đã bị một chiêu của Diệp Trường Ca cưỡng chế, ở chiêu sáu mươi bảy, Diệp Trường Ca khắc chế, Diệp Loạn vội vàng chống đỡ. Cái quạt của Diệp Trường Ca quỷ di biến hóa, đã đánh trúng Diệp Loạn, Diệp Loạn khí tức rối loạn, bị văng xuống lôi đài.
Diệp Trường Ca thắng.
Khi trưởng lão tuyên bố mọi người dưới đài đều vỗ tay, nhưng cũng không ít người thở dài. Kỳ thật thực lực của hai người khác biệt không nhiều, Diệp Trường Ca thắng vì công pháp hoàng giai cao cấp chênh lệch với hoàng giai trung cấp.
Như vậy, Diệp Trường Ca đã được thăng cấp lên thành mười tám người mạnh nhất, vừa rồi tên tử y thanh niên thấy cảnh tượng như vậy thì khinh thường cười nói:
- Các ngươi gấp cái gì, Diệp Loạn tuy thua nhưng hắn vẫn còn có thể trở lại vòng mười tám người mạnh nhất, đừng quên hắn vẫn còn một cơ hội khiêu chiến.
Tất cả mọi người đều bừng tỉnh, vừa rồi bọn họ chỉ trích Diệp Loạn bị rời khỏi mười tám người mạnh nhất mà quên mất rằng Diệp Loạn cũng có một cơ hội khiêu chiến, với thực lực của hắn dĩ nhiên là không bỏ qua.
Quả nhiên, Diệp Loạn bị Diệp Trường Ca đánh bại lúc này đã trở lên đài, hắn chọn một tên đệ tử, trong vòng mười ba chiêu đã đánh bại, trở thành mười tám người mạnh nhất.
Lúc này vì trải qua hai cuộc chiến đấu, hắn đã có nửa canh giờ nghỉ ngơi, không cần phải tham gia tỷ thí, ai cũng không được khiêu chiến hắn, trừ khi nửa canh giờ trôi qua.
Mà lúc này, ở dưới đài đã có một thanh niên đi ra. Người này chính là một cao thủ đứng đầu ở nội tông, danh tiếng của hắn so với Diệp Bồng Lai ban đầu còn vang dội hơn, tuy chỉ là huyền khí tầng thứ chính đỉnh phong nhưng mà hiện tại hắn đã có hai bộ công pháp Hoàng giai đê cấp, xuất thần nhập hóa, nếu như luận thực lực ở ngoài thì hắn tuyệt đối không nằm ngoài những cường giả kia, rõ ràng là phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Hắn nhìn đối thủ bằng một khuôn mặt khinh thường, khi trưởng lão hô bắt đầu hắn còn đưa mắt nhìn quanh tựa như chưa có chuyện gì xảy ra. Bỗng một trận gió thoảng qua, đối thủ của hắn lao tới gần hắn liền bị rớt xuống đài, mông đít in một dầu chân, rõ ràng là đã bị đạp xuống.
Hoàng giai đê cấp thân pháp, quả là quỷ mị.
Hắn cứ như vậy mà chiến thắng, rất nhiều người không dám tin vào hai mắt của mình. Cái tên bị hắn đá một cược xuống dưới đài giận đến đỏ mặt, muốn bộc phát ra, muốn khiêu chiến lại. Tuy nhiên kẻ chiến bại không thể khiêu chiến lại người chiến thắng, mà chỉ được chọn một người khác.
Cứ như vậy, thanh niên với thân pháp quỷ dị kia đã dùng thân phận đệ tử ngoại tông chiến thắng đệ tử nội tông, thăng cấp trở thành một trong mười tám người mạnh nhất, khiến cho tất cả phải chấn động.