Ta muốn nhìn xem? Thương ý của ngươi mạnh hay thương khí của ta mạnh?!
Nhìn Mạc Anh Nghiêm đang lao tới, Đế Nguyên Quân hai chân trụ vững, hai tay nắm chặt chuôi thương và điên cuồng xoay chuyển ba đại lực lượng lên đến đỉnh điểm rồi quát lớn một tiếng. “Đến đây?”.
Nhìn mũi thương sáng chói mang theo một lượng lớn chi ý mạnh bạo đâm tới, Đế Nguyên Quân khẽ nhíu mày một cái rồi lách người qua một bên và đồng thời truyền bào một lượng lớn chân nguyên, sau đó mạnh tay quét ngang một cái.
Thấy Đế Nguyên Quân ngay khi vừa tránh né và vừa quét thương đánh tới thì Mạc Anh Nghiêm nhanh chóng cúi người xuống và đồng thời đẩy cán thương lên cao để ngăn chặn. Sau đó, hắn vận một lượng lớn chân nguyên vào trong lòng bàn tay rồi đánh ra một quyền.
Cảm nhận nguy hiểm đang đến gần, Đế Nguyên Quân hai mắt liếc nhìn xuống bên dưới thì sắc mặt dần trở nên ngưng trọng. Ngay khi quyền kình chuẩn bị đánh trúng thì Đế Nguyên Quân đã giẫm chân nhảy lên rồi đạp mạnh lên tay của Mạc Anh Nghiêm.
Nhảy lên không trung, Đế Nguyên Quân xoay người một vòng rồi hai tay dần chuyển xuống điểm cuối chuôi thương rồi toàn lực bổ xuống một cái với tốc độ nhanh đến chóng mặt. Chỉ trong nháy mắt, lưỡi thương thình lình xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Mạc Anh Nghiêm và tiếp tục đánh xuống.
Tưởng chừng mọi chuyện đã kết thúc nhưng khi lưỡi thương còn cách không đến ba phân thì đột nhiên bị một thứ lực lượng vô hình nào đó ngăn lại. Ngẩng đầu nhìn lên, Mạc Anh Nghiêm vẻ mặt dữ tợn rống lớn một tiếng. Chỉ thấy hắn ta ngưng tụ một lượng lớn chân nguyên ở trước miệng rồi thổi mạnh một hơi bắn ra một đạo kình khí xông thẳng về phía Đế Nguyên Quân.
Nhìn thấy một cảnh này, Đế Nguyên Quân bất chợt hít vào một ngụm khí lạnh. Hắn không ngờ Mạc Anh Nghiêm nhập ma lại bộc phát ra lực lượng kinh khủng như thế. Tuy khí tức của hắn ta đang giảm xuống nhưng toàn thân lúc này lại được thiên địa nguyên khí bao trùm, cộng thêm thương ý thì thực lực của hắn ta hiện tại đã tăng lên gấp hai lần.
Bất chợt, một cột sóng kình khí xộc thẳng về phía lồng ngực, Đế Nguyên Quân cắn răng bộc phát toàn bộ thực lực và ngưng tụ một màn chắn chân nguyên ngăn chặn ở trước người. Nhưng đáng tiếc thay, màn chắn chân nguyên này tuy rất cứng chắc nhưng đứng trước thiên địa nguyên khí và thương ý gia trì thì trở nên yếu đuối vô cùng.
Bị phá vỡ chỉ trong nháy mắt, con ngươi Đế Nguyên Quân đột nhiên co rút lại. Và trong khoảnh khắc kình khí sắp sửa đánh trúng thì thình lình, thân ảnh Đế Nguyên Quân đột nhiên ánh lên rồi biến mất và sau đó lại xuất hiện ở sau lưng Mạc Anh Nghiêm. Tiếp đó, Đế Nguyên Quân mạnh tay đánh ra một chưởng khiến Mạc Anh Nghiêm phun ra một ngụm máu tươi và bị đánh văng ra xa.
Chứng kiến một cảnh này, Đế Nguyên Quân sắc mặt đột nhiên trở nên ngưng trọng và trên gương mặt hắn lộ rõ sự ngoài ý muốn. Cảm nhận khí tức điên cuồng tản mát ra xung quanh, Đế Nguyên Quân hít vào một ngụm khí lạnh rồi thốt ra. “Mạc Anh Nghiêm ơi là Mạc Anh Nghiêm? Ta không biết ngươi hiện tại đang nghĩ gì và muốn làm gì? Nhưng để giết ta mà ngươi không ngại việc bản thân nhập ma và hiện tại còn thiêu đốt khí huyết để bạo phát sức mạnh?”.
“Ngươi đúng là khiến ta cảm thấy ngoài ý muốn? Nhưng đáng tiếc thay, ngươi nghĩ chỉ với chừng này mà muốn giết chết ta?”.
Lời nói vừa dứt, Đế Nguyên Quân cũng không còn giấu diếm gì nữa mà bộc phát toàn bộ thực lực của bản thân. Tuy khí tức vẫn thua kém Mạc Anh Nghiêm nhưng lại khiến cho người khác cảm thấy thâm sâu hơn thế gấp nhiều lần.
Và trên người hắn dần có một hào quang mờ ảo hiện lên rồi sau đó biến thành một bộ thanh y tản mát một lượng lớn sinh mệnh lực khủng bố. Cùng với đó, ở trên mi tâm Đế Nguyên Quân bỗng có một ấn ký hỏa diệm màu đen hiện lên và dần có những đạo ấn ký màu đen từ trên mi tâm dần lan tỏa ra khắp cơ thể.
Thình lình, khí tức trên người Đế Nguyên Quân từ Ngưng Hải cảnh tầng sáu dần đột phá lên tầng sáu đỉnh phong, tầng bảy, tầng bảy đỉnh phong và rồi dừng lại ở Ngưng Hải cảnh tầng tám. Trong phút chốc, khí tức và thực lực của Đế Nguyên Quân đã mạnh hơn trước gấp nhiều lần. Thậm chí khí tức hắn hiện tại không khác gì một Thiên Địa cảnh cường giả, khủng bố vô cùng.
Cấm pháp, Thiên Ma Nhập Thể, toàn lực triển khai!
Cảm nhận khí tức Đế Nguyên Quân đột nhiên bộc phát lên gấp nhiều lần, Mạc Anh Nghiêm tuy ở trong trạng thái nhập ma nhưng hắn vẫn cảm nhận được áp lực và sự nguy hiểm của Đế Nguyên Quân hiện tại. Nhưng hắn lúc này đã không còn để ý đến những điều đó mà chỉ quan tâm đến việc giết chết kẻ đã khiến hắn biến thành bộ dáng như thế này.
Nhìn Mạc Anh Nghiêm xông lên, Đế Nguyên Quân vẻ mặt nặng nề bất giác thở ra và một làn khói trắng nóng bỏng từ trong miệng hắn thoát ra. Tuy bản thân hắn đã đột phá cảnh giới và bản thân sở hữu Thiên Ma Thần Hỏa nhưng mỗi lần sử dụng cấm pháp lại khiến toàn thân hắn cảm thấy đau nhức vô cùng.
Nhận thấy bản thân không thể duy trì trạng thái này quá lâu, Đế Nguyên Quân vẻ mặt nặng nề thốt ra. “Phải giải quyết chuyện này nhanh?”.
Dương mắt nhìn Mạc Anh Nghiêm đánh tới, Đế Nguyên Quân một tay chống mạnh Tử Huyền xuống nền đất rồi quát lớn một tiếng. “Đến đây?”.
Bộc phát toàn bộ thực lực, Đế Nguyên Quân truyền toàn bộ chân nguyên và bộc phát một lượng thương ý cường mảnh và khủng bố bộc phát ra ngoài. Và Tử Huyền dường như cũng cảm nhận được ý định của chủ nhân nên cũng kêu lên từng tiếng “Tê minh” đinh tai nhức óc.
Và Mạc Anh Nghiêm dường như cũng cảm nhận được ý định và sát ý vô tận của Đế Nguyên Quân nên hắn ta cũng không vì thế mà cảm thấy sợ hãi. Đáp lại sự khủng bố và đáng sợ của Đế Nguyên Quân mang lại, hắn ta cũng bộc phát hết toàn bộ thực lực của bản thân và không quên thiêu đốt huyết khí của bản thân để gia tăng thực lực.
Và cuối cùng, Mạc Anh Nghiêm tung ra một kích toàn lực và mạnh nhất đối với hắn hiện tại. Chỉ thấy toàn thân hắn đột nhiên bay lên, hai tay thì nắm chặt chuôi thương rồi xoáy người tạo thành một cơn lốc xông thẳng về phía trước.
Đáp lại, Đế Nguyên Quân không hề yếu thế mà bộc phát toàn bộ và tung ra một chiêu mạnh nhất đối với hắn hiện tại. Điên cuồng vận chuyển chân nguyên và mặc kệ bản thân đang bị cấm pháp ăn mòn, Đế Nguyên Quân đưa tay lau đi vệt máu ở trên khóe miệng rồi giẫm mạnh chân xông lên.
Huyền cấp cực phẩm thương pháp, Hào Khí Xuyên Tâm!
Hai tay nắm chặt chuôi thương, Đế Nguyên Quân cắn răng đâm thẳng mũi thương hướng về phía trung tâm cơn lốc. Chỉ thấy từ đầu mũi thương bộc phát một lương thương khí khủng bố ngưng tụ lại thành những lưu quang hình vòng cung tản mát ra xung quanh.
Khác với công kích điên cuồng và cuồng bạo của Mạc Anh Nghiêm, công kích của Đế Nguyên Quân thì âm trầm, nhẹ nhàng nhưng lại mang một lượng sát chiêu cực kỳ kinh khủng. Chỉ cảm nhận hậu chiêu của hai người thôi thì cũng thấy rợn người vô cùng.
Oanh!
Kinh khủng va chạm, cả hai mũi thương đâm mạnh vào nhau bộc phát một tiếng động lớn vang lên và bên cạnh đó là từng đợt sóng xung kích mang theo uy lực của hai đại chiêu vỡ nát bộc phát ra ngoài khiến người khác cảm thấy kinh hãi vô cùng.
Đứng ở trung tâm va chạm, Đế Nguyên Quân cảm nhận hai tay truyền đến một cảm giác đau nhói, âm ỉ vô cùng, giống như xương cốt đang bị nứt gãy ra vậy. Nhưng hắn nào có để tâm đến chút đau đớn này, chỉ thấy hắn giẫm mạnh hai chân xuống nền đất rồi dùng hết toàn bộ sức lực đâm mạnh thanh trường thương về phía trước.
Bỗng, có một tiếng nổ lớn đinh tai những óc vang lên và một thanh âm gãy nát vang lên cùng với đó là phong bạo ở trên người Mạc Anh Nghiêm đột nhiên biến mất. Và khi đám người nhìn rõ thì ngay lập tức chết đứng, vì một chiêu của Mạc Anh Nghiêm vừa rồi đã bị Đế Nguyên Quân phá tan.
Nhìn những mảnh vỡ của thanh trường thương rơi xuống đất, Mạc Anh Nghiêm cúi đầu nhìn về phía ngực thì thấy một thanh trường thương đâm xuyên qua cơ thể hắn rồi run rẩy ngẩng đầu nhìn Đế Nguyên Quân với ánh mắt vô hồn rồi phun ra một ngụm máu tươi sau đó khụy hai chân xuống đất và hoàn toàn mất đi sinh cơ.
Rút lưỡi thương ra khỏi người Mạc Anh Nghiêm, Đế Nguyên Quân toàn thân đau nhức mệt mỏi bước lùi ra sau mấy bước rồi chống mạnh Tử Huyền xuống nền đất để giữ vững cơ thể.
Đệ nhất thiên kiêu Mạc gia, Mạc Anh Nghiêm, vẫn!
- --
Ps: Cầu like, cầu cmt, cầu vote.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn
Chương 317: Cấm pháp
Chương 317: Cấm pháp