TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 712: Cuộc chiến Thiên Hàn Tuyệt phong (hạ)

Không ngờ là Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương, một trong mười yêu vương dưới tay Tiên Hoàng Đại Thánh của Tiên Hoàng Cung.

Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương từng xuất hiện ven Kính hồ, thiết kế dụ ra Tuần Sát Sử Trác Phi Phàm của Huyền Sương Thần Cung, khiến Tiên Hoàng Đại Thánh cách ngàn dặm xa xôi một kích giết chết. Không ngờ hôm nay Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương lộ mặt.

So sánh với ngày xưa thì giờ thực lực của Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương cường đại vô số lần, đã bước vào cảnh giới đỉnh yêu vương, cách yêu hoàng chỉ có một bước, khiến người kinh sợ.

Thần Mục Yêu Vương, Quỳ Ngưu Yêu Vương đứng sau lưng Tạ Giải Ngữ như người hầu khiến người ta khó hiểu.

Bị người chiếm đoạt băng phong tương đương với mất hết mặt mũi trước bao nhiêu đồng đạo, các cường giả Thính Đào Trai nổi giận.

Nhưng khi các cường giả Thính Đào Trai chú ý thấy lông phượng lưu ly ngũ sắc bên cạnh nữ võ thần Tạ Giải Ngữ thì cùng ngây người, nó phát ra lực lượng khiến bọn họ run rẩy. Nhìn như lông phượng nhẹ nhàng lơ lửng nhưng cho các cường giả Thính Đào Trai cảm giác bọn họ hơi rục rịch là sẽ bị lông phượng nhiều màu này nghiền nát.

Cuối cùng các cường giả Thính Đào Trai rụt đầu rụt cổ nhường nửa băng phong.

Các phương thế lực lục tục đến, trong đó có xảy ra chút tranh đấu nhỏ.

Cuối cùng chân trời lóe ánh sáng vàng, mấy chục Huyền Sương Thần Cung mặc mũ giáp vàng hiện ra. Người dẫn đầu là thủ lĩnh Huyền Sương Thần Cung Tuyết Châu, Phùng Siêu. Thủ lĩnh Phùng Siêu đáp xuống một đỉnh băng, ánh mắt nghênh ngang liếc bốn phía. Khi thủ lĩnh Huyền Sương Thần Cung Phùng Siêu nhìn lướt qua đỉnh băng bóng áo tím, tên mập, Tạ Giải Ngữ đứng thì khựng lại.

- Sao ngay cả Huyền Sương Thần Cung cũng xuất hiện?

- Có lẽ là để giữ trật tự, rất có thể chuyện lần này sẽ gây lớn việc.

- Sai, hoàn toàn sai. Huyền Sương Thần Cung đến không phải để giữ trật tự. Các ngươi quên sao? Thần đồng Mục Thiên Dưỡng của Thanh Bình học viện nửa năm trước tham gia vào Huyền Sương Thần Cung, rõ ràng đám người Phùng Siêu đến ủng hộ Mục Thiên Dưỡng.

- Rất có thể.



- Ta cảm giác lần này ước chiến có chút không giống bình thường. Nhiều người xuất hiện như vậy, thế lực châu ngoài đều đến. Chỉ là hai thiên tài Tuyết Châu quyết đâu tại sao nhiều tông môn châu ngoài có hứng thú như vậy?

- Nói đúng, có thấy người phủ trong ánh sáng tím khủng bố kia không? Sợ là lai lịch không nhỏ, rất khủng khiếp, giống như thần ma.

- Ta thừa thấy cái tên vừa trắng vừa mập cứ cười tủm tỉm thật ra mới là lợi hại nhất, không thấy là ngay cả bóng áo tím cũng không dám trêu vào hắn sao? Còn có thanh niên cao gầy đeo kiếm sau lưng tên mập cũng không thể xem thường.

Xung quanh Thiên Hàn Tuyệt phong vang lên đủ loại xì xầm.

Nhiều người cảm thấy không khí cuộc ước chiến này hơi vượt sức tưởng tượng, quá rầm rộ. E rằng ba năm trước Mục Thiên Dưỡng, Đinh Hạo quyết định ngày hôm nay chiến đấu cũng không ngờ đến. Bây giờ đại môn phái Tuyết Châu như phông nền, đại phía ngoài châu đều bị hấp dẫn đến.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Chính chủ ước chiến chưa có mặt.

Có người lầm bầm:

- Chắc không phải vắng mặt đi?

Chính lúc này...

Có người kinh kêu:

- Mau nhìn kìa, đó là gì?

Người đó chỉ hướng Thiên Hàn Tuyệt phong phía xa.

Chỉ thấy trên đỉnh Thiên Hàn Tuyệt phong có hai ngọn, trên bình đài phái nam từ khi nào xuất hiện một bóng người.

Áo trắng tinh, tóc và lông mày cũng trắng như tuyết, khuôn mặt tuấn tú, mắt lạnh băng. Người đó như một đống tuyết đứng trên đỉnh Thiên Hàn Tuyệt phong, không thấy gã hành động ra sao, từng tầng khí trắng vòng quanh thân mình liên miên gợn sóng. Cuối cùng gợn sóng bao phủ cả băng phong, tôn gã lên như tiên nhân di thế độc lập, thân hình như ẩn như hiện.

Rất nhiều cường giả chấn kinh.

Vì rõ ràng người tóc trắng như tuyết đứng đó nhưng bọn họ không hề cảm giác được hơi thở.

- Là Thiên Hàn Tuyệt phong!

- Thần đồng đến!



Nhiều võ giả Tuyết Châu đứng xa xem hưng phấn lên.

Một trong hai người ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong cuối cùng xuất hiện.

Cách mặt trời mọc còn chưa đến nửa nén nhang, Mục Thiên Dưỡng từng là số một thế hệ trẻ Tuyết Châu xuất hiện. Một số người lần đầu tiên thấy mặt thần đồng Mục Thiên Dưỡng, kiềm không được khen không dứt miệng. Quả nhiên là thiên kiêu một thế hệ, vượt quá bọn họ tưởng tượng.

- Thì ra hắn chính là Mục Thiên Dưỡng, ha ha, thú vị.

Tên mập sờ cằm cười, không chút phong độ cao thủ:

- Lần này Đinh huynh đệ là thật sự đụng tới đối thủ, tiểu tử kia mạnh mẽ hơn lúc ở đường cổ tây du nhiều.

Thanh niên cao gầy đeo kiếm trầm ngâm nói:

- Trên người của hắn ẩn chứa hơi thở kỳ lạ.

Xung quanh vang tiếng xì xầm.

Đặc biểt một số thế lực cường giả tông môn châu ngoài trong lúc này không thể không xem xét lại thiên kiêu Tuyết Châu Mục Thiên Dưỡng, rút lại sự kiêu ngạo và kiêu căng của mình. Bởi vì Mục Thiên Dưỡng lộ ra hơi thở khiến nhiều người tự hỏi lòng không bằng.

Lúc này trên bầu trời nặng trĩu mây đơn từ từ tán đi.

Một tia nắng vàng từ tận cùng đỉnh băng phía x xuyên qua hắc ám vô biên chiếu tới.

Trên đỉnh băng, thủ lĩnh Huyền Sương Thần Cung Phùng Siêu cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Thời gian ước hẹn đã đến sao Đinh Hạo còn chưa đến? Chẳng lẽ hắn không dám lộ mặt?

Giọng thủ lĩnh Huyền Sương Thần Cung Phùng Siêu như sấm rền vang bốn phương tám hướng, gã cố ý nhục mạ Đinh Hạo.

Chính lúc này...

Tia nắng từ chân trời chiếu đến bỗng biến vô cùng rõ ràng, giống như sao chổi từ trên trời giáng xuống kéo cái đuôi dài. Ánh sáng nóng cháy rạch phá hư không, nơi nó đi qua tuyết bay bị bốc hơi để lại dấu vết lửa, khí thế vô song.

Trong khoảnh khắc này mọi người đều thấy cột lửa kia, tinh thần rúng động.



Cột lửa khí thế vô song đánh vào lòng mỗi người.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Cột lửa hủy thiên diệt địa đập xuống băng phong đối diện chỗ Mục Thiên Dưỡng đứng trên hai ngọn Thiên Hàn Tuyệt phong rồi vụt tắt, biến mất như chưa từng xuất hiện. Trên đỉnh băng yên tĩnh như ban đầu, thậm chí không có vụn băng bay lên.

Ánh lửa tắt, một thanh niên tuấn tú mặc áo xanh như như ngọc, mày kiếm mắt sáng xuất hiện trên cột băng, đứng thẳng tắp tựa tiên sáng trần.

Đinh Hạo!

Đao cuồng kiếm si Đinh Hạo xuất hiện!

So với Mục Thiên Dưỡng không chút dấu hiệu lộ mặt như hồn ma thì Đinh Hạo lên sân khấu khí thế vùn vụt. Mãi lúc này dấu vết xé rách bầu trời xám vẫn cực kỳ rõ ràng, như cả bầu trời bị xé đôi.

Tia nắng vàng phía chân trời theo dấu vết đó chiếu xuống, nhuộm hai đỉnh Thiên Hàn Tuyệt phong thành màu vàng tựa tiên cảnh.

Thanh niên cao gầy đeo kiếm khẽ nói:

- Thực lực của Đinh huynh đệ lại có tăng tiến.

Tên mập cười to bảo:

- Thôi đi, tu vi huyền khí của hắn không bao giờ đại biểu cho sức chiến đấu thật sự, ta chưa từng nhìn thấu sâu cạn trong hắn.

Mấy người đó nhớ đến gặp gỡ trong chiến trường bách thánh, đúng như tên mập nói. Ở mặt ngoài tu vi của Đinh Hạo chỉ cỡ Đại Tông Sư cảnh nhưng lần lượt giết các yêu hoàng như xắt rau, đúng là yêu nghiệt, không thể tính toán sức chiến đấu của hắn từ cảnh giới mặt ngoài.

Đọc truyện chữ Full