TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 443: Huyền Sương Thần Vệ

Nếu La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong mở miệng thì Đinh Hạo sẽ đồng ý, dệt hoa trên gấm không bằng đưa than trong ngày tuyết. Nhớ ngày đó khi Đinh Hạo chưa giàu thì trong lục điện hội thẩm hay trường hợp khác luôn được La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong ủng hộ, chỉ tính một giọt tinh huyết Ma Sát Bạch Vượn đủ bằng một danh ngạch.

Đinh Hạo mở cửa nhỏ Thủy Mạc Thiên Hoa Ẩn Kiếm Phong, đón La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong vào trong.

Trò chuyện một lúc sau quả nhiên La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong nói thẳng:

- Đinh Hạo, ngươi có thể cho ta hai danh ngạch không?

Đinh Hạo không chút nghĩ ngợi đồng ý ngay:

- Tất nhiên là không thành vấn đề.

La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong giật mình, dù sao danh ngạch chiến trường bách thánh cực kỳ quý giá, nếu Đinh Hạo lên giá bán thì một danh ngạch đủ đổi một bảo khí. Trước khi hỏi La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong đã suy nghĩ kỹ, nếu Đinh Hạo tỏ vẻ ngần ngừ thì nàng sẽ đưa ra bồi thường đã chuẩn bị trước, ai ngờ...

Đinh Hạo không chút do dự đồng ý.

Đinh Hạo không biết danh ngạch quý giá sao?

Không.

Giải thích duy nhất chính là lúc trước La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong đầu tư được đáp lại vượt mức tưởng tượng. Đinh Hạo đúng là người nhận một giọt nước trả lại cả thùng. La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong thầm vui mừng, nàng không nhìn lầm người.

La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong cười thăm dò:

- Đinh sư đệ, ngươi không hỏi xem ta xin hai danh ngạch cho ai sao?

Biểu tình Đinh Hạo nghiêm túc nói:

- Nếu La phong chủ đã mở miệng thì chắc là vì người cực kỳ quan trọng, Đinh Hạo nghĩ với ánh mắt, quyết đoán của La phong chủ đã chọn ngươi chắc chắn là rường cột của tông môn, người có tư cách đạt được danh ngạch. Đinh Hạo đang lo làm sao phân phối mấy danh ngạch, La phong chủ đã giải quyết vấn đề khó khăn giúp ta.

La phong chủ cười, lắc đầu, nói:

- Tiểu tử nhà ngươi thật biết nói chuyện, ma lanh. Nói ra thật xấu hổ, ta muốn hai danh ngạch có một là vì ích kỷ, ta muốn tranh thủ cơ hội cho con gái duy nhất của mình, hy vọng nàng sẽ nắm chắc cơ duyên lần này.

Nói đến cuối cùng biểu tình La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong hiền từ xen lẫn áy náy cho thấy quan hệ với nữ nhi không đơn giản.

Đinh Hạo hiểu ra:



- Thì ra là vậy.

Đáng thương tấm lòng phụ mẫu, đây là chuyện thường tình. Nhưng con gái duy nhất của La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong là ai? Tại sao Đinh Hạo chưa từng nghe nói? Với địa vị của La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong trong Vấn Kiếm tông, con gái của nàng không nên là người không có danh tiếng gì.

Đinh Hạo tò mò hỏi:

- Phong chủ, lệnh ái ái là?

- Cái này...

La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong ngần ngừ, cười khổ nói:

- Nữ nhi của ta từ nhỏ số khổ, sau này có cơ hội ta sẽ giới thiệu cho ngươi quen. Đinh Hạo, không chừng các ngươi sẽ trở thành bằng hữu tốt, rất tốt rất tốt.

Khi nói câu này biểu tình La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong phức tạp.

Đinh Hạo nghe La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong nói vậy biết là nàng có nỗi khổ, hắn không tiện hỏi nhiều.

Đinh Hạo đổi đề tài:

- Phải rồi, phong chủ đến vừa lúc, Đinh Hạo có một việc muốn thỉnh giáo phong chủ.

La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong cười trêu:

- Để ta đoán thử xem, là liên quan đến tiểu đệ tử Lý Y Nhược của ta?

Mặt Đinh Hạo đỏ hồng, xấu hổ nói:

- Đúng là về Y Nhược. Không biết Y Nhược tu luyện ra sao? Mấy ngày nay ta luôn suy nghĩ có nên cho Y Nhược vào chiến trường bách thánh không, dù sao đây là cơ hội ngàn năm một thuở võ giả ước mơ. Nhưng chiến trường tràn ngập nguy hiểm, mười bước một chết, dù là ta cũng không dám bảo đảm mình sẽ sống sót đi ra, lỡ như Y Nhược...

- Ngươi có tấm lòng như vậy không uổng Y Nhược si tình ngươi. Nói thrật cho ngươi biết, danh ngạch thứ hai ta xin là cho Y Nhược, tuy Y Nhược không nói nhưng ta hiểu lòng nàng. Y Nhược không đến tìm ngươi là vì biết danh ngạch quá quý giá, không muốn khiến ngươi khó xử nhưng sâu trong lòng nàng rất mong có thể vào chiến trường bách thánh.

La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong nói đến đây biểu tình nghiêm túc gằn từng chữ:

- Đinh Hạo, ta cảm thấy ngươi nên cho Y Nhược cơ hội này, chỉ nữ nhân mới hiểu lòng nữ nhân. Ta nhìn ra được Y Nhược hết lòng vì ngươi, ngươi không biết là trong mấy ngày nay Y Nhược điên cuồng tu luyện tự ngược, vì ngươi tạo áp lực quá lớn cho nàng. Y Nhược biết phải đuổi theo bước chân ngươi mới có hy vọng luôn ở bên cạnh ngươi, chiến trường bách thánh là cơ hội duy nhất cho nàng.

Đinh Hạo im lặng gật đầu.

Đinh Hạo biết rõ Lý Y Nhược là mẫu người một khi động tình sẽ oanh liệt đến chết không hối hận. Nếu cho Lý Y Nhược lựa chọn, dù biết rõ vào chiến trường bách thánh chết chắc thì nàng sẽ không do dự xông tới, vì ở trong lòng nàng tình yêu là trên hết, vượt qua tất cả.

- Đinh Hạo, ta là người từng trải cảm thấy ngươi nên cho Y Nhược một cơ hội.

La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong nhìn thẳng vào mắt Đinh Hạo, nghiêm túc nói:

- Ta biết ngươi không vô tình với Y Nhược, đừng đi vào vết xe đổ ngày xưa như ta. Ta là sư phụ của Y Nhược, sắp xếp nàng vào chiến trường bách thánh không tính là bao biện làm thay, hy vọng ngươi đừng trách ta.

Đinh Hạo vội nói:

- Phong chủ nghiêm trọng, người là trưởng giả, kiến thức hơn xa tiểu tử như ta. Nếu phong chủ cảm thấy làm như vậy là đúng thì ta xin nghe theo.

Như vậy là Đinh Hạo giải quyết được một phần tâm bệnh.

La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong được hai danh ngạch nhưng nói thật là chỉ có một, chưởng môn Lý Kiếm Ý xin một, còn có thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Phương Thiên Dực. Tính ra Đinh Hạo chỉ còn một danh ngạch, hắn cần đi gặp những bằng hữu cũ quyết định bởi tu vi cao thấp, nếu có ai tu vi trên cảnh giới Lý Y Nhược thì sẽ tặng cho danh ngạch cuối cùng.

La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong nhìn Đinh Hạo đầy khen ngợi.



Mấy chục năm qua La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong thấy nhiều thiếu niên thiển tài trong Vấn Kiếm tông, có khá nhiều người kỳ tài xuất sắc, thiếu niên đắc chí. Có lẽ ban đầu còn khiêm tốn, rất thân thiện nhưng theo tu vi không ngừng tăng lên, có địa vị cao trong tông môn thì sẽ dần kiêu ngạo hơn. Có lẽ bản chất bọn họ không xấu nhưng dần thay đổi.

Chỉ có Đinh Hạo.

Chỉ có Đinh Hạo là ngạo lệ.

Đặc biệt là Đinh Hạo xuất thân từ khu nghèo khổ, trước khi vào Vấn Kiếm tông không biết hắn chịu bao nhiêu khổ sở, người như vậy khi có được rất dễ mất gốc. Thế nhưng Đinh Hạo vẫn là thiếu niên mỉm cười, khiêm khiêm như ngọc ôn hòa. Dù bây giờ cái tên đao cuồng kiếm si đã vang vọng Tuyết Châu, Đinh Hạo nói một câu đủ khiến toàn Vấn Kiếm tông rung động thì hắn không hề thay đổi.

Khó trách thiếu nữ như Lý Y Nhược sẽ si tình yêu Đinh Hạo.

Cũng khó trách thiên tài tuyệt thế đệ tử huyết mạch Tạ Giải Ngữ của Vấn Kiếm tông khuynh tâm vì Đinh Hạo.

Và khó trách nàng ta ái mộ Đinh Hạo.

La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong thở dài, đứng dậy tạm biệt.

Đinh Hạo tiễn La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong ra khỏi vòng bảo hộ Thủy Mạc Thiên Hoa mới quay về.

La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong rời khỏi Ẩn Kiếm Phong, đứng giữa không trung quay đầu nhìn bên dưới. La Lan phong chủ của Thủy Kiếm phong nhìn bóng lưng Đinh Hạo, lòng phức tạp. Ba nữ đệ tử xuất sắc nhất Vấn Kiếm tông đều yêu Đinh Hạo, hy vọng sai lầm thế hệ trước sẽ không xuất hiện trên người mấy thanh niên ưu tú.

Đinh Hạo, nếu ngươi có thể sáng tạo nhiều kỳ tích tu luyện vậy ngươi cũng hãy sáng tạo kỳ tích tình yêu đi. Ta sẽ mỏi mắt mong chờ, đừng làm ta thất vọng.

* * *

Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã qua ba ngày.

Đinh Hạo trừ tu luyện điên cuồng ra âm thầm đi quanh Vấn Kiếm tông, xác nhận một lúc sau giao danh ngạch cuối cùng cho Lý Tàn Dương. Lý Tàn Dương từng là viện thủ Võ Sĩ cảnh không bị mấy việc vụn vặt làm phân tâm, một hơi lên đến tam khiếu Đại Võ Sư cảnh. Tiêu Thừa Tuyên kém hơn một chút, miễn cưỡng đến đỉnh bát khiếu Võ Sư cảnh.

Đám người Mộ Dung Thắng Nam, Trác Tử Yen đi ra ngoài rèn luyện, thực lực chưa đủ đành tiếc nuối vuột mất cơ hội.

Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn, mỹ thiếu niên Lâm Tín thì rất may mắn được hai trong bốn danh ngạch của Vấn Kiếm tông. Hai danh ngạch khác vào tay Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết của Thất Nghĩa Minh. Kết quả này khiến Đinh Hạo rất bất ngờ, hắn vốn tưởng tông môn sẽ đắn đo đệ tử nội môn vào tông môn từ mấy năm trước.

- Chắc cao tầng tông môn rất xem trọng tiềm lực của bốn người này, đám người đệ tử huyết mạch như Viên Thiên Cương cũng không được danh ngạch. Vậy là tính cả ta, Tạ Giải Ngữ, Phùng Ninh, Tây Môn Thiên Tuyết, những người đã vào Bảng tiềm long Tuyết Châu và danh ngạch ta tặng thì có tổng cộng mười người, con số không nhỏ.

Không biết mèo ác quỷ Tà Nguyệt không đáng tin có tìm được thiếu niên thợ săn Trương Phàm chưa?

Ngày hôm sau, mười thiên tài được mươi trưởng lão nhóm chưởng môn Lý Kiếm Ý dẫn dắt trở về ven Tình Nhân cốc Kính hồ thánh địa võ đạo nhân loại hội họp các thiên tài được các đại môn phái, thế lực đề cử chuẩn bị thông qua vực môn đi Thanh Châu.

* * *

- Đây chính là vực môn?

Những thiên tài Tuyết Châu tụ tập dưới pho tượng Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần, ngẩng đầu nhìn thần tượng to lớn nguy nga, thầm lấy làm lạ. Trước kia bọn họ từng đi qua quảng trường có tượng Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần nhưng lần đầu tiên nghe nói nơi này có vực môn đi thông đại châu Bắc vực khác.

Đinh Hạo cũng quan sát kỹ, phóng thần thức ra nhưng không nhìn thấy dấu vết gì.

Một lũ ánh mặt trời đầu tiên từ phía đông chiếu vào tượng Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần lấp lánh ánh vàng như thần linh nhìn xuống đất mênh mông, quân lâm thiên hạ, nhận các dân chúng bốn phương tám hướng bái lạy. Lực lượng tâm linh, áp lực chỉ thần linh mới có chậm rãi phát ra từ Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần.

Bảy mươi thiên tài trẻ nhất, có tiềm lực nhất Tuyết Châu tụ tập bên dưới thần tượng Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần.

Vòng ngoài là chưởng môn các đại môn phái, cường giả ôm hy vọng vô hạn mong chờ đưa tiễn các đệ tử mình vừa ý. Thủ lĩnh tông sư bá chủ như chưởng môn Lý Kiếm Ý, Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện đều ở trong số đó. Nhưng lúc này ánh sáng từ người đám chưởng môn Lý Kiếm Ý, Phương Tiêu Am bị bảy mươi thiên tài dưới thần tượng Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần che giấu. Bọn họ là hôm nay của Tuyết Châu, các thanh niên đại biểu cho tương lai nhân loại Tuyết Châu.

Ánh sáng chợt lóe.

Lão nhân tóc bạc Trần bá xuất hiện phía trước nhất.



Sau lưng lão nhân tóc bạc Trần ba là mười võ giả mặc chiến giáp huyền kim, toàn thân phủ áo giáp. Mũ giáp vàng chỉ chừa khe hở chữ T lộ khuôn mặt, như chữ thập hắc ám nuốt hết mặt mày. Mơ hồ thấy hai luồng sáng lạnh ẩn hiện như viễn cổ cự thú, làm người ta không chịu nổi dâng lên sợ hãi.

Huyền Sương Thần Vệ!

Tim mọi người rung lên.

Khí thế từ mười Huyền Sương Thần Vệ như mãnh thú hồng hoang, không khí quanh người bọn họ vặn vẹo. Mười Huyền Sương Thần Vệ chỉ đứng yên, toát ra sát khí đủ khiến không khí trong trăm thước lạnh như gió bắc, làm người ta lạnh lòng, răng run cầm cập.

Đây là Huyền Sương Thần Vệ trong truyền thuyết.

Chiến sĩ tinh nhuệt nhất nhân loại được Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần công nhận, nghe nói võ giả vào Huyền Sương Thần Vệ doanh thấp nhất cũng là cảnh giới đỉnh Đại Tông Sư cảnh, là rồng trong cõi người. Mỗi Huyền Sương Thần Vệ từng vượt cấp đơn độc giết đại yêu yêu vương, đối với bất cứ đệ tử tông môn nào trong Bắc vực đều là quanh vinh cao nhất.

Tông môn nào có đệ tử vào được Huyền Sương Thần Vệ doanh là địa vị lên như diều gặp gió trong Bắc vực, thành đối tượng được Huyền Sương Thần Cung đặc biệt chú ý, ủng hộ, chăm sóc, lớn mạnh vô số lớn trong chớp mắt. Dù là tông môn khác có thực lực cao hơn m có đệ tử vào Huyền Sương Thần Vệ cũng không dám dễ dàng ăn hiếp.

- Tốt lắm, nếu người đã đến rồi thì vực môn xuất phát.

Lão nhân tóc bạc Trần bá lướt qua mọi người, ánh mắt sắc bén như đao, mặt không biểu tình nói:

- Nhưng trước khi xuất phát có chuyện quan trọng muốn tuyên bố cho các ngươi.

Trong đám đông, Phương Tiêu An viện trưởng của Thanh Bình học viện luôn im lặng nở nụ cười mong chờ đã lâu.

Từ lúc tụ tập trên quảng trường thì Đinh Hạo luôn thẫn thờ.

Đinh Hạo không chú ý đến xung quanh, thậm chí là lão nhân tóc bạc Trần bá nói chuyện hay mười Huyền Sương Thần Vệ. Đinh Hạo luôn chờ mèo ác quỷ Tà Nguyệt mang theo thiếu niên thợ săn Trương Phàm tới kịp, vì đya đã là phút cuối cùng. Nếu thiếu niên thợ săn Trương Phàm bỏ lỡ vực môn, gã khó thể vượt qua khoảng cách xa xôi đến Thanh Châu có chiến trường bách thánh.

- Tại sao còn chưa đến? Chẳng lẽ không tìm được Trương Phàm? Hay mèo mập Tà Nguyệt ham chơi hỏng việc?

Đinh Hạo thấy thời gian trôi qua từng phút giây, hắn càng lúc càng sốt ruột.

Lúc này bên tai Đinh Hạo vang lên tiếng hò reo như sấm nổ, như sấm đầu xuân xen lẫn đệ tử Thanh Bình học viện, các trưởng lão điên cuồng hoan hô. Đinh Hạo nhíu mày nhìn bốn phía, thấy người Thanh Bình học viện cuồng nhiệt nhìn thần đồng Mục Thiên Dưỡng, bao gồm những môn phái khác về phe Thanh Bình học viện cũng lộ biểu tình mừng như điên gào thét tên gã.

Mục Thiên Dưỡng không có phản ứng gì, bình tĩnh đứng đằng trước nhất đám người.

Tiếng hoan hô, kêu gào xung quanh như không liên quan đến Mục Thiên Dưỡng, hoặc gã khinh thường đám con kiến tài trí bình thường hoan hô, vỗ tay. Mục Thiên Dưỡng đứng đó, mái tóc dài màu trắng mỗi một sợi tóc phản chiếu ánh nắng lấp lánh. Trường bào màu xanh bị nắng nhuộm vàng, Mục Thiên Dưỡng không nói câu nào, gã như chiến thần vô địch, để lại bóng lưng kiêu ngạo thẳng tắp như đao khắc cho thế nhân.

Giờ phút này, phong cách, khí chất của Mục Thiên Dưỡng vượt qua các đại nhân vật chưởng môn địa môn phái.

Đọc truyện chữ Full