TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Tận Kiếm Trang
Chương 821: Lâm trận đột phá

Diệp Bạch sắc mặt hơi đổi, nhìn ra chỉ lực này rất đáng sợ.

Sinh Mệnh Cấm Thuật, ý nghĩa chính là thiêu đốt sinh mạng bản thân để đổi lấy công kích cực hạn. Đừng nói phòng ngự Huyền kỹ, dù là Thủy Lam Thiên Mạc Kiếm Trận chỉ sợ cũng tuyệt đối ngăn không được.

Mà chỉ pháp này tốc độ không ngờ lại nhanh như vậy, nhanh đến mức con mắt đều nhìn không rõ, nhanh đến mức căn bản không cách nào né tránh.

"Xem ra, chỉ có thể khởi động một lần Xạ Ảnh Thiên Xà Trụy để hộ thể."

Diệp Bạch có chút thịt đau. Xạ Ảnh Thiên Xà Trụy mặc dù là Ngụy Linh Bảo, nhưng cũng chỉ có ba lượt phòng hộ. Ở thời điểm chống lại "Thanh Sam Văn Sĩ" Chu Quân hắn đã sử dụng một lần, nếu như lần này lại dùng thì cũng sẽ chỉ còn lại một lần cuối cùng.

Vật trân quý này chính là để bảo vệ tính mạng, cho nên mỗi lần sử dụng đều phải cực kỳ thận trọng, không thể lãng phí.

Bất quá, đã đến lúc này, Diệp Bạch cũng bất chấp gì khác.

Ngón tay khẽ động, thắt lưng màu đen hình rắn bên hông lại lần nữa nổi lên một vầng sáng nhàn nhạt, chợt lóe lên rồi biến mất. "Truy Nguyệt Nhất Kích" mà Vạn Xà Sơn thiêu đốt tính mạng để thi triển, trong nháy mắt liền nặng nề bắn vào quầng sáng này.

Diệp Bạch thân thể bay lên, bắn ngược lại phía sau vài dặm mới ngừng lại, trong miệng nhổ ra một ngụm máu tươi, sắc mặt cực kỳ khó coi.

"Xạ Ảnh Thiên Xà Trụy" mặc dù là Ngụy Linh Bảo, có thể ngăn trở một kích toàn lực của Huyền Tông cường giả ba lần. Chỉ cần là Huyền Tông, mặc kệ đạt tới loại trình độ gì, theo lý thuyết đều sẽ không phá được phòng ngự của nó.

Dù là Đỉnh cấp Huyền Tông đỉnh phong "Thanh Sam Văn Sĩ" Chu Quân phát ra công kích cũng căn bản không thể phá được, có thể thấy được Xạ Ảnh Thiên Xà Trụy cũng không phải là hư danh.

Nhưng Vạn Xà Sơn không phải Chu Quân. Vạn Xà Sơn đã tiến vào Bán Vương cảnh, Huyền lực cực kỳ hùng hậu, lực công kích đã vượt xa "Thanh Sam Văn Sĩ" Chu Quân. Có thể nói, cả hai căn bản không ở cùng một cấp bậc.

Nhất là, lần này Vạn Xà Sơn lại còn thi triển Sinh Mệnh Cấm Thuật, sau đó mới phát ra "Truy Nguyệt Nhất Kích". Lực công kích của chiêu này đã vượt qua Bán Vương cảnh cường giả bình thường, tới rất gần một kích của Vương giả chân chính.

Cho dù là vòng bảo hộ của "Xạ Ảnh Thiên Xà Trụy" cũng có chút duy trì không được.

Cho nên, một kích này "Xạ Ảnh Thiên Xà Trụy" mặc dù thay hắn ngăn trở tám thành lực công kích, nhưng vẫn có hai thành còn lại tác dụng vào trên người Diệp Bạch.

Chỉ hai thành này liền khiến Diệp Bạch bị trọng thương, thiếu chút nữa ngã xuống đất không dậy nổi. Nếu như là ba thành, bốn thành, Diệp Bạch không biết mình còn có thể sống sót được hay không.

Đây là lần đầu tiên hắn thực sự cảm nhận được sự cường đại của Bán Vương cảnh cường giả. Tuyền Vô Ưu bị hắn đánh chết vừa rồi mặc dù cũng là Bán Vương cảnh, cũng rất mạnh, nhưng so sánh với Vạn Xà Sơn thì tựa hồ kém rất nhiều.

Có lẽ, đây mới thực sự là Bán Vương cảnh cường giả a, một khi tức giận, lực công kích của hắn căn bản không phải một Trung vị Huyền Tông như mình có thể ngăn cản được.

Bởi vì đã đạt tới Ngũ giai Tinh Thần lực, thực lực đại tăng, sự tự tin trước kia của Diệp Bạch vào giờ khắc này sớm đã tan thành mây khói. Chênh lệch thực lực cực lớn, liền khiến hắn nhận thức được thiếu sót của mình.


Biết rõ nguy hiểm còn không có có giải trừ, bằng thực lực bây giờ của mình, dù cho ỷ vào Kiếm Trận cũng căn bản không thể là đối thủ của Vạn Xà Sơn, Diệp Bạch cắn răng một cái, trên thân thể bắt đầu toát ra tơ máu nhàn nhạt.

Những tơ máu này như sương mù bám vào trên người hắn, làm cho người ta có một loại cảm giác hư ảo, tà dị. Đồng thời, khí thế trên người Diệp Bạch cũng bắt đầu điên cuồng tăng lên.

Cuối cùng, khi chiến lực đạt tới gấp rưỡi so với thời điểm hắn đạt đỉnh phong nhất thì mới dừng lại.

"Lấy máu vô hình, biến thành hữu hình, hóa thành Tam Nguyên*, Tà Huyết Đại Pháp!"

*Tam Nguyên: ba cái khởi đầu, gồm Tiên Nguyên(khởi đầu đầu tiên của sự sống), Vi Nguyên(khởi đầu của cái khởi đầu nhỏ nhất của sự sống), Quán Nguyên(khởi đầu của cái khởi đầu lớn nhất của sự sống), tập hợp chung là "Nguyên lý Tam Nguyên", lý giải về điểm khởi đầu sự sống của mọi sinh vật trong vũ trụ, một nguyên lý khá hay.

Diệp Bạch cắn răng.

"Sinh Mệnh Cấm Thuật không chỉ các ngươi mới có, ta cũng có, mặc dù uy lực không bằng Phượng Hoàng Tam Điểm Đầu nhưng di chứng của nó lại quá nặng. Bây giờ có Tam Nguyên Tà Huyết Pháp tạm thời gia trì, đã làm cho ta có đủ thực lực để có thể cùng ngươi đánh một trận!"

Tam Nguyên Tà Huyết Pháp, Thanh giai Đê cấp, Diệp Bạch có được từ một quyển "Xích Ngọc Cổ Thư " ở bên trong Tàng Thư Các của Trúc Tộc, lấy việc thiêu đốt khí huyết của mình làm đại giá, tạm thời tăng lên chiến lực trong thời gian ngắn, cao nhất có thể đạt tới gấp rưỡi.

Mặc dù không bằng "Phượng Hoàng Tam Điểm Đầu", nhưng so với Đường Huyết Nhu "Nhiên Huyết Bí Thuật", Thiên Địa Nhân tam ma "Tiểu Huyết Bạo Thuật " thì còn cường đại hơn nhiều.

...

Vạn Xà Sơn mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn Diệp Bạch, căn bản không thể tin được một màn ở trước mắt mình.

"Truy Nguyệt Nhất Kích" chính là một trong tam đại chỉ pháp của Thất Tinh Đàn, đứng hàng Lam giai Đê cấp đỉnh phong, tiếp cận Lam giai Trung cấp. Toàn bộ Thất Tinh Đàn, dưới Vương cảnh thì cũng chỉ có một mình hắn là có tư cách học được bộ công pháp này, dù Bán Vương cảnh phó tổ trưởng Tuyền Vô Ưu cũng không được.

Phải biết rằng, Lam giai công pháp ở Lục phẩm tông môn trở xuống thì căn bản gần như không có khả năng xuất hiện. Nhưng dù Lục phẩm tông môn đó có được, thấp nhất cũng phải Bán Vương cảnh cường giả mới có tư cách học tập. Huyền Tông bình thường, căn bản không đủ tư cách.

Mà uy lực của Lam giai công pháp cũng xa không phải Thanh giai công pháp bình thường có thể so sánh. Cho dù là Thanh giai Đỉnh cấp đỉnh phong công pháp, so sánh với Lam giai Đê cấp công pháp thì chênh lệch cũng là ngàn vạn dặm, căn bản không thể sánh bằng.

Mà khi thi triển "Truy Nguyệt Nhất Kích" hắn còn tăng thêm Sinh Mệnh Cấm Thuật, khiến uy lực một chỉ này tăng thêm mấy thành. Đừng nói là Trung vị Huyền Tông, dù là Bán Vương cảnh ở thời điểm đột nhiên không kịp đề phòng thì bản thân cũng sẽ bị trọng thương.

Có thể nói, uy lực của một chỉ này đã hoàn toàn vượt qua Lam giai Đê cấp, không sai biệt lắm đã đạt đến Lam giai Trung cấp, ít nhất có năm thành có thể khiến cho một vị Bán Vương cảnh cường giả chết đi. Mà năm thành còn lại cũng là tàn phế, hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.

Từ khi học được "Truy Nguyệt Nhất Kích" đến nay, hắn tổng cộng cũng chỉ sử dụng ba lần, chưa từng bị thất bại, hơn nữa đối thủ đều có cảnh giới cao hơn Diệp Bạch rất nhiều.

Nhưng là... Tình cảnh ở trước mắt đã triệt để khiến hắn không thể tin nổi.

Một kẻ chỉ mới là Trung vị Huyền Tông, không ngờ dưới một chỉ này của hắn thì cũng chỉ bay ra vài dặm, nhổ ra một ngụm máu tươi mà thôi.

Hơn nữa... Sau đó còn đảo khách thành chủ, chuẩn bị công kích về phía mình.

Vạn Xà Sơn gương mặt càng lộ ra vẻ dữ tợn. Giờ phút này, hắn đối với Diệp Bạch ngoại trừ thù hận thì còn có thêm một phần kiêng kị. Một Bán Vương cảnh bắt đầu kiêng kị một Trung vị Huyền Tông, nếu như trước kia nói ra thì nhất định sẽ khiến nhiều người chê cười.

Nhưng liên tục thất bại, liên tục đả kích đã làm hắn có chút nhìn không thấu Diệp Bạch, cũng làm cho hắn càng thêm điên cuồng. Đồng thời, cũng làm hắn cảm thấy nếu để Diệp Bạch sống sót, bất kể là đối với hắn, hay đối với Thất Tinh Đàn thì đều sẽ là một đại địch đáng sợ trong tương lai.

Lạnh lùng nhìn Diệp Bạch, khí thế trên người Vạn Xà Sơn lại tăng lên, sau lưng xuất hiện vô số ngọn sóng lớn, ngọn sóng trước mạnh hơn ngọn sóng sau. Hắn nhìn Diệp Bạch: "Ta xem ngươi đến cùng có thể tiếp được mấy chiêu của ta. Tàn Huyền Kính, Thiên Trọng Điệp Lãng*!"

*sóng lớn cao ngàn trượng.

Hét lớn một tiếng, sóng lớn như núi, tăng lên độ cao ngàn trượng, mỗi lần cao thêm một trượng thì uy thế lại tăng thêm một phần. Đến cuối cùng, khi con sóng đạt tới ngàn trượng liền mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, mạnh mẽ bao phủ về phía Diệp Bạch.

Hắn cũng không tin phòng ngự của Diệp Bạch lại cao đến mức có thể ngăn cản một chiêu này của hắn.

Thấy thế, Diệp Bạch hét lớn một tiếng, khí thế đã tăng lên đến đỉnh phong. Giờ phút này, chiến lực thực sự của hắn sớm đã viễn siêu Huyền Tông bình thường, đạt đến Thượng vị Huyền Tông. Hơn nữa, theo cánh tay phải của hắn vung lên, một vòng rồi một vòng, liên tục năm lần, ở giữa liền xuất hiện hư ảnh của Thanh Long giương nanh múa vuốt, trông rất sống động.

"Điếu Thiềm Ngũ Châu Kính —— Thủy Lam Thiên Mạc Kiếm Trận, phong!"


Vô số khối pha lê màu lam xuất hiện ở sau lưng Diệp Bạch, một tầng rồi một tầng, tỏa ra khí thế không hề kém hơn đối phương, bay về phía cơn sóng đang gần tới trước mặt.

Cả hai ở giữa không trung va chạm vào nhau, phát ra một tiếng nổ mạnh rung trời chuyển đất, sau đó liền biến mất không thấy gì nữa.

Vạn Xà Sơn cực kỳ tức giận, thân hình xoay tròn, chân trái như núi đá ra.

"Bạo Vũ Thập Trọng Thích!"

Đối diện, Diệp Bạch không chút nào sợ hãi, lông mày đảo qua, ngón tay lại giơ lên: "Hư Di Thiên Huyễn —— Lên!"

Vạn Xà Sơn: "Long Du Quỷ Ảnh!"

Diệp Bạch: "Ngũ Hành Cấm Pháp! Mãn Thiên Hoa Lạc*!"

*hoa rơi đầy trời.

...

Hai người dùng nhanh đánh nhanh, từ dưới đất đánh tới giữa không trung, lại từ giữa không trung đánh xuống dưới mặt đất, từ đông đảo đánh tới tây đảo, lại từ tây đảo đánh tới đông đảo. Toàn bộ Quỷ Diện đảo, khoảng gần một nửa thảm thực vật vì một trận chiến này của bọn họ mà đã bị hủy hầu như không còn.

Vạn Xà Sơn càng đánh càng tức giận, càng đánh càng kinh hãi. Đối phương lực đạo tựa hồ vô cùng liên tục, vậy mà không có chút nào là suy kiệt, mặc dù hắn hơi có chút chiếm thượng phong, nhưng thực sự cũng không làm gì được.

Mà Diệp Bạch đồng dạng cũng vô cùng kinh hãi. Trải qua "Tam Nguyên Tà Huyết Pháp" gia trì, chiến lực của hắn mặc dù đã tăng lên gấp rưỡi, hơn nữa có Ngũ giai Kiếm Trận ủng hộ, đủ để cùng một vị Bán Vương cảnh cường giả chính diện giao phong. Nhưng dù sao hẵn còn chưa có đạt đến một bước này, khách quan mà nói thì vẫn hơi kém so với đối phương.

Không ngừng chiến đấu, hao tổn của hắn càng ngày càng nặng, khí huyết trong cơ thể cũng chảy ra càng lúc càng nhanh. Đây chính là dấu hiệu phát tác di chứng khi sử dụng "Tam Nguyên Tà Huyết Pháp". Nếu cứ tiếp tục như vậy, khí huyết của hắn sẽ càng ngày càng ít, thực lực cũng sẽ càng đánh càng hạ. Kết quả cuối cùng hoặc là thua ở dưới tay Vạn Xà Sơn, chờ hắn chém giết, hoặc là khí huyết khô kiệt, biến thành một cỗ xương khô.

Vô luận là kết quả nào, đều là việc mà hắn không thể thừa nhận.

Hiển nhiên, Vạn Xà Sơn cũng đã phát hiện dị thường của Diệp Bạch. Hắn cười ha hả, nói: "Nguyên lai ngươi sử dụng khí huyết Cấm pháp, khó trách có thể cùng ta chiến đấu lâu như vậy. Bất quá, ta xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu. Giờ phút này, huyết khí trong cơ thể ngươi chỉ sợ đã bị thiêu đốt một nửa a. Qua một lát nữa, sẽ là giờ chết của ngươi!"

"Nộ Hải Cuồng Đào, Vạn Trọng Kính!"

Hét lớn một tiếng, Vạn Xà Sơn lại phát ra độc chiêu, muốn đem Diệp Bạch bức bách đến tuyệt cảnh, khiến cho hắn thiêu đốt khí huyết nhanh hơn. Cứ tiếp tục như vậy, không đến nửa khắc* đồng hồ, Diệp Bạch chắc chắn sẽ duy trì không được, biến thành một tên phế nhân. Đến lúc đó, hắn sẽ có thể làm gì thì làm với Diệp Bạch.

*một khắc =1/4 giờ, hay 15p. Nửa khắc là 7,5p.

Nghĩ tới đây, hắn càng trở nên sướng khoái, lực đạo trên tay cũng tăng thêm ba phần.

Đối diện... Diệp Bạch tự nhiên biết rõ Vạn Xà Sơn đánh chủ ý gì, nhưng ngoại trừ cứng đối cứng thì hắn cũng không có lựa chọn nào khác. Cho nên, thấy một màn như vậy, hắn cũng chỉ có thể nỗ lực dùng Huyền Khí còn sót lại mà tiếp tục thúc dục Kiếm Trận.

"Thủy Lam Thiên Mạc, lại phong ấn!"

Nhưng vào giờ khắc này, Diệp Bạch đầu óc đột nhiên chóng mặt, không ngừng thiêu đốt khí huyết rốt cục đã xuất hiện di chứng. Hắn chỉ cảm thấy hai tay vô cùng bủn rủn, thân thể vô lực, cả người trực tiếp từ giữa không trung rơi xuống, rốt cuộc không cách nào thi triển Thủy Lam Thiên Mạc Kiếm Trận nữa.

Đối diện, nhìn thấy một màn này Vạn Xà Sơn liền ngửa mặt lên trời cười lớn. Vạn Trọng Kính từ trên không trung đè xuống, muốn đem Diệp Bạch trực tiếp ép thành bánh thịt.

Đối mặt áp lực như thiên quân vạn mã trên đỉnh đầu, Diệp Bạch nguyên bản là có thể chống đỡ được, nhưng lúc này lại chỉ có thể nỗ lực nâng hai tay lên ngăn cản. "Phanh" một tiếng, hai cánh tay của hắn liền nhất thời phát ra những tiếng giòn vang, không ngừng có khớp xương vỡ vụn, sai chỗ, chỉ chốc lát nữa liền duy trì không được.

Diệp Bạch thân thể càng lúc càng suy yếu, tốc độ rơi xuống cũng nhanh hơn.

Phía dưới là vô số đá nhọn gần trong gang tấc, Diệp Bạch cũng đã vô lực chú ý đến chúng, trước mắt tối sầm. Liên tục chiến đấu, khí huyết hao tổn, cuối cùng khiến hắn rơi vào tình trạng cực độ suy yếu.

Nhưng vào lúc này.



Đột nhiên, bởi vì thừa nhận trọng áp liên tục của Vạn Xà Sơn, Diệp Bạch trong kinh mạch liền như có đồ vật gì đó bị đánh nát. Trong phút chốc, thiên địa nguyên khí từ khắp bốn phương tám hướng liền phảng phất như phát điên, điên cuồng tiến vào trong thân thể Diệp Bạch.

Diệp Bạch nhất thời tỉnh lại, ngẩng đầu, lúc này mới phát hiện nguy hiểm đã rất gần.

Thân hình hắn vừa chuyển, liền nỗ lực né tránh một khối đá nhọn cực lớn ở phía dưới, sau đó duỗi ra một ngón tay phải.

"Phốc!"

Một đạo tử sắc khí kình từ đầu ngón tay của hắn bắn ra, như gió như sấm, như lửa như điện, mang theo một cỗ khí thế vô cùng lãnh liệt, mạnh mẽ, đáng sợ, bắn thẳng vào giữa trán Bán Vương cảnh cường giả khuôn mặt cuồng tiếu, hoàn toàn không có chút nào chuẩn bị, Vạn Xà Sơn.

Giữa trán Vạn Xà Sơn, một cái lỗ máu liền lặng yên nở rộ.

...

Một tháng sau.

Huyền Tiên động phủ, Tử Ngọc thạch thất, trên bồ đoàn.

Diệp Bạch khoanh chân mà ngồi, sắc mặt vốn cực kỳ trắng bệch rốt cục dần khôi phục một tia hồng nhuận. Hắn mở hộp ngọc trước mặt ra, trong hộp ngọc lẳng lặng đặt một đoạn cỏ nhỏ màu đỏ như máu, nhìn dáng dấp thì chỉ có khoảng một phần mười.

Ở bên trong đoạn cỏ nhỏ này tản mát một mùi thơm nồng đậm.

"Tứ giai Trung cấp Linh thảo, Khí Huyết Thảo, công năng bổ huyết dưỡng khí, điều dưỡng thân thể."

Đồng dạng như "Hồi Huyền Thảo", Tứ giai Trung cấp "Khí Huyết Thảo" này cũng là do Diệp Bạch lấy được từ bảo khố của Hỏa Mị Cung. Hiện giờ, ngoại trừ một gốc Tứ giai Cao cấp "Trùng Linh Tảo" cuối cùng, trong bốn gốc Tứ phẩm Linh Dược mà Diệp Bạch thu hoạch được thì ba loại cũng đã tiêu hao không còn.

Gốc thứ nhất "Giao Phục Hoàng Tuyền Chi" đã được chế luyện thành Tông cấp thánh dược, Tích Huyết Tử Kim Đan. Gốc thứ hai "Hồi Huyền Thảo" cũng đã ở trong cuộc chiến đấu với Vạn Xà Sơn tiêu hao không còn.

Hiện tại, trải qua một tháng liên tục không ngừng phục dụng, gốc thứ ba "Khí Huyết Thảo" cũng chỉ còn lại một đoạn nhỏ cuối cùng này. Hôm nay, chính là lúc dùng nó.

Một tháng trước.

Diệp Bạch trong lúc chiến đấu với Vạn Xà Sơn, ở thời khắc sinh tử lại ngoài ý muốn đột phá cảnh giới mà hắn đã bị vây khốn rất lâu, từ Trung vị Huyền Tông đỉnh phong đạt tới Thượng vị Huyền Tông Sơ giai.

Cũng chính là đột phá ngoài ý muốn vào lúc đó đã cứu được một mạng của Diệp Bạch, cũng khiến cho hắn có thể dùng một chiêu "Việt Vương Chỉ", kết thúc tính mạng Vạn Xà Sơn, chạy thoát về nơi đây.

Hơn nữa lần bế quan này, chính là một tháng.

Đọc truyện chữ Full