TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Giới Chi Môn
Chương 371: Kinh triệu

Dịch giả: idunk1
Biên: nila32

"Mục tiền bối, Chung tiểu thư" Hầu Tái Lôi thi lễ với Thạch Mục và Chung Thanh Tú.

"Thì ra là thế, ta hiểu rồi..." Chung Thanh Tú tâm tư thông minh, nhìn Thạch Mục và Hầu Tái Lôi suy nghĩ một chút rất nhanh đã hiểu ra mọi việc.

"Thì ra mọi chuyện là do Thạch đại ca đã an bài. Ta còn thực sự tưởng rằng chỉ tự bản thân nỗ lực đã có thể quang minh chính đại mà thắng được Ngọc Tuyền Các." Chung Tú vẻ mặt thất vọng nói.

"Tú nhi, cuộc tỉ thí này từ đầu đã không có công bằng. Vương Thụy Khôn sau lưng thiên vị Triệu trưởng lão, nếu chúng ta không có chuẩn bị một chút thì không cần so sánh cũng đã thua rồi. Nếu vậy thì thật là oan ức." Thạch Mục nói ra.

Chung Tú im lặng chốc lát rồi thở nhẹ, nét không vui trên mặt cũng dần biến mất.

"Thạch đại ca nói đúng, ta đã quá ngây thơ rồi. Tuy nhiên, Hầu Tái Lôi mua nhiều đồ vật vậy, linh thạch ít nhất cũng phải hơn trăm vạn, từ đâu mà ngươi có thể có nhiều linh thạch như vậy?" Chung Tú có vẻ băn khoăn hỏi.

Hầu Tái Lôi cười một cái xong mở miệng giải thích.

Thì ra ngày đó sau khi Thạch Mục cùng Chung Thanh Tú rời khỏi U Phong Cốc, gã đã mạo hiểm giả mạo đàn chủ U Phong Cốc. Sau khi thực hiện chút ít thủ đoạn, những hàng hóa trước kia hai người Thạch Mục không thể mang theo cùng những đồ vật giá trị tích cóp nhiều năm của phân đàn U Phong Cốc một mẻ hốt sạch. Sau đó lại xé lẻ, chia ra làm nhiều phần tìm cách bán hết đổi lấy linh thạch rồi đi tới thành Thương Húc âm thầm gặp lại Thạch Mục mới có thể làm ra được sự tình như ngày hôm nay.

"Tuy nhiên trong số này là có cả lợi nhuận bán phù hai tháng vừa qua, ta đều đưa tất cả cho hắn cầm lấy đập vào cái định thần tháp kia. Sự thật là trong đó có không ít đồ do ta ủy thác thế nên dù giá có cao hơn thì cũng là túi trái sang túi phải mà thôi. Dù thương hội có thu tiền ủy thác không thấp nhưng cũng chẳng có gì là tổn thất lớn cả." Thạch Mục cười nói.

"Thạch đại ca, tai sao người không sớm nói với ta một tiếng, nếu vậy thì có lẽ ta đã chẳng phải bận rộn lo lắng như vậy!" Chung Tú hỏi.

"Tú nhi, mấy ngày nay ngươi đã lo lắng nhiều rồi! Tuy nhiên việc này ngươi không biết từ đầu thì có lẽ là tốt nhất bởi nếu Vương Thụy Khôn hay là Triệu trưởng lão có hỏi đến thì cứ thản nhiên ứng đối là được. Hầu Tái Lôi tất nhiên là đã dịch dung để tham gia đấu giá hội, còn gã Vũ Điền kia cũng đã sớm biến mất bọn hắn có muốn cũng chẳng thể tìm ra được dấu vết gì." Thạch Mục trả lời.

Ánh mắt Chung Tú nhìn Thạch Mục có chút sáng, nàng mở miệng nói.

"Thạch đại ca vất vả nhiều rồi! Vì cuộc đấu giá hội này huynh không chỉ bỏ ra rất nhiều đồ vật còn ngày đêm vẽ phù lục cuối cùng lại mất nhiều linh thạch vậy.."

"Những thứ này cũng chẳng là gì, có thể đạt được tư cách đến Lăng Thiên Phong mới đáng giá. Ta còn nhớ ngươi đã từng nói nếu là lập được công lao to lớn cho thương hội thì vị hội trưởng thương hội thần bí có thể ra mặt. Lần này có thể thuận lợi đạt được tư cách làm đặc sứ đi đến Yêu tộc có lẽ sẽ có cơ hội gặp được vị kia, khi đó ta nhất định sẽ thay ngươi giải trừ khế ước." Thạch Mục tỏ vẻ kiên định.

Trước đây khi mới cùng Chung Tú gặp mặt trong thạch động nói lời này có lẽ là cảm tính nhưng giờ đây lại nói vậy thì hắn cũng có chút tự tin. Không cần phải nói nhiều bởi sau lần đấu giá hội này trôi qua hắn trong tay đã có hơn trăm vạn linh thạch. Khoản tiền này cho dù đặt trước Thiên Ngô Thương Hội cũng là một con số đáng kể rồi.

Trong lòng Chung Tú rất cảm động, muốn nói gì đó với Thạch Mục nhưng đúng lúc này từ ngoài truyền đến âm thanh của Cát chưởng quỹ.

"Chung chưởng lão, phó hội trưởng Vương muốn triệu tập đại hội tại đại điện Hàn Uyên Các."

"Thạch đại ca chờ tin tức tốt của ta nhé." Chung Tú nói xong liền đứng lên.

...

Trong đại điện Hàn Uyên Các lúc này chỉ có vài người ngồi.

Phó hội trưởng Vương Thụy Khôn đang ngồi vị trí chủ tọa chính giữa, vẻ mặt ôn hòa cùng Chung Tú nói chuyện. Tuy nhiên đa phần là lão chỉ dạy gì đó còn Chung Tú tập trung lắng nghe.

Chung Tú mặc một bộ quần áo màu xanh nhạt ngồi bên cạnh mỉm cười cùng Vương Thụy Khôn nói chuyện nhưng trong lòng nổi lên chút nghi hoặc.

Vương Thụy Khôn hôm nay nhìn dáng vẻ tâm tình có gì đó không đúng.

Nàng biết rõ lão cùng Triệu trưởng lão quan hệ không phải là ít, mà hiện tại bản thân đã chiến thắng rồi không hiểu sao đối phương lại làm ra bộ dạng này.

Chút thời gian trôi qua, không ít nhân viên thương hội cũng đã tiến vào trong đại điện. Mọi người lần lượt ngồi vào vị trí của mình. Lại chờ đợt một lát, lúc này Triệu trưởng lão xinh đẹp mới khoan thai đi vào.

Hiện tại sắc mặt Triệu trưởng lão thật sự khó coi. Nàng tiến vào đại điện chọn vị trí đối diện Chung Tú ngồi xuống sau đó liền nhìn không chớp mắt vào Chung Tú không nói gì.

Trước đây khi đấu giá hội chưa xong, nữ tử xinh đẹp có chút đắc ý. Tuyệt đối cũng không thể nghĩ được là trong khi mọi người đều cho rằng Tinh Thạch là vật áp trục đấu giá thì Nghênh Tiên Các lại xuất ra một kiện linh khí khác làm áp trục. Mà kiện linh khí với tư cách áp trục này không những thế còn được bán ra với một cái giá trên trời là tám mươi vạn linh thạch. Chỉ một hành động mà đã lật ngược tình thế.

Tin tức này giống như là một tia sét đánh giữa trời quang làm nữ tử xinh đẹp tức giận suýt chút nữa phát tác ngay tại chỗ.

Hôm nay lại chứng kiến Chung Tú một bộ dáng khí định thần nhàn nàng càng là hận nghiến răng nghiến lợi. Dung mạo vốn tươi đẹp nay còn phủ thêm một tầng âm vụ.

"Nếu mọi người đã tới đông đủ, lão phu sẽ tuyên bố một tin tức tốt. Đấu giá hội cỡ lớn thành Thương Húc lần này, hai phòng đấu giá Nghênh Tiên Các và Ngọc Tuyền Các tổng cộng bán ra tám trăm linh một vạn linh thạch. Tổng số này so với đấu giá hội những năm qua nhiều hơn không chỉ một phần. Việc này không thể không nhắc tới công lao của các vị đang ngồi đây, lão phu đại biểu cho hội trưởng hướng các vị cảm tạ sâu sắc." Vương Thụy Khôn vẻ mặt mỉm cười nói.

Nhân viên thương hội đang ngồi nghe được tin tức này lập tức liền tỏ vẻ vui mừng. Bởi theo quy củ của đấu giá hội, những nhân viên tham dự đấu giá hội như bọn họ có thể đạt được một khoản ban thưởng không nhỏ căn cứ theo tình hình đấu giá của đại hội. Xem tình hình năm nay hẳn là có thể có được thu hoạch tương đối khá.

"Chung chưởng lão vì lần đấu giá hội này bỏ tâm tư không ít, cũng tiêu phí một khoản linh thạch không hề nhỏ a." Nữ tử xinh đẹp bỗng nhiên mở miệng nói.

"Triệu trưởng lão nói những lời này ra là có ý gì?" Chung Tú hỏi.

"Hừ, còn giả bộ. Mấy thứ đồ của Nghênh Tiên Các giá trị thế nào ta và ngươi đều hiểu rõ, có thể bán được với giá cao như vậy ngươi dám nói không có gì mờ ám trong đó sao!" Nữ tử xinh đẹp hừ lạnh một tiếng nói.

Lời nói vừa dứt, bầu không khí toàn đại điện lập tức khác thường.

Mọi người trong lòng đều rõ lần đấu giá này còn là để cạnh tranh một xuất đại biểu đại sứ Yêu Tộc. Nữ tử xinh đẹp nói vậy ý rõ ràng là Chung Tú không từ thủ đoạn rồi.

"Triệu trưởng lão lời nói sai rồi. Đấu giá hội luôn tôn trọng tự do cạnh tranh, vật đấu giá cao hay thấp toàn bộ là do người mua quyết định, về phần có hay không phù hợp với giá cả thị trường cái này đều không thể nói trước rồi. Quy củ đấu giá này Triệu trưởng lão so với ta có lẽ còn rõ ràng hơn nhiều. Hơn nữa khi giao dịch hoàn thành, thương hội theo thủ tục sẽ thu tiền ủy thác đấu giá. Mọi việc đều là Chu quản sự của thương hội chịu trách nhiệm giám sát như thế nào sẽ có mờ ám!" Chung Tú không nhanh không chậm trả lời.

"Theo ta được biết một phần ba vật đấu giá của Nghênh Tiên Các đều bị một người mua đi. Hơn nữa món áp trục chi vật cuối cùng cũng là được hắn dùng giá cao mua đi. Sự tình trùng hợp như vậy ngươi giải thích thế nào đây?" Cô gái xinh đẹp nói.

"Chung Tú ta đối với người mua này cũng hết sức tò mò. Về phần gia thế kẻ kia chắc hẳn thương hội cũng đã sớm có điều tra. Thương hội còn không biết thì làm sao ta có thể biết được." Chung Tú khẽ cười nói.

Nữ tử xinh đẹp nghe vậy khựng lại, tức giận nhìn Chung Thanh Tú đang muốn nói tiếp đã bị Vương Thụy Khôn cắt ngang:

"Nhị vị trưởng lão không cần nhiều lời, tất cả đều là người của thương hội thế nên đều lấy lợi ích thương hội làm mục đích trọng yếu. Lần đấu giá hội này có thu hoạch như vậy công lao phần lớn cũng là ở hai vị. Nhất là Chung trưởng lão mới lần đầu tiên tổ chức bậc này đại quy mô đấu giá đã thu được thành tích như vậy, quả thực đã khiến lão phu bội phục."

Nói xong, Vương Thụy Khôn không thể hiện cảm xúc liếc nhìn nữ tử xinh đẹp. Liền đem những lời nàng định nói tiếp theo nuốt xuống bụng im lặng.

"Tốt rồi. Dựa theo ước định trước, lão phu tuyên bố: tư cách đặc sứ đi đến ba đại bộ lạc Yêu tộc liền do Chung trưởng lão đảm nhiệm. Một tháng sau sẽ xuất phát." Vương Thụy Khôn ngừng một chút rồi nói.

"Chung Tú tạ ơn phó hội trưởng." Chung Tú nghe xong liền đứng lên hành lễ nói.

"Đúng rồi Chung trưởng lão, ta luôn cảm thấy hôm nay thiếu đi cái gì đó, Thạch Mục đạo hữu không có đi cùng với ngươi sao." Vương Thụy Khôn hỏi.

"Hắn không phải người của thương hội, chỉ là bằng hữu của ta, đây là nơi thương hội bàn việc cũng không thích hợp để xuất hiện." Chung Tú nói.

"Ha ha. Thạch đạo hữu đã quá khách khí. Đúng rồi, ta có một đề nghị hi vọng Chung trưởng lão có thể hướng hắn chuyển lời chứ?" Vương Thụy Khôn hỏi.

"Mời phó hội trưởng nói!" Chung Tú nói.

"Ta là muốn mời Thạch đạo hữu tham gia thương hội, cũng đồng dạng đảm nhiệm chức vụ khách khanh trưởng lão. Lần này Chung trưởng lão tiếp nhận nhiệm vụ tiến về yêu tộc hắn chắc chắn sẽ giúp ngươi một tay đấy." Vương Thụy Khôn sờ râu nói.

"Được, ta nhất định sẽ thay ngài chuyển lời." Chung Tú đáp.

Vương Thụy Khôn tiếp theo động viên Chung Tú vài câu liền tuyên bố đại hội chấm dứt. Mọi người dần tản đi, Chung Tú đồng dạng cũng cáo từ li khai.

"Thúc thúc". Nàng vừa rời đi, nữ tử xinh đẹp liền hướng về phía Vương Thụy Khôn có vẻ cầu khẩn.

"Trong cuộc tỉ thí này, ta đã cho ngươi quá nhiều ưu đãi rồi nhưng cuối cùng vẫn là thất bại thảm hại. Đừng trách ta." Vương Thụy Khôn lạnh lùng nói một câu sau đó phất tay áo bỏ đi.

Nữ tử xinh đẹp ngây người đứng tại chỗ. "Chung Tú..." Nàng nghiến răng nghiến lợi thấp giọng nói ra, trong mắt tràn ngập sự oán độc.

...

Chung Tú sau khi li khai Hàn Uyên Các, vừa kích động vừa đi phía Nam nơi Thạch Mục thuê nhà kho.

Thạch Mục trong những ngày đấu giá hội này vì không muốn người khác chú ý hắn đã chuyển đến nhà kho cư trú.

Nửa canh giờ sau, Chung Tú đi tới nhà kho đứng trước cửa phất một đạo ánh sáng bay vào bên trong cửa lớn.

Trên cửa nhà kho xuất hiện một tầng ánh sáng, sau một lát liền tiêu tán. Cửa lớn chậm rãi mở ra kêu một tiếng két.

Chung Tú hướng ánh mắt nhìn xung quanh mấy lần sau đó đi vào. Nàng vừa bước qua cánh cửa nhà kho liền tự động đóng lại.

Trong kho hàng, Thạch Mục đang nhắm hai mắt khoanh chân ngôi dưới đất.

Hắn đang suy nghĩ về tầng thứ bảy của Đại Lực Ma Viên Thoát Thai Quyết. Tại đấu giá hội này Thạch Mục thông qua Hầu Tái Lôi đã đạt được một lo tinh huyết Yêu Viên Địa Giai. Đại Lực Ma Viên Thoát Thai Quyết rốt cục đã có thể bắt đầu tu luyện tiếp.

Thạch Mục nghe thấy âm thanh liền đứng lên.

"Thạch đại ca!"

Chung Tú vẻ mặt vui mừng, đang lúc chuẩn bị đem tin tức đạt được tư cách đặc sứ đi yêu tộc nói cho Thạch Mục nghe thì sắc mặt bỗng nhiên trắng bệch. Trước mắt nàng trời đất xoay chuyển, gương mặt trắng như tuyết trong nháy mắt bống trở thành màu đỏ. Thân thể lảo đảo hai bước muốn ngã xuống.

Thạch Mục tức thì biến sắc, thân hình nhoáng một cái xuất hiện ở bên cạnh Chung Thanh Tú, đưa tay đỡ lấy nàng.

Đọc truyện chữ Full