Từng đợt sóng cao như đồi núi đổ ập xuống cửu phẩm đài sen xương trắng.
Đinh Hạo biến sắc mặt, lắc người bay lên cao ngàn thước. Đinh Hạo cúi đầu nhìn xuống, cửu phẩm đài sen xương trắng hoàn toàn bị sóng máu nuốt hết, qua một lúc không thấy nó ló lên. Cửu phẩm đài sen xương trắng đã chìm xuống đáy biển.
Cửu phẩm đài sen xương trắng chìm?
Cái này...
Là ngoài ý muốn hay cửu phẩm đài sen xương trắng bị lực lượng nào đó kéo xuống biển máu?
Lòng Đinh Hạo thầm nghi ngờ.
Đinh Hạo nhìn nữ hài tử Đương Đương ngủ ngon lành trong ngực, cảm thấy chuyện xảy ra hôm nay thật ly kỳ.
Đinh Hạo lơ lửng bên trên biển máu một lúc sau đáp xuống bờ cát.
Đinh Hạo nhức đầu thầm nghĩ:
- Nên chăm sóc vật nhỏ này thế nào đây?
Trong thế giới Atula đạo trừ biển máu bí hiểm, khó lường ra không có sinh vật nguy hiểm nào khác. Nhưng kêu Đinh Hạo bỏ lại nữ hài tử Đương Đương một mình, không ai biết sẽ có chuyện gì xảy ra. Có lẽ nữ hài tử Đương Đương là hậu duệ cuối cùng của tộc Atula, liên quan đến đạo luân hồi xây dựng lại. Một khi nữ hài tử Đương Đương xảy ra ngoài ý muốn sẽ nguy hiểm đến thế giới hiện thực.
Nếu có thể mang nữ hài tử đến thế giới hiện thực...
Mắt Đinh Hạo sáng lên sau đó lắc đầu, không thể.
Đinh Hạo từng định mang một thi hồn quỷ sứ trong địa ngục đạo đến thế giới thực nhưng thất bại. Tuy Đinh Hạo là chúa tể trong địa ngục đạo nhưng chỉ giới hạn ở địa ngục đạo, không thể mang sinh vật khác ra ngoài.
Tin tưởng nữ hài tử Đương Đương sẽ không là ngoại lệ.
Trong phút chốc Đinh Hạo cảm thấy dở khóc dở cười.
Dù đối diện cường giả thần cảnh thì Đinh Hạo cũng không sợ, nhưng với nữ hài tử Đương Đương làm biểu tình tội nghiệp là hắn đầu hàng.
Rốt cuộc phải làm sao?
Đinh Hạo nhức đầu.
Thừa dịp nữ hài tử Đương Đương ngủ, thần thức Đinh Hạo len vào không gian trữ vật muốn tìm ra cách, tiếc rằng thu hoạch không lớn. Ngay khi Đinh Hạo định từ bỏ chợt thấy một vật làm mắt hắn sáng lên, suýt hưng phấn hét to.
Có.
Đinh Hạo lấy băng bình huyết ngọc ra.
Đinh Hạo cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Sao ta quên mất mấy nhũ mẫu trời sinh này!
Đinh Hạo khởi động băng bình huyết ngọc.
Trước mắt Đinh Hạo hiện ra cảnh xuân, tay trắng chân hồng, quần đỏ môi son, mùi son phấn say lòng người tràn ra, tiếng oanh yến rộn ràng. Hai mươi bốn nữ Võ Thánh cảnh trong băng bình huyết ngọc xuất hiện, ai cũng là giai nhân tuyệt sắc làm bờ cát biển máu quạnh quẽ trở nên xuân sắc vô biên.
- Hì hì, Đinh ca nhi lại tìm chúng ta, lần này nghĩ thông? Muốn chấp nhận tỷ muội chúng ta sao?
- Tiểu oan gia nhốt chúng ta trong bình lâu như vậy rốt cuộc nhớ đến?
Các nữ Võ Thánh cảnh cười tủm tỉm trêu Đinh Hạo.
Một nữ Võ Thánh cảnh thấy nữ hài tử Đương Đương, bị hấp dẫn:
- A? Tiểu cô nương đáng yêu như vậy? Đâu ra vậy? Không lẽ là con riêng của Đinh ca nhi? Nếu tiểu Lan biết sẽ lột da ngươi ra.
Trán Đinh Hạo nổi gân xanh.
Tại sao là con riêng của ta?
Ta ngay thẳng thế này sẽ tạo ra con riêng sao?
Đinh Hạo kể nguồn gốc của nữ hài tử Đương Đương, cười khổ nói:
- Trong thời gian tiếp theo làm phiền các vị tỷ tỷ ở lại Atula đạo, chăm sóc nàng giúp ta.
- Atula đạo?
Nữ Võ Thánh cảnh kinh ngạc hỏi:
- Chỗ này là Atula đạo sao?
Mắt một nữ Võ Thánh cảnh sáng lên, trầm ngâm nói:
- A, ta nhớ ra rồi, theo Hồng Lệ tỷ tỷ nói thì nếu tỷ muội chúng ta muốn thoát khỏi vận mệnh bị nguyền rủa, cơ duyên ở đạo luân hồi. Ở Atula đạo tương đương với trong luân hồi.
Đinh Hạo ngây người, có tia chớp lóe lên trong đầu hắn.
Khi Đinh Hồng Lệ giao băng bình huyết ngọc cho Đinh Hạo là hy vọng hắn có thần khí Luân Hồi Thiên Bàn sẽ giúp cho các nữ Võ Thánh cảnh bị nguyền rủa được giải thoát. Chẳng qua cho đến nay Đinh Hạo không hiểu rõ bí ẩn của thần khí Luân Hồi Thiên Bàn, không thể hoàn toàn nắm giữ lực lượng của nó nên không biết làm sao để giúp đỡ các nữ Võ Thánh cảnh đáng thương.
Nhưng nếu Đinh Hạo để các nữ Võ Thánh cảnh trong Atula đạo có khi là cơ hội.
Hai mươi bốn nữ Võ Thánh cảnh mỗi người là vưu vật tuyệt sắc nhân gian, bất cứ ai trong số họ đứng ra là kỳ nữ khiến vô số anh hùng, hào kiệt Vô Tận đại lục khom lưng. Nữ nhân như vậy không thua gì Atula nữ tuyệt sắc trong truyền thuyết. Đinh Hạo để các nữ Võ Thánh cảnh trong Atula đạo không chừng sẽ sinh ra phản ứng kỳ diệu gì.
Nghĩ đến đây Đinh Hạo quyết tâm.
Đinh Hạo định nói gì thì tầm mắt biến mơ hồ, biển máu, sa mạc, các nữ Võ Thánh cảnh như bức tranh nhòe nước chậm rãi biến mất trước mặt hắn.
Thời gian tới rồi.
Đinh Hạo sắp rời khỏi thế giới liên kết với thần khí Luân Hồi Thiên Bàn.
Lần cuối cùng Đinh Hạo nhìn về hướng nữ hài tử Đương Đương, dường như Đương Đương có cảm ứng, mơ hồ tỉnh dậy. Nữ hài tử Đương Đương bản năng nhìn Đinh Hạo, khuôn mặt tinh xảo như tranh lộ biểu tình kinh hoảng. Nữ hài tử Đương Đương giang hai tay muôn Đinh Hạo ôm.
* * *
Đinh Hạo mở mắt ra, tầm mắt từ mông lung biến rõ ràng.
Nóc nhà gỗ vàng đập vào mắt Đinh Hạo, hắn thử nhúc nhích, toàn thân đau đớn như bị đao cắt. Đây là di chứng vì tiêu hao hết lực lượng, tinh khí. Tu vi kim thân cường đại như Đinh Hạo cũng sinh ra cảm giác nhức nhối này, có thể thấy khi đó hắn cùng khởi động thanh kiếm rỉ sét, ma đao đen tàn phá tiêu hao cơ thể nghiêm trọng cỡ nào.
- Đây là đâu?
Đinh Hạo cố nén đau đớn trở người, từ từ ngồi dậy.
Đây là một gian nhà gỗ nhỏ thiết kết tinh xảo, gỗ màu vàng nhạt khiến không gian ấm áp, làm người thả lỏng. Trong phòng trừ một chiếc giường gỗ, một cái bàn gỗ, một ghế gỗ ra không còn gì khác. Có lẽ bây giờ là mặt trời mới mọc, tia nắng ban mai từ khung cửa sổ chiếu vào mang đến ấm áp cho căn phòng.
Gian phòng dọn dẹp sạch sẽ, có mùi thơm.
Đinh Hạo ngồi dậy, mang giày vào, cố nhịn cả người nhức nhối bước xuống giường, mở cửa. Thoáng chốc mặt trời vàng như nước lũ ập vào mặt, sáng sớm tốt đẹp biết bao.
Bên tai Đinh Hạo nghe chim hót véo von.
- Chỗ này là đâu? Phải rồi, cuộc chiến cuối cùng trên đỉnh núi đỏ Thập Vạn Đại Sơn mạch có kết quả gì? Phụ thân...
Đinh Hạo nhớ lại hình ảnh cuối cùng, giật mình, trái tim treo cao. Khi đó ánh sáng vô tận nhấn chìm tất cả, Đinh Hạo mơ hồ thấy phụ thân Đinh Thánh Thán gầm rống, Đinh Đồng hét thảm.
Rốt cuộc là ai thắng ai thua?
Bây giờ phụ thân ở đâu?
Nghĩ đến đây Đinh Hạo phập phồng lo sợ.
Một thanh âm quen thuộc vang lên bên tay phải Đinh Hạo:
Đinh Hạo xoay người lại, thấy thân hình cao to hào hóng chậm rãi đến gần.
Khuôn mặt người này tràn ngập vui sướng, vóc dáng cao to, nụ cười chân thành, râu ria xồm xoàm, không phải Đinh Bất Tứ thì là ai? Thiên tài tuyệt thế của Thần Đình phương đông cũng bị thương không nhẹ, nhưng không đáng lo, Đinh Bất Tứ nhìn thấy Đinh Hạo thì rất vui mừng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 1152: Kết cuộc trận chiến
Chương 1152: Kết cuộc trận chiến