Đinh Hạo bất tri bất giác đã lệ rơi đầy mặt.
Không biết vì sao, khi nhìn thấy một vài hình ảnh - nhất là khi thấy thiếu phụ tuyệt mỹ Vũ Khuynh Thành kia, giống như dã thú phát điên gào thét, thấy Đinh Thánh Thán luôn ôn tồn, nho nhã hai mắt đỏ đậm, hóa thân làm ma, trong nháy mắt Đinh Hạo chỉ cảm thấy tim mình cũng vỡ ra.
Đó là một cảm giác đau lòng không cách nào kìm chế cũng không có cách nào che giấu được. So với bản thân hắn bị vỡ xương nát cốt, còn thống khổ hơn nhiều.
Cảm giác đau khổ giống như tê tâm liệt phổi.
- Vậy Đinh Hạo kia chính là ta sao?
Đinh Hạo thì thào hỏi.
Nguồn sáng kim sắc thở dài nói:
- Hài tử, đây là thân thế của ngươi. Ngươi chính là hài tử đáng thương toàn thân bị rút hết tinh huyết kia... Đại thần tử và Khuynh Thành thần nữ, chính là phụ thân và mẫu thân của ngươi!
Quả nhiên là như vậy.
Đinh Hạo không cách nào khống chế được thân thể và linh hồn mình phát sinh sự bi ai vô tận.
- Tại sao lại như vậy. Rõ ràng ta xuyên qua đến đây, chỉ chiếm lấy thân thể của tiểu tử Đinh Hạo này mà thôi. Vì sao khi thấy cảnh tượng kia, từ nơi sâu nhất trong linh hồn lại cảm thấy bi ai cùng cực nhưa vậy, lại có một loại ảo giác huyết mạch tương liên khó có thể che giấu như vậy. Đây không phải là do linh hồn dung hợp hoặc là tiềm thức quấy phá? Lẽ nào trong này còn có bí mật gì nữa sao?
Trong lòng Đinh Hạo cảm thấy mơ hồ giống như có sương mù dày đặc che phủ.
- Sau lại thế nào?
Đinh Hạo nghĩ tới điều gì, tiếp tục hỏi.
Đốm sáng kim sắc thở dài một cái, nói:
- Tuy thực lực của Thánh Thán đệ của ta kinh thế, chung quy cũng không địch lại Thần Đế, vẫn bị bại...
- Thần Đế?
Đinh Hạo cố nén đau thương trong lòng, mờ mịt nói:
- Chờ một chút, có chuyện gì xảy ra? Thần Đế xuất hiện sao? Vậy cũng không đúng. Có nhầm không? Rõ ràng một bên là nghĩa tử Thập Tam Thần Tử, một bên lại là Đại thần tử con ruột của Thần Đế, vì sao Thần Đế lại ra tay với Đại thần tử? Lẽ nào hắn già rồi nên hồ đồ sao?
- Nguyên nhân bên trong thế nào, ta cũng không biết rõ lắm. Ta chỉ biết Thánh Thán đệ của ta bị thua ở trong tay Thần Đế. Phu thê hai người bọn họ đều bị đánh trọng thương, mang theo một vài hộ vệ trung thành với bọn họ, một đường chạy trốn. Để bảo vệ được mạng của ngươi và nữ hài tử, bọn họ chịu vô số khổ sở dằn vặt...
Nguồn sáng kim sắc than thở:
- Tam thần tử và Tứ thần tử cùng với hai vị thần tử khác ủng hộ Thánh Thán đệ của ta đều bị nhốt!
Thì ra là như vậy.
Thần Đế lại có thể ra tay với Đinh Thánh Thán?
Điều này không hợp tình lý.
Đáng tiếc nguồn sáng kim sắc hiển nhiên cũng không biết nguyên nhân.
- Thần Đế tuy rằng chưa từng truy sát, nhưng Thập Tam Thần Tử và Đinh Đồng hiển nhiên không muốn buông tha cho kẻ địch lớn như vậy. Thánh Thán đệ của ta một đường trốn tránh truy sát, hộ vệ bên cạnh gần như đều ngã xuống không còn. Cuối cùng bọn họ đi tới đại lục Vô Tận...
-... Nhắc tới cũng thật là trùng hợp. Năm đó Thánh Thán đệ du lịch Đại lục Thần Ân, vô tình gặp được một khe hở thời không, đánh bậy đánh bạ đi tới đại lục Vô Tận, gặp ta. Hai chúng ta nghĩa khí hợp nhau, kết bái thành huynh đệ. Ta chẳng qua là già hơn vài tuổi, mới làm huynh trưởng, hắn làm nhị đệ. Ngoài ra còn có hai vị anh hùng hào kiệt khác đã cùng kết bái...
-... Sau lại thông qua khe hở thời không này, hắn quay trở về Đại lục Thần Ân. Cũng bởi vì điều này, trong Đại lục Thần Ân chỉ có Thánh Thán đệ biết sự tồn tại của đại lục Vô Tận. Lúc hắn chạy trốn chết, cuối cùng vẫn thông qua khe hở thời không này, mới thoát khỏi sự truy sát vô tận, mang theo ngươi và muội muội ngươi đi tới đại lục Vô Tận...
Nguồn sáng kim sắc thở dài nói.
Nghe đến đó, trong lòng Đinh Hạo liền cảm thấy dễ dàng, nói:
- Thoát khỏi truy sát? Vậy bọn họ... có phải vẫn còn sống hay không?
Trong lòng hắn thật sự vô cùng khẩn trương, rất sợ nghe được tin tức xấu.
Nguồn sáng kim sắc cũng cười ha ha nói:
- Đương nhiên còn sống. Thánh Thán đệ và Khuynh Thành đệ muội là nhân vật thế nào chứ? Cho dù trên người có bị thương, tu dưỡng một vài năm, vẫn có thể khôi phục... Ai, chỉ là đáng tiếc, lúc đó ngươi và muội muội ngươi thật sự thương thế quá nặng, gần như bị hút hết tinh hoa sinh mạng bản nguyên. Hai người bọn họ cũng không có cách nào chữa trị được cho các ngươi...
- Vậy... cuối cùng bọn họ đi đậu?
Đinh Hạo không đợi được, vội hỏi.
Hắn bây giờ căn bản không cách nào khống chế được tâm tình của mình. Cảm giác quan tâm và nôn nóng này phát ra từ sâu trong linh hồn.
- Cái này ta cũng không biết.
Nguồn sáng kim sắc trả lời, khiến Đinh Hạo có chút thất vọng. Nó tiếp tục nói:
- Năm đó Thánh Thán đệ đệ và Khuynh Thành đệ muội mang theo ngươi và muội muội ngươi, ở chỗ của ta. Bọn họ chỉ dừng lại khoảng hơn mười năm, thương thế coi như đã hồi phục hơn nửa. Đáng tiếc ngươi và muội muội ngươi, bản nguyên bị thương, hơn mười năm trôi qua vẫn luôn mệt mỏi suy yêu, không cách nào lớn lên, vẫn giống như đứa bé, chưa từng phát dục. Nếu không phải phụ mẫu các ngươi ngày đêm lấy tinh huyết của chính mình kéo dài tính mạng của các ngươi, hai tiểu tử các người đã không sống nổi...
Đinh Hạo lặng lẽ.
Hắn có thể tưởng tượng được đó là những năm tháng thế nào. Một đôi phu thê lấy tinh huyết bản nguyên của chính mình kéo dài tính mạng cho mình và muội muội, trong lòng bọn họ đau khổ thế nào có thể hiểu được. Hẳn bọn họ đã dần dần mất đi hy vọng.
- Sau khi thương thế chuyển biến tốt đẹp, Thánh Thán đệ đệ và đệ muội, lấy đoạt thiên thuật, tính được hành tung của mình có thể bại lộ. Hai người không muốn liên lụy con dân trong tộc ta, cũng muốn tiếp tục tìm kiếm thuốc tiên, để hoàn toàn chữa trị tốt thương thế bản nguyên cho hai tiểu tử hai người, đã rời khỏi đây...
Nguồn sáng kim sắc tiếp tục nói:
- Lần từ biệt này, chính là vĩnh biệt. Ba năm sau khi bọn họ rời khỏi, liên tục có có một chút tin tức truyền đến, nói hai người đều là nhân vật kinh thế hãi tục, hóa thân thành người có danh tiếng hiển hách trong đại lục Vô Tận này. Chỉ có điều sau đó tin tức ít dần. Tới năm thứ tư, có tà ma ngoại vực xuống. Lực lượng chiến đấu của tộc ta chết đi. Toàn bộ thành thị đều bị hủy trong chiến hỏa.
- Là toà thành thị Ngụy Thần bên ngoài kia sao?
Đinh Hạo theo bản năng hỏi.
- Thành thị Ngụy Thần?
Nguồn sáng kim sắc sửng sốt, sau đó chợt cười khổ nói:
- Ngươi nói đúng, đích thực là thành thị Ngụy Thần. Mặc dù tộc chúng ta thấy rõ huyền bí của thần linh nhưng chung quy chưa tính là thần linh. Rốt cuộc vẫn là nguỵ thần. Năm đó tà ma ngoại vực xuống, chiến sĩ trong tộc ta tử thương vô số. Lãnh thổ quốc gia co dần lại. Đến cuối cùng, tộc ta bị ép vào thành thị này. Vô số tà ma ngoại vực từ bốn phía vây quanh thành thị. Chúng ta bị dồn đến tuyệt cảnh, cuối cùng bất đắc dĩ tập hợp lực lượng toàn tộc, phát động ba mươi sáu tế thần thuật Vũ Trụ Đại Diễn Chu Thiên.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 636: Bí ẩn kiếp trước – kiếp này
Chương 636: Bí ẩn kiếp trước – kiếp này