Một kiếm vô cùng đơn giản, nhưng tốc độ của hắn lại nhanh đến cực hạn, một kiếm đâm ra, liền hình thành một dãy lụa màu bạc.
- Lợi hại.
Trong đám người liền truyền ra từng đợt tán thán, một số Tinh Giả cùng là cấp chín đỉnh phong lại nhíu mày, hiển nhiên một kích này của Hải Đại Phú này khiến bọn họ vô cùng chấn động. Thuộc tính quang quả thật có tốc độ mà người thường khó mà đạt được.
Hải Đại Phú là kẻ nổi bậc trong những đệ tử mới thăng cấp, quả nhiên không chỉ là hư danh, kiếm của không chỉ nhanh, hơn nữa một kiếm nối tiếp một kiếm, lưu loát sinh động giống như nước chảy mây trôi, liên miên không dứt, khiến cho Dương Thiên Lôi phải điên cuồng lách người tránh né.
Người trong nghề vừa ra tay liền biết ngay thật giả.
Mặc dù Dương Thiên Lôi hoàn toàn ở vào thế bị động, nhưng vào lúc này, tất cả những người khinh thường Dương Thiên Lôi cũng đầu biết rằng, hắn quả lực có năng lực đánh một trận với Hải Đại Phú.
Chỉ mỗi thân pháp tinh diệu kia cũng đủ để bịt mồm bất kỳ kẻ nào.
"Lợi hại, không ngờ chỉ trong hai tháng không gặp, tên tiểu tử này lại tăng tu vi lên cao như vậy."
Trong mắt Dương Thiên Lôi lấp lóe tinh quang, hai chân không chút bấn loạn, lần lượt né tránh công kích mạnh mẽ của Hải Đại Phú.
Lúc này, kiếm chiêu của Hải Đại Phú đã không còn hoa mỹ như lúc đầu nữa, mà càng thêm thực dụng, trực tiếp, sự khống chế tinh thần lực, sự nắm bắt thời cơ dường như đã đạt đến mức lô hỏa thuần thanh rồi.
Sau khi bộ tinh kỹ tổ hợp liên hoàn của Hải Đại Phú thi triển hoàn tất, Dương Thiên Lôi liền nắm bắt lấy sơ hở trong khoảnh khắc này mà xuất thủ.
Thế nhưng, điều khiến cho mọi người phải kinh ngạc chính là, Dương Thiên Lôi cầm Kim Cương Pháp Kiếm lại đánh ra chiêu thức y như của Hải Đại Phú, tiết tấu giống nhau, công kích cũng giống nhau.
Chỉ có một điều không giống, đó chính là tinh thần lực của Dương Thiên Lôi biến thành tinh thần lực thuộc tính hỏa, và tốc độ của hắn cũng không nhanh như Hải Đại Phú, nhưng công kích của hắn lại liên tục hơn, từng chiêu liên hoàn, từng bước ép sát.
Mà lúc này, Hải Đại Phú giật mình, đánh mất tiên cơ, chỉ có thể phòng thủ, chỉ là phương thức phòng thủ hắn lại hoàn toàn khác với Dương Thiên Lôi, hắn dựa vào tốc độ nhanh như tia chớp, thân thể hóa thành từng đạo tàn ảnh, né tránh công kích của Dương Thiên Lôi.
Nhưng cho dù Hải Đại Phú biến hoá thành bao nhiêu tàn ảnh, cho dù tốc độ của hắn nhanh đến đâu thì Dương Thiên Lôi vẫn bám sát theo hắn như bóng với hình.
- Keng.
Cuối cùng bảo kiếm của hai người lần đầu tiên chạm tráng vào nhau.
"Ầm" một tiếng thật lớn, điều khiến mọi người không tưởng tượng được chính là, trong nháy mắt, thân ảnh của Dương Thiên Lôi bị đẩy bay ra, Kim Cương Pháp Kiếm trong tay không chịu nổi sự sắc bén của bảo kiếm trên tay Hải Đại Phú, bị chém làm hai đoạn.
Bất quá, Hải Đại Phú cũng không thả lỏng chút nào, sau khi gầm lên giận dữ, trong thoáng chốc liền biến thành mười tám thân ảnh, cuốc cùng hắn cũng thi triển ra tinh kỹ thuộc tính quang chân chính.
Mười tám thân ảnh như tia chớp xếp thành hình vòng cung bao vây lấy Dương Thiên Lôi.
Toàn bộ quãng trường hết sức yên ắng, không ai ngờ được, trận chiến với thực lực chênh lệch này lại đặc sắc tuyệt luân như vậy, cực kỳ nguy hiểm, đây tuyệt đối là cuộc chiến đỉnh phong của cảnh giới Tinh Giả.
…
- Dương Thiên Lôi này thật không đơn giản, đáng tiếc công lực còn kém Hải Đại Phú một bậc, trang bị vũ khí cũng thua xa, bằng không, ai thắng ai thua cũng khó nói được.
- Thật không đơn giản, ngươi nhìn thấy không? Vừa nãy hắn thi triển tinh kỹ của Hải Đại Phú, tuy tốc độ không nhanh như Hải Đại Phú, nhưng dường như lão luyện hơn, hiển nhiên là hắn rất hiểu rõ Hải Đại Phú, đã sớm biết hết mọi bí mật của Hải Đại Phú rồi, đáng tiếc, kiếm của hắn bị chặt đứt, bằng không chưa hẳn đã thua.
Đám người liền xôn xao bàn tán, hiển nhiên ấn tượng đối với Dương Thiên Lôi đã hoàn toàn thay đổi, chỉ là vẫn không ai tin, căn bản không thể tin rằng Dương Thiên Lôi học chiêu thức của Hải Đại Phú trong lúc chiến đấu.
…
Lần này, tuy Hải Đại Phú nhanh như tia chớp tiếp cận đến gần, nhưng hắn lại không phát ra đòn công kích nào, đối với bộ pháp tránh né quỷ dị của Dương Thiên Lôi, Hải Đại Phú mơ hồ cảm thấy có chút quen thuộc, mặc dù lúc này hắn đã phát huy công hiệu tốc độ của thuộc tính quang đến cực hạn, hắn vẫn không thể xác định mình có thật sự khoá chặt Dương Thiên Lôi được hay không.
Cho nên, mười tám thân ảnh do hắn biến hoá thành chỉ di chuyển với tốc độ nhanh và nhắm chuẩn xác điểm yếu của Thiên Lôi, tinh thần lực thuộc tính quang cuồn cuộn bắn ra từ trong kiếm quang, tạo thành một mảng lưới kiếm cực lớn, từng bước áp sát vào Dương Thiên Lôi.
Điều hắn muốn làm bây giờ là bày ra Di Thiên Đại Võng, từng bước dồn Dương Thiên Lôi vào một góc chết, cho dù thân pháp của hắn quỷ dị cỡ nào, đến lúc đó cũng không thể tránh né được công kích của mình.
...
- Ồ! Hải huynh lại lợi hại như vậy, thật không ngờ, trong hai tháng ngắn ngủi, sao Hải huynh bỗng nhiên lại như biến thành một người khác? Trở nên lão luyện tàn nhẫn và thận trọng như vậy... Chúng ta chỉ e rằng sẽ không ai là đối thủ của hắn nữa. Tên Dương Thiên Lôi này chỉ cần bị ép vào góc chết, liền sẽ như cá trong chậu.
- Đúng vậy, xem ra lần trước tu luyện trong Hồng Hoang Sơn Mạch, tuy Hải huynh chịu thiệt thòi lớn, thiếu chút nữa mất mạng, nhưng lại giúp hắn lĩnh ngộ rất nhiều, nhờ họa được phúc.
- Ừm, bất quá, tên Dương Thiên Lôi này... Dường như cũng không phải Vương Tử Dâng Đan Dược, nếu không phải Hải huynh chuẩn bị đầy đủ, chỉ sợ thật sự đã bị té bể đầu...
Đám bằng hữu chó mèo của Hải Đại Phú ngồi trên dãy ghế khách quý thấp giọng bàn tán, ánh mắt chăm chú nhìn lên cuộc chiến đấu trên lôi đài, sợ bỏ lỡ những màn đặc sắc.
Đồng thời, bọn người Dương Thiên Lệ, Sở Hương Hương cũng ngồi trên dãy ghế quý khách, biểu tình trở nên càng lúc càng lo lắng, Sở Hương Hương và Lục Thanh Âm đều không ngờ Hải Đại Phú lại cường đại như vậy, càng không ngờ rằng Kim Cương Pháp Kiếm của Dương Thiên Lôi lại bị gãy mất, và bây giờ, nhìn Dương Thiên Lôi tưng bước bị dồn vào góc chết, mọi người cũng lo lắng tới cực điểm.
- Phế vật, phế vật chính là loại phế vật như thế này, có tư cách gì đòi trở thành đối thủ của ta?
Lôi Hoành đang quan chiến trong đám người, ngay từ đầu, khi thấy Dương Thiên Lôi bị chọc giận nhưng vẫn còn chút cảnh giác, nhưng bây giờ rõ ràng đã hoàn toàn rơi vào sự khống chế của Hải Đại Phú, điều này khiến cho hắn rất không vui. Trước khi hắn và Dương Thiên Lôi chưa giải quyết hết ân oán, hắn không muốn Dương Thiên Lôi có bất kỳ tổn hại nào, biểu hiện của Thiên Lôi càng mạnh thì đến lúc hắn chà đạp Thiên Lôi sẽ càng sảng khoái hơn. Nhưng còn bây giờ thì sao? Rõ ràng, Dương Thiên Lôi sắp thua rồi.
…
Cuối cùng, không ngoài dự liệu, Dương Thiên Lôi đã bị Hải Đại Phú đẩy vào góc chết.
Mảng lưới kiếm do kiếm quang đầy trời cấu thành đã bịt kín tất cả phương hướng để tránh né, phía sau hắn là một góc lôi đài và biên giới của kết giới cường đại, lui không thể lui, tránh cũng không thể tránh.
Nhưng mà, Dương Thiên Lôi vẫn không có bỏ cuộc, nửa đoạn Kim Cương Pháp Kiếm trong tay vung lên càng sắc bén cuồng bạo, ngăn cản từng đạo kiếm quang ẩn chứa tinh thần lực thuộc tính quang bàng bạc.
Nhưng mọi người cũng biết rằng, đây là sự giãy dụa cuối cùng của Dương Thiên Lôi, một khi Hải Đại Phú phát ra chiêu tuyệt sát cuối cùng, đó là lúc Dương Thiên Lôi chiến bại.
Chỉ là, không ai nhận thấy được, trong ánh mắt Dương Thiên Lôi nhìn có vẻ như khẩn trương kia lại loé lên vẻ hưng phấn.
Đây chính là kết quả mà hắn muốn.
Thuộc tính quang, hắn đã bỏ lỡ một lần, nên sẽ không bỏ lỡ lần thứ hai. Vào lúc này, hắn nhớ lại lời của Lăng Hi nói, và cũng rất mong đợi, khi hắn chân chính lĩnh ngộ được tất cả thuộc tính diễn sinh thì thân thể hắn sẽ trở nên như thế nào.
Hải Đại Phú, quả thực cường đại hơn rất nhiều so với hai tháng trước, có thể nói, cho dù là ý thức chiến đấu, hay kinh nghiệm chiến đấu, hay thực lực bản thân, cũng đều có tiến bộ kinh người, nhưng đối với Dương Thiên Lôi mà nói, tiến bộ của Hải Đại Phú căn bản chỉ là trò con nít. Tiến bộ của hắn có lớn đến cỡ nào cũng sao có thể sánh được với việc nắm được cách vận dụng niệm lực chỉ bằng vào tu vi Tinh Giả Hậu Thiên của Dương Thiên Lôi?
Sở dĩ Dương Thiên Lôi làm như vậy, cũng không phải cố ý bảo tồn thực lực, cũng không phải muốn giả nai để ăn thịt hổ, điều hắn muốn chính là cảm ứng được sự tồn tại của năng lượng thuộc tính quang từ trên người Hải Đại Phú.
Cùng lúc với việc không ngừng ngăn cản kiếm quang của Hải Đại Phú, Dương Thiên Lôi hết sức cẩn thận âm thầm phóng ra một tia niệm lực không thể phát hiện được, khoá chặt từng đạo năng lượng thuộc tính quang, một phần tâm thần của hắn lại dung nhập vào trong màn kiếm quang của Hải Đại Phú trong lúc chiến đấu.
- Ha ha ha... Chết đi.
Đúng lúc này, Hải Đại Phú đã nắm chắc thắng lợi trong tay, bỗng nhiên cười lớn một tiếng, mười tám thân ảnh, mảng lưới kiếm do ngàn vạn đạo kiếm quang cấu thành, trong nháy mắt giống như vạn kiếm quy tông, mang theo khí thế không gì sánh nổi bao trùm cả thiên địa, công kích về phía Dương Thiên Lôi.
Cuối cùng hắn cũng phát động chiêu tuyệt sát.
Công kích dày đặc như vậy, kiếm khí thuộc tính quang mạnh mẽ như vậy, Dương Thiên Lôi căn bản muốn tránh cũng không thể tránh được, còn bộ Thiên Sư Đạo Bào cấp thấp đến không thể thấp hơn nữa của hắn, đối với Hải Đại Phú mà nói, căn bản không thể chống đỡ được công kích mạnh mẽ như vậy.
Chỉ cần Hải Đại Phú nguyện ý, hắn phải chết không thể nghi ngờ, không chút tiếc nuối.
Một tràng tiếng thét chói tai vang lên mịệng từ mọi người, nhất là đám người Dương Thiên Lệ, đều kinh hoàng đứng bậc dậy, sắc mặt tái nhợt, tâm thần run rẩy.
Tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn màng kiếm quang dày đặc kia chém về phía Dương Thiên Lôi.
Thế nhưng...
Ngay khi tất cả mọi người đều rằng Dương Thiên Lôi sẽ phải ngã trong vũng máu thì trên mặt hắn bỗng nhiên mỉm cười, mở miệng lên tiếng nói:
- Quyển Quyển Thần Công.
Theo bốn tiếng quỷ dị, mới lạ, dường như tràn ngập ma lực kia vang lên, hai tay Dương Thiên Lôi bỗng nhiên ôm tròn lại, lấy thắt lưng làm trục, xoay tròn một cách quỷ dị, giống như một con quay, trong thoáng chốc liền đạt đến tốc độ kinh người, đồng thời phát ra tiếng xé gió rít lên.
Vô số kiếm quang còn chưa tiếp xúc đến thân thể Dương Thiên Lôi đã bị dung nhập vào vòng xoáy cực lớn kia.
Từng tiếng kinh hô liền vang lên trong đám người, mấy người Dương Thiên Lệ, Sở Hương Hương, Lục Thanh Âm vốn đang tuyệt vọng bỗng mừng rỡ mở trừng mắt nhìn.
- Quyển Quyển Thần Công? Đây là tinh kỹ gì?
Trong thoáng chốc, Lôi Hoành, các cao thủ quan chiến trong đám người, và cả hai lão giả chủ trì trận tỷ thí này, ai nấy cũng đều kinh hoàng trợn tròn hai mắt nhìn.
Đây là tinh kỹ mà bọn họ chưa từng thấy qua, cũng chưa từng nghe nói qua.
Không ai có thể tưởng tượng được, một Hậu Thiên Tinh Giả lại có thể phát huy thân thể mình đến cảnh giới như vậy, sự khống chế đối với năng lượng lại có thể đạt đến mức lô hỏa thuần thanh như vậy.
Cái vòng xoáy quỷ dị mà thần kỳ kia lấy sự tinh chuẩn và phương thức nhẹ nhàng tinh xảo để thu lấy những luồng năng lượng tấn công đến hắn, đùa giỡn xoay chuyển chúng quanh thân mình, hình thành một quả cầu do kiếm quang tạo thành, hơn nữa còn càng lúc càng cô đọng lại.
Trong lòng mỗi người đều tràn ngập sự kinh khiếp và ngoài sức tưởng tượng.
Nhìn thấy Dương Thiên Lôi có thể dùng chiêu thức quỷ dị mà mạnh mẽ như vậy để hóa giải nguy cơ, trong mắt Lôi Hoành lóe lên sự hưng phấn, bỗng nhiên hắn vui mừng la lớn:
- Tốt tốt tốt.
Bộ dáng của tên tiểu tử này trông có vẻ như là bằng hữu của Dương Thiên Lôi vậy, có ngờ đâu lại là kẻ thù không đội trời chung với Dương Thiên Lôi? Hắn không sợ Dương Thiên Lôi mạnh mẽ, chỉ sợ Dương Thiên Lôi quá yếu nhược, yếu nhược đến mức phải khiến cho hắn không tìm được khoái cảm khi chà đạp được Thiên Lôi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên
Chương 186: Ngoài sức tưởng tượng
Chương 186: Ngoài sức tưởng tượng