TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên
Chương 713: Đắc chí


- Ta tới báo danh!

Dương Thiên Lôi nói ra.

- Báo danh?

Nghe được Dương Thiên Lôi nói thế, hai người hơi sững sờ, tuy cảm ứng được Dương Thiên Lôi tuyệt đối là cao thủ tuyệt thế, nhưng người tới báo danh có ai không phải là nhân vật trâu bò chứ? Nhìn ba chữ Huyền Thiên Phái trên cờ xí kia, bọn họ chưa từng nghe qua. Nhưng mà, xét thấy quy tắc báo danh lần này, hai người không dám lãnh đạm, chỉ là kinh ngạc một lát, sau đó cung kính, nói:

- Tiền bối, mời!

Dương Thiên Lôi bước vào trong đại môn, mấy đạo thần niệm vô cùng cường hãn tập trung vào người của hắn, hiển nhiên sự xuất hiện của hắn đã hấp dẫn sự chú ý của bọn họ. Khóe miệng của Dương Thiên Lôi hiện ra nụ cười tà, chòm râu trắng như tuyết vểnh lên, bỗng nhiên khí tức toàn thân ngưng tụ thành vô số đạo lốc xoáy, ngăn cản tất cả đạo thần niệm đang dò xét ở bên ngoài thân thể, cất bước đi vào trong đại sảnh!

- Không biết là vị cao nhân nào giá lâm, không thể tiếp đón từ xa!

Đúng lúc này, một giọng nói từ trong đại sảnh truyền ra, cùng lúc đó một đạo thân ảnh nhanh như thiểm điện xuất hiện trước cửa đại sảnh, mang theo nụ cười cung kính trên mặt.

- Cao nhân thì không dám nhận, tại hạ là chưởng giáo Huyền Thiên phái, Mộc Dịch Đình, đến đây báo danh!

Dương Thiên Lôi từ từ đi về phía trước, hai con ngươi phát ra hai đạo tinh quang lóng lánh, nói ra.

- Huyền Thiên Phái?

Người tới cũng nhìn tới Vũ Đại Lãng và cờ xí của Phong Mã Ngưu, thần sắc lộ ra một tia khiếp sợ, vội vàng cung kính nói:

- Mời!

Sau khi tiến vào đại sảnh, vô số đạo ánh mắt đều mang theo một tia kinh ngạc nhìn về phía Dương Thiên Lôi, vừa rồi Dương Thiên Lôi hóa giải thần niệm của mọi người rất đơn giản, hiển nhiên tu vi cao thâm mạt trắc, thời điểm nhìn thấy toàn thân của Dương Thiên Lôi tản ra khí tức vô cùng cường đại, càng không dám khinh thường. Tất cả cao thủ ở đây, cũng không phải là người của Vô Cực tinh vực, mà là trọng tài giả của tất cả đại tinh vực được mời đến đây.

- Thứ cho tại hạ cô lậu quả văn, xin hỏi Mộc chưởng giáo, Huyền Thiên Phái... Thật sự là môn phái trong Vô Cực tinh vực sao?

Thời điểm Dương Thiên Lôi từ từ đi tới điểm ghi danh dưới sự soi mói của mọi người, tên cao thủ Thiên giai phụ trách ghi danh, trầm giọng hỏi.

- Đương nhiên! Chúng ta mới thành lập môn phái!

Dương Thiên Lôi nói ra.

- Xin hỏi môn phái các ngươi ở tinh cầu nào?

- Như thế nào? Chuyện này cũng phải đăng ký sao?

Dương Thiên Lôi gảy nhẹ lông mi trắng, hỏi.

- Vâng, bởi vì quý phái mới thành lập, chúng ta phải xác định Mộc chưởng giáo là người của Vô Cực tinh vực mới được!

Tên kia tu luyện giả kia cung kính nói.

- Ồ? Đây không phải Mộc chưởng giáo sao? Như thế nào? Lần này lão nhân gia nhịn không được muốn ra tay sao?

Đúng lúc này, một âm thanh nhẹ nhàng truyền vào trong tai mọi người, thân ảnh Hạ Tích Trúc như quỷ mị xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi, bề ngoài giống như rất quen thuộc nói.

- Dù lão phu lánh đời tiêu dao, nhưng Cửu Thiên Đại Kiếp Nạn liên quan đến trăm họ, sao có thể ngồi yên không để ý đến? Hiền muội, mấy chục vạn năm không thấy, phong thái ngươi vẫn như xưa, càng ngày càng mê người...

Dương Thiên Lôi mỉm cười nhìn Hạ Tích Trúc nói ra.

Tuy Hạ Tích Trúc nhận được tin cầu cứu của Dương Thiên Lôi, lập tức xuất hiện, nhưng không nghĩ tới tên tiểu tử này dám trêu chọc cả nàng, truyền âm nói ra:

- Xú tiểu tử, qua vụ này di nương sẽ tính sổ với ngươi, Thiên Mạc Tinh, Vô Tẫn Cốc.

Đồng thời ngoài miệng lại nói:

- Mộc huynh quá khen, ngươi thì càng già càng minh mẫn...

- Vi huynh báo danh trước, sau đó nói chuyện với ngươi!

Dương Thiên Lôi mỉm cười, quay người nói với người báo danh, nói:

- Thiên Mạc Tinh, Vô Tẫn Cốc. Còn cần tư liệu gì nữa không?

- Đủ rồi. Mộc chưởng giáo, đây gian phòng của ngài! Hai ngày sau sẽ bắt đầu tranh cử, chúc ngươi thành công!

Tu luyện giả cung kính nói.

- Xú tiểu tử, ngươi đúng là biết biến, biến thành lão già làm gì? Còn nữa, hai người các ngươi chọn lá cờ kia làm cái gì?

Khi Dương Thiên Lôi và Hạ Tích Trúc cười cười nói nói đi vào gian phòng, trong nháy mắt đóng cửa lại, Hạ Tích Trúc trừng mắt nhìn Dương Thiên Lôi, nói ra.

- Ách... Môn phái mới thành lập, đương nhiên phải cao điệu, tạo thế, tạo thế mà thôi... Hắc hắc.

Dương Thiên Lôi nói ra:

- Di nương, báo danh đều thế sao?

- Ngũ gia, Bát Điện, Thập Tông, trừ ta không báo danh ra, còn lại đều báo danh rồi. Hơn nữa mỗi thế lực không chỉ báo một, mà những thế lực lớn khác cũng báo danh không ít.

Hạ Tích Trúc nói ra.

- Tỷ phu, chúng ta đi ra ngoài chơi một lát được không?

Đúng lúc này, Vu Tiểu Ức nhìn Dương Thiên Lôi nói ra.

- Lão đại, ta cũng muốn đi ra ngoài chơi.

Phong Mã Ngưu cũng nhanh chóng hùa theo, hai tên gia hỏa này, từ trước đến nay đều thích náo nhiệt, ngây ngốc trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình lâu như vậy, hơn nữa dưới thời không pháp tắc biến thái, đã sớm buồn bực muốn chết.

- Ca... Ta cũng muốn đi!

Tiểu Bạch nghe nói đi chơi, lập tức hưng phấn.

- Đi thôi, đi thôi! Đừng gây chuyện là tốt rồi!

- Tuân mệnh!

Vu Tiểu Ức và Phong Vô Kỵ càng hưng phấn, lôi kéo Vũ Đại Lãng và Dương Thiên Ngạo, cùng tiểu Bạch đang hưng phấn đi ra ngoài.

- Di nương, mẫu thân ta đã tới!

Dương Thiên Lôi nói ra.

- À? Nhạ Yên đến? Ở bên trong?

Nghe được Dương Thiên Lôi nói thế, Hạ Tích Trúc lập tức vui mừng. Nàng cùng Kỷ Nhạ Yên, Trần Hinh vốn là hảo tỷ muội, trước đều có liên hệ bằng thần niệm với nhau, nhưng sau khi Kỷ Nhạ Yên "Bỏ mình", liền biến mất. Lúc này nghe Kỷ Nhạ Yên đến, sao mà không kích động?

- Ân!

- Nhanh, để ta đi vào!

Hạ Tích Trúc lập tức nói ra, sau đó liếc nhìn phòng tu luyện của mình, bề ngoài giống như không thèm đếm xỉa tới:

- Quân Trúc đều biết rồi, ngươi hỏi hắn đi, hắn đang tu luyện trong phòng, đừng nhìn lén ah, chờ hắn đi ra.

Thiên Lôi nói xong liền thúc dục thần niệm, đem Hạ Tích Trúc thu vào Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, hơn nữa đưa đến trước mặt mẫu thân.

- Nơi đây không có ai, di nương lại bảo ta không được nhìn lén... , hắc hắc! Chẳng lẽ nàng cố ý muốn tác hợp cho ta với Hạ muội?

Dương Thiên Lôi đắc chí nghĩ thầm trong lòng, hóp lưng lại như mèo, lặng yên không một tiếng động đi vào phòng tu luyện. Tuy bạn thân đã đạt tới Thiên giai chi cảnh đỉnh phong, hơn nữa tiếp cận Đại viên mãn, thời điểm này, bộ dáng của hắn vẫn lén lút như trước.

Đắc chí, đó là khẳng định. Kể cả Hạ Quân Trúc ở bên trong, tất cả mọi người không biết tên gia hỏa hèn mọn bỉ ổi này, đã sớm biết bí mật của Hạ Quân Trúc.

Sau khi đi tới cửa, Dương Thiên Lôi phát ra một đám thần niệm, vô thanh vô tức mở cửa phòng tu luyện, hai con mắt mở lớn, nhìn về phía phòng tu luyện. Khi thấy bộ dáng Hạ Quân Trúc, bạn thân kích động chà xát hai tay, cái miệng mở lớn, còn thiếu là nước miếng chưa chảy ra.

Đọc truyện chữ Full