Đỉnh đầu hắn tập trung chân khí càng lúc càng lớn , càng ngày càng nhiều .
Hạ Nhất Minh không biết trong cùng một thời gian , Huyệt Bách Hội hấp thụ nhiều chân khí bao nhiêu , điều đó đại biểu cho uy lực càng lớn của Tôn Giả bấy nhiêu .
Hắn giống nhau cũng không biết, chỉ trong ngắn ngủi mười ngày ,chính mình đã đạt được sụ tiến bộ kinh ngạc không ngờ tới .
Mà cũng trong khỏang thời gian này , hắn dường như là thân đang hãm trong sự hỏang hốt và nghi ngờ ,phải một lúc lâu sau hắn mới dần tỉnh táo lại.
Bởi vì việc hút vào , chuyển đổi , dung hợp sương mù hóa thần binh xảy ra sực cố : hắn đột nhiên phát hiện, mình đã không còn cách nào đem Thiên Địa và Âm Sát Khí nơi đây hút vào đan điền , hơn nữa chân khí chuyển đổi cũng không thể nào đưa vào trong Ngũ Hành Hòan .
Mơ màng , Hạ Nhất Minh lắc lắc đầu, hắn mở hai mắt, ở trong mắt của hắn hiện lên một tia sáng mãnh liệt. Một đường quang mang chợt xuất hiện , sau đó biến mất vào trong cơ thể Hạ Nhất Minh .
Trong lòng cực kỳ hồ nghi, đối với hắn mà nói mười ngày thời gian giống như là một giấc mộng , một giấc mộng cực kỳ sảng khóai. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Mặc dù giờ phút này Hạ Nhất Minh từ trong cõi mộng tỉnh dậy , nhưng mà suy nghĩ cũng không có lập tức thức tỉnh .
Việc thu nhận thiên địa khí , chuyển đổi thành chân khí , rồi truyền chân khí vào bên trong Thần khí , làm cho nó hòa hợp cùng bản thân , thực ra đó là một cảm giác thưởng thụ tuyệt vời , nhưng đối với tu luyện giả bình thường , cảm giác đó bị ngắt quãng kéo dài suốt một năm cho nên không hề rõng ràng lắm .
Mà Hạ Nhất Minh lại đem thời gian một năm nén lại chỉ ngắn ngủi trong vòng mười ngày đã luyện xong , cho nên cảm giác của hắn cực kỳ mãnh liệt, tuyệt đối không phải tôn giả bình thường có thể cảm nhận.
Tuy vậy, hắn bây giờ không hiểu được điều này , cứ mơ mơ màng màng , hai con mắt vô thức nhìn qua nhìn lại . khi hai con ngươi dừng lại ở trong bàn tay , trong mắt thần chí đột nhiên khôi phục , sau lưng hắn ngay lập tức để lại một mảnh mồ hôi lạnh.
Ngũ Hành Hoàn trong tay hắn…..đã biến mất......
Hạ Nhất Minh đảo mắt chung quanh, trước mắt vẫn chỉ là một màn sương mù màu đen dày đặc .
Nơi này vẫn như cũ là Quỷ Khốc Lĩnh ,đây vẫn là chỗ mình nhập định khi vừa tới , duy nhất khác biệt, chính là Ngũ Hành Hoàn tu luyện trong tay mình đã không thấy đâu nữa.
Khóe miệng của hắn dở khóc dở cười , toàn thân nổi lên vô số da gà.
Dù là Hạ Nhất Minh đối với mình tràn đầy lòng tin , nhưng chưa bao giờ hắn dám hy vọng xa vời là đem Ngũ Hành Hòan hòan tòan luyện hóa thu vào trong cơ thể . Căn bản chính là hắn chưa từng nghĩ tới việc đó ngay lúc này , điều đó đã vượt quá ý nghĩa của hắn về phạm trù võ đạo
Ít nhất , khi hắn đọc qua trong bản ghi chép, cho dù là người sáng lập ra Linh Tiêu bảo điện , vị Đạo Thần cao nhân thần bí kia , khi thăng cấp tôn giả , cũng phải dùng một tháng thời gian đến luyện hóa thần binh lợi khí. Mà tốc độ này, đã là tốc độ nhanh nhất của Linh Tiêu bảo điện mấy ngàn năm nay , trừ cái này ra, cho dù là đương thời tông chủ đại nhân, cũng không có đạt tới tình trạng khoa trương như vậy.
Cho nên Hạ Nhất Minh căn bản chính là ngay cả nghĩ cũng chưa từng nghĩ qua, hắn có thể đem Ngũ Hành Hoàn hoàn toàn luyện hóa.
Hãi hùng khiếp vía một lúc lâu, Hạ Nhất Minh hai tai hơi run run, nhưng mà chung quanh im ắng , yên tĩnh quá mức. một lát sau , Hạ Nhất Minh ánh mắt nhìn về một chỗ, hắn thân hình khẽ động, đã một bứơc phóng đi.
Một bước này trong nháy mắt cũng đã vượt qua khoảng cách mấy trượng ,đi tới một góc khác của Quỷ Khốc Lĩnh.
Nơi này, Bảo Trư đang nằm ngủ say trên người Bách Linh Bát.
Hạ Nhất Minh nhìn thoáng qua đã biết, nhất định là bọn họ lo lắng an nguy của mình, cho nên cũng không có rời khỏi Quỷ Khóc Lĩnh, mà ở tại nơi này vì hắn hộ pháp.
Hạ Nhất Minh trong lòng cảm kích, nhưng hắn giờ phút cảm thấy hỏang sợ , hỏang sợ vì sự biến đổi của bản thân , hắn vẻn vẹn là tâm niệm vừa động , một bước này đã xa như thế , tốc độ lại càng nhanh vô cùng , trước kia căn bản là không có cách nào làm được .
Trong nháy mắt này, hắn dường như cảm nhận được , ở trên người của mình xuất hiện biến hóa cực kỳ lớn.
Giữa đôi lông mày ngưng tụ, Hạ Nhất Minh đem chân khí và tinh thần chìm vào trong đan điền, hắn bắt đầu quan sát .
"Ah…..ah…."
Thân thể của hắn đột nhiên chấn động, trên mặt lộ ra sự vui sướng một cách điên cuồng ,sau khi quan sát trong đan điền , hắn đã thấy một đồ vật " Ngũ Hành Hòan" hay một vật nào đó giống y hệt Ngũ Hành Hòan , tuy nhiên sao khi thả ra một chút cảm giác , lập tức nổi lên một lọai tâm huyết liên thông , mà điều đó chỉ xuất hiện giữa hắn và Ngũ Hành Hòan mà thôi .
Hạ Nhất Minh kiềm chế sự dâng trào cảm xúc , chậm rãi điều khí , hắn cuối cùng yên tĩnh trở lại.
Xòe bàn tay ra , trong lòng hơi suy nghĩ , trong tay ngay lập tức toát ra hàng loạt sương mù , chỉ trong nháy mắt sương mù trong tay lập tức ngưng tụ thành hình, hơn nữa còn biến thành Ngũ Hành Hoàn.
Lồng ngực như đứng lại , nhìn vào trong tay Giả Thần Binh , Hạ Nhất Minh nếu như lại không biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì , hắn thực sự là thằng ngốc.
Tuy nhiên , dù cho sự thật đang ở trước mắt, Hạ Nhất Minh lại vẫn như cũ không thể tin.
Hắn cười điên cuồng , từ trong đáy lòng dâng lên cảm giác vui sướng không tả .
"Bách huynh, ngươi thấy sao?"
Bách linh bát không hiểu hắn hỏi gì: "Thấy cái gì?"
Hạ Nhất Minh trong tay vung nhẹ , Ngũ Hành Hoàn ngay lập tức hóa thành mảnh sương mù, trong nháy mắt hòa vào cơ thể của hắn. Theo sau , tay của hắn lần thứ hai run lên, luồng sương mù lần nữa xuất hiện , ngưng tụ thành Ngũ Hành Hoàn.
Hạ Nhất Minh giống như là một đứa trẻ đã khi có được một món đồ chơi mới , âu yếm không thôi , cứ như vậy thử đi thử lại không biết chán .
Cuối cùng , hắn ngẩng đầu lên, vẻ mặt mong đợi nhìn Bách Linh Bát nói: "Bách huynh, đây là sự thật sao?"
Bách Linh Bát mặc dù bây giờ không có cách nào hiểu được tâm tình của Hạ Nhất Minh , nhưng điều đó không ảnh hưởng tới sự phán đóan của hắn .
Khẽ gật đầu, hắn nói: "Là sự thật, ngươi đã thật sự sương mù hóa thần binh."
Hạ Nhất Minh động tác ngay lập tức cứng đờ, nếu như hắn trong vòng một năm,đem Ngũ Hành Hòan luyện hóa việc thăng cấp lên Tôn Giả sẽ không làm hắn mừng như điên như thế , nhưng hắn lại dùng ngắn ngủi thời gian mười ngày đã thành công luyện hóa Ngũ Hành Hoàn, lọai thành công như vậy vui sướng biết bao nhiêu mà kể , hơn nữa bây gờ hắn chỉ vẻn vẹn có hai mươi tuổi , tự nhiên là làm cho hắn không biết phải làm sao .
Có lẽ bởi vì nghe được âm thanh nói chuyện bọn họ , Bảo Trư cuối cùng tỉnh táo lại.
Nó trở mình từ trong lòng Bách Linh Bát nhảy lên trên bả vai của hắn, đôi mắt nhỏ nhìn chăm chú Hạ Nhất Minh, thậm chí có một chút vẻ mặt nghi hoặc.
Hạ Nhất Minh bật cười khanh khách, nói: "Tiểu gia hỏa, ngươi không nhận ra ta??."
Trên thực tế, sau khi hắn thành công thăng cấp lên tôn giả ,khí tức trên người dung hợp với Ngũ Hành Hòan , chứng thực đã xảy ra sự thay đổi .
Bách Linh Bát đương nhiên không có cách nào phân biệt được, nhưng mà Bảo Trư đã cảm ứng được cái gì….
Chỉ là sau một lúc nhìn Hạ Nhất Minh, nó cuối cùng xác nhận thân phận Hạ Nhất Minh, không còn vẻ xa lạ , bỗng chốc nhảy qua người Hạ Nhất Minh ,thân mật đưa cái mũi dài chúi vào tay hắn .
Hạ Nhất Minh cất tiếng cười to, nhẹ nhàng vỗ vỗ sống lưng Bảo Trư . Nghĩ tới tiểu gia hỏa này đi theo Bách Linh Bát vào Quỷ Khốc Lĩnh thời gian dài như vậy, cũng là một việc khó khăn , gian khổ với nó.
Hồi lâu sau, Hạ Nhất Minh rốt cục hoàn toàn yên tĩnh trở lại, hắn đột nhiên nghĩ đến một vấn đề rất quan trọng.
Bách huynh, ta đã tu luyện bao lâu thời gian "
"Mười ngày."
"Mười ngày ?" Hạ Nhất Minh khó có thể tin hỏi.
Hắn cũng không phải thời gian quá dài mà kinh ngạc ,mà chính là mười ngày cp1 thể đem Ngũ Hành Hòan luyện hóa hòan tòan điều đó mới hết sức kinh ngạc .
Ở trí nhớ của hắn giữa, đừng nói bây giờ không có Đạo Thần đại nhân , cho dù là thật sự sống ở thời kì đạo thần, dường như cũng không ai có thể sáng tạo ra điều này.
Cười khổ một chút, hắn biết, đây nhất định cùng hắn thể chất đặc biệt có quan hệ.
Chân khí trong cơ thể quen thuộc quay vòng , nhưng hắn có thể cảm nhận được, những chân khí này dường như cùng trước kia có sự bất đồng .Mỗi một sợi chân kh1i đều mang nét đặc trưng của Ngũ Hành Lực.
Chỉ là trong đó Hỏa , Thổ , Kim đặc biệt cường thịnh .
Mơ hồ , Hạ Nhất Minh chính là cảm thấy, lúc này chân khí trong cơ thể so với ngày trước đã là hai cấp bậc rất xa nhau .
Ngay lập tức, ở trong lòng của hắn phát ra một mảnh Tần Khí ,ở trên người hắn cũng xuất ra một uy thế mạnh mẽ , lọai khí thế này giống như núi lửa sắp bộc phát, không những thế nó còn đang tăng lên mạnh mẽ tới đỉnh điểm .
Cảm thụ được luồng khí thế mạnh mẽ này trên thân thể , Hạ Nhất Minh trợn tròn mắt , hắn kinh ngạc phát hiện khí thế khổng lồ của mình , thậm chí so với Gabri và Đinh Lực Ẩn còn muốn mạnh hơn .
Tuy vậy , đây chẳng qua chỉ là cảm giác , còn phải thông qua giao chiến mới có thể chứng minh được.
Nhưng hắn đã mơ hồ nhận ra , chính mình giờ phút này tuyệt đối đã thăng cấp đến tôn giả cấp bậc đúng nghĩa , chỉ là chưa có thể sử dụng Ngũ Hành Hoàn cùng thiên địa lực nối liền, cũng chưa nắm chắc các lọai dị năng của Tôn Giả.
Điểm này đối với hắn ảnh hưởng cũng không lớn, bởi vì hắn đã sớm lĩnh ngộ Phong chi hoa đứng đầu thân pháp và Thổ chi hoa , dị năng khác nhiều nhất cũng chỉ dùng phụ trợ mà thôi , đối với thực lực của hắn ảnh hưởng cũng không lớn.
Trên người Hạ Nhất Minh khí thế dâng lên càng ngày càng mạnh, thậm chí còn sương mù màu đen , hướng về bốn phương tám hướng chuyển ra ngoài.
Giữa lúc Hạ Nhất Minh tin tưởng bành trướng , tràn đầy tự tin, Bách Linh Bát đột nhiên nói: "Không được tốt."
Hạ Nhất Minh giật mình, nói: "Có chuyện gì sao?"
"Cường địch."
Hạ Nhất Minh vỗ ngực, cất cao giọng nói: "Bách huynh không cần lo lắng, bất kể là người nào tiến đến, ta cam đoan đánh đầu hắn thành cái bánh bao."
Vừa mới thăng cấp tôn giả cho nên tin tưởng và thực lực cường đại của mìh , không để anh hùng hào kiệt vào trong mắt
"Ngươi khẳng định?"
"Đương nhiên."
Bách Linh Bát khẽ gật đầu ,đầu ngón tay chỉ về đỉnh núi , nói: "Ngươi đi đem cái đầu Cự Mãng đánh thành cái bánh bao cho ta đi ."
Hạ Nhất Minh vẻ mặt ngay lập tức như hóa đá.
"Grào….Grào…"
Tiếng hét vĩ đại như lôi đình ầm ầm vang lên từ đỉnh núi , như là muốn dời núi lấp biển .
Hạ Nhất Minh sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch , đây là tiếng xà kêu sao?
Hắn vẫy tay một cái , Bảo Trư đã phi đến trên tay của hắn.
Theo sau, hắn quay người, không để ý hình tượng lấy Phong lực đứng đầu thân pháp, phách một tiếng, trong nháy mắt đã không thấy đâu
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Thần
Chương 462: Thăng Cấp Tôn Giả
Chương 462: Thăng Cấp Tôn Giả