TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Giới Chi Môn
Chương 454: Tinh chiến

Dịch giả: wadzx1986
Biên: nila32

Thạch Mục lấy lại bình tĩnh, tập trung quan sát thì thấy hào quang bên ngoài tinh cầu này tương đối ảm đảm. Từng luồng khí lưu to lớn bám ở mặt ngoài Tinh cầu, tạo thành vòng xoáy màu vàng vô cùng lớn.

Bên trong vòng xoáy tỏa ra từng trận hào quang. Vô số tia chớp lóe hiện như cự long bơi lượn, lúc ẩn lúc hiện, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.

Xuyên thấu qua những dòng dòng khí lưu này, có thể phát hiện bề mặt của Tinh cầu phủ đầy kẽ nứt như tràng giang đại hải. Vô số dung nham màu đỏ thẫm như từng dòng máu tươi đan xen tung hoành ngang dọc trong những khe nứt đó, lao nhanh chảy xuôi một cách tuỳ ý. Không chỉ vậy, chúng còn đang mở rộng với tốc độ mắt thường có thể thấy được, đan xen lẫn nhau.

Nội tâm Thạch Mục lúc bấy giờ liền có một loại ảo giác. Tinh cầu to lớn màu vàng đất này giống như một người trọng thương sắp tuyệt khí, đã tiến gần sát đến bến bờ tan vỡ, đi về hướng huỷ diệt.

Đột nhiên, một hồi gào thét truyền tới từ một cái vòng xoáy màu vàng đất nào đó!

Trong tiếng gầm tràn đầy sự phẫn nộ và không cam lòng, nhưng càng nhiều hơn là sự đau đớn!

Thạch Mục cả kinh, bỗng nhiên quay đầu nhìn lại.

Nhưng chỉ nhìn thấy vô số ngân hồ tán loạn trong vòng xoáy, theo đó là một thân ảnh to lớn từ trong vòng xoáy đi ra, toàn thân lượn lờ Yêu khí.

Thạch Mục chăm chú nhìn lại. Chỉ thấy trong tầng yêu khí bao bọc đó, thình lình lại là một con Yêu Viên cao sáu bảy trăm trượng, lông xám toàn thân, ánh mắt như ngọn đuốc, nắm trong tay chiếc chùy lớn khoảng ba trăm trượng được tạo hình với phong cách cổ xưa.

Thế nhưng nơi ngực của nó, có thể nhìn thấy vô số vết thương đáng sợ, da thịt nát bấy, máu tươi chảy ra ồ ạt, tí tách rơi xuống từ trên cao, do đó có thể thấy được con Yêu Viên này cơ thể đã bị trọng thương.

Cảnh tượng này làm cho nội tâm Thạch Mục nhảy dựng lên, đây là lần đầu tiên hắn được nhìn thấy một sinh vật khổng lồ như thế!

Nhưng ngay sau đó, một màn không thể tưởng tượng đã xuất hiện!

Từng tiếng rống giận như núi hô biển gầm truyền từ những vòng xoáy ở phía dưới bề mặt Tinh cầu, vô số thân ảnh to lớn nối nhau bay ra từ những vòng xoáy màu vàng đất.

Thình lình tất cả đều là từng con Yêu Viên khổng lồ quanh thân lượn lờ các loại Yêu Khí khác nhau, rậm rạp chằng chịt, số lượng đạt đến hàng vạn con!

Những con Yêu Viên này nếu nhìn kỹ lại từ bề ngoài, dường như cũng không phải là cùng một tộc, màu sắc da lông hoặc là xanh hoặc là đỏ, hoặc màu trắng hoặc màu đen, hoặc dài hoặc ngắn…, không chỉ một mà cả đàn đều như thế.

Ngoài ra, hình thể của đám Yêu Viên này cũng chênh lệch khá lớn, con nhỏ nhất trong đó chỉ cao hơn trăm trượng, mà lớn nhất thì vượt xa ngàn trượng.

Nhưng có chỗ giống nhau là, những con Yêu Viên khổng lồ này thoạt nhìn tất cả đều giống như Bách thế hung thần, đôi mắt tràn đầy phẫn nộ, vả lại phần lớn toàn thân đều vết thương chồng chất, trong miệng phát ra từng đợt thanh âm gào thét không cam lòng.

"Ngao ngao!"

Bọn chúng liên tục kêu lớn, tất cả đều phóng về hướng Tinh Không đối diện.

Xông ở trước nhất, là bốn con Cự viên thân cao hơn ngàn trượng mà Yêu khí quanh thân như hoá thành thực chất, mỗi con đều tản mát ra khí tức làm cho người khác hít thở không thông.

Cầm đầu chính là một con Cự viên toàn thân lông ngắn màu xanh lục, trong tay cầm một cây gậy có thể chống trời, phía trên có từng đạo vầng sáng màu vàng quấn quanh.

Ở bên trái Cự Viên lông xanh, là một con Cự Viên toàn thân đen kịt, cơ bắp cuồn cuộn, hai tay đều cầm một thanh Khai Thiên Cự Phủ, lưỡi búa ở giữa không trung xẹt qua, lưu lại từng đạo hắc mang.

Mà ở phía bên phải Cự Viên lông xanh, là một con Cự Viên lông trắng thân hình gầy gò, trong tay nắm một thanh thạch đao, tốc độ cực nhanh.

Ở phía sau ba con Cự Viên đó, là một con Cự Viên lông đỏ, trong tay cầm hai cây cự chùy kích cỡ giống như ngọn tiểu sơn, không ngừng vung tay đánh ra tầng tầng ánh sáng màu đỏ.

Theo sát lưng bốn con Yên Viên thân cao hơn ngàn trượng là mấy vạn con Yêu Viên cầm trong tay các loại binh khí hạng nặng như côn bổng cự chùy.

Bởi vì một màn này thực sự quá rung động, nên đã làm cho Thạch Mục hoàn toàn trợn mắt hốc mồm mấy hơi thở.

Mà khi ngẩng đầu đưa mắt nhìn qua những con Yêu Viên phóng tới chỗ Tinh không kia một cách vô ý thức thì lại càng chấn động.

Chỉ thấy ở nơi Tinh không mà một vài con Yêu Viên to lớn đang đối mặt, còn có một đội ngũ khác nữa.

Trong mảnh Tinh Không đen kịt làm nổi lên hơn trăm chiếc chiến hạm màu bạc to lớn xếp thành một hàng, như là từng ngọn núi màu bạc tiếp giáp lẫn nhau hợp thành một cái sơn mạch nằm ngang dọc tại phía chân trời, khiến cho tinh quang xung quanh đều ảm đạm vô sắc.

Những chiếc cự hạm màu bạc này có hình dạng con thoi, đoạn giữa phồng lên rất tròn, hai đầu co rút lại trở nên chật hẹp, trên đó điêu khắc các loại đồ đằng trang điểm hoa văn trông rất quái dị, hai bên thân hạm thậm chí còn vươn ra đôi quang dực màu bạc, trên đó những phù văn màu vàng chậm rãi phóng thích ra những vầng sáng như thực chất, đập cánh khe khẽ.

Ngay phía trước từng chiếc cự hạm còn có một đoạn cây hình trụ bằng kim loại giống như cây châm dò đường, trên đỉnh điêu khắc hình dạng một con Cự thú quái dị, trợn mắt trừng về phía trước.

Mà ở đằng trước những chiếc cự hạm đó là tám đầu Giao Long màu vàng treo lơ lừng giữa trời, phần đuôi bị mấy trăm đạo xiềng xích màu bạc buộc chặt kết nối phần đầu của những chiếc cự hạm.

Phía trên cự hạm màu bạc lượn lờ những tử khí màu sắc rực rỡ, từng đạo hồng quang màu sắc diễm lệ tạo thành một đường cong đem mỗi một tòa cự hạm đều bao bọc ở trong đó, khiến cho nơi đó thoạt nhìn như Tiên cảnh vậy.

Xuyên qua tầng mây mù bảy sắc trên cự hạm, Thạch Mục mơ hồ trông thấy chỗ đó có hằng hà sa số những tên chiến sĩ giáp vàng đang đứng.

Càng làm cho nội tâm Thạch Mục rung động đến tột đỉnh chính là, ở đằng sau những tấm bình chướng màu bạc được tạo thành bởi những chiếc chiến hạm to lớn, vẫn còn những tên Hoàng Bào Cự nhân cao hơn vạn trượng đang đứng vững nơi đó.

Những tên Cự nhân cao vạn trượng này trên đầu là một thân tóc vàng sừng rồng uốn khúc, khuôn mặt nghiêm túc không hề có chút tình cảm, trên vai khoác nghiêng một bộ áo choàng màu đỏ vàng, bên hông vác lấy một cái trống lớn màu vàng.

Những cái trống lớn màu vàng này để ở bên hông Cự nhân, thoạt nhìn như là món đồ chơi nhưng trên thực tế chúng đều có kích cỡ ngàn trượng, ở trên cũng không có quá nhiều phù văn huyền diệu, chỉ là ở trung tâm trống có vẽ hình ảnh một con Cự thú đang há miệng.

Chỉ thấy ánh mắt những tên Hoàng Bào Cự Nhân này buông xuống, nhìn về phía mấy vạn đầu Yêu Viên vọt tới ở đằng xa, thần sắc lạnh lùng, trong mắt không có một tia rung động, trong tay nắm lấy cái dùi trống màu xanh đen, chậm rãi giơ cánh tay lên vị trí cân bằng trước ngực.

Ngay sau đó, toàn bộ Hoàng Bào Cự Nhân cánh tay đồng thời lật tay, hướng cái trống bên hông mãnh liệt đập xuống.

Oanh!

Nương theo đấy là những tên Hoàng Bào Cự Nhân hạ chùy, một cỗ rung động vô hình bắt đầu khuếch tán, ở chỗ lồi lên trên đoạn cây hình trụ của mỗi chiếc cự hạm là một con Cự thú với đầu lâu tạo hình quái dị đang há to miệng, đồng thời một đạo kim quang sáng lên ở bên trong.

Trong nháy mắt, hơn trăm đạo cột sáng màu vàng giống như từng chiếc cự mâu màu vàng, từ phía trên cự hạm xuyên thấu xuống, trực tiếp đụng vào mấy vạn Yêu Viên trong đại quân.

Tứ đại Yêu Viên cầm đầu thấy thế, trong miệng gào thét liên tục, hào quang binh khí trong tay đại phóng, nhao nhao thi triển thủ đoạn đem cột sáng màu vàng trước mặt đánh tan.

Trong đàn Yêu Viên tuy rằng không thiếu Cự Viên cao ngàn trượng có thực lực bất phàm, nhưng dù sao đại bộ phận trong đàn đều là những con Yêu Viên bình thường chỉ có chiều cao hơn trăm trượng.

Theo đó chính là hơn mười đạo cột sáng màu vàng như là một trận mưa tên bắn nhanh vào trong đàn Yêu Viên, lập tức tiếng hét thảm nổi lên bốn phía!

Một con Cự Viên lông xanh thân cao khoảng chừng bảy tám trăm trượng toàn thân thanh quang lưu chuyển, cầm trong tay một đôi Cự Phủ giao nhau đặt ngang trước ngực, ý đồ muốn chống cự một đạo cột sáng màu vàng.

Kết quả cột sáng màu vàng lóe lên phía dưới, trực tiếp đem Cự Phủ và thân hình màu xanh kia đồng loạt xuyên thủng qua, đồng thời liên tiếp xuyên thấu hơn mười con Cự Viên phía sau không kịp trốn tránh, Yêu khí quanh thân chúng căn bản không cách nào chống cự mảy may.

Những con Yêu Viên này thân hình nhìn như khổng lồ, nhưng lúc sau khi bị cột sáng màu vàng tiếp xúc thân thể, quanh thân lập tức bị một đoàn kim diễm bao bọc, sau đó trong khoảnh khắc bị đốt thành tro bụi.

Tình cảnh y hệt lặp đi lặp lại trong đại quân Yêu Viên ấy.

Theo đó là tiếng kêu thảm thiết hết đợt này đến đợt khác, lập tức liền có mấy trăm đầu Yêu Viên hóa thành tro bụi.

Mà những cột sáng màu vàng càng là một lớp lại một lớp từ trong cự hạm màu bạc bắn ra, dường như vô cùng vô tận không ngừng thu gặt lấy sinh mệnh của rất nhiều Yêu Viên khổng lồ.

Dù vậy, những con Yêu Viên đuổi theo từ đằng sau vẫn như trước nương theo sự dẫn dắt của bốn đầu Cự Viên cầm đầu, người trước ngã xuống, người sau tiến lên hung hãn không sợ chết, hướng về phía Tinh Không phóng đi.

Thạch Mục xem đến hãi hùng khiếp vía, nhịn không được đem ánh mắt dời về phía những tên Hoàng Bào Cự Nhân kia đang vung vẩy cự chùy.

Chỉ thấy bọn hắn đang hất cánh tay ra, không hề dừng lại từng cái từng cái đập xuống cái trống lớn bên hông.

Kèm theo mỗi một lần đập xuống là tầng tầng lớp lớp hào quang màu vàng nhạt dâng lên.

Ngay thời điểm này, Thạch Mục đột nhiên cảm thấy trong tai vang lên từng trận sấm sét, tiếng trống Kinh Thiên Động Địa vang lên, từng tiếng trống một lọt vào tai, mỗi một tiếng trống đều giống như đang đánh lên trái tim của hắn làm cho tim hắn cũng run rẩy lên theo.

Thạch Mục muốn dời ánh mắt thế nhưng không thể, chỉ có thể chống mắt nhìn chằm chằm vào những tên Hoàng Bào Cự Nhân kia không ngừng đánh vào những cái trống bên hông.

"Ù ù ù..."

Theo từng tiếng tiếng trống lọt vào tai, Thạch Mục liền cảm thấy một hồi tê dại kéo đến từ đầu đến chân, dường như gân cốt đều bị những tiếng trống này đánh cho nhũn ra, khí lực toàn thân cứ như bị rút sạch, cả người cảm thấy hư thoát vô cùng.

Đúng lúc này, Thạch Mục chợt cảm thấy phía trên tối sầm, cảm thấy đỉnh đầu có một bóng mờ to lớn bao phủ, cái loại cảm giác thoát lực này lập tức biến mất vô tung vô ảnh, mà ánh mắt của hắn lúc này rốt cuộc cũng có thể di dời khỏi những tên Hoàng Bào Cự Nhân kia.

Thạch Mục vô thức ngẩng đầu lên nhìn, lập tức bị kinh động mà nghẹn họng nhìn trân trối.

Phía sau thân hắn là một con Kình Thiên Cự Viên toàn thân khoác lên một bộ Kim sắc Khải giáp đang đứng sừng sững. Con Kim giáp Cự Viên này cao hơn vạn trượng, đứng ở đó liền giống như một ngọn núi đồ sộ cao chọc trời, con Cự Viên đó lớn hơn những con Cự Viên khác gấp mấy lần thậm chí là mấy chục lần, ngay cả uy thế trên người cũng không phải là những con Cự Viên khác có thể so sánh.

Kim giáp trên thân Cự Viên, các mảnh giáp đan xen từng vòng trở thành một khối hoàn chỉnh. Ở phía trên mảnh giáp, từng đạo đường vân hình rắn được điêu khắc, ở giữa lưu chuyển kim quang.

Mà ở trên giáp ngực của Cự Viên, thì có một bức tượng nặn điêu khắc một đầu thú to lớn, trong miệng Cự thú ngậm vòng, mắt lộ kim quang, thoạt nhìn vô cùng uy vũ.

Thạch Mục lúc này đang đứng bên chân Cự Viên có cảm giác giống như một con kiến ở dưới chân Kình Thiên Cự Trụ, chỉ có thể nhìn thấy một bộ phận của Cự Viên, căn bản khó có thể thấy được toàn bộ diện mạo của nó. Cũng chính vì vậy, nên vừa rồi Thạch Mục nãy giờ cũng không thể phát hiện được sự tồn tại của con Cự Viên này.

Cho tới khi Cự Viên cúi đầu xuống,hắn mới chú ý tới sau lưng mình rõ ràng là một hung thần đứng sừng sững như một ngọn núi cao khi nó phủ bóng râm lên người hắn.

Lúc thấy rõ khuôn mặt Cự Viên kia, Thạch Mục lập tức ngây dại, không khỏi hít ngược một hơi khí lạnh.

Trên đỉnh đầu Thạch Mục rủ xuống, không phải là một cái đầu Cự Viên, mà những ba cái.

Ba cái đầu lâu của con Kim giáp Cự Viên có thân hình vượt xa vạn trượng, chúng được đặt thành một hàng song song trên đầu vai của nó, đôi mắt của cái đầu giữa nhìn về phía trước, vẻ mặt bình tĩnh.

Cái đầu lâu bên trái thì có hơi chút bị lệch, ánh mắt xéo xuống nhìn xuống Thạch Mục, răng nanh nhô ra, vẻ mặt ngập tràn phẫn nộ.

Mà ở bên phải còn có một cái đầu lâu, cũng là bị nghiêng, nhéo mắt nhìn về phía Thạch Mục, chẳng qua là trong mắt của nó tràn ngập vui vẻ, chẳng hề chứa một tia giận dữ nào.

Cái đầu chính giữa có vẻ mặt bình tĩnh của Kim giáp Cự Viên, giữa đôi mi và trên hai mắt, còn có một con mắt dựng thẳng, nửa mở nửa khép, hơi hơi có kim quang lưu chuyển.

Mà ở dưới sau lưng xương sườn của Kim giáp Cự Viên, liền mọc lên sáu cánh tay tráng kiện, tất cả đều bị bao trùm bởi kim giáp, không ngờ lại là hình dạng Ba Đầu Sáu Tay!

Đọc truyện chữ Full