Bình đài này được thiên nhiên che chắn, nơi này có thể chống cự không ít hàn khí, giảm bớt tiêu hao chân khí.
Lâm Hi trong cơ thể liên tục không ngừng rơi xuống, căn bản không cần bình đài này.
- Xuống dưới.
Ánh mắt Lâm Hi lập loè một cái, lập tức chìm xuống càng sâu hơn.
Sáu ngàn trượng, vô tận băng sương chi khí giống như một kích toàn lực của vô số cao thủ luyện khí ngũ trọng... Chín ngàn trượng thì hàn khí giống như một kích toàn lực của cao thủ luyện khí lục trọng... Lúc này cách bình đài kia bốn ngàn trượng thì áp lực phi thường lớn. Chân khí trong cơ thể vận chuyển cực nhanh. Cho dù trong cơ thể của Lâm Hi có Thái Cổ Chân Long trợ giúp vẫn cảm thấy áp lực không nhỏ.
- Cơ hội tốt! Loại hoàn cảnh này dễ dàng ma luyện công lực của ta, giúp chân khí của ta càng thêm lắng đọng.
Hàn quang trong mắt Lâm Hi lóe lên, tiếp tục hạ xuống.
Cùng một thời gian, Lâm Hi dùng chân khi toàn thân bao phủ mặt ngoài thân thể, đầy đủ thừa nhận Băng sương chi t*ng trùng kích.
Chân khí của Lâm Hi đạt tới Luyện Khí đệ tứ trọng đỉnh phong, Nửa bước pháp lực, mà Pháp Lực Kỳ chính là áp súc chân khí toàn thân, mật độ không ngừng gia tăng, từ khí hóa dịch, tiếp cận pháp lực.
Băng sương chi tinh giống như có vô số luyện khí sĩ toàn lực ra tay trợ giúp Lâm Hi không ngừng áp súc chân khí, từ khí hóa dịch, cuối cùng biến thành pháp lực thuần túy.
Thực lực bây giờ của Lâm Hi quá mức cường đại, muốn từ cảnh giới này tiến lên cảnh giới khác độ khó phi thường to lớn. Luyện Khí sĩ trong cùng thế hệ dễ đột phá hơn hắn gấp mười lần. Cho nên hiện tại Băng sương chi tinh trong có áp lực chính là cơ hội của Lâm Hi. Giống như đi đường tắt ít đi khổ công.
Từ Luyện Khí tứ trọng Khí tiên đạt tới Luyện Khí ngũ trọng Pháp Lực Kỳ cấp muốn dựa vào đan dược là không thể nào đột phá cảnh giới. Đan dược chỉ có tác dụng với chân khí và có một hạn độ, nhiều nhất đạt tới chuyển hóa 1% pháp lực liền đạt tới Bão hòa.
Như Lâm Hi đạt tới cảnh giới Nửa bước pháp lực đã không thể tưởng tượng nổi, hoàn toàn là tác dụng của tuyệt học và thể chất của hắn.
Nhưng mà lại ăn vào thì dược hiệu của Đan dược sẽ toàn bộ tán ra ngoài, tán vào trong cơ thể. Mà muốn tiếp tục tăng lên Pháp Lực Kỳ chỉ có thể tự nghĩ biện pháp, đem chân khí áp súc vô hạn, từ khí hóa dịch tiến vào Pháp Lực Kỳ!
Hô!
Gió mạnh cuồn cuộn, Luyện Khí sĩ ở độ cao này sẽ cân nhắc giữ mạng. Nhưng Lâm Hi lại lợi dụng hàn khí lạnh như băng này áp súc chân khí.
Hai mắt của hắn nhắm nghiền, chân khí trong cơ thể cuồn cuộn như nước thủy triều, không ngừng vận chuyển, điên cuồng áp súc chân khí trong cơ thể. Một bên khống chế được thân thể đạt tới độ cao cần thiết, lại rơi xuống Băng sương chi tinh.
Một vạn trượng, một vạn một ngàn trượng... Độ cao này vượt qua bất cứ người nào trong Mục Mã Phong xâm nhập vào. Bốn phía đều là bóng tối, chỉ có sương mù tỏa ra bạch quang mà thôi.
Một vạn hai nghìn trượng!
Oanh!
Lâm Hi chấn động toàn thân, cảm giác áp lực bên ngoài cơ thể đột nhiên tăng vọt, lập tức giống như bị vô số cường giả Luyện Khí tầng thứ bảy không ngừng công kích mình. Loại này gió lạnh này không phải Luyện Khí tầng bảy chân chính, cũng không phải tuyệt học gì, nó chỉ bằng vào khí lạnh trùng kích.
Ở độ sâu này thì Lâm Hi có Vạn Hoàng Đồ và Thái Cổ Chân Long làm hậu thuẫn cũng cảm thấy áp lực thật lớn. Không thể tiếp tục tiến lên.
Trong đầu Lâm Hi hiện ra suy nghĩ này và dừng lại.
Một vạn hai nghìn trượng, đây là nơi tốt nhất tôi luyện chân khí của Lâm Hi.
Lâm Hi ngẩng đầu nhìn qua lối ra trên đỉnh đầu, chỉ còn hào quang nhỏ như hạt vừng, không thấy gì cả.
- Hiện tại có thể thu thập Băng Sương Ma Thiết. Hiện tại cho dù là người của Băng Sương Cung cũng không có khả năng phát hiện ra ta. Hơn nữa, hừ, cho dù phát hiện cũng không thể xuống đây.
Trong đầu Lâm Hi hiện ra ý niệm này và dừng lại.
Khoảng cách hơn một vạn trượng, nếu ở bên ngoài thực không coi vào đâu. Rất khó giấu được cảm giác của cường giả Luyện Khí Cảnh. Nhưng mà ở trong giếng này tất cả cảm giác bị áp chế thật lớn.
Ngay cả Lâm Hi cũng chỉ cảm giác được ba trăm trượng chớ nói chi là tám phó cung chủ của Băng Sương Cung!
- Oanh!
Một đạo lực lượng tự nhiên từ trong người Lâm Hi bắn ra ngoài. Chân khí bàng bạc phô thiên cái địa oanh một tiếng, bao phủ cả Băng sương chi tinh.
- Phong Ấn Đại Pháp!
Trong nội tâm Lâm Hi quát lên một tiếng, đồng thời tay kết pháp quyết, bàn tay đột nhiên nhấn một cái.
Ầm ầm!
Chân khí trong người Lâm Hi bắn ra ngoài, trong một chớp mắt phân hóa thành nhiều tia, hóa thành một tấm lưới nhện khổng lồ, không ngừng bao phủ lấy sương mù phun lên.
Ông!
Tấm mạng nhện to này đột nhiên co lại.
Oanh!
Chân khí vừa phun ra lập tức bị thu hồi lại. Băng sương chi tinh phun hàn khí ra ngoài giống như chưa từng có gì xảy ra. Nhưng mà trong tay Lâm Hi đã nhiều ra hạt vừng nhỏ.
- Băng sương thiết phấn!
Lâm Hi nhìn qua bột phấn trong tay và ánh mắt lập lòe.
Băng sương chi tinh không có Băng Sương Ma Thiết, chỉ phun ra Băng sương thiết phấn, hạt vừng sắt trong tay Lâm Hi chính là băng sương thiết phấn, mặt khác có vụn băng và tạp chất.
- Cấp độ của Phong Ấn Đại Pháp vẫn quá thấp, không thể tách băng sương thiết phấn được. Phải đạt tới cảnh giới thành tựu mới có khả năng.
Con mắt Lâm Hi hiện ra nhiều ý niệm trong đầu.
Phong Ấn Đại Pháp là tuyệt học cấp Truyền Kỳ ban thưởng của Thần Tiêu Tinh Túc Bảng.
Lâm Hi tu luyện môn đại pháp này thời gian ngắn, cho nên hỏa hầu vẫn không sâu.
Thậm chí còn không hình thành chu thiên đầu tiên. Vấn đề khó nhất chính là thiếu tài liệu.
Khác với tuyệt học khác, Phong Ấn Đại Pháp không có thực chất, cái gọi là tài luyện tu luyện đã làm môn đại pháp này khó tu luyện, chỗ mấu chốt phải dùng Phong ấn đạt được cường hóa.
Đây là quá trình vô cùng khô khan, cần quá trình luyện tập dày. Hơn nữa còn phải có tài liệu tích hợp phong ấn.
Phong Ấn Đại Pháp đạt đến mức tận cùng đã có thể phong ấn cả thành trì. Nhưng mà lúc mới tu luyện thậm chí ngay cả một phong ấn cũng không được. Duy nhất thích hợp tu luyện chính là quá trình thu thập.
Quá trình này vô cùng khô khan, hơn nữa tiến triển chậm chạp, cần nhiều thời gian luyện tập, mười vạn lần, trăm vạn lần, thậm chí ngàn vạn lần luyện tập. Tuyệt đại bộ phận người không thích quá trình này.
Chuyện này tương đương với nhiệm vụ tông phái thu thập Hái thảo dược, quá trình dài dằng dặc buồn tẻ, hơn nữa ban thưởng rất ít.
Đây là đặc điểm của Phong Ấn Đại Pháp.
- Ầm ầm!
Chân khí Lâm Hi hiện ra, chân khí khổng lồ bành trướng lần nữa:
- Phong Ấn Đại Pháp!
Chân khí vừa thu lại thì trong tay Lâm Hi lập tức nhiều ra hạt vừng nhỏ, hỗn hợp mạt tuyết và băng vụn.
- Lại đến!
Lâm Hi nhìn cũng không thèm nhìn, trực tiếp ném vào Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại, sau đó lại thi triển Phong Ấn Đại Pháp.
Ầm ầm!
Hai lần, ba lượt... Thủ pháp giống nhau, tư thái như nhau, lực lượng như nhau, Lâm Hi không ngừng lặp lại động tác này. Mà Phong Ấn Đại Pháp không có chút tiến triển nào cả, nếu như không phải tinh thần lực của Lâm Hi khác với thường nhân, thậm chí căn bản không phát hiện được chân khí phong ấn gia tăng thật nhỏ.
Cả quá trình giống như hái dược thảo, buồn tẻ không thú vị, lại không hề có tiến cảnh, nhưng Lâm Hi không có chút không kiên nhẫn nào cả.
Tu luyện Phong Ấn Đại Pháp có lẽ buồn tẻ, có lẽ không thú vị, nhưng uy lực của nó trong quá trình thiên truy bách luyện này tích lũy đặt nền móng cho sau này, tâm tính của Lâm Hi bình thản không dao động.
Ầm ầm!
Lâm Hi bàn tay bấm pháp quyết, lại thi triển Phong Ấn Đại Pháp...
Cương phong gào thét, chân khí của Lâm Hi lập tức thu lại, vừa thu lại thì thi triển Phong Ấn Đại Pháp tiếp tục, Lâm Hi đồng thời mượn nhờ hàn khí của Băng sương chi tinh mà áp súc chân khí bản thân.
- Một mũi tên trúng hai con nhạn, làm chơi ăn thật!
Lúc tu luyện Phong Ấn Đại Pháp lại có thể mượn nhờ hàn khí áp súc chân khí.
Phương thức tu luyện như vậy trong Tiên Đạo Đại Thế Giới có khối người làm được. Nhưng mà làm được dưới tình huống mạo hiểm, hơn nữa không loạn chút nào, trong vạn không được một, mà Lâm Hi chính là kẻ này.
Ầm ầm!
Không khí lạnh bành trướng mãnh liệt, giống như sóng lớn ập qua phía Lâm Hi, cũng khiến hắn bao phủ vào trong đó. Từ trong Băng sương chi tinh bắn ra, một đạo nhân ảnh như chim lớn xuất hiện tại trên miệng giếng Băng sương chi tinh và rơi xuống, lại rơi không bao lâu đã tới chỗ bình đài cách năm ngàn trượng lúc trước.
- Ân? Băng sương chi tinh hôm nay sao quá khác biệt vậy. Khí lạnh phun ra hỗn loạn quá nhiều!
Ánh mắt phó cung chủ Băng Sương Cung nhìn xuống dưới băng sương chi tinh, muốn xem xét cái gì, nhưng mà trừ bóng tối và rét lạnh thì chẳng có gì cả.