Trong chốc lát, âm thanh và ngũ sắc quang hoa lập tức biến mất.
Ba đạo tánh mạng lạc ấn vất vả lắm mới ngưng tụ ra được mất đi ngũ sắc quang hoa chèo chống, lập tức chui vào trong nguyên thần của Thương Huyền Bác.
- A!
Đúng lúc này, đột nhiên nguyên thần Thương Huyền Bác phát ra một tiếng kêu to khủng bố, trong chốc lát đã trốn vào trong bản thể! Chỉ trong nháy mắt, Thương Huyền Bác đã khôi phục thần trí.
- Đi chết đi!
Hình như Thương Huyền Bác không biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, đột nhiên hét lớn một tiếng, thân ảnh đang đứng yên lao tới Dương Thiên Lôi! Tất cả mọi người bị biến cố đột ngột này làm ngạc nhiên, thời điểm hoảng sợ phát ra tiếng kêu, bỗng nhiên Dương Thiên Lôi thúc dục thần niệm còn sót lại, trong chốc lát mi tâm của hắn bắn ra hai đạo hào quang đỏ thẫm.
Đem làm cái kia hai chủng hào quang xuất hiện lập tức, một cổ khí tức hồng hoang ngạo thế thương sinh, trong chốc lát tràn ngập cả diễn võ trường!
Trực tiếp làm cho mọi người há to mồm, nhưng rốt cuộc không thể phát ra âm thanh gì.
Một đạo kiếm quang!
Một đạo kiếm quang đỏ thẫm giao nhau!
Kiếm quang hủy thiên diệt địa, ngạo thế thương sinh!
Trở thành chúa tể thiên địa!
Thời gian vào lúc này như bị ngừng lại!
Tất cả âm thành giống như bị biến mất!
Đạo kiếm quang kia, kiếm quang đỏ thẫm giao nhau, không phải cực lớn, cũng không nhanh, giống như rất chậm, từng chút từng chút một, không có bất kỳ âm thanh nào, giống như một cảnh quay chậm từ phía Dương Thiên Lôi chém tới Thương Huyền Bác.
Một kiếm xuyên tim.
Không có máu tươi, không có tiếng kêu thảm thiết, sau khi kiếm quang đâm xuyên tim, xoay tròn 180°, chậm rãi, vô thanh vô tức bay vào trong mi tâm của Dương Thiên Lôi!
Mà thân thể Thương Huyền Bác, thân thể cứng lại, nhưng từ từ trong suốt, cuối cùng biến mất không còn cặn bã, biến mất vô thanh vô tức.
Biến mất vô cùng sạch sẽ!
Trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình.
Bách Lý Thiên Thiên ngơ ngác nhìn một màn này, trong tay nàng nắm chặt phân thân phù của sư phụ, trong óc xuất hiện một mảnh mê mang…
Dù Bách Lý Thiên Thiên không như Nguyễn Hi Vũ được Dương Thiên Lôi phóng xuất ra, nhưng đã sớm được Dương Thiên Lôi và Lăng Hi cho phép, thời điểm bắt đầu thi đấu, liền có thể dò xét tình huống trên người Dương Thiên Lôi.
Nàng một mực chờ mong một khắc Dương Thiên Lôi vận dụng Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình.
Bởi vì, chỉ có khi đó, nàng mới có năng lực tế ra phân thân phù, lao ra khỏi Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, khởi động giúp hắn!
Chỉ cần nàng hoàn thành động tác này, sư phụ nàng Cổ Đức Nhân, sẽ cảm ứng được khí tức của phân thân phù!
Khi đó, tuy rất có thể nàng sẽ bị Dương Thiên Lôi và Lăng Hi chém giết trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, nhưng cũng có thể làm cho sư phụ Cổ Đức Nhân biết rõ, mình bị Dương Thiên Lôi làm hại.
Một khắc này, dù là chết, cũng phải trả thù Dương Thiên Lôi thật xứng đáng.
Nhưng mà, thời điểm Dương Thiên Lôi thúc dục Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình đối phó Thương Huyền Bác, nàng không có phân thân phù tế ra.
Không phải không thể, không phải không có năng lực, mà là… Không đành lòng.
Đúng, là không đánh lòng!
Đây là loại tâm tình gì?
Nhất là vừa nhìn thấy Thương Huyền Bác phóng tới Dương Thiên Lôi, nàng tràn ngập lo lắng!
Mà nhìn thấy Dương Thiên Lôi tế ra một kiếm kinh thiên kia, dễ dàng giết chết Thương Huyền Bác, tâm của nàng mới buông xuống được!
Bách Lý Thiên Thiên mờ mịt ngồi trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, khóc bù lu bù loa, siết thật chặc phân thân phù trong tay, nước mắt chảy xuống thật lặng lẽ.
…
- Trảm Không Kiếm Phái, Dương Thiên Lôi, thắng!
Thời điểm trọng tài tuyên bố dõng dạc, cả diễn võ trường, trong chốc lát bộ phát ra từng tiếng hoan hô kinh khủng nhất từ trước tới nay.
Cái tên Dương Thiên Lôi đã vang vọng cả thiên địa!
Mà ngay cả các nhân vật cự đầu trên đài hội nghị, đều đứng lên, vỗ tay nhiệt liệt chúc mừng Dương Thiên Lôi.
Thực lực tuyệt đối, thiên phú tuyệt đối, nhân phẩm tuyệt đối, ngũ sắc quang hoa bàng bạc, lục tự chân ngôn thần kỳ mà cường hãn, một kiếm ngạo thế thương sinh…
Làm cho Dương Thiên Lôi trong nội tâm trăm vạn tu luyện giả, đã đạt tới độ cao không thể tưởng tượng.
Đạt tới độ cao không người nào trong tu luyện giới có thể đạt tới.
Tất cả mọi người tinh tường, Thần Đạo Lục cấp đỉnh phong, mà Thương Huyền Bác lại luyện hóa truyền thừa đạo khí Thương Huyền Phủ, cuối cùng gần như điên cuồng, công kích đồng quy vu tận, có uy lực thế nào? Chỉ sợ trong các nhân vật cự đầu, có hơn phân nửa không thể chống lại.
Nhưng Dương Thiên Lôi, dưới tình huống thần niệm không còn sót lại bao nhiêu, lại bộc phát ra một kiếm đủ để ngạo thị thiên địa.
Một kiếm chém giết!
Quan trọng hơn là, Dương Thiên Lôi mới mười lăm mười sáu tuổi.
Ai có thể so sánh?
- Lần Tân nhân giao lưu này, toàn bộ chấm dứt, danh sách top 100, danh sách top 50 và bài danh thập cường, sẽ chính thức thông cáo toàn bộ tu luyện giới của Thiên Huyền đại lục…
…
Mười ngày sau.
Tân nhân giao lưu, thi đấu đoàn thể, Trảm Không Kiếm Phái chấm dứt, đoạt vị trí thứ nhất, biểu hiện ra thực lực cường hãn, Tạo Hóa Môn đành phải xếp thứ hai, Long Tượng Cốc thứ ba.
Bi kịch nhất chính là Thương Huyền phủ, căn bản không tham gia thi đấu đoán thể. Sau Tân nhân giao lưu, Quần Long Vô Thủ, mà các đệ tử nhận rõ chân diện mục của Thương Huyền Không và Thương Huyền Bác, liền tự hành giải tán. Ngay cả tin tức Thương Huyền Không, Thương Huyền Bác tử vong, khi truyền tới Thương Huyền Phủ, một ít thái thượng trưởng lão và trưởng lão biết rõ tình thế, căn bản không chút do dự, đều dẫn theo đệ tử thân tín của mình, thoát ly Thương Huyền Phủ, khai tông lập phái cũng tốt, trở thành bá chủ một phương cũng tốt, nhưng từ đó về sau, không có người nào nhắc lại mình có chút liên quan nào tới Thương Huyền Phủ.
Thương Huyền Phủ truyền thừa ngàn năm, cứ như vậy biến mất khỏi võ đài tu luyện giới.
Về phần những cao thủ Thần Đạo của Thương Huyền Phủ rải rác bên ngoài, cũng vô lực ngăn cản khỏi tình huống này xảy ra.
Cổ Đức Nhân đã được như nguyện, hơn nữa Bá Đao Môn và Âm Dương Động đã thay thế hai môn phái là Thương Huyền Phủ và Thiên Âm Môn, trở thành hai thành viên mới trong bát đại môn phái. Mà ngay cả khu vực quản lý của Thiên Huyền Phủ, tại Cổ Đức Nhân đại lực chủ trương, phân thành hai cho Bá Đao Môn va Âm Dương Động.
Bất quá, Bá Đao Môn và Âm Dương Động, cũng phải phân phối lợi ích tương xứng cho các môn phái khác. Trảm Không Kiếm Phái hoàn toàn xứng đáng lấy được lợi ích cao nhất.
Đồng dạng, sau khi giao lưu xong, Dương Thiên Lôi, Phong Linh Nhi là những đệ tử có thành tích trâu bò, cũng đạt được ban thưởng rất phong phú từ các đại môn phái.
Sau khi giao lưu kết thúc, Trảm Không Kiếm Phái dựa vào ba lượt giao lưu mà tính điểm tích lũy cho nên bài danh không cao, chỉ là xếp hạng thứ tư. Nhưng cả tu luyện giới đều biết Trảm Không Kiếm Phái, đã đạt tới độ cao gần bằng với Tạo Hóa Môn, hơn nữa có thể ngồi ngang hàng với Tọa Hóa Môn!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên
Chương 464: Kết quả cuối cùng!
Chương 464: Kết quả cuối cùng!