TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 507: Sát thủ Võ Hoàng

Cùng lúc đó...

Trận pháp phía xa chớp lóe ánh sáng, đám người Tống Khuyết, lão lục Vương Lăng Hạc, Lâm Thiên Vũ Thanh Vân tông như thủy triều tuôn ra. Trầm Bất Hồi dẫn dắt đoàn người Thanh Vân tông thông qua trung tâm trận pháp truyền tống đến Thất Trọng Thiên.

Tên mập Tống Khuyết chạy đằng trước nhất người ướt mồ hôi từ xa đã cao giọng quát chói tai:

- Ai dám làm gì Đinh Hạo thì lão tử liều mạng với kẻ đó!

Vài người che mắt, trán nổi gân xanh.

Ôi, tên mập điên cuồng xuất hiện.

Tình hình rối loạn.

Bùm!

Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông vội giơ hai tay đẩy, chưởng vỗ vào thân đao kiếm to, thân thể văng ra ngoài.

Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông như trái pháo đập vào một tháp đá phía xa, cái tháp đổ sập xuống, đá vụn tung tóe, bụi bốc lên cao.

Đinh Hạo biến thành Ma Sát Bạch Vượn ba đầu sáu tay nhấc chân đạp xuống đống đá vụn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông phá đất bay ra, biểu tình tức giận né chân Đinh Hạo biến thân Ma Sát Bạch Vượn ba đầu sáu tay. Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông gầm lên, ánh sáng đen hình thành vương tọa ma diễm khổng lồ sau lưng gã, xẻ hư không, ánh sáng lấp lánh. Ánh sáng đen vô tận như bão tố gió giật thổi hướng Đinh Hạo, phản kích lại.

- Thương hải liên hoa vấn bình sinh!

Vẻ mặt Đinh Hạo nghiêm túc, đoan trang khẽ xướng khẩu quyết. Kiếm quang Thượng Tà và Ngân Câu hóa thành thương hải thủy triều vô tận, hơi nước bay lên, ẩm ướt ngập trời hóa thành hoa sen vô tận. Từng đóa sen trắng biến ra, cánh hoa duỗi hình thành từng làn sóng hoa. Nước ngập cánh sen, như bức tường vĩnh hằng.

Đây là hai môn kiếm pháp Đinh Hạo học được trong lầu một kiếm lâu.

Thương hải kiếm chủ thủy hành, liên hoa kiếm chủ mộc hành. Ngũ hành huyền nguyên lực lượng thủy chi lực và mộc chi lực là tương sinh tương trường, hai cái chồng lên nhau uy lực tăng vọt. Đinh Hạo tu luyện Thắng Tự Quyết đến tầng thứ nă,, cực dương thiên hỏa huyền khí, cực âm ngục băng huyền khí trong người đều có thể hóa thành ngũ hành huyền khí, kích phát ra các chiêu thức này chỉ cần một ý nghĩ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ánh sáng đen đánh vào biển hoa sen như mưa rơi xuống bờ khác, gồ ghề nhưng không thể xâm nhập.

Cuộc chiến đấu như tiên ma, không trung rực rỡ xinh đẹp, cảnh tượng tầng tầng huyền ảo. Các cường giả cảnh giới Đại Tông Sư cảnh, Võ Hoàng cảnh đứng một bên nhìn trợn mắt há hốc mồm. Nhiều cường giả lần đầu tiên biết cường giả cảnh giới Võ Hoàng cảnh chiến đấu cũng rực rỡ, khủng bố như vậy.

Chớp mắt đoàn sáng đen biến mất, ảo giác thương hải liên hoa cũng tan.



Đinh Hạo xông lên, đao kiếm tỏa sáng chói mắt. Đao ý và kiếm ý chậm rãi, âm thầm, cực kỳ sắc bén, như vô số ngôi sao từ trên trời rơi xuống, từ bốn phương tám hướng đến gần Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông.

Người Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông tỏa ánh sáng đen rực rỡ.

Vô số quả cầu ánh sáng màu đen ngưng tụ bên người Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông, quay vòng quanh siêu nhanh, không ngừng hâp thu lực lượng đao kiếm.

Ám Ma Thôn Phệ!

Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông lại thi triển một trong các tuyệt kỷ trấn tông Hắc Sát tông, khuôn mặt gã đã hoàn toàn bị ánh sáng đen bao phủ, chỉ có đôi mắt xanh không chút tình cảm, răng nanh như răng cưa màu trắng lộ ra bên ngoài. Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông sắp thành hố đen vĩnh hằng, không ngừng hấp thu lực lượng đao kiếm.

Đinh Hạo như không thấy tuyệt chiêu của Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông, đao kiếm vẫn không ngừng chém xuống.

Dường như Đinh Hạo muốn tích ucs lực lượng nối tiếp hành động trước đó chém vỡ quầng sáng đen.

Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông cuồng cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha! Ngươi vĩnh viễn không biết nội tình siêu đại phái thật sự. Chết cho ta!

Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông cảm giác năng lượng trong quả cầu ánh sangs đen đã tích lũy đến mức cực kỳ đáng sợ, gã điên cuồng cười. Năng lượng phát ra, quả cầu ánh sáng xoay tròn bỗng khựng lại, sắp uất chiêu.

Hãy để một chiêu này kết thúc chuyện hoang đường!

Hoàn toàn xóa sổ thiên tài tuyệt thế uy hiếp tinh thần Hắc Sát tông vĩnh viễn!

Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông giơ tay lên định xuất chiêu.

Nhưng lúc này, kiếm quang đầy trời chợt thu lại, một tia sáng xẹt qua, xuyên thủng trái tim Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông. Cảm giác hơi lạnh khiến người Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông cứng ngắc giữa không trung, trong mắt tràn ngập khó tin, tuyệt vọng. Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông chậm rãi cúi đầu xuống, gã thấy ngực mình thủng một lỗ máu to cỡ miệng chén.

- Cái này... Làm sao có thể? Sao... Sao ngươi biết?

Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông khó tin nhìn Đinh Hạo phía đối diện.

Ám Ma Thôn Phệ tuyệt kỹ trấn tông của Hắc Sát tông đúng là sát chiêu vô cùng biến thái, là một trong vũ khí bí mật khiến Hắc Sát tông tung hoành Bắc vực. Tuy quá trình ích súc lực lượng hơi dài chút nhưng trong lúc đó quả cầu ánh sáng đen bảo vệ người thực hiện chặt chẽ, không ngừng hấp thu lực lượng khủng bố từ đối thủ đủ để nhận bất cứ công kích nào.

Nhưng Ám Ma Thôn Phệ có một sơ hở duy nhất.

Giữa lúc hoàn thành và phát chiêu Ám Ma Thôn Phệ có một khoảnh khắc chớp mắt tạm dừng, trong thời gian đó tầm mắt, cảm giác có người thực hiện sẽ giảm thấp đến cực điểm, mất cảm giác với bên ngoài.

Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông từng thi triển Ám Ma Thôn Phệ vô số lần.

Với thực lực cảnh giới Võ Hoàng cảnh của Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông khi thi triển đủ để dựa vào khí thế cường đại che giấu sơ hở đó, cho dù người ta có biết cũng không thể lợi dụng được. Nhưng lần này...

Đinh Hạo chẳng những phát hiện ra sơ hở càng lợi dụng khoảnh khắc một giây kia.

Một kích tuyệt sát!

Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông đến chết cũn không nghĩ ra tại sao Đinh Hạo phát hiện bí mật này.

Ánh mắt dần vụt tắt ánh sáng của Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông nhìn chằm chsằm vào Đinh Hạo.

Đinh Hạo hóa thân Ma Sát Bạch Vượn ba đầu sáu tay dần thu nhỏ, lông trắng cứng như kim rút về dưới lớp da, thân thể biến trở lại cỡ người bình thường. Đao kiếm to từ trên trời rơi xuống cắm ngay ngắn vào mặt đất. Đinh Hạo đáp xuống, đạp trên chuôi Thượng Tà trường kiếm.

Đinh Hạo nhìn Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông, lạnh nhạt nói:

- Tại sao mau quên vậy? Lúc trước ngươi đã thi triển một lần, bất cứ chiêu thức gì đừng thi triển lần thứ hai với ta, nếu không sẽ mất tác dụng.

Con ngươi sắp tan rã, vẻ mặt Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông càng chấn động.

Đúng vậy!

Lúc trước khi Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, Uất Trì Kim vây công Đinh Hạo thì Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông từng thi triển Ám Ma Thôn Phệ một lần.

Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông nằm mơ cũng không ngơ lần này thi triển tuyệt kỹ trấn tông Ám Ma Thôn Phệ trở thành bùa đòi mạng.



Đinh Hạo, thanh niên không biết từ đâu chui ra quá đáng sợ, nguy hiểm hơn Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông dự tính. Không lẽ đúng như Đinh Hạo nói, bất cứ chiêu thức gì hắn nhìn một lần sẽ phát hiện ra sơ hở, vậy chẳng phải là trong thiên hạ không ai có thể chế ngự được Đinh Hạo?

Vào phút cuối cuộc đời, Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông mơ hồ hiểu được Uất Trì Kim, Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc chết như thế nào.

Trong phút chốc...

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đoàn sáng đen bao phủ Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông nổ tung.

Mất đi Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông khống chế, đoàn sáng đen trở thành vật vô chủ, thác loạn va chạm, giống như đạn hạt nhân nổ bùm bùm. Vô tận sóng xung kích lan đến mấy chục cường giả yêu tộc, Hắc Sát tông, chớp mắt thành bột phấn biến mất. Vài chục tòa tháp đá, lầu đá, các kiến trúc cũng như hạt cát trong bão tố tan biến.

Cường giả cảnh giới tứ khiếu Võ Hoàng cảnh, chết.

Nhìn đoàn sáng màu đen nổ trong không trung, bình chướng không gian vỡ nát, một lỗ hổng như mồm cự thú hiện ra cắn nuốt tất cả năng lượng dư âm, sau đó lực lượng pháp tắc kết dính không gian lại, mọi thứ biến mất. Nhìn xác Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông bị nổ thành bãi máu, nhìn...

Mọi người tỉnh táo lại, giờ bọn họ mới dám tin mọi thứ là sự thật.

Khi mọi người nhìn hướng Đinh Hạo, nhìn thiếu niên nhẹ nhàng đứng trên chuôi kiếm to cao mười mây thước như quân vương nhìn xuống người xung quanh, không ai dám nhìn thẳng vào hắn, không ai dám đối diện ánh mắt của thiếu niên áo xanh.

Trong một ngày giết ba cường giả cảnh giới Võ Hoàng cảnh!

Nhìn mặt ngoài thì cảnh giới của hắn chỉ cỡ nhị khiếu Đại Tông Sư cảnh.

Nhị khiếu Đại Tông Sư cảnh tổ cha nó! Chắc chắn là tên này giả nai, thực lực thật của hắn đã đến cảnh giới Võ Hoàng cảnh... Hoặc ít ra cũng cỡ Võ Hoàng cảnh. Cái tên này quá xấu bụng, chơi ác, là cao thủ còn cố ý giả làm tay mơ, thú vị không? Có ai thấy nhị khiếu Đại Tông Sư cảnh vượt hai đại cảnh giới giết đối thủ chưa? Hắn không phải võ giả huyết mạch, dù có thần thông nhân vương biến thì sao?

Đám võ giả bị mọi thứ trước mắt rung động đến chết lặng, lòng vừa tức giận vừa hâm mộ.

Sát thủ Võ Hoàng cảnh!

Cái tên này đúng là sát thủ Võ Hoàng cảnh!

Yên tĩnh giây lát sau...

- Đi!

- Rút!

- Mau rời đi!

- Sau này hễ là thành viên của tộc ta không được tùy tiện trêu vào người này!

Hầu như cùng một lúc bốn, năm thế lực yêu tộcvây công Thiên Ninh vương triều, Thiên Hương các như thủy triều rút lui, không dám ở lại. Bây giờ không ai xem lời lúc trước Đinh Hạo hăm dọa như gió thoảng bên tai. Các siêu cường giả thế lực yêu tộc chỉ tới cảnh giới yêu hoàng, ngang ngửa Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông. Nếu Đinh Hạo có thể giết Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông thì cũng dư sức giết bọn họ.

Mặc dù các cường giả không muốn thừa nhận kết luận này chút chút nào nhưng đó là sự thật.

Ít nhất trong chiến trường bách thánh hiện giờ đã không ai có thể một chọi một khiêu chiến với thiếu niên kiếm khách Vấn Kiếm tông bỗng nhiên nổi lên này.

Một số cường giả yêu tộc suy nghĩ sau khi ra chiến trường bách thánh phải điều tra kỹ Vấn Kiếm tông có lai lịch gì mà bồi dưỡng ra thiếu niên kiếm khách kinh thế hãi tục như vậy.

Chớp mắt các cường giả yêu tộc vây công Thiên Hương các đi hết.

Đám người thế lực nhân tộc cũng lùi ra sau, mấy thủ lĩnh biểu tình lúng túng, cười khổ. Hôm nay bọn họ quyết định sai lầm, bị Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông xúi giục, đâm thọc đi vây công Ninh Châu Tam Hoàng, vốn tưởng chỉ là chuyện nhỏ ai ngờ trêu vào sát tinh như vậy.

Bọn họ phải nhanh chóng tìm cách bù đắp quan hệ với Đinh Hạo.

Tống Khuyết chạy đến, hưng phấn cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu Đinh, ngươi siêu quá, một hơi xử đẹp ba Võ Hoàng cảnh, không muốn nổi danh cũng khó. Trong lòng ta như có một vạn con ngựa động dục chạy qua! Chết tiệt, ca muốn quỳ trước ngươi!

Tống Khuyết nhảy lên chuôi Thượng Tà trường kiếm, nhìn Đinh Hạo từ trên xuống dưới như ngắm quái vật.



Trán Đinh Hạo nổi gân xanh.

Tên mập Tống Khuyết đúng là điên, mấy hôm trước trò chuyện khoe khoang với Đinh Hạo, hắn vô tình lộ ra vài 'câu cảm thán' trên địa cầu kiếp trước, không ngờ gã nhớ kỹ. Nhưng đại ca, ngươi sử dụng câu không đúng chỗ, lúc khác học lại đi!

Đinh Hạo còn nhớ lần đầu tiên gặp Tống Khuyết, bộ dạng tên mập nghiêm trang, nói năng rõ ràng, phong độ cao thủ. Ai biết sau khi quen thuộc thì Tống Khuyết thành tên thô thần kinh, là thủ lĩnh tương lai siêu tông môn nhưng há mồm là lão tử, ông nội ngươi, giọng điệu như ăn cướp đầu đường xó chợ. Đinh Hạo giật mình muốn rớt tròng mắt.

Tống Khuyết cười tủm tỉm vỗ vai Đinh Hạo:

- Tiểu Đinh quá mạnh, ta sớm muốn bóp chết hai tên cặn bã Lăng Thế Hùng Phan Nhất Tâm nhưng không có cơ hội, không ngờ hôm nay ngươi làm được. Ha ha ha ha ha ha! Chắc các trưởng lão tông môn sẽ khóc thấy thương.

Người Đinh Hạo lảo đảo, biến sắc mặt.

Tống Khuyết phát hiện điều gì, ôm vai Đinh Hạo, choàng vai bá cổ hắn.

Tống Khuyết hét với người bên cạnh:

- Tổ cha nó, còn đứng đây làm gì? Cái thứ không phải con người! Không sợ nói cho các ngươi biết, Thanh Vân tông ta và Vấn Kiếm tông kết minh, sau này Đinh Hạo là huynh đệ ruột của lão tử, bà nội nó ai mắt mù thì coi chừng Tống Khuyết tự mình đi gặp trưởng bối tông môn của kẻ đó!

Đám người xung quanh hai mặt nhìn nhau, ngần ngừ.

Bọn họ cần bù đắp quan hệ với Đinh Hạo ngay.

Nhưng không ai dám tới gần.

Hết cách, tên mập đứng bên cạnh Đinh Hạo rất đáng ghét, biến thái.

Nhiều người từng lén đoán tại sao tên mập này gọi là Tống Khuyết, sau đó cả đám cùng đồng ý lý do là tên này rất thiếu đạo đức, sau lưng có siêu tông môn chống lưng, thực lực cá nhân không ai mò rõ sâu cạn, dám khiêu khích bất cứ ai, chiến tích kinh người, tính tình, cách làm việc không cố định, là đối thủ làm nhiều siêu cường giả thế hệ trước nhức đầu.

- Đinh huynh, cuộc chiến hôm nay ngươi đã nổi tiếng, thật ra tất cả đều là hiểu lầm, chúng ta xin lỗi tại đây!

- Đúng vậy. Chúng ta bị đám người Lăng Thế Hùng lừa!

- Từ nay ta tuyệt đối sẽ không đối địch với Đinh huynh nữa!

- Đinh huynh một trận chiến tuyệt đối danh dương thiên hạ, vị trí chí tôn Bắc vực tương lai chắc chắn có một danh ngạch của Đinh huynh!

- Nói thật là chúng ta chưa từng thấy ai diễn biến đao pháp, kiếm pháp đến trình độ này. Cùng nắm giữ đao ý và kiếm ý đúng là thiên tài vạn người không có một, sau này đi ra ngoài Huyền Sương Thần Cung sẽ hết sức chiêu lãm Đinh huynh!

- Nếu vào được Huyền Sương Thần Cung thì thân phận, địa vị một bước lên mây, dù là siêu đại phái cũng phải cúi đầu.

- Ha ha ha ha ha ha! Nghe nói Đinh huynh sớm có tiếng, hôm nay gặp mặt càng tuyệt hơn, danh bất hư truyền. Từ nay Đinh huynh đủ sức bước vào đẳng cấp đỉnh cao thế hệ trẻ Bắc vực.

Đọc truyện chữ Full