TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 509: Bí mật bồ đoàn

Tống Khuyết mập là bằng hữu tốt.

Đinh Hạo từng nói nếu Tống mập có hứng thú với cái gì trong Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu thì có thể đi vào xem, nhưng gã đúng là người kỳ diệu, không chút tò mò, bảo rằng gã không tu luyện kiếm pháp, đao pháp, có đạo võ giả của mình nên không cần.

Đinh Hạo chậm rãi đi vào cửa Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu, người hơi lảo đảo. Đinh Hạo cảm giác như có vô số kim châm chạy trong người, đau nhức như dao cắt vào xương.

Lý Y Nhược vọt ra dìu Đinh Hạo:

- Hạo ca ca!

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Không có việc gì, yên tâm đi, nha đầu.

Động tác của Đinh Hạo vô cùng dịu dàng vén mái tóc đen dài rũ xuống vai ra sau đầu mỹ thiếu nữ Lý Y Nhược.

Lý Y Nhược không nói nhiều, cẩn thận dìu Đinh Hạo lên lầu.

Nhìn bóng lưng Đinh Hạo, Lý Y Nhược, vẻ mặt năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm ưu tư. Mặt Đinh Hạo tái nhợt, hơi thở hỗn loạn, người lảo đảo, ai đều cảm giác được đó là biểu hiện bị thương nặng. Chuyện xảy ra ở Thất Trọng Thiên chưa truyền về, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm không biết có chuyện gì, còn tưởng là Đinh Hạo đấu thua.

Qua giây lát ngoài cửa có tiếng bước chân.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ngải Thanh trở về, toàn thân đẫm máu như mới bơi trong biển máu, sợi tóc nhỏ giọt máu. Nơi thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ngải Thanh đi qua để lại dấu chân máu, trông rất đáng sợ.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm hỏi ngay:

- Đinh sư huynh đâu?

Điền Năng lùn khỏe vội đáp:

- Lý cô nương đã dìu lên lầu.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm chạy lên tầng hai.

Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm cùng nhìn hướng Ngải Thanh, sốt ruột hỏi:

- Lão Ngải, chuyện gì xảy ra? Tình huống của Hạo ca không tốt lắm, không lẽ đấu thua trong Thất Trọng Thiên?

Người Ngải Thanh có nhiều vết thương, may mắn không bị nguy hiểm sinh mạng.

Vẻ mặt Ngải Thanh vui sướng ngửa đầu cười to bảo:

- Làm sao có thể? Chủ nhân làm sao thua được? Ha ha ha ha ha ha! Các ngươi đừng đoán mò, lần này chúng ta nổi danh như cồn! Nói ra không sợ hù chết các ngươi, chủ nhân lẻ loi một mình trước tiên đánh bại một vị siêu cường giả Vạn Yêu cốc rồi giết ba Võ Hoàng cảnh Phan Nhất Tâm, Uất Trì Kim, Lăng Thế Hùng. Sức một người càn quét quần hùng, đánh đâu thắng đó, không người dám chắn, hiện giờ đã là uy chấn Thất Trọng Thiên. Ha ha ha ha ha ha! Từ hôm nay trở đi mấy người chúng ta coi như đi ngang trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên cũng không ai dám nói gì!

- Cái gì?

- Đánh bại siêu cường giả Vạn Yêu cốc?



- Giết ba cường giả Võ Hoàng cảnh?

Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm ngơ ngẩn.

Tuy Đinh Hạo cho năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm ấn tượng sâu không lường được nhưng chiến tích thế này quá kinh người rồi đi? Quá mức kinh người, chẳng lẽ Ngải Thanh cố ý khoa trương? Dù sao tên này bình thường biểu hiện không mấy đáng tin.

Ngay lúc đó...

- Ha ha ha ha ha ha! Đâu chỉ là nổi tiếng như cồn. Trận chiến này Đinh huynh sẽ chấn động toàn Bắc vực, bây giờ tin tức chưa lan ra. Đợi ngày mọi người rời khỏi chiến trường bách thánh cũng là lúc Đinh huynh nổi danh thiên hạ, ngay cả Huyền Sương Thần Cung cao cao tại thượng cũng sẽ có biểu hiện đặc biệt ngợi khen Đinh huynh. Chức vụ thống lĩnh Huyền Sương Thần Vệ là nhỏ, nếu xử lý tốt thì Đinh huynh rất có thể trở thành Tuần Sát Sử một châu hoặc là chủ một thần điện.

Trầm Bất Hồi vẻ mặt hưng phấn từ bên ngoài sải bước vào Thiên Đao Tuyệt Kiếm lâu.

Trở thành Tuần Sát Sử?

Chủ một thần điện?

Hôm nay Hạo ca đã làm chuyện kinh thiên động địa gì vậy?

Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm ngây ngốc.

* * *

Đinh Hạo chậm rãi kiểm tra vết thương trong người, nuốt vài đan dược chữa thương tự tay luyện chế, hắn thở phào.

Cuộc chiến hôm nay có kinh không hiểm.

Mới đầu Đinh Hạo đánh bại siêu cường giả Vạn Yêu cốc không gặp áp lực gì lớn, nhưng trong trận pháp tiểu thế giới hắn muốn tốc chiến tốc thắng giết Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc, Uất Trì Kim buộc phải lấy thương đổi thương, bị vết thương khá nặng. Chiến mâu của Phan Nhất Tâm áo đen rắn độc đâm thủng bụng Đinh Hạo, bị bút phán quan của Uất Trì Kim điểm hai huyệt khiếu sau lưng, huyền khí lạ nhập vào người. Khi Đinh Hạo chiến đấu với Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông phải chịu đựng huyền khí đó phá hủy thân thể.

Cuộc chiến với Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông nhờ Đinh Hạo dùng mưu mới thắng.

Lúc trước khi lần đầu tiên Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông thi triển Ám Ma Thôn Phệ thi Đinh Hạo nhờ vào thần thức, trực giác đệ lục giai kỷ thân thiên địa của Thắng Tự Quyết bắt giữ sơ hở Ám Ma Thôn Phệ. Vậy nên khi ra khỏi trận pháp tiểu thế giới Đinh Hạo cố ý dùng đao kiếm cùng lúc công kích, dụ dỗ Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông lại sử dụng Ám Ma Thôn Phệ. Đinh Hạo chuẩn bị sẵn một kích tất sát thành công.

Trận chiến này Đinh Hạo thắng nhờ tâm kế, mưu tính.

Nếu không thì với trạng thái lúc đó của Đinh Hạo dù vết thương ngoài người đã khép nhưng huyền khí lạ chạy lung tung bên trong, đương huyền khí, huyệt khiếu bị thương. Nếu Đinh Hạo đánh bừa với Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông thì sẽ rơi vào thế yếu, thua chắc. Dù sao Lăng Thế Hùng, đại sư huynh Hắc Sát tông là thủ lĩnh trẻ tuổi nhất của siêu tông môn như Hắc Sát tông, thực lực hay nội tình đều không tầm thường.

Đinh Hạo thấy ánh mắt lo lắng của thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Ta không sao, các ngươi yên tâm đi, tối đa hai ngày sau sẽ hoàn toàn lành lặn.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Lý Y Nhược yên lòng.

Đinh Hạo ngừng một lúc, tiếp tục bảo:

- Trong người ta có vết thương, tiểu Phàm cũng bị thương. Mùi máu tanh bên trong ẩn chứa lực lượng sát khí âm sát không tốt cho thân thể của Tây Môn sư tỷ. Ta đi lầu ba kiếm lâu, tiểu Phàm cũng đừng ở đây, đi đao lâu tiếp tục tu luyện đi. Ta tin rằng ngươi cũng có thu hoạch trong cuộc chiến nãy, hãy chuẩn bị đi, trễ nhất ba, bốn ngày sau chúng ta sẽ rời khỏi Cửu Trọng Thiên.

Thiếu niên thợ săn Trương Phàm gật đầu, rời đi.

Đinh Hạo lại dặn dò Lý Y Nhược chút chuyện xong đứng dậy, mỹ thiếu nữ dìu hắn lên lầu ba kiếm lâu.

* * *

Trong đại sảnh trống trải lầu ba không có vật gì khác.

Chỉ có một bồ đoàn dây đay rách rưới chính giữa đại sảnh.

Lý Y Nhược dìu Đinh Hạo lên tầng ba liền rời đi, nàng biết hắn cần vận công chữa thương, không thể quấy rầy.

Đinh Hạo khẽ thở ra, chậm rãi đi tới trước bồ đoàn dây đay. Đinh Hạo ngẫm nghĩ, ngồi xuống, nguyên lầu ba chỉ có chỗ này là ngồi được, dùng tạm vậy. Đây là lần đầu tiên Đinh Hạo ngồi trên bồ đoàn rách rưới thế này.

Ai ngờ Đinh Hạo ngồi xuống bồ đoàn dây đay thì phong cảnh trước mắt thay đổi.

Lầu đá trắng, vách tường, tinh đăng bên ngoài khung cửa sổ bỗng nhiên biến mất.

Thay thế là hư không vô tận sâu thẳm.

Trước mắt Đinh Hạo như có không gian vũ trụ tối tắm mênh mông, không chia trên dưới trái phải, không phân biệt bầu trời và mặt đất. Từng vì sao lấp lánh nhưng rất xa xôi tỏa ánh sáng. Bóng tối lạnh lẽo vô cùng tận khiến Đinh Hạo kiềm không được thấy cô đơn.

- Đây là sao?



Đinh Hạo không ngờ sẽ có chuyện như vậy.

Đinh Hạo không kịp phản ứng lại thì có biến đổi kỳ dị.

Không gian hắc ám trước mắt Đinh Hạo, vô tận vì sao xa xôi lặng lẽ biến đổi. Từng tia sáng tan biến rồi trọng sinh, quá trình thay đổi dài dòng vô số kỷ nguyên thế nhưng chỉ diễn biến trong chớp mắt. Từng ngôi sao thay đổi chết rồi trọng sinh, trưởng thành trước mắt Đinh Hạo.

Cảm giác ngôn ngữ khó thể miêu tả tràn ngập trong lòng Đinh Hạo.

Đinh Hạo bắt giữ được cái gì rồi lại hoàn toàn chẳng có một chút manh mối.

Lúc này lại có biến đổi.

Một ngôi sao từ nơi xa xôi vô tận nhanh như chớp đến gần Đinh Hạo.

Trong khoảnh khắc ngôi sao đã tới trước mặt Đinh Hạo, đốm sáng nho nhỏ giờ thì che đậy tầm mắt, cho người ảo giác bị nó đè bẹp. Chờ Đinh Hạo lấy lại tinh thần khó tin phát hiện hắn từ không gian hắc ám vô tận đi tới không gian khác.

Một không gian có gió và nắng, cỏ xanh biếc kỳ dị.

Gió phất vào mặt, mùi cỏ thơm ngát.

Đây là hơi thở mùa xuân.

Vạn vật bừng bừng sức sống, hơi ẩm ướt nhưng không khô nóng bao bọc Đinh Hạo, mọi thứ dào dạt sự sống.

Tâm tình Đinh Hạo trở nên nhẹ nhàng hơn, hắn định vuốt cỏ non dưới đất thì bỗng nhiên trước mắt mất hết màu sắc, như cuộn tranh phai màu. Cỏ xanh trong tầm mắt Đinh Hạo khô vàng, héo rũ cuối cùng trở thành màu như kim loại xám bạc.

- Đây là... Kiếm?

Đinh Hạo trợn mắt há hốc mồm, thì ra các cọng cỏ nhỏ hợp thành thảo nguyên chính là từng thanh kiếm bén tinh xảo, nhỏ bé xếp cùng một chỗ, phối hợp màu xanh biếc, sức sống vô tận thành thảo nguyên giả.

Đây là thế giới gì?

Đinh Hạo kinh thán. Đinh Hạo thấy từng cây kiếm nhỏ từ từ biến to, cao hơn cả hắn, thành kiếm lớn dài mấy trăm thước như rừng kiếm, hoàn toàn che phủ hắn. Đinh Hạo ngẩng đầu lên, đập vào mắt toàn là trường kiếm xám bạc, vị trí của hắn đứng giữa khe hở các thanh kiếm.

Ảo trận!

Chắc chắn hắn vào ảo trận nào đó.

Chớp mắt Đinh Hạo có phán đoán.

Chắc là do bồ đoàn rách rưới kia tạo ra.

Không lẽ trong bồ đoàn dây đay ẩn chứa lực lượng nào đó lúc trước Đinh Hạo không phát hiện ra?

Nghĩ cũng đúng, tuy lúc trước Đinh Hạo nghiên cứu bồ đoàn dây đay rách rưới nhiều lần nhưng chưa lần nào ngồi lên nó vận chuyển huyền công. Lần này vì bị thương nên Đinh Hạo mới ngồi lên bồ đoàn dây đay điều dưỡng, gặp chuyện quái dị như vậy.

Bên tai Đinh Hạo nghe giọng Kiếm Tổ run run:

- Đừng nghĩ lung tung, hãy nhìn kỹ rừng kiếm!

Đinh Hạo giật nảy mình, bản năng vận đủ thị lực nhìn. Thân kiếm to mấy trăm thanh gần Đinh Hạo nhất khẽ run, hơi thở kỳ dị phát ra từ thân kiếm. Bỗng nhiên màu xanh nhạt lại lan trên thân kiếm, sóng gợn dao động. Đinh Hạo thấy hao mắt, rừng kiếm trong khoảnh khắc lại biến về cỏ xanh biếc.

Loại cảm giác này giống như bản thân thu nhỏ vô số lần đứng trong rừng cỏ nhỏ.

Nhưng lần này Đinh Hạo không rảnh suy nghĩ lung tung.

Bởi vì Đinh Hạo đã phát hiện ra nguyên nhân tạo thành tất cả điều này.

Đó là lực lượng vừa quen thuộc vừa xa lạ với Đinh Hạo.

Kiếm ý!

Đó là kiếm ý kỳ dị không ngừng diễn hóa, thay đổi mọi thứ.

Nói quen thuộc là bởi vì Đinh Hạo cảm thấy chính mình đã nắm giữ kiếm ý.

Nói xa lạ là do Đinh Hạo chưa từng biết thì ra kiếm ý vượt qua phạm trù đơn giản công kích, sát thương, gai cố, tăng tiến. Kiếm ý có được thần thông uy lực sánh bằng tạo hóa vạn vật.

Đinh Hạo ngạc nhiên, hết thúc thúc giục thần thức cảm giác loại xuân chi kiếm ý.



Từ xưa đến nay, kiếm ý chỉ có thể cảm nhận chứ không nói được. Có thể nắm giữ được kiếm ý hay không dựa vào cơ duyên, lĩnh ngộ thoáng qua một giây của người đó. Có vô số cường giả tuyệt thế đẳng cấp Võ Hoàng cảnh, Võ Đế cảnh suốt đời không thể nắm giữ kiếm ý. Có võ giả bình thường dưới Tiên Thiên Võ Tông cảnh nhờ cơ duyên xảo hợp có thể nhìn trộm kỳ áo nghĩa.

Như thứ trước mắt Đinh Hạo, cảm nhận, nghiền ngẫm một loại kiếm ý với khoảng cách gần như vậy là cơ duyên hiếm có đối với nhiều người.

Đinh Hạo là đao kiếm song thánh thể lại tu luyện công pháp tuyệt thế như Huyền Chiến Thắng Quyết, trời sinh hiểu biết đao ý và kiếm ý, kiếm pháp, đao pháp siêu phàm nhập thánh, lại có trực giác võ đạo cực kỳ khủng bố. Có đoạn ký ức của hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ chỉ dẫn, Đinh Hạo được đao ý và kiếm ý. Lúc này Đinh Hạo nhìn xuân chi kiếm ý không ngừng thay đổi, dần bắt giữ được áo nghĩa, diệu dụng của nó.

Rừng kiếm, rừng cỏ vô tận không ngừng thay đổi trước mắt Đinh Hạo.

Từng tia duy chân ý uẩn chảy xuôi như hít thở không khí, từng chút một thấm vào người Đinh Hạo, dung nhập linh hồn. Dấu ấn áo nghĩa dần sáng tỏ trong lòng Đinh Hạo.

Đinh Hạo từ từ khép mắt, không nhìn phong cảnh bên ngoài thay đổi.

Đinh Hạo dùng tâm bắt giữ kiếm ý tràn đầy trong không khí.

Không biết qua bao lâu, khi Đinh Hạo lại mở mắt ra thì rừng kiếm vô tận đã biến mất.

Đinh Hạo quay về hư không tối tăm lạnh băng vô tận, không chia trên dưới trái phải, không phân biệt bầu trời và mặt đất. Từng vì sao lấp lánh, chỗ này không có khái niệm thời gian và không gian. Vũ trụ hồng hoang, thiên địa huyền hoàng, chỉ mình Đinh Hạo.

Có vẻ Đinh Hạo đã thói quen biến đổi như vậy.

Đinh Hạo cúi đầu, hai lòng bàn tay chĩa lên trên.

Lòng Đinh Hạo máy động, một cây kiếm nhỏ màu bạc chui ra từ dưới lớp da tay trái và phải.

Kiếm nhỏ chậm rãi chuyển động, tràn ngập kỳ dị. Khi kiếm nhỏ hình thành bỗng run lên, từ mũi đến chuôi kiếm bị sắc xanh biếc nhuộm thành cọng cỏ xanh biếc.

Sức sống dào dạt tràn ngập từ cọng cỏ.

xuân chi kiếm ý!

Đinh Hạo đã nắm giữ xuân chi kiếm ý!

Thời gian đảo ngược, cọng cỏ tràn ngập sức sống từ hai tay Đinh Hạo dần lún xuống lớp da, vào đường huyền khí tu sửa vết thương bị huyền khí lạ tổn hại nặng, như mưa xuân đậm đặc âm thầm thấm nhuần vạn vật. Chỉ mấy giây sau vết thương của Đinh Hạo đã lành gần hết.

- Thiên hạ to lớn, thần võ đạo thiên biến vạn hóa, sức người khó thể làm hết. Ta tưởng chính mình đã nắm giữ kiếm ý, hiện tại xem ra chỉ là ếch ngồi đáy giếng, ếch ngồi đáy giếng. Đạo kiếm ý không chỉ tăng lực công kích càng có thể diễn hóa thiên địa vạn vật, nếu có xuân chi kiếm ý thì chắc trên thế giới còn có hạ chi kiếm ý, thu chi kiếm ý, đông chi kiếm ý, thậm chí một năm hai mươi bốn thời tiết cũng có thể diễn hóa kiếm ý.

Đinh Hạo thầm yểu ra.

Ý chính là ý niệm.

Ý niệm động, tâm hướng về là có thể thiên biến vạn hóa.

Vì vậy kiếm ý cũng có thể biến ảo

Chắc đao ý cũng thế.

Trong chớp mắt này Đinh Hạo cảm thấy trước mặt có cánh cửa hắn chưa từng nhận ra đang từ từ mở rộng, thế giới tràn ngập khả năng vô hạn giang vòng tay với hắn.

Đọc truyện chữ Full