TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Tọa
Chương 247: Bạo lực kháng pháp

- Ân? Ngươi dám động tay? Đây chính là tử tội! !

- Đừng nhiều lời với hắn. Bắt lại, trực tiếp mang cho trưởng lão xử trí!

Hai gã đệ tử hộ pháp đều bị động tác của Lâm Hi chọc giận, đồng thời gầm hét lên, vẻ mặt lành lạnh. Trong nháy mắt, chân khí bàng bạc từ trong cơ thể tỏa ra, tựa như bài sơn đảo hải đập về phía Lâm Hi, muốn cưỡng ép bắt hắn đi.

Hai người thân là đệ tử của Hộ pháp trưởng lão, thực lực đều bất phàm, một tên đạt tới Khí Tiên đỉnh phong, cách Pháp Lực Kỳ chỉ có một tầng mỏng. Mà tên khác thì tu vi đã trực tiếp đạt đến đệ lục trọng Pháp Lực Kỳ, một thân chân khí vô cùng hùng hậu.

Vừa mới ra tay lập tức đã trời long đất nở, không cách nào ngăn cản!

- Tử tội? Hừ! Đắc tội ta, hai người các ngươi chính là tử tội! Liệt Dương đại chân khí, thiêu đốt cho ta!

Lâm Hi lạnh lùng, thân hình chấn động, oanh một tiếng, Liệt Dương đại chân khí màu đỏ sậm quét ngang mà ra. Cỗ chân khí kia phần thiên nấu hải, mang theo một cổ khí tức bạo ngược đốt hủy hết thảy, tính chất chân khí cùng trước kia có cách biệt một trời một vực!

Chân khí của Lâm Hi hùng hồn cỡ nào! Lúc ở Dung Lô Tiểu Địa Ngục có thể đối kháng cùng Hỏa Đức chân nhân, huống chi hắn hiện giờ vừa hấp thu nhiều tài liệu hỏa hệ như vậy còn 400 miếng Tiên La đan.

Oanh!

Lập tức khi chân khí tiếp xúc, hai gã đệ tử hộ pháp chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng bài sơn đảo hải từ trên người Lâm Hi bạo phát ra. Dùng thực lực của hai người bọn họ, rõ ràng lại không ngăn cản nổi. Mà khí tức của Lâm Hi trong tích tắc này càng tăng vọt đến tình trạng không thể tưởng tượng nổi!

- Làm sao có thể!

- Thực lực của hắn sao có thể cường đại vậy được!

Hai gã đệ tử hộ pháp chấn động tâm thần. Hoàn toàn không ngờ thực lực của Lâm Hi rõ ràng lại cường đại như vậy. Nhưng càng khiến bọn hắn kinh hãi là ngay khi chân khí song phương tiếp xúc thì chân khí của bọn hắn rõ ràng giống như củi lửa vậy, bị chân khí Lâm Hi đốt lên, kịch liệt bốc cháy.

- Không tốt! Hỏa diễm của hắn ngay cả chân khí cũng có thể thiêu đốt!

- Làm sao có thể! Mau lui lại!

Hai người thần sắc đại biến.

- Muốn đi, ta tiễn các ngươi một đoạn!

Trong mắt Lâm Hi hiện lên một tia sáng lạnh, bỗng nhiên ngay lúc đó, hai tay đẩy một cái, Liệt Dương đại chân khí mãnh liệt phác thiên cái địa, ngược lại núi ngược lại biển, mãnh liệt cuốn tới.

Oanh!

Hai gã đệ tử Hộ Pháp Điện kêu rên một tiếng, bị cỗ chân khí cường đại kia đánh bay ra ngoài, gập lại trên không trung, song song rơi vào ngoại viện. Nhưng lúc rơi xuống đất vẫn đứng không vững, loạng choạng mấy bước, sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên đã bị tổn thất nặng.

- Lâm Hi, ngươi cuồng vọng tự đại, bạo lực kháng pháp, chúng ta nhất định sẽ hồi báo trưởng lão. Ngươi cứ đợi tông phái xử lý đi!

- Bất kính với trưởng lão, ra tay với sư huynh, đây là phía dưới phạm thượng, khi sư diệt tổ! Bằng chứng như núi, Lâm Hi, ngươi đây là tự tìm đường chết!

Hai người đứng ở ngoài cửa, thanh sắc đều lệ. Nhưng tuy rống thì rống, hai người cũng không dám xông vào nữa.

Hỏa diễm chân khí của Lâm Hi rõ ràng bá đạo đến mức đó, ngay cả chân khí cũng có thể đốt cháy, quả thực nghe rợn cả người. Đây rõ ràng là phẩm chất chân khí cực kỳ cao cấp, đã vượt xa bọn hắn, mới có thể đốt chân khí của bọn hắn được.

Hai người lại xông vào, cũng chỉ tự mình chuốc lấy cực khổ. Nhưng đánh chết hai người cũng nghĩ không thông, Lâm Hi chỉ là một tên ngoại môn đệ tử, làm sao có thể tu luyện chân khí tới loại tình trạng này được!

- Hừ! Hai người các ngươi không có thực lực, năng lực chụp mũ ngược lại khá tốt! Thừa dịp ta tâm tình tốt mau cút về đi! Ta cũng không phải mỗi lần đều hạ thủ lưu tình đâu!

Lâm Hi nói xong, trong ánh mắt bắn ra một cổ uy hiếp thần sắc.

Hai người thân là đệ tử hộ pháp, giả hổ già hồ đã quen, người nào mà không kính sợ ba phần. Hôm nay bị một tên ngoại môn đệ tử xem thường, bạo lực đuổi đi, trong nội tâm nào cam tâm. Nhưng mà nhớ tới hỏa diễm kinh khủng kia của Lâm Hi, trong nội tâm liền máy động, cực kỳ kiêng kỵ, náo dám dừng lại nữa.

- Tốt! Lâm Hi, ngươi quả nhiên đã ăn hết tim gấu gan báo! Chờ xem, chuyện này, tuyệt đối sẽ không dễ dàng kết thúc vậy đâu!

Hai người quẳng xuống một câu ngoan thoại, thân hình tung một cái, song song bay lên, nháy mắt đã biến mất vô tung.

Lâm Hi nhìn qua phương hướng hai người biến mất cười lạnh một tiếng, cũng không để ý tới nữa. Hai tay hợp lại liền đóng cửa lại.

- Này nhất thời, kia nhất thời. Hiện giờ còn muốn cưỡi lên đầu ta làm sao có thể? !

Lâm Hi trừng mắt nhìn, cũng không thèm nghĩ đến hai gã đệ tử hộ pháp kia nữa, trở về phòng tiếp tục xem Hô Hấp đại pháp.

Không nói đến, Lâm Hi điềm nhiên như không có việc gì ngồi trong phòng suy nghĩ về Hô Hấp đại pháp, bên kia, hai gã đệ tử hộ pháp rất nhanh về tới Hộ Pháp Đại Điện.

...

- Cái gì!

Nghe được hai gã đệ tử hồi báo, Hộ pháp trưởng lão thần sắc tức giận, phịch một tiếng, vỗ bàn trà thành gỗ vụn.

- Quả thực quá ngang ngược, dưới mắt không còn ai!

Hộ pháp trưởng lão thần sắc tái nhợt, trong mắt bắn ra từng đợt sát cơ.

- Như thế nào? Chuyện này có kết quả chưa?

Một thanh âm lạnh lùng từ trong hư không vang lên. Ngay trước người hộ pháp trưởng lão, một mảnh màn sáng bắn ra, trong màn sáng là một lão giả mặc phục sức trưởng lão Đâu Suất Cung đang xuyên thấu qua màn sáng, nhìn chăm chú lên Hộ pháp trưởng lão.

Lão giả này tóc bạc mặt hồng hào, ăn nói có ý tứ, vẻ mặt lạnh lùng, chợt liếc qua, cơ hồ có bảy phần tương tự với Hộ pháp trưởng lão.

Nếu như có cường giả khác của Tiên Đạo Tông ở đây, tất nhiên có thể nhận ra, lão giả trong màn sáng này đúng là Thanh Vi trưởng lão của Đâu Suất Cung, địa vị trong Đâu Suất Cung còn trên cả Thanh Tịnh lúc trước, cũng có quyền chấp chưởng hộ pháp, chủ đạo quan hệ với những tông phái khác.

Trong Đại thế giới Tiên đạo, giữa các hộ pháp trưởng lão của Đại tông phái đều có "Truyền âm thạch" để liên hệ với nhau.

Mục đích làm như vậy, là vì kịp thời liên hệ, cân đối quan hệ giữa tông phái cùng với đệ tử, tranh phát sinh ra ma sát lớn!

- Thanh Vi huynh, kính xin yên tâm. Đâu Suất Cung và Thần Tiêu Tông đều là tiên đạo chính phái. Hai phái ở rất gần nhau, gắn bó như môi với răng, vô luận như thế nào cũng không thể vì một người mà phá hư được! nếu như Thủy Đức đệ tử, Mộc Đức đệ tử, Hỏa Đức đệ tử của quý phái thật là bị tên tiểu súc sanh giết chết, như vậy vô luận như thế nào, chuyện này ta đều sẽ tra ra manh mối, cho quý phái một câu trả lời thỏa đáng!

Hộ pháp trưởng lão nói như đinh đóng cột.

- Hừ! Trọng đạo huynh, hi vọng ngươi nói lời này không phải lừa gạt. Chuyện lần này khác với lần trước, không chỉ đoạt mấy hạt Long đan đơn giản như vậy đâu. Lục Đức đạo nhân là tinh anh đệ tử trong phái ta, hiện giờ thoáng một phát chết ba người, việc này không phải chuyện đùa, không có khả năng cứ như vậy cho qua được! Lâm Hi kia nếu như Thần Tiêu Tông các ngươi không thể xử lý, như vậy Đâu Suất Cung chúng ta sẽ tự mình xử lý!

Thanh Vi trưởng lão lạnh lùng nói.

- Thanh Vi huynh yên tâm, Thần Tiêu Tông chúng ta nếu xuất hiện một tên bại hoại tà ma ngoại đạo như vậy, không cần Đâu Suất Cung ra tay, Thần Tiêu Tông chúng ta cũng không cho phép hắn. Nhất định phải giết gà dọa khỉ, răn đe. Đâu Suất Cung và Thần Tiêu Tông đều là đại pháo đứng đầu chính đạo, là mẫu mực của thiên hạ, tuyệt đối không thể vì chuyện này mà hư mất hòa khí. Dù sao, bại hoại như vậy, vẫn tương đối thiếu, cũng không thể đại biểu cho thái độ của Thần Tiêu Tông chúng ta được.

Hộ pháp trưởng lão nói.

- Ân.

Thanh Vi trưởng lão nhẹ gật đầu, thần sắc có chút hòa hoãn:

- Trọng đạo huynh, chúng ta cũng không phải lần đầu tiên liên hệ. Chuyện này, ta hi vọng ngươi hảo hảo xử lý. Hi vọng nhanh chóng đạt được câu trả lời thỏa đáng!

- Ân.

Hộ pháp trưởng lão trịnh trọng nhẹ gật đầu, tay áo giương lên, một cổ tiên khí đưa vào trong pháp trận trên mặt đất. Đạo màn sáng kia lập tức biến mất vô tung.

- Trưởng lão, làm sao bây giờ?

Hai gã đệ tử hộ pháp quỳ trên mặt đất, cẩn thận từng li từng tí nói. Lời vừa rồi bọn hắn cũng nghe được.

- Có cần chúng ta lại đi chuyến nữa không?

Trong đó một gã đệ tử nói.

- Không cần!

Hộ pháp trưởng lão bàn tay lớn vung xuống, trong mắt bắn ra một cổ hàn ý thật sâu:

- Chuyện này, ta đều có tính toán!...

Hộ pháp trưởng lão trong mắt hào quang lập loè, một bộ mưu kế thật sâu.

Hiện giờ đã là đêm khuya, đại bộ phận đệ tử cũng đã nghỉ ngơi. Hắn nếu đã quyết định xử trí Lâm Hi, tự nhiên cũng không quan tâm chờ lâu nhất thời. Hơn nữa, chỉ có vào ban ngày trước mắt bao người xử lý Lâm Hi mới lộ ra có ý nghĩa. Cũng có thể vãn hồi tổn thất của hắn trên Tài Quyết Phong.

- Cứ để hắn sống lâu chút đi!...

Hộ pháp trưởng lão trong đầu chuyển qua một ý niệm, sau đó liền yên tĩnh.

Thời gian thoáng cái trôi qua, bất tri bất giác đã đến hừng đông.

Trong lòng Lâm Hi tràn đây sương mù, một mảnh mờ mịt mù mờ, không phân biệt được đồ vật.

- Đông đông đông!

Một hồi tiếng đập cửa vang lên:

- Sư huynh có ở đây không?

Xùy~~!

Một hồi thanh âm hít vào vang lên, trong chốc lát, sương mù đầy trời hiện ra một vòng xoáy, sau đó chui vào trung tâm, như một cái động không đáy.

- Vào đi!

Một cái hô hấp, vụ khí đầy phòng đã tiêu tán vô tung. Thân hình ngồi xếp bằng của Lâm Hi lập tức xuất hiện trong phòng, trong con mắt một mảnh sáng ngời.

C-K-Í-T..T...T ách!

Đẩy cửa gỗ ra, một gã đệ tử mặc quần áo Đan Đỉnh Điện đi đến, có chút khom người:

- Sư huynh, đây là Ích Khí Đan và Bổ Khí Đan dùng cho mỗi ngày. Bởi vì ngươi đã gần một tháng không xuất hiện, cho nên những đan dược này đều tích lũy lại. Toàn bộ đều ở trong, xin ngài kiểm tra và nhận.

Đệ tử đưa đan của Đan Đỉnh Điện nói.

Đọc truyện chữ Full