- Gia hỏa này... Lại để cho hắn chạy thoát!
Giờ khắc này sắc mặt của Chu Khác Lễ thoạt nhìn thảm bại vô cùng. Không có chuyện gì so với việc sắp thành lại bại, đồ vật bị người khác đoạt mất, còn thuận lợi đào thoát, ngay cả thân phận cũng không tra được, càng là đả kích người ta. Truyện được copy tại
Giờ khắc này Chu Khác Lễ bại hoàn toàn rồi. Bất luận là đấu lực hay đấu trí, đều hoàn toàn thua bởi một đệ tử bình thường của tông phái tiên đạo khác không bằng mình!
- Giao Long của ta cũng bị hắn hủy diệt rồi!
Hai đầu lông mày của Chu Khác Lễ là một mảnh âm trầm.
Đây là một lần làm mất mặt, mất mặt cực kỳ.
- Làm sao có thể!
Đệ tử đứng đầu của Thái A tông chấn động.
Luyện khí sĩ Luyện Khí tam trọng, bất luận là độ hùng hậu của chân khí hay là tính chất của chân khí đều phải vượt xa nhất trọng Luyện khí sĩ. Sinh vật do khu thần tạo vật ngưng tụ ra, hủy diệt vô số lần thì sẽ trọng sinh vô số lần, căn bản không có khả năng bị phá hủy.
- Trên người hắn có được tuyệt học của Luyện Khí cảnh tứ trọng trở lên!
Chu Khác Lễ trầm giọng nói.
- Ah!!!
Người đứng đầu Thái A tông, thần sắc chấn động, hoàn toàn ngây dại, tự lẩm bẩm:
- Sao... Làm sao có thể!
Thế giới tiên đạo, Luyện Khí cảnh đệ tứ trọng là một phân giới lĩnh, không chỉ là giới lĩnh phân định nội môn đệ tử với ngoại môn đệ tử, đồng dạng còn là giới lĩnh để phân tiên đạo tuyệt học.
Luyện Khí nhất tọng, nhị trọng, tam trọng tuyệt học đều không hoàn chỉnh, đều chỉ có thể xem như là dùng "Công". "Quỷ Vương công" là như thế, "Toan Nghê công" cũng là như thế, những tuyệt học này đều là không hoàn chỉnh, không có hệ thống.
Chỉ có tuyệt học tứ trọng trở lên mới được xem như là tuyệt học hoàn chỉnh. Ở Thế giới tiên đạo, tuyệt học tầng thứ này cũng có thể xưng là chính thống đạo nho, xem như là dùng "Pháp".
"Thiên Lôi đại pháp" chính là tiên đạo tuyệt học tứ trọng trở lên!
Tất cả Tông phái tiên đạo đối với tuyệt học loại Pháp đều không chế cực kỳ nghiêm ngặt. Mà ngay cả Chu Khác Lễ cùng với đệ tử đứng đầu của Thái A tông đều không có tư cách tu luyện tuyệt học này.
Chỉ có sau khi đạt tới đệ tứ trọng, mới có thể thu được ban thưởng của tông phái!
Mà bây giờ, trên người một cái nhất trọng Luyện khí sĩ nho nhỏ lại có tiên đạo tuyệt học tứ trọng trở lên!
Hai người triệt để ngây dại!
......
Oanh!
Một đạo thân ảnh như nước lũ cuồn cuộn, như thiểm điện xuyên qua Hắc Long chi môn, xuất hiện ở bên trên thời không chư phong của Thần Tiêu sơn. Cổ tay rung lên, liền đem Hắc Long chi môn thu lại, như trước hóa thành một cái quang môn dài vài tấc, rơi vào trong tay.
- Ha ha ha!
Lâm Hi thu Thời Không Chi Môn lại, triệt để đoạn tuyệt với đường mà Chu Khác Lễ truy kích tới, lập tức cất tiếng cười to.
Lần này tiến vào Hắc Long không gian làm nhiệm vụ, thu hoạch quả thực là quá kinh người. Chẳng những hoàn thành nhiệm vụ, giết đại lượng hung thú, tích lũy đại lượng công huân, còn tranh đoạt một viên tứ trọng Long đan cùng với ba quả trứng rồng.
Đây chính là đồ vật ghê gớm!
- Chủ nhân, hiện tại có thể hay không quá kiêu ngạo một chút. Đừng quên trên tay ngươi còn cầm hai quả trứng rồng!
Thanh âm của Tạp Mễ Lạp vang lên trong đầu Lâm Hi.
Vừa đến Thần Tiêu sơn, nàng lại hóa thành một con dơi, dán tại sau lưng của Lâm Hi.
Bộ dáng lúc này của Lâm Hi là phi thường quái dị. Trên mặt đầy bùn đất trong Hắc Long mộ địa, trên tay còn nâng hai quả trứng rồng màu đen, trên lưng còn dùng một bọc vải bao lấy một quả.
Quả thực đồng dạng như gã nhà giàu mới nổi!
- Không sao, nhân sinh đắc ý cần phải cực kỳ vui vẻ, nếu như chuyện gì cũng đều phải giấu giấu diếm diếm, cẩm y dạ hành, như vậy còn có ý nghĩa gì!
Lâm Hi khoát tay áo, không ngại ngần chút nào.
Tinh thần của hắn vô cùng phấn chấn, trong mắt tất cả đều là quang mang sáng ngời.
- Tên hỗn đản Chu Khác Lễ này, ỷ vào vũ lực cao hơn ta, muốn cướp pháp khí của ta, giết người đoạt bảo! Hiện tại đã đoạt Long đan của hắn, chiếm trứng rồng của hắn, coi như là trả lại mối thù.
Long đan, trứng rồng đều là vật tăng trưởng công lực cực phẩm, không chỉ như vậy, còn có thể tăng thêm tuổi thọ. Lần này Lâm Hi nhưng lại là phát tài, cũng khó trách hắn nhịn không được cười to một tiếng.
Lần này thu hoạch ở Hắc Long không gian quả thực là vượt xa khỏi dự đoán. Thậm chí ngay cả Luyện Khí tam trọng cao thủ như Chu Khác Lễ cũng bị hắn đùa bỡn một lần.
- Bất quá, ngươi nói cũng có đạo lý. Một viên long đan, ba quả trứng rồng nhưng không phải là chuyện đùa.
Lâm Hi vẫn là vung tay lên, liền đem một bộ đạo bào xé ra, chia làm hai nửa, đem hai quả trứng đều bọc lại, buộc vào trên người.
... Tạp Mễ Lạp.
- Đi! Trước trở về rồi lại nói!
Lâm Hi che giấu trứng rồng, cũng không tiếp tục nhiều lời, thân hình nhảy lên, nhảy lên vài lần trên thời không chư phong mà xuống, đang lúc ánh mắt mọi người kinh dị, hướng về phía sân nhỏ của mình lao đi, trong nháy mắt đã biến mất không còn tăm tích.
Lâm Hi cũng không chú ý tới, ngay tại sau khi hắn biến mất, trên một tòa thời không sơn phong khác, một gã bạch y nam tử có khí tức hùng hồn từ trong bóng tối đi ra.
- Tại sao lại là như vậy! Ba người đều không giết được hắn!
Cổ tay của Lý Vô Cơ rung lên, phát ra một cỗ chân khí, thu lại "Thời Không Chi Môn" đang ở trên mặt đất. Vị nội môn đệ tử này của Thần Tiêu phong nhìn qua phương hướng Lâm Hi biến mất, thần sắc rất là khó coi.
Hắn cảm thấy, pháp thuật mà ký phụ ở trên người Tào thị huynh đệ đã biến mất.
Hiện tại Lý Vô Cơ cảm thấy vô cùng hối hận, không nên cấp cho Lâm Hi cái nhiệm vụ Hắc Long chi môn kia. Nhiệm vụ Hắc Long chi môn chính là nhiệm vụ của tông phái đối với cấp bậc ký danh đệ tử cùng ngoại môn đệ tử.
Lý Vô Cơ là nội môn đệ tử, ngũ trọng cảnh giới. Hắc Long không gian căn bản là không có loại nhiệm vụ đối với cấp bậc đệ tử như hắn. Mạo muội tiến vào, quá mức rêu rao, gây chú ý đến ánh mắt của người khác.
Lý Vô Cơ vốn cho rằng, chính mình đối với Lâm Hi đã rất coi trọng rồi. Phái ra Tào thị tam huynh đệ, là người được mình vô cùng tín nhiệm, thực lực cũng không tầm thường.
Không nghĩ tới, chẳng những không giết được Lâm Hi, ngược lại còn bị Lâm Hi giết chết.
- Sư tỷ để cho ta phụ trách giết chết Lâm Hi, không nghĩ tới Lâm Hi không chết, ngược lại hại chết Tào thị tam huynh đệ. Sự tình làm hư rồi, như thế nào hướng tới sư tỷ bàn giao đây!
Trên trán của Lý Vô Cơ đã đổ mồ hôi.
Nhiệm vụ này là triệt để không xong rồi. Lý Vô Cơ hiện tại lo lắng chính là như thế nào hướng tới thánh nữ Long Băng Nhan giao phó.
Vèo!
Thật sự là họa thì nhiều mà phúc chả có bao nhiêu!
Lúc Lý Vô Cơ đang lo lắng sẽ như thế nào hướng tới Long Băng Nhan giao phú, một đạo pháp phù màu hồng nhạt liền phá không hướng tới Lý Vô Cơ bay tới.
Chứng kiến đạo pháp phù này, toàn bộ thân thể của Lý Vô Cơ run lên một cái, giống như như bị giáng một cái bạt tai, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch.