- Ân. Ngươi đi đi, ta đứng ở chỗ này chờ ngươi!
Phong Linh Nhi thấp giọng nói ra, mang theo một tia thẹn thùng, rút bàn tay của mình khỏi tay Dương Thiên Lôi.
- Ách…
Thời điểm này Dương Thiên Lôi mới ý thức được mình vẫn đang cầm tay Phong Linh Nhi, nhưng cũng không nói gì, liền lăng không bay đi, đi tới trước mặt Trần Thiến.
- Trần tỷ, ngươi có bị thương ở đâu không?
- Không có, ngươi nhìn ta giống đang bị thương lắm sao? Đến đây, đi theo ta!
Trần Thiến nói ra, vừa nói, liền chủ động nắm chặt tay Dương Thiên Lôi, lộ ra vẻ vô cùng thân mật, điểm này lọt vào mắt của rất nhiều tu luyện gia a, nha đầu kia muốn làm gì mình thì bỏ đi, nhưng giữa hai người vốn không có chút quan hệ nào a? Bản thân mình thì không sao cả, nhưng nàng thân là đại tỷ Trần gia, chẳng lẻ không sợ ảnh hưởng không tốt?
- Làm gì vậy? Muốn đi đâu?
Dương Thiên Lôi có chút khó hiểu nên hỏi thăm.
- Đi vào phòng thôi, mười lăm phút lận mà, rất nhàm chán a… Mà ở nơi đó nhiều người nhìn nên không tốt lắm.
Trần Thiến khẽ cười nói, trực tiếp lấy ra năm trăm khỏa Thuần Dương Đan ném cho trọng tài, sao đó lôi kéo Dương Thiên Lôi đi vào trong một gian phòng bên cạnh lôi đài.
- Ách… Trần tiểu tỷ, chuyện này… Ta là đàn ông, ta cũng không có gì phải sợ, chẳng lẽ ngươi không sợ người khác đồn đại, chuyện này sẽ ảnh hưởng tới hình tượng của ngươi sao?
Dương Thiên Lôi cũng không rõ nha đầu này này đang muốn làm gì, nhịn không được nói ra.
- Sợ cái gì, ta chưa bao giờ quan tâm những chuyện này, huống chi, chẳng lẽ ngươi muốn làm cái gì sao? Khanh khách… Chuyện kia, chẳng phải vừa rồi ngươi đã thân mật với nữ hài kia rồi sao?
Trần Thiến hỏi thăm rất tinh quái.
Tới lúc này, còn đâu phong phạm của một tiểu tỷ trước mặt mọi người nữa chứ?
- Không phải?
- Nói dối. Rõ ràng ôm thân thiết như vậy, còn luôn nắm tay người ta, ngươi còn nói không phải, ai mà tin ngươi chứ! Còn nữ hài kia thật đáng thương… A! Ý ta là, nữ hài kia lớn lên thật khả ái…
Trần Thiến nói ra.
- Ta nói… Trần đại tiểu tỷ, ngươi kéo ta tới đây, cũng không phải vì những chuyện linh tinh này chứ?
Dương Thiên Lôi nói ra.
- Không được sao? Trước tiên ta khôi phục đã, sau đó ngươi trò chuyện với ta một lát, loại chiến đấu này quá nhàm chán.
Trần Thiến mỉm cười nói ra. Nói xong cũng không tránh kiêng kị, liền trực tiếp ngồi xuống trên bàn trước mặt Dương Thiên Lôi, bắt đầu tu luyện.
Dương Thiên Lôi im lặng, mẹ khiếp, chẳng lẽ tâm tính của cô nàng này là biến tháo? Biết được tình huống của ca rất đặc biệt, còn cố ý đùa giỡn ca?
Tuy Dương Thiên Lôi không sợ, nhưng cô nàng này chính là người của ngũ đại gia tộc trong Vô Cực tinh vực, vạn nhất chọc nàng phát hỏa, sẽ hành quyết hắn tại chỗ, chẳng thể nhìn ra mục đích của nàng là gì, mà nàng muốn nói chuyện gì? Chẳng lẽ có mưu đồ khác? Dương Thiên Lôi càng nghĩ, cũng không nghĩ ra Trần Thiến có chủ ý gì, cho nên tạm thời quên đi.
Đã đến, cũng không quay về, Dương Thiên Lôi bắt đầu ngồi xuống phía đối diện với Trần Thiến, sau khi ngồi xuống, nhìn Trần Thiến, cảm giác có chút khó chịu, dựa vào cái gì mà nàng dẫn mình vào đây? Vì sao không thu hồi một chút tiền lời nhỉ?
Vì vậy, bạn thân của mình di động về phía trước, lập tức khoảng cách của hai người biến thành nửa mét, nhưng bạn thân của mình vẫn cảm thấy hơi xa, kết quả là, khoảng cách giữa hai người biến thành nửa xích, chỉ cần chóp mũi của Dương Thiên Lôi tiến lên phía trước một chút, thì có thể chạm vào sống múi của đối phương.
Dương Thiên Lôi ngừng thở, nghiêng mắt nhìn, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào bộ ngực vươn cao của Trần Thiến, nhìn vào cái khe hở trắng như tuyết, nhìn thật lâu, mắt Dương Thiên Lôi nhìn mũi, mũi nhìn tâm, trở nên nghiêm trang, không di động thân thể của mình, vẫn bảo trì khoảng cách gần trong gang tấc với Trần Thiến. Cũng đúng vào lúc này, Trần Thiến thở dài một cái.
- Ân, rất tươi mát, vừa thổi tới thân thể có cảm giác không tệ.
Hơi thở của Trần Thiến vừa vặn thổi vào mặt của Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lôi thầm nghĩ trong lòng, nhưng đồng thời, hắn cũng thở dài một tiếng, thổi ngược lại. Thời điểm này Trần Thiên kêu "A" một tiếng đầy sợ hãi, Dương Thiên Lôi cũng đồng thời "A" lên một tiếng, bề ngoài còn kinh ngạc hơn cả Trần Thiến.
- Vì sao ngươi lại ngồi gần ta như vậy?
Sắc mặt của Trần Thiên hơi đỏ, nói ra. Hơi thở vừa rồi của Dương Thiên Lôi, cũng đã thổi qua mặt nàng.
Trong nội tâm Dương Thiên Lôi thầm vui, hắn muốn chính là hiệu quả này, từ lúc nào ca lâm vào bị động chứ? Dù ngươi là Trần gia tiểu tỷ thì sao chứ?
- Ta còn kỳ quái đây này, rõ ràng ta ngồi ở chỗ kia, làm thế nào mà chạy tới trước mặt ngươi chứ?
Vẻ mặt Dương Thiên Lôi kinh ngạc, đầy vô tội, nói ra:
- Vừa rồi hơi thở của ngươi thổi vào mặt ta.
- Phốc…
Làm cho Dương Thiên Lôi cảm thấy ngoài ý muốn là, vào lúc này Trần Thiến lại cười lên, nói:
- Ta hiểu ngươi quá mà, ở trước mặt ta, không cần giả bộ, ddeeens đây, vẫn còn thời gian hai người, chúng ta làm một chút đi!
- Làm một chút?
Dương Thiên Lôi mở to mắt, ánh mắt từ từ đảo qua thân ảnh mềm mại lung linh của Trần Thiến, hít sâu một hơi nói:
- Ngươi xác định muốn?
- Đương nhiên!
- Ta không cần phụ trách?
- Ngươi phụ trách cái gì?
- Hình như thân thể của nguyên vẫn còn thuần âm a? Trách nhiệm cũng không cần sao?
Dương Thiên Lôi nói thẳng.
Trần Thiến hơi sững sờ, không nghĩ tới Dương Thiên Lôi lại trực tiếp như vậy, nhưng mà, nàng cũng hiểu được lời nói của mình đã làm cho Dương Thiên Lôi hiểu lầm:
- Ngươi nghĩ đi đâu vậy? Đúng là không ra thể thống gì mà, ta chỉ muốn cùng luận bàn với ngươi một chút! Nhìn xem thực lực của ngươi rốt cuộc thế nào?
- Ách… Là ngươi hiểu sai, công pháp thần thông mà ta tu luyện, thời điểm đối phó nữ nhân, phi thường hèn mọn bỉ ổi, ta sợ ngươi không chịu được!
Dương Thiên Lôi lập tức dùng lời lẽ ngay thẳng để nói.
- A? Có công pháp hèn mọn bỉ ổi sao?
- Một trong tam đại tuyệt học của ta là Trảo Nãi Long Trảo Thủ chuyên đối phó với nữ nhân! Đối mặt với ngươi, ta không có nắm chắc, cho nên chắc chắn ta phải thi triển tuyệt học này mới được! Ta thấy nên bỏ qua chuyện này đi!
Dương Thiên Lôi đứng chắp tay, toàn thân tản ra hạo nhiên chính khí, nhưng lời nói của hắn, lại để lộ ra lời lẽ vô sỉ.
Dù Trần Thiến biết rõ Dương Thiên Lôi không có tốt bụng như thế, nhưng mặt mũi của nàng lúc này đã đỏ bừng, kìm lòng không được nghĩ đến thời điểm hai cái móng vuốt hèn mọn bỉ ổi của Dương Thiên Lôi giày vò bộ ngực mềm mại của mình, nhưng bộ dáng của Dương Thiên Lôi rất trâu bò, bề ngoài biểu hiện ra bộ dáng nếu như hắn thi triển ra tuyệt học này thì sẽ tất thắng, điều này kích thích lòng bất mãn của nàng.
Trần Thiến bất chấp mọi giá, nói:
- Nếu ngươi có thể trảo được thì đó là bổn sự của ngươi! Nhưng mà, dù sao đây là gian phòng của Hỗn Loạn thương hội, cho nên chúng ta chỉ khống chế trong phạm vi Tiên Thiên, thế nào?
- Phụng bồi đến cùng, nhưng mà, sau khi ta bắt dính, ngươi sẽ không khóc lóc, bắt ta phụ trách đấy nhé! Ngươi cũng biết, ta không thể phụ trách gì với nữ nhân đâu!
Trong ánh mắt của Dương Thiên Lôi hiện ra vẻ cô đơn, nói ra. Nhưng trong lòng thì đắc chí vạn phần, được lắm, muốn đùa giỡn ca? Bằng đạo hạnh của ngươi, còn non lắm. Bị ca đùa giỡn, nhưng lại không cần phụ trách, lúc đó ngươi đừng có khóc.
- Đừng nói nhảm, đến đây đi! Chỉ sợ ngươi không có bổn sự này!
Trần Thiến nói xong, khí tức cả người biến đổi, huy động bàn tay, đánh một chưởng về phía Dương Thiên Lôi.
Dương Thiên Lôi hóa chưởng thành trảo, không tránh không né, nghênh tiếp công kích của nàng! Bởi vì hai người đều khống chế lực lượng của mình, cho nên không gây ra động tĩnh lớn, nhưng đều là người trong nghề, vừa ra tay đã có thể nhìn rta!
Một trảo của Dương Thiên Lôi nhìn thì vô cùng cương mãnh, nhưng lại ẩn chứa một lực lượng nhu hòa, bóp nát thần thông của Tràn Thiến, thế công móng vuốt của hắn không giảm, tiến tới!
Chỉ một chiêu, Trần Thiến đã bị bức lui về sau, mới hóa giải được thế công của Dương Thiên Lôi, trong ánh mắt hiện ra một tia kinh ngạc, cũng thu hồi lòng khinh thị của mình.
Chỉ trong chốc lát, quyền chưởng của hai người giao nhau, quấy lấy nhau.
Chỉ trong hai phút ngắn ngủi, mặt mũi Trần Thiến đỏ bừng, một bên chống cự công kích cường hoành của Dương Thiên Lôi, một bên phẫn nộ nói:
- Không phải trảo của ngươi là Trảo Nãi Long Trảo Thủ sao? Làm gì toàn công kích bên dưới của ta.
- Trảo Nãi Long Trảo Thủ chỉ là một cách gọi, nếu chỗ nào của ngươi có nhược điểm, ta sẽ bắt chỗ đó!
Dương Thiên Lôi nói rất chính nghĩa, nhưng hai móng vuốt của hắn luôn luôn hướng về nơi tư mật của Trần Thiến, làm cho Trần Thiến phiền muộn tột đỉnh, mặc cho Càn Khôn Như Ý Quyền của nàng đã đạt tới cảnh giới cực hạn, nhưng vẫn không cách nào chống lại được thế công cương nhu kết hợp của Dương Thiên Lôi, mà hắn vô cùng hèn mọn bỉ ổi, không ngừng dùng âm chiêu, lúc này Trần Thiến đã rơi vào bị động!
Hai chân Dương Thiên Lôi chạm sát vào đất, như con lật đật, thân thể không ngừng di động, hắn nhanh chong tiến lên, độ cao vừa vặn đánh vào vòng eo của Trần Thiến, làm cho Trần Thiến bị nghẹn một bụng, có cảm giác vô lực, không thể không lui về phía sau, nàng nhanh chóng lui sát vào biên giới gian phòng, đúng lúc này, bỗng nhiên hai móng vuốt của Dương Thiên Lôi biến đổi, trong chốc lát biến thành vô số đạo móng vuốt, vào lúc này móng vuốt của hắn bốc lên khói đen, dù thần niệm của Trần Thiến vô cùng cường hãn, nhưng lại kinh ngạc phát hiện, dưới thần niệm bảo hộ bàng bạc của Dương Thiên Lôi, nàng không cách nào phân biệt đâu là thật đâu là giả.
- Ta đến đây!
Đúng lúc này, Dương Thiên Lôi hét lớn một tiếng, Trần Thiến cảm thấy hạ thân của mình lạnh như băng, tâm linh của nàng nhảy động, đột nhiên hai tay kết thủ ấn, bảo vệ phía dưới, nhưng mà…
- Aaaaa…
Một tiếng kêu sợ hãi từ trong miệng Trần Thiến vang lên, cô nàng này ngốc trệ, khuôn mặt đỏ bừng dùng tay bụm ngực của mình lại.
Mà Dương Thiên Lôi hèn mọn bỉ ổi đã bay lên cao hơn mấy trượng, vẻ mặt tươi cười nhìn gương mặt bi thúc của Trần Thiến, thì thào nói ra:
- Cảm xúc không tệ, đáng tiếc thời gian quá ngắn…
- Ngươi ngươi ngươi… Dương Thiên Lôi!
Trần Thiến nổi giận.
- Trần tiểu tỷ, chẳng lẽ ngươi chịu thua không nổi sao? Ta đã nói với ngươi từ sớm rồi mà.
Dương Thiên Lôi lập tức lui ra phía sau hai bước, giống như đang sợ hãi nói ra.
- Ngươi…
Trần Thiến nhớ rõ nên tức giận dậm chân, khuôn mặt đỏ bừng, nói:
- Ngươi không được nói! Không được nói với bất cứ ai chuyện này!
- Yên tâm, chuyện này rất đơn giản, không có ai trảo nãi ngươi…
- Ngươi còn nói?
- Ách… Không nói là được. Nhưng mà… Trần tiểu tỷ, cảm giác rất không tệ a… Nếu không… Chúng ta lại làm tiếp một hồi?
- Đến đây! Dù sao ngươi cũng không phải là người tốt đẹp gì, ta sẽ xem như trừ hại cho nữ nhân! Lần này ta sẽ dùng lực lượng Thần Đạo Nhất cấp, lực lượng Tiên Thiên Cảnh, ta không thể phát huy hết uy lực!
Nghe được Trần Thiến nói thế, Dương Thiên Lôi cảm thấy nhức đầu, khốn khiếp, cái gì mới gọi là người tốt? Mẹ khiếp, nếu hôm nay ca không trừng trị ngươi, ca sẽ không có tên là Dương Thiên Lôi!
- Đến đây đi!
Dương Thiên Lôi hét lớn một tiếng, thân hình nhoáng một cái, đánh về phía Trần Thiến.
Trong chốc lát, hai ngươi lại tiếp tục chiến đấu với nhua.
Một lần lại một lần.
Nhưng mà mỗi lần, đều là tiếng "A a" của Trần Thiến vang lên, đối mặt với công kích hèn mọn bỉ ổi của Dương Thiên Lôi, Trần Thiến xinh đẹp bị áp chế gắt gao, hai cái móng vuốt tà ác kia, trảo thì trảo, niết thì niết, làm cho Trần Thiến sụp đổ, đừng nói cái gì Càn Khôn Như Ý Quyền, cô nàng này biến nó thành giơ nanh múa vuốt, cái gì cũng không ra…
Lại một tiếng kêu thê thảm, qua vài phút sau, Dương Thiên Lôi đã làm cho Trần Thiến thương tích đầy mình, ngay cả chỗ tư mật, đều bị bàn tay của thằng này sờ qua, về phần bộ ngực mềm mại, lúc này đã bị biến đổi hình dạng.
- Không đến!
Trần Thiến tức giận nói ra, cả khuôn mặt đỏ bừng. Nhưng lại không giận Dương Thiên Lôi. Thậm chí, ánh mắt nhìn Dương Thiên Lôi, lại làm Dương Thiên Lôi cảm thấy nó đã hơi thân thiết hơn trước kia một chút.
- Chẳng lẽ nha đầu này là người ngược đãi cuồng? (Thích SM)
- Dương Thiên Lôi!
- Ân?
- Ta muốn nhờ ngươi giúp một chuyện được không?
Lần này Trần Thiến kêu tên của Dương Thiên Lôi, làm cho Dương Thiên Lôi ý thức được, chỉ sợ Trần Thiến đã muốn nói ra mục đích chân chính của mình.
Trong lúc Trần Thiến bắt đầu cuộc tranh tài thứ tám, ba người Kim Chính Thái, Kỷ Tiêu Lam, Triệu Vân, cùng với hai người Ngân Hỏa, Ngân Thủy vậy mà đều đến quan sát Trần Thiến. Theo biểu lộ trên mặt của Kỷ Tiêu Lam và Triệu Nguyên thì Dương Thiên Lôi có thể thấy được hai người này hiển nhiên đều đã nhẹ nhõm hoàn thành cuộc tranh tài thứ mười, có được tư cách tấn cấp rồi.
- Vị này chính là…?
Lúc Kim Chính Thái trông thấy Phong Linh cơ hồ cùng đứng song vai với Dương Thiên Lôi thì có chút không nhịn được, kỳ quái nhìn Dương Thiên Lôi hỏi. Kỷ Tiêu Lam và Triệu Nguyên cũng đang âm thầm kì quái, bọn hắn tuy rằng chưa hỏi thân phận của Dương Thiên Lôi nhưng lại biết hắn đến đây một mình, hắn và Kim Chính Thái cũng chỉ vừa mới kết bạn thôi. Sao chỉ qua chốc lát không thấy mà bên người lại có thêm một nử hài xinh đẹp thế này? Mặc dù chỉ là Thần Đạo tứ cấp, nhưng khí tức trên người cũng không yếu. Hơn nữa nhìn bộ dạng nàng đứng sóng vai với Dương Thiên Lôi thì có thể thấy được quan hệ của hai người hiển nhiên không bình thường.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên
Chương 485: Chọn chiến Long gia
Chương 485: Chọn chiến Long gia