Thế nhưng Lạc Ly không khỏi nhíu mày, sao lại như thế này được, Cửu U Quỷ Minh tông đang làm gì thế, để người ta giết tới cửa chính mà lại không hề có phòng bị. Quỷ Châu này là địa bàn bọn họ kinh doanh vô số vạn năm, Cửu U Quỷ Minh tông tuyệt đối có vấn đề.
Bầu trời lúc này, từng điểm hắc quang từ trên trời rớt xuống như sao băng.
Ban đầu hắc quang chỉ lớn khoảng móng tay, nhưng trong quá trình rớt xuống, hắc quang lại giống như quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn. Khi hắc quang cuồn cuộn đi tới màn hào quang trên đỉnh đầu Lạc Ly trăm trượng thì đã trở thành một quả cầu màu đen đường kính mười trượng.
Quả cầu màu đen bắn ánh sáng màu đen khắp bốn phía, rơi rớt dọc đường, ma sát trong không khí tạo ra vô số hoả cầu. Mang theo một cái đuôi lửa thật dài, đám cầu màu đen mang theo khí thế cuồn cuộn huỷ diệt tất cả lao tới, nhất thời thiên địa lung lay, toàn bộ Quỷ Tổ Thành đều run rẩy dưới sức mạnh này.
Ầm, hắc quang nện vào vòng bảo hộ trên Quỷ Tổ Thành, lập tức nổ mạnh, thiên địa kều rung!
Nhưng vòng bảo vệ trên không Quỷ Tổ Thành tuy mỏng dính, nhưng lại vững chắc như bàn thạch, không hề bị ảnh hưởng bởi một kích đó!
Mây đen cuồn cuộn che kín mặt trời, trong bóng tối bắt đầu xuất hiện rất nhiều hắc quang, thần lôi màu đen rơi xuống như sao băng. Chúng nó như sao băng, cắt đứt tất cả sương mù cùng trở ngại, nháy mắt bùng nổ hào quang chiếu sáng thiên địa. Đây là một cảm giác kỳ diệu khó tả bằng lời. Tuy rằng hắc quang thâm thuý xa xôi, nhưng tâm thần của tất cả mọi người đều bị hào quang này chiếm cứ, chỉ thấy ý thức trống rỗng, không thể kiềm nén được.
Lạc Ly đột nhiên hiểu được lời nói của Ly chân quân!
“Trời rớt dao nhỏ? Có lẽ dao nhỏ không rớt, nhưng sẽ rớt thứ khác!”
Thần lôi màu đen giáng xuống, ẩn chứa sức mạnh đáng sợ, oanh kích hào quang trên trời Quỷ Tổ Thành, bùng nổ ầm ầm!
Từng viên thần lôi nổ mạnh, hào quang văng khắp nơi, thiên địa nổ vang, vạn vật huỷ diệt!
Mỗi lần nổ mạnh, vừa có sức ăn mòn của quỷ minh, vừa có uy thế của thần lôi, dung hợp cả hai với nhau hoàn mỹ, đáng sợ tới cực điểm!
Thế nhưng hào quang mỏng mảnh trên Quỷ Tổ Thành nhìn thì như một lớp lụa mỏng nhưng lại ẩn chứa sức mạnh vô tận, dưới thần lôi, bất kể nổ mạnh như thế nào thì cũng không chút sứt mẻ, chắc như bàn thạch.
Mới đầu hào quang mỏng manh đó vẫn còn ẩn chứa một sợi quỷ khí, càng về sau, quỷ khí biến mất, chỉ còn lại một loại thánh khiết khó nói thành lời, như trời, như đạo!
Nhìn thần lôi màu đen, luôn cả hào quang phòng ngự, Lạc Ly có chút tâm đắc, hắn lẩm nhẩm:
“Đại đạo là cái đơn giản nhất, bất kể U Minh quỷ đạo hay tà ma ngoại đạo, chỉ cần đi tới cực hạn thì đều thánh khiết như thế!
Thiên địa vạn vật, đi tới cực hạn, tức là đại đạo, tức là chân lý đất trời, chỉ cần nắm giữ một chút chân lý đó thì cho dù sức mạnh của một đạo pháp trận có nhỏ yếu cách mấy cũng có thể toả sáng ra thần uy cường đại nhất!
Đây là chất! Cùng thể tích, chất mạnh hơn thì cứng rắn hơn…”
Lạc Ly dần dần trầm tư, trong minh minh, không hay không biết, không nhận được nam bắc, khí tức trên người tăng vọt, vô số linh khí xung quanh đổ dồn về phía hắn!
Lạc Ly ngộ đạo rồi!
Ly Long chân quân nhìn Lạc Ly, sửng sốt, nói: “Ngộ đạo sao?”
Đại Phương chân quân ở bên cạnh nói: “Năm xưa khi ta nhìn thấy hắn thì đã biết kẻ này không phải là vật trong ao! Ta luôn đề nghị thu hắn vào môn hạ của chúng ta!
Tiếc là, sư phụ chỉ nhìn trúng Phạm Vô Kiếp, không biết vì sao lại vô cùng chán ghét hắn, bằng không ta nhất định thu hắn làm đồ đệ!”
Một Nguyên Anh chân quân khác nói: “Đây là duyên phận, tiện nghi tiểu tử Hổ Thiện, nghe nói gần đây hình như Hổ Thiện đã xuất hiện ở Thiên Chi Uyên, ta nghĩ hắn sẽ về nhanh thôi!”
Đại Phương chân quân lắc đầu nói: “Biệt Tuyết sư huynh, ta thấy cái gọi Thiên Khuynh tích luỹ đạo của Hổ Thiện hoàn toàn là tà đạo, Hỗn Nguyên tông ta có ngũ pháp thánh địa, nắm giữ sức mạnh vô tận, cần gì phải đau khổ tích luỹ, cái gọi Thiên Khuynh hoàn toàn là sai!”
“Ha ha ha. Đúng rồi, các ngươi nói Minh Vương tông còn có thể phóng được bao nhiêu Minh Vương Âm Dương Sinh Diệt Hỗn Nguyên Lôi?”
Biệt Tuyết chân quân nghe Đại Phương chân quân nói như vậy thì cười ha ha, lập tức chuyển đề tài. Lý niệm của Thiên Khuynh nhất mạch với Chuyển Chu nhất mạch khác nhau đã bao nhiêu năm rồi, hắn mới không hồ đồ nhảy vào.
Đại Phương chân quân cũng cảm thấy đối phương không muốn tiếp tục đề tài này, hắn cũng đổi đề tài:
“Minh Vương Âm Dương Sinh Diệt Hỗn Nguyên Lôi, một ngàn lẻ một kích, không nhiều không ít, đại chiến sắp sửa bắt đầu rồi!”
Ly Long chân quân nói:
“Các ngươi nói Hỗn Nguyên tông ta nên làm gì bây giờ?”
Ly Long chân quân vừa hỏi như vậy, mọi người lập tức im bặt!
Cuối cùng Đại Phương nói: “Tất cả chỉ là phỏng đoán!
Mặc kệ Cửu U Quỷ Minh tông muốn làm gì thì họ cũng là minh hữu của chúng ta, khi chuyện chưa bại lộ thì không ai được oán thán việc làm của minh hữu, phải giúp đỡ bọn họ!
Nếu như bọn họ cầu cứu chúng ta, chúng ta lập tức ra tay.
Thế nhưng nếu như bọn họ thực sự kết minh với quỷ tộc, tìm quỷ tộc giúp đỡ, ruồng bỏ nhân tộc, dẫn quỷ tộc quay trở lại Trung Thiên Chủ Thế Giới thì minh ước giữa chúng ta với bọn họ sẽ chấm dứt, liều chết đánh một trận!”
Lời nói này rất chắc chắn.
Bốn Nguyên Anh chân quân khác cùng trả lời: “Được! Cứ như thế!”
Mọi người tiếp tục nhìn thần lôi vô tận rơi xuống từ hư không.
Kích cuối cùng, một trăm lẻ tám viên Minh Vương Âm Dương Hỗn Nguyên Lôi cùng rớt xuống, cùng oanh kích lên màn hào quang. Cùng đợt nổ liên hoàn này, toàn bộ thần lôi biến mất, màn sáng cũng hơi run rẩy, cuối cùng tan vỡ!
Trên trời, gió cuốn mây tan, mây đen đầy trời dần dần tan biến!
Trên trời xuất hiện gần ngàn tu sĩ.
Cùng sự xuất hiện của bọn họ, trên người họ bùng nổ dao động nguyên khí, nguyên khí này, mênh mông cuồn cuộn, lấy bọn họ làm trung tâm, đổ lan khắp bốn phương tám hướng.
Những người này vô tình phóng thích chân khí ra ngoài, từng đợt từng đợt quét tới, hoá thành bão kình khí, đi tới đâu, tu sĩ nơi đó đều có một cảm giác kỳ lạ, giống như nghe thấy tiếng vô số quỷ hồn kêu gào. Dưới âm thanh này, ngũ tạng lục phủ bên trong cơ thể dường như bị âm thanh này ép lòi ra, chân khí đang lưu chuyển trong cơ thể dừng lại, tiếng quỷ kêu dường như thẩm thấu vào toàn bộ lỗ chân lông của mình, ép hồn phách của mình ra ngoài cơ thể.
Loại nguyên khí này, tuy cuồn cuộn kinh thiên, nhưng lại giống như quỷ gào, tính chất sắc bén cực đoan, lại còn thâm trầm, âm u khủng bố. Chân khí ngoại phóng, tới chỗ nào, mặt trời chỗ đó bắt đầu ảm đạm, bầu trời cũng trở nên âm u vì bọn họ.
Ly Long chân quân gật nhẹ đầu nói: “Không hổ là tu sĩ Minh Vương tông, Minh Vương câu hồn, lấy mạng vô hình!”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại Đạo Độc Hành
Chương 468-2: Hắc quang lạc lôi hạ đao tử! (2)
Chương 468-2: Hắc quang lạc lôi hạ đao tử! (2)