Lạc Ly thu tay lại, bên kia đại hán hô lên: “Cẩn thận, cẩn thận, trong trận pháp của Lan Nhược mộc yêu, những con quỷ tu này đều bất tử bất diệt! Trừ phi đánh nát trận nhãn mộc yêu ngàn năm Mộc mỗ mỗ, nếu không các nàng sẽ không chết!”
Trong khi hắn nói chuyện, hai nữ tử bị Lạc Ly đánh vỡ vụn nhanh chóng xuất hiện ở đằng xa, thế nhưng khí tức hình như yếu bớt ba phần, các nàng nhìn Lạc Ly, oán hận nói:
“Oan gia, ra tay độc ác như vậy, chờ tỷ tỷ bắt được ngươi, tuyệt đối cho ngươi dục tiên dục tử, hoan hỉ chết ngươi!”
“Hôm nay giải tán, oan gia này quá độc ác, ngày mai kêu các tỷ muội khác tới, chúng ta lại đến!”
“Oan gia, ngươi chờ, ngày mai ta nhất định sẽ ăn máu của ngươi thật ngon miệng!”
Nữ quỷ này liếc mắt đưa tình với Lạc Ly một cái, sau đó chậm rãi biến mất.
Đại hán thu hồi phi kiếm, đi tới Lạc Ly, vừa đi, vừa băng bó vết thương. Người này là người sống thực sự, hắn nói:
“Nhất tiếu hoành giang quải thư kiếm, cửu trọng thiên ngoại ngọa long thâm! Tại hạ là Vạn Kiếm tông Yến Xích Hà, mời đạo hữu!”
Người này là tu sĩ Trúc Cơ, là đệ tử thượng môn một trong mười sáu kiếm Vạn Kiếm tông. Giọng nói dũng cảm, nét mặt chính khí, giòn giã có lực, tuyệt đối không có nét mặt đau đớn vì bị thương.
Lạc Ly ôm quyền đáp: “Nhất mạch sinh vạn pháp, hỗn nguyên phá càn khôn. Hỗn Nguyên tông Lạc Ly, mời đạo hữu!”
Hai người báo thi hào với nhau, làm quen với nhau, Yến Xích Hà nói: “Thì ra là Hỗn Nguyên tông đạo hữu. Đúng rồi, không biết Giang sư thúc quản lý ngoại môn khỏe chứ?”
Lạc Ly sửng sốt, có ý gì, Giang sư thúc gì chứ. Hắn nhìn Yến Xích Hà, ánh mắt mang theo vẻ hoài nghi.
Yến Xích Hà cười nói: “Thật ngại, Lạc Ly lão đệ, ta cố ý thử ngươi một chút, phòng bị ngươi do tà ma Lan Nhược tự biến thành, xem ra ngươi thực sự là đệ tử Hỗn Nguyên tông. Lan Nhược tự quỷ mị quỷ quái, không thể không phòng!”
Sau đó còn nói thêm: “Lan Nhược tự này không có thứ gì tốt, đều là quỷ tu, không có một người sống, cả đám quỷ mị quỷ quái. Không có thứ gì tốt cả!”
Trong lúc hắn nói chuyện, máu của hắn lại chảy, hắn vội vàng cầm máu. Yến Xích Hà này tuyệt đối không phải quỷ mị, hắn là người sống!
Lạc Ly mỉm cười, nói: “Xích Hà đạo hữu, đây là sơn môn của Lan Nhược tự sao?”
Yến Xích Hà nói: “Đâu có! Sơn môn thực sự của Lan Nhược tự nằm trên Quỷ châu nhưng không ai biết địa điểm cụ thể.
Thế nhưng, đám quỷ tu Lan Nhược tự này, phàm là pháp thuật đại thành thì đều có thể hóa sinh ra một tiểu thiên thế giới Lan Nhược tự, sau đó bày ở khắp nơi, thu hút tu sĩ cùng phàm nhân tiến vào, hấp thu tinh hoa huyết nhục của bọn chúng, đây là phương pháp tu luyện của đệ tử Lan Nhược tự!
Nơi này là tiểu thiên thế giới của một đệ tử Lan Nhược tự gọi là Mộc mỗ mỗ.”
Lạc Ly nói: “Mộc mỗ mỗ? Cảnh giới gì?”
Yến Xích Hà nói: “Kim Đan chân nhân. Ngươi ta không phải là đối thủ. Mộc mỗ mỗ này là mộc yêu, tu luyện ngàn năm, nuôi dưỡng chín mươi chín con nữ quỷ trong Lan Nhược tự, con nào con nấy đều xinh đẹp động lòng người, chuyên môn câu dẫn sắc dục của người khác.
Chúng nó sống trong tiểu thiên thế giới này, vĩnh sinh bất diệt, cho dù bị đánh nát, chỉ cần tịnh dưỡng một đêm thì có thể khôi phục trở lại. Mà tiểu thế giới này lại bị Cửu Cửu Quỷ Thụ đại trận phong tỏa, chúng ta căn bản không thể rời khỏi.
Những con nữ quỷ đó, ai nấy đều xinh đẹp mê người, nhưng nhớ kĩ, ngươi nhất định không thể nảy sinh sắc tâm với chúng nó.
Chỉ cần ngươi nảy sinh sắc dục với một trong số chúng nó, pháp thuật của ngươi sẽ không gây ra thương tổn cho những con nữ quỷ này được, cho dù là Nguyên Anh chân quân cũng như vậy. Chỉ có thể bị ả hấp thụ nguyên dương rồi chết, rất là đáng sợ!”
Lạc Ly nói: “Thì ra là thế. Như vậy phải làm sao bây giờ? Sao đạo hữu ngươi lại tới đây?”
Yến Xích Hà thở dài một tiếng, nói: “Thật ngại quá, huynh đệ, ngươi lầm nhập vào đây đều là bởi vì ta!
Ta có một người bạn tốt, bạn tốt khi còn trẻ, thế nhưng không thể tu luyện, chỉ là một người phàm, trông coi sổ sách cho người khác để kiếm cơm. Một lần lầm nhập vào đây, nảy sinh tình cảm với một con nữ quỷ trong này, nữ quỷ đó vẫn còn lương tâm, tiễn hắn ra ngoài.
Hắn đau khổ cầu ta. Cầu ta tới đây cứu con quỷ đó ra ngoài. Không chịu nổi hắn cầu xin, vì thế ta với hắn lẻn vào thế giới Lan Nhược của Mộc mỗ mỗ, muốn cứu con nữ quỷ đó ra, kết quả bị nhốt ở trong này.
Ta đại chiến với Mộc mỗ mỗ, hắn không thể không hoàn toàn mở ra thế giới Lan Nhược. Huynh đệ ngươi đúng lúc đi qua nơi này, đi lầm vào đây, ài, xin lỗi huynh đệ, liên lụy ngươi rồi!”
Lạc Ly mỉm cười, nói: “Không có gì, đều là duyên phận. Phải rồi, bằng hữu kia của ngươi đâu?”
Yến Xích Hà nói: “Hắn ư? Diễm phúc sâu! Ta ở đây đại chiến vất vả, hắn lén lút đi gặp Tiểu Thiến. Tìm cách đột phá thế giớ này!
Huynh đệ không cần lo lắng, chúng ta giết tới trung tâm Lan Nhược tự. Chỉ cần tìm được nguyên thân của Mộc mỗ mỗ, phá nát thụ yêu ngàn năm này thì chúng ta có thể rời khỏi nơi này!”
Lạc Ly gật đầu, nói: “Tốt, thì ra là như thế, chúng ta nghỉ ngơi một lát đi thôi.”
Hai người đốt lử trại, ngồi xuống, Lạc Ly lấy ra một cái ngọc giản, giống như đang tra tìm gì đó.
Ở chính giữa điện đường của Lan Nhược tự, ba tu sĩ Cửu U Quỷ Minh tông nhìn vào một tấm thủy kính thật lớn, Lạc Ly cùng Yến Xích Hà đều xuất hiện trên đó.
Quỷ Cước nói: “Yến Xích Hà này là ai? Đệ tử Vạn Kiếm tông? Mộc mỗ mỗ, sao ngươi lại gặp phải cừu địch đáng sợ như thế?”
Ở chính giữa chỗ này có một người không nam không nữ, luôn luôn biến hóa, đây là Kim Đan dị tượng của hắn, hắn nói:
“Không sao, không sao, cho dù bọn họ là ai thì chỉ cần ở trong đại trận của Lan Nhược tự ta, bọn họ đều là người chết!”
Quỷ Cước nói: “Chết gì mà chết, dựa vào mấy con nữ quỷ không chút sức mạnh đó thì có thể giết được ai?
Tuy rằng mấy con nữ quỷ này nhìn rất đẹp, thế nhưng muốn câu dẫn sắc tâm của người khác thì chẳng khác gì đang nằm mơ. Sống chết trước mắt, ai mà còn háo sắc không chừa?”
Mộc mỗ mỗ chỉ mỉm cười, không giải thích câu nào cả!
Quỷ Tâm ở một bên vẫn không nói chuyện đột nhiên lên tiếng: “Sư đệ, ngươi không biết chỗ đáng sợ của Lan Nhược tự rồi!”
Thanh danh của Lan Nhược tự đã có từ lâu, thế nhưng vì sao vẫn có vô số tu sĩ chết trong tay bọn họ? Có không ít người biết chỗ đáng sợ của Lan Nhược tự, nhưng vì sao khi bọn họ tiến vào đại trận thì vẫn chết tại đây, trong đó nhất định có nguyên nhân!”
Mộc mỗ mỗ gật đầu, khẩu âm nói chuyện của nó là giọng nữ, vô cùng quyến rũ, có chút cảm giác ngọt ngào, chậm rãi nói:
“Phát khải quảng đại chân thật tâm, sang vô phật xử a lan nhược.
Vẫn là Quỷ Tâm tiểu ca hiểu biết chúng ta!
Lan Nhược tự chúng ta quả thật tiếng xấu đồn khắp thiên hạ, thế nhưng thế nhân có mấy ai lại biết đạo mà chúng ta tu luyện!”
Phát khải quảng đại chân thật tâm, sang vô phật xử a lan nhược. Là thi hào của Lan Nhược tự.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Đạo Độc Hành
Chương 452: Sang vô phật xử a lan nhược!
Chương 452: Sang vô phật xử a lan nhược!