Bên ngoài Quỷ Khốc Lĩnh, Cát Ma Phàm Thù khẽ cau mày, lão dĩ nhiên nghe được tiếng hống từ trong hắc vụ truyền ra.
Bất quá đáng tiếc trên thế giới này, ngoại trừ Bách Linh Bát có thể am hiểu bảo trư bằng việc sống lâu ngày cùng khả năng tính toán đặc biệt, chưa có ai có thể hiểu được tiếng hống của nó.
Mà Cát Ma Phàm Thù cho dù thông minh hơn mười vạn lần cũng không nghĩ ra, trên thế giới này còn có một Thánh thú vô sỉ tới vậy. Di họa Giang Đông,hơn nữa còn là một đầu
Thánh thú mang huyết mạch Thần thú.
Bất quá Cát Ma Phàm Thù dù sao cũng là nhân loại, khi lão nghe được tiếng hống đó mặc dù không thể hiểu được ý nghĩa nhưng từ tiếng hống đáp lại ít nhất cũng biết trong đó bao hàm thiện ý nồng đậm.
Điều này khiến lão hiểu rõ một việc, chính là vị chí Tôn giả trong Quỷ Khốc Lĩnh kia dường như không có ý nuốt gọn đám người xâm nhập này.
Trong lúc nhất thời, sắc mặt Cát Ma Phàm Thù có chút biến đổi, chuyện này quả thực lần đầu tiên lão gặp phải.
Đại danh Long xà cho dù trong đám cường giả bọn họ cũng có thể nói lẫy lừng. Nhưng theo lão biết, Long xà luôn sống cô độc một mình, tựa hồ như không từng có bằng hữu. Nhưng lúc này, nó đối với một người hai thú kia có vài phần kính trọng, cũng đủ để lão cân nhắc lại.
Ngay khi trong lòng lão thắc mắc không ngừng, đột nhiên bên tai nghe được tiếng hống kinh thiên động địa, theo sau vụ khí nồng đậm trên đỉnh Quỷ Khốc Lĩnh nhất thời bốc lên, tựa như trong vụ khí đột nhiên xuất hiện mười hai cơn gió thổi tung nó lên không trung.
Khí thế mênh mông phóng lên cao, nhất thời vụ khí tỏa ra bốn phương tám hướng.
Cát Ma Phàm Thù sắc mặt đại biến, lão kinh hô:
- Ngàn năm hạo kiếp.
Mặc dù lão cũng chưa từng tận mắt thấy qua ngàn năm hạo kiếp nhưng chỉ cần nhìn thấy uy lực bậc này cũng biết, trừ ngàn năm hạo kiếp còn chưa có lực lượng nào đạt tới độ kinh khủng như vậy.
Bất quá tới tận lúc này Cát Ma Phàm Thù vẫn không ngờ, đại xà kia hướng phía lão mà tới. Bởi vì theo kinh nghiệm của lão, ngàn năm hạo kiếp phủ xuống, đối tượng xui xẻo đều là đám người trong phạm vi vụ khí, ngoài phạm vi hắc vụ tuyệt đối an toàn.
Nhưng suy nghĩ này chỉ tồn tại trong giây lát sau đó tiêu tán vô tung.
Hắc vụ kia sau khi khuếch tán ra xung quanh lập tức ngưng tụ lại, theo đó cuồn cuộn hướng phía lão vọt tới.
Cát Ma Phàm Thù ánh mắt đột nhiên hung mãnh dị thường. Lão khẽ quát một tiếng, quang mang trong tay lóe lên, vô số cát bụi nhất thời cuốn lên, giống như sẵn sàng nghênh đón.
Đối mặt với hắc vụ kinh khủng như vậy, Cát Ma Phàm Thù không ngờ không có ý định rút lui , thậm chí còn sẵn sàng nghênh đón.
Nếu là Hạ Nhất Minh thấy được cảnh này, hắn khẳng định sẽ bị hào khí của Cát Ma Phàm Thù uy hiếp.
Nhân đạo đỉnh cấp cường giả không ngờ cường đại như thế, ngay cả đối mặt với Long xà cũng không chút nào yếu thế.
Vô số cát bụi cuồn cuộn mà tới, sau khi va chạm cùng hắc vụ nhất thời nổ mạnh.
Đây là công pháp thần kỳ có thể hủy thần binh lợi khí, cũng là một trong số những tuyệt kỹ của Cát Ma Phàm Thù. Ngay cả khi đối mặt với cao thủ nhân loại đồng giai thường cũng thu được hiệu quả nhất định.
Bất quá chân mày Cát Ma Phàm Thù một lần nữa nhíu lại, lão không ngờ đã quên một việc.
Bên trong hắc vụ là đầu siêu cấp Thánh thú Long xà mà không phải Nhân đạo đỉnh cấp cường giả.
Lấy lân giáp cứng rắn của Long xà, cho dù uy lực có lớn hơn nữa đối với nó cũng chỉ như gãi ngứa.
Hắc vụ kia dĩ nhiên không gặp bất cứ trở ngại gì, hung hăng đánh tới trước mặt lão.
Cát Ma Phàm Thù hừ lạnh một tiếng, than thể lão khẽ động đã lập tức biến mất tại chỗ, hơn nữa tiến vào hắc vụ.
Ở nơi này có một đầu Thánh thú bằng đôi mắt vĩ đại đang lạnh lùng nhìn lão.
Cát Ma Phàm Thù hai mắt ngưng lại, khí tức quanh người nhất thời trở lên vô cùng nguy hiểm. Mặc dù thân thể lão trong hắc vụ nhưng cũng biết, hắc vụ này căn bản không tạo thành bất cứ tổn thương nào với lão.
Cự mãng đột nhiên mở miệng như khoe chiếc bồn máu.
Đây đích thực là bồn máu, cũng đủ để nuốt sống Cát Ma Phàm Thù vào trong.
Từ bồn máu kia nhất thời phun ra một đạo hắc quang, hắc mang này chưa tới gần nhưng phạm vi xung quanh nó nhất thời tràn ngập xú khí.
Cát Ma Phàm Thù biết, nếu để quang mang kia đánh vào, ít nhất cũng vứt đi một nửa tính mệnh.
Thân hình khẽ động, trên không trung lập tức linh hoạt tránh né sự công kích của hắc quang kia. Nhưng hắc quang lúc này đột ngột bạo liệt giữa không trung, hơn nữa nhanh chóng văng ra phạm vi mười trượng khiến kể khác khó lòng phòng bị.
Không chỉ có bản thân Cát Ma Phàm Thù ngay cả không khí quang người lão cũng thế. Gần như cùng lúc khi hắc quang bạo liệt lan ra với tốc độ dị thường, cổ tay Cát Ma Phàm Thù khẽ đảo, một đạo hắc quang trong thân thể bắn ra, chỉ trong chớp mắt đã đến đôi mắt vĩ đại của Long xà.
Nhưng mi mắt Long xà đột nhiên cụp xuống vang lên một tiếng dễ nghe, Xoa kiếm không gì không phá, lúc này cũng không thể đâm thủng mí mắt Long xà.
Bơi vậy cũng có thể thấy được Long xà cường đại ra sao. Đặc biệt là lân giáp của nó cứng rắn ngoài sức tưởng tượng.
Chỉ là Cát Ma Phàm Thù sắc mặt không đổi, trong mắt lão sát ý lóe lên, thân thể trong không trung vặn vẹo đỡ lấy Xoa kiếm, theo sau bay xuống thấp hơn.
Chân khí toàn thân lưu chuyển không ngừng, một kiếm tàn nhẫn đâm tới.
Long xà hống lên một tiếng đau đớn, lân phiến dưới của nó đột nhiên nứt ra, theo sau Xoa kiếm vững vàng găm vào thân thể phía trong lân giáp.
Một kích toàn lực của Cát Ma Phàm Thù dĩ nhiên đã mang lại tổn thương cho Long xà, nhưng lúc này đầu siêu cấp Thánh thú lập tức phản ứng lại. Thân thể nhanh chóng quấn lại như muốn nghiền nát kẻ đã mạo phạm tới nó.
Nhưng Cát Ma Phàm Thù đã sớm đoán ra, cánh tay run lên, Xoa kiếm lập tức quang hóa. Lân phiến dù cường đại nhưng căn bản không cách nào ngăn cản thần binh lợi khí quang hóa.
Cứ như vậy Cát Ma Phàm Thù tránh trái tránh phải, cấp trên thân thể Long xà vài lỗ thủng.
Nếu nhưng lỗ thủng này xuất hiện trên thân thể nhân loại e rằng người đó phải chết không nghi ngờ, nhưng lỗ thủng này trên thân thể Long xà cũng không mấy quan trọng với nó.
Giống như một người bị muỗi đốt, trên thân thể chỉ để lại một vết đỏ căn bản không ảnh hưởng gì.
Một người một rắn trong phạm vi Quỷ Khốc Lĩnh không ngừng đánh vào thủ. Nham thạch xung quanh nhất thời vỡ nát, trên không trung vang vọng âm thanh cực lớn.
Cát Ma Phàm Thù trong lòng âm thầm kêu khổ, mặc dù tới lúc này nhìn lão oai phong lẫm liệt, để lại vài trăm vết thương trên thân thể Long xà còn thân thể lão không chút hư hao.
Nhưng chỉ lão mới biết, vết thương như vậy căn bản Long xà không để vào mắt. Mà bản thân lão nếu bị nó chạm vào e rằng hậu quả vô cùng đáng sợ.
Mắt thấy Long xà bạo phát khí thế hung mãnh, Cát Ma Phàm Thù tức giận hừ một tiếng, rốt cuộc cũng hạ quyết tâm đâm ra một kiếm. Một kiếm này nhất thời hóa thành hắc long hướng Long xà quấn tới.
Thân thể cao lớn của Long xà tựa hồ cũng cảm nhận được lực lượng này, nó cúi đầu, đôi sừng thật lớn đột nhiên phát sáng.
Sau một giây, Xoa kiếm mang theo Thần Lực cùng lực lượng súc tích không biết bao năm cùng Long xà va chạm.
Một tiếng nổ ầm vang, ngay cả Long xà cũng không chịu được nhắm chặt hai mắt.
Sau đó một khắc, Cát Ma Phàm Thù không biết bằng cách nào đã xuất hiện trước mặt Long xà, xoa kiếm trong tay chém tới, trên mũi kiếm cũng mang theo một tia Thần lực.
Lân giáp trên thân thể Long xà lúc này biến hóa dị thường cứng chắc, bởi vì nó cảm nhận được cỗ khí tức cường đại nên cũng chuẩn bị lực lượng chiến đấu.
Cái miệng lớn mở ra, chiếc đầu vĩ đại khẽ run lên, một chiếc răng nanh của nó cứ như thể chặn đường Xoa kiếm.
Cát Ma Phàm Thù ánh mắt ngưng lại, khẽ quát một tiếng:
- Bạo
Âm thanh lập tức vang lên, chiếc răng Long xà dưới mũi kiếm mang Thần lực không ngờ đứt tận gốc.
Nhưng lúc này Cát Ma Phàm Thù sắc mặt đại biến, lão liều mạng thúc dục thân thể lách ra vài thước, bất quá một cỗ lực lượng không chút lưu tình đánh lên người lão.
Cỗ lực lượng này khiến lão có cảm giác duy nhất chính là, cường đại tới mức khó tin.
Một ngụm máu tươi sắp thoát khỏi miệng bị lão hung hăng ép xuống. Bởi lão biết, Long xà trước mắt như đại địch, một khi xuất hiện dấu hiệu bị thương e rằng sẽ lọt vào công kích điên cuồng, khi đó mới thật sự là " không chết không dừng".
Lão ngẩng đầu, ánh mắt liếc qua lập tức phát hiện.
Trên mặt đất không biết từ bao giờ xuất hiện đuôi rắn. Chiếc đuôi này đưa lên cao khẽ lóe sáng, khẳng đinh lực lượng vừa đánh tới chính là nó.
Hừ nhẹ một tiếng, Cát Ma Phàm Thù gắt gao nhìn Long xà, chậm rãi lui bước, thẳng tới khi rời xa Quỷ Khốc Linh lão mới nhanh chóng rời đi.
Mà Long xà lập tức hít một hơi,thu lại chiếc răng trên mặt đất.
Trên không trung quỷ khí tràn ngập, hắc vụ thu liễm lại, không lâu sau tất cả khôi phục bình thường.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Thần
Chương 777: chiến
Chương 777: chiến