TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Giới Chi Môn
Chương 55: Bàn Nhược Thiên Tượng Công

"Nhìn cái gì mà nhìn? Chưa thấy chim biết nói bao giờ à? Nên làm gì thì đi làm đi! Ghét nhất là mấy cái đứa mới sớm ra đã tới quấy rầy người ta nghỉ ngơi! Lão già kia chính mình không muốn canh cổng, cuối cùng lại nhốt ta cả ngày ở chỗ này làm buồn muốn chết! Sớm muộn gì cũng có ngày ta sẽ một ngụm nuốt lão gia hoả kia vào bụng!" Con Anh Vũ cực lớn nhấc cánh, dùng mỏ chải chuốt vài cái xong không chút hoang mang mắng ra tiếng, làm cho Thạch Mục trợn mắt há hốc mồm.

"Như thế nào? Thải nhi, ngươi không muốn ở trong lồng sao? Như vậy mà nói không bằng để ta làm lông ngươi sạch sẽ, rồi vứt ngươi vào nồi hầm cách thuỷ làm súp đại bổ nhé?" Phía sau chiếc bàn, một chiếc bóng bỗng nhoáng lên, một toà núi thịt liền lù lù hiện ra.

Thạch Mục hoảng sợ, chợt nhìn kỹ, mới phát hiện núi thịt này rõ ràng là một Bàn tử* mặt đầy bóng dầu, thịt mỡ ở eo xếp dày một tầng lại một tầng, thậm chí mấy lớp mỡ còn đang run nhè nhẹ không chừng.

(Bàn tử: Người béo)

"Chủ nhân đừng vứt ta vào nồi hầm cách thủy làm súp. Ta cũng không dám nữa, bỏ qua cho ta một lần đi!" Con Anh Vũ vừa nghe Bàn tử nói xong, lại lập tức gục đầu xuống, dùng cánh che hai mắt, toàn thân run run thét to.

"Tiền bối, đây là. . ." Thạch Mục sớm đã xem đến mắt choáng váng.

"Không cần ngạc nhiên. Nó là sủng vật của ta, là triệu hoán từ giới diện khác đến. Vốn lão tử gặp nó rất biết nói chuyện, còn tưởng đại vận rơi trúng đầu. Về sau mới phát hiện thứ này ngoại trừ hơi có chút linh trí ra, bổn sự căn bản là không có cái rắm gì dùng! Ngược lại còn không không chiếm cứ một lượng lớn thần thức của lão tử! Nếu không phải lúc triệu hoán nó làm ta tiêu tốn gần hết gia tài, ta đã vứt nó vào nồi hầm thịt ăn từ lâu rồi!" Bàn tử hướng về phía Anh Vũ hùng hùng hổ hổ nói.

Lúc này, Anh Vũ lại làm ra một hành vi nhân cách hoá khác: nó vụng trộm dịch dịch cánh lên phía trên một chút, hé ra mắt nhỏ liếc trộm Bàn tử một cái. Thạch Mục thấy thế cũng có chút bó tay rồi.

"Tiền bối, ta là đệ tử mới nhập môn, đến đây là để lựa chọn võ công tu luyện."

"Ta đương nhiên biết các ngươi là người mới. Vốn còn muốn ở cách vách trộm lười thêm một lát, kết quả đám người mới các ngươi hết một đứa lại một đứa thi nhau kéo tới, chờ một hồi nữa sẽ đến càng đông. Vừa rồi con chim này nói cái gì chắc ngươi cũng nghe rồi đấy, muốn tìm điển tịch gì thì tự đi mà tìm lấy. Chẳng qua điển tịch tại đây bất kể là võ công hay thuật pháp, một môn đều phải dùng sáu miếng Hắc Viêm Lệnh đổi lấy. Trong tay mỗi người các ngươi đều có mười hai miếng, vừa đủ để đổi lấy một môn công pháp cùng một môn vũ kỹ. Mặt khác, điển tịch ở đây đều bị cài cấm chế, các ngươi chỉ có thể lật xem phần giới thiệu trước nhất. Chọn trúng cái nào thì cầm đến chỗ ta, ta sẽ dùng ngọc giản phục chế một bản cho ngươi mang đi. Còn nữa, ta họ Cúc, gọi ta một tiếng sư thúc là được rồi." Bàn tử hai mắt khẽ đảo nói với Thạch Mục.

Sau khi nghe xong, Thạch Mục giờ mới hiểu được ý tứ trong lời nói lúc trước của hai người Bạch Thạch là gì.

Rất rõ ràng, Tiêu Minh bị thiếu mất một miếng Hắc Viêm Lệnh, chỉ có thể chọn một môn công pháp tu luyện trước, còn nếu muốn đổi thêm một môn võ kỹ Hậu thiên thì gã phải đợi thêm một năm nữa, điều này tự nhiên làm gã hối hận không thôi. Dù sao đối với đệ tử mới nhập môn mà nói, nếu ngay từ đầu thực lực đã tăng trưởng chậm hơn so với người khác, về sau cách biệt sợ là càng kéo càng xa.

"Đa tạ Cúc sư thúc chỉ điểm."

Thạch Mục sau khi thi lễ với Bàn tử một cái, liền vượt qua cái bàn đi trước về phía một loạt giá sách chứa đầy công pháp kia.

"Bàn Thạch Công" "Huyết Lãng Công" "Tam Dương Bí Điển" "Hỗn Thiên Nhất Khí" "Thanh Nguyên Kinh" . . .

Từng dãy công pháp Hậu Thiên rực rỡ muôn màu, tất cả đều xuất hiện trong mắt Thạch Mục, làm cho hắn hưng phấn lật xem từng cái một.

Bàn Thạch Công, đặc tính công pháp: ổn trọng, độ khó khi tu luyện: đơn giản, cần ngoại vật tu luyện: không. Công pháp này chia ra làm năm tầng, chân khí không có hiệu quả tăng phúc nào khác. Sau khi hoàn thành tu luyện, có thể mở ra tường vách của khí phủ, tiến giai Tiên Thiên, thích hợp người có tư chất bình thường...

Tam Dương Bí Điển, thuộc tính công pháp: Dương, độ khó khi tu luyện: bình thường, lúc tu luyện cần phục dụng một lượng lớn đan dược có thuộc tính Dương. Công pháp này chia làm ba tầng, chân khí có thêm Dương Hỏa chi lực, có thể dựa vào chân khí đả thương địch thủ trong vô hình. Sau khi hoàn thành tu luyện, có thể mở ra tường vách của khí phủ, tiến giai Tiên Thiên, thích hợp đệ tử có tư chất trung thượng, lại có tài nguyên nhất định nên lựa chọn tu luyện...

Hồn Thiên Nhất Khí, đặc tính công pháp: hùng hậu, độ khó khi tu luyện: bình thường, ngoại vật cần thiết khi tu luyện: không. Công pháp này chia bảy tầng, chân khí không có hiệu quả tăng phúc nào khác. Nhưng sau khi hoàn thành tu luyện chân khí thâm hậu dị thường, hơi có phụ trợ trong việc mở ra tường vách của khí phủ, tiến giai Tiên Thiên. Thích hợp với người có tư chất trung hạ....

. . .

Thạch Mục lật từng điển tịch công pháp trên giá ra xem, phần giới thiệu phía trước của mấy cái công pháp này giới thiệu vô cùng kỹ càng. Chẳng những liệt kê hết ra nào là đặc tính công pháp, độ khó dễ khi tu luyện...thậm chí còn đưa ra đề nghị tương quan cho người xem dễ lựa chọn.

Muốn lựa chọn tu luyện loại công pháp nào, trong nội tâm họ Thạch sớm đã có ý định nhất định.

Với Thạch Mục mà nói, nếu huyết mạch Thạch Hầu trên người hắn quả thật gây bất lợi lớn cho việc tu luyện chân khí, hắn tự nhiên không thể chọn những môn công pháp rất khó tu luyện kia. Ngoài ra, độ cường hãn của thân thể hắn bây giờ đã có thể chống lại võ giả Hậu Thiên sơ kỳ, nên lựa chọn tốt nhất chính là chọn một loại công pháp có tác dụng tăng phúc lớn đối với thân thể, hoặc chọn một môn công pháp có uy lực cực mạnh. Như vậy mới có thể cướp lấy tài nguyên trong các kỳ thi đấu lớn nhỏ của tông môn, từ đó gia tăng tốc độ tu luyện của bản thân.

Thạch Mục trong nội tâm nghĩ như vậy, không bao lâu, sau khi mấy chục môn công pháp bất đồng trên cái giá thật dài kia đều đã được hắn đại khái nhìn qua một lần, cuối cùng, họ Thạch dừng lại trước một bó thẻ tre dày, đang cầm ở trong tay đang xem kỹ lại.

"Bàn Nhược Thiên Tượng Công, đặc tính công pháp: lực lượng cực lớn, độ khó khi tu luyện: đơn giản, ngoại vật cần thiết khi tu luyện: Thối Cốt Đan. Công pháp này chia làm mười một tầng, mỗi khi tu thành một tầng đều có thể có được lực lượng của một voi. Nhưng để tu luyện xong cần thời gian rất dài, lại hao phí một lượng lớn đan dược. Đề nghị: đệ tử không có thân gia hùng hậu thì không nên chọn lấy...

Chân khí, thuộc tính, độ khó khi tu luyện của môn công pháp này không thể nghi ngờ là rất thích hợp với Thạch Mục. Riêng mỗi câu "hao phí một lượng lớn đan dược" trong đó là làm cho hắn có chút chần chờ.

Tuy hắn có ý định mượn nhờ các kỳ thi đấu lớn nhỏ trong môn để thu hoạch tài nguyên đẩy nhanh tu luyện, nhưng trước lúc đó thì hắn đào đâu ra đan dược để phụ trợ tu luyện cơ chứ? Thối Cốt Đan, nghe cái tên này thôi đã đủ biết nó không rẻ đi nơi nào rồi. Hơn nữa, nhỡ đâu công pháp này sau khi tu luyện lại không lợi hại như trong tưởng tượng, không giúp hắn giành được xếp hạng phía trước thì sao? Vậy thì khác gì tự cầm tảng đá nện chân mình.

Thạch Mục đứng chần chờ trước thẻ tre mất một lúc lâu, sau mới như nhớ ra cái gì đó, bỗng nhiên buông thẻ tre xuống, quay người đi về phía Bàn tử.

"Ngươi chọn công pháp xong rồi?" Bàn tử lúc này đang cầm một cây côn gỗ chọt chọt con Anh Vũ trong lồng, làm nó oa oa không ngừng kêu to. Lão vừa nghe tiếng bước chân ở sau lưng vang lên, cũng không quay đầu lại hỏi một câu.

"Cúc sư thúc, ta từng nghe nói trong môn có Huyết Kinh Các, là nơi chuyên môn cung cấp công pháp cho Huyết Mạch giả. Nhưng đệ tử cũng không nhìn thấy vị trí của nó đánh dấu trên bản đồ. Mong rằng sư thúc chỉ điểm một hai." Thạch Mục đứng vững, cung kính hỏi.

"A, ngươi là Huyết Mạch giả? Cái này cũng khó trách, kỳ huyết mạch triều dâng đã đến, trong khoảng thời gian này đúng là sẽ xuất hiện rất nhiều Huyết Mạch giả." Bàn tử có chút ngoài ý muốn xoay thân lại nói.

"Đệ tử đích thật là Huyết Mạch giả." Thạch Mục không chút do dự trả lời, nhưng trong nội tâm âm thầm bỏ thêm một câu, thạch hầu phế mạch hoàn toàn chính xác cũng là Huyết Mạch giả.

Đọc truyện chữ Full