- Huynh đệ, tin tức bí ẩn này làm sao huynh có thể biết được?
Tin tức Đạm Thai gia tộc có huyền binh tam giai trung cấp khẳng định là vô cùng bí mật, nếu không đã sớm có người ngấp nghé. Diệp Bạch sinh trưởng ở Hỏa Vân thành vậy mà cũng không biết, vậy mà thanh niên này tại sao biết?
- Ha ha, huynh đệ không cần phải nghi hoặc, ta là đệ tử của Hải Đào các, lần này trùng hợp đi ngang qua xem náo nhiệt. Tin tức của Cửu Thiên Tử Hoàng kiếm ta trùng hợp biết được.
Thanh niên kia tựa hồ như đoán được suy nghĩ của Diệp Bạch nên vội vàng nói.
- Hải Đào các!
Nghe thấy ba chữ kia, Diệp Bạch không nói nữa. Hiển nhiên đệ tử của Hải Đào Các biết được tin tức này tuyệt đối không phải là bất ngờ.
Hải Đào các là một tổ chức đã thành danh trên Thương Mang đại lục, chỗ đó chính là nơi lộ ra những tin tức tình báo quan trọng nhất. Những tin tức này được bọn họ bán với giá rất đắt. Có người nói, thiên hạ không có chuyện gì mà Hải Đào Các không biết, cũng không có chuyện gì là bọn họ không dám tình báo. Mặc dù hơi khoa trương nhưng thực tế cũng không khác gì nhiều.
Ở Thương Mang đại lục có tất cả năm lục địa, ba đại đế quóc, hơn mười vương quốc, mấy trăm công quốc, nhưng chỉ một tiểu quốc như Hằng Hà Chi Cát cũng có rất nhiều Hải Đào các. Mỗi quốc gia đều có một lượng lớn Hải Đào các tồn tại. Thường thường có vài chục nơi, thậm chí là mấy trăm Hải Đào Các tồn tại song song với nhau, một vương quốc đạt tới gần một ngàn Hải Đào Các. Nghe nói tổng bộ của Hải Đào Các đặt ở bên cạnh Đông hải, trên một đảo cô quạnh, vô cùng thần bí, không ai biết được. Mọi người càng không biết các chủ của Hải Đào Các là ai, sáng lập nó khi nào, chỉ biết là ở ba mươi sáu kỳ đảo ở Thương Mang đại lục, chỗ nào cũng có chi nhánh của Hải Đào Các.
Nếu như nói Hải Đào Các cũng là một thế lực thì có thể nói nó là một siêu cấp thế lực, có thể chống lại cả một đế quốc, ở trên đại lục, không có liên thế lực nào bằng Hải Đào Các được.
Cho nên nghe nói thanh niên kia xuất thân từ Hải Đào Các, dù chỉ là một phân bộ của Hải Đào Các ở La Lâm đế quốc, Diệp Bạch cũng không cảm thấy kỳ quái. Bởi vì tin tức này đối với Hải Đào các mà nói, hoàn toàn không có ý nghĩa, bọn họ có thể có được dễ dàng.
Đột nhiên, ánh mắt của Diệp Bạch trở nên sáng người, hắn nhìn về phía thanh niên kia mà nói:
- Thất kính, thất kính, không ngờ huynh đệ xuất thân từ Hải Đào Các, không biết huynh đệ có thể nhận ra môn công pháp huyền kỹ mà vừa rồi Đạm Thai Tử Nguyệt sử dụng là gì không?
Thanh niên áo xám nhìn về phía Diệp Bạch mà mỉm cười nói:
- Đó là một môn huyền kỹ hoàng giai đỉnh cấp, xuất thân từ Thiên Huyễn Tông, về sau gia nhập La Lâm quốc, được Đạm Thai gia lấy được, cho nên ngoại nhân cũng không biết.
Diệp Bạch hỏi:
- Hoàng giai đỉnh cấp công pháp, quả là không tệ, tên của nó là gì vậy?
Thanh niên áo xám nói:
- Thân Ý Huyễn Hình quyết, chú ý di động toàn thân, ý niệm lúc đầu, có thể đạt tới tình trạng cải thiên, đáng tiếc là chưa có ai tu luyện tới tình trạng này, tối đa cũng chỉ có thể mê hoặc người khác thôi.
- Thân Ý Huyễn Hình quyết.
Diệp Bạch nhớ kỹ tên này, mỉm cười sau đó hướng về phía thanh niên áo xám nói:
- Đa tạ, vị huynh đài này không biết có đại danh là chi?
- Tại hạ tên là Trương Hằng, đây chỉ là một việc nhỏ mà thôi, không cần phải khách khí.
Diệp Bạch ôm quyền nói:
- Đã như vậy, Trương huynh, từ nay về sau nếu có duyên gặp nhau, tại hạ nhất định mời huynh một chén!
- Được.
Thanh niên kia cười cười, cũng hướng về phía Diệp Bạch mà ôm quyền, tiêu sái rời đi, nhanh chóng lẫn vào đám người, biến mất không nhìn thấy gì nữa.
Nhìn theo bóng lưng của hắn biến mất, Diệp Bạch nhìn xung quanh một cái, nhớ kỹ tên của người này, sau đó hắn quay người lại, hướng về một lôi đài khác mà đi tới.
Tuy trận chiến này không nhìn thấy nhiều điều bởi vì thực lực của Diệp Hàn không đủ, không thể khiến cho Đạm Thai Tử Nguyệt dốc toàn lực. Tuy nhiên, Diệp Bạch cũng biết rõ môn huyền quyết mà nàng tu luyện là huyền kỹ đỉnh cấp, sau lưng nàng là một thanh huyền binh tam giai trung cấp, hơn nữa nàng cò cóhoàng giai cao cấp thân pháp Tử Di Diện quyết, Diệp Bạch đối với thực lực của Đạm Thai Tử Nguyệt cũng đã có chú hiểu biết, sau này gặp lại nàng cũng không còn giống như thầy bói mù sờ voi, luống cuống tay chân nữa.
Lôi đài thứ hai Diệp Bạch tiến đến chính là lôi đài của Diệp Khổ.
Lôi đài số sáu.
Bởi vì Đạm Thai Tử Nguyệt ở bên kia chỉ qua ba chiêu đã phân thắng bại cho nên bên này chỉ mới bắt đầu mà thôi, trận chiến đang vô cùng kịch liệt.
Đối thủ của Diệp Khổ là một đệ tử của Đạm Thai gia, hắn đã đạt tới huyền khí tầng thứ mười thượng đoạn, công pháp mà hắn tu luyện là Hổ Thú Vương quyết, loại công pháp này tu luyện đã đến trình độ vô cùng viễn tưởng, linh hoạt biến hóa không đủ, chỉ có điều mỗi chưởng phát ra đều có uy phong rất lớn, tựa như là mãnh hổ vậy, là một môn huyền kỹ hoàng giai đỉnh cấp. Đạm Thai gia tộc không hổ là thế gia đứng đầu ở trong Hỏa Vân Thành, huyền kỹ vô cùng mạnh mẽ.
Nếu như là những tiểu gia tộc khác, chỉ sợ không có huyền kỹ này.
Hai người giao chiến một chỗ, tuy Diệp Khổ không ra tay nhưng mỗi một lần Đạm Thai Cao vung quyền đánh tới thì thế như bài sơn đảo hải, quyền văng tung tóe. Tuy nhiên, Diệp Khổ vẫn tùy ý dời chân đi, né tránh qua một bên, một quyền này của Đạm Thai Cao dừng ở không trung.
Không khí phát ra từng thanh âm gió rít.
Lực công kích của Bách Hổ Thú vương quyết này thật là mạnh mẽ, mỗi một lần đánh ra đều tiêu hao rất nhiều huyền khí, một hai quyền còn có thể, chỉ sợ chín mười quyền sẽ tiêu hao hết sạch huyền khí.
Mà Đạm Thai cao dùng sức lực này đánh ra, toàn bộ ở trên không trung, khiến cho người ta phải thổ huyết, một quyền không trúng, quyền khí kích động, trong cơ thể hắn đã cảm thấy khí quyết không ổn, hai quyền không trúng thì lôi đài đã chấn động, mà khóe miệng của hắn đã hiện ra một tơ máu, ba quyền không trúng chỉ thấy trên cánh tay của hắn bị rúng động, sưng đỏ. Công pháp này, Diệp Khổ cũng không biết chống đỡ thế nào.
Mà bộ pháp của Đạm Thai Cao thế nào cũng không đuổi kịp Diệp Khổ, nếu như hắn thu quyền không đánh thì Diệp Bạch lại thoải mái đánh về phía hắn. Tuy nhiên nếu tiếp tục như vậy, không cần Diệp Khổ động thủ thì hắn cũng sẽ tự mình đánh chết. Mỗi một quyền đánh ra không hổ là Bách Hổ Thú Vương quyết, loại công pháp này phóng ra đúng là chưa có từ trước đến nay, không để lại đường rút lui. Công pháp này chỉ cần địch nhân nắm lấy cơ hội, dùng một chiêu phản kích là có thể khiến cho ngươi bị trọng thương. Cho nên lúc này Đạm Thai Cao có nỗi khổ không nói nên lời, chỉ có thể dùng từng quyền từng quyền thúc đẩy huyền khí trong người mình mà thôi, hi vọng có thể đánh trúng Diệp Khổ một quyền.
Mọi người ở dưới đài đều trở nên ngây ngốc, bọn họ có một vẻ không đành lòng mà nhìn trận đấu này.
Cuối cùng Đạm Thai Cao cũng phát hiện ra rằng sớm cũng thua muộn cũng thua, hắn lập tức thu hồi chiêu thức, nhảy qua một bên rồi lớn tiếng nói:
- Đừng đánh, đừng đánh, ta nhận thua.
Nói xong, hắn nhảy xuống lôi đài, chủ động nhận thua, từ đầu đến cuối, Diệp Khổ cũng không ra tay. Người xem thấy vậy thì chán nản, giải tán ngay lập tức.
Hiển nhiên, trận đấu như vậy thật khiến cho người ta cảm thấy buồn tẻ, lãng phí thời gian của mọi người.
Khi trọng tài kia tuyên bố Diệp Khổ chiến thắng thì Diệp Bạch ở dưới đài cũng nhanh chóng lắc đầu mà rời khỏi. Từ đầu đến cuối, hắn vẫn không hề thấy Diệp Khổ ra tay, không có cơ hội quan sát huyền kỹ của y. Sau khi nhìn thấy trọng tài tuyên bố kết quả xong, hắn cũng rời khỏi.
Diệp Bạch vừa dời cước bộ thì những lôi đài khác cũng đã chấm dứt, La Long Hạc đấu với Diệp Hiển, La Long Hạc chiến thắng.
Diệp Bạch không biet thực lực hiện tại của La Long Hạc thế nào nhưng có thể chấm dứt cuộc chiến nhanh như vậy hiển nhiên là rất mạnh. Diệp Bạch cũng không chú ý nữa, tiếp tục hướng tới một lôi đài khác.
Lôi đài số bảy, Diệp Bồng Lai đấu với Đạm Thai Thiên Phong.
Trận đấu này cũng không có gì quá lo lắng, sau khi Diệp Bạch tới nơi thì hai người đã chuẩn bị kết thúc. Diệp Bồng lai cuối cùng với Nhược Thủy kiếm, một thanh huyền binh tam giai đê cấp đã thắng Tùng Phong Thiết Kiêm của Đạm Thai Thiên Phong, sau đó bức Đạm Thai Thiên Phong xuống lôi đài.
Diệp Bồng Lai chiến thắng.
Trận chiến này, Diệp Bồng Lai thắng dựa vào binh khí, dựa vào thanh kiếm Nhược Thủy của gia tộc. Mà thanh kiếm của Đạm Thai Thiên Phong là Tùng Phong Thiết kiếm, tuy là một thanh huyền binh nhị giai cao cấp nhưng vẫn kém quá xa. Kỳ thực luận về thực lực chân chính, hai người không khác biệt nhau nhiều lắm.
Tuy nhiên, chênh lệch vẫn là chênh lệch, binh khí cũng là một loại thực lực, Diệp Bồng Lai đã chiến thắng, tiến vào vòng trong.
Diệp Bạch hướng tới lôi đài số một.
Lúc này, ở một lôi đài khác, Tư Đồ Xa đang chiến đấu, đối thủ của hắn không phải là một đệ tử Diệp gia mà là đệ tử của Đạm Thai gia, Diệp Bạch đối với việc Tư Đồ Xa đánh hai đệ tử nội tông của Diệp gia bị tàn phế thì vô cùng thống hận, hiện tại có cơ hội, hắn cũng muốn xem một chút, xem Ngũ Độc Huyền khí kinh của Tư Đồ Xa lợi hại thế nào.
Trên lôi đài số một, Tư Đồ Xa vẫn đứng vững, toàn thân Tư Đồ Xa toát ra một hắc khí dày đặc, cả người như một pho tượng màu đen sừng sững, đối thủ của hắn giống như một tên hề, hai người hoàn toàn không so sánh với nhau được.