Không biết trải qua bao lâu, khí thế trên người Công Thâu Tử thu lại, hai tay cũng ngừng chuyển động, thần quang trong mắt rạng rỡ, nhưng sắc mặt lại khá uể oải.
Thạch Mục nhìn qua, thấy cả người ông đã ảm đạm hơn trước khá nhiều, xem ra lần ra tay này tiêu hao khá lớn.
Theo lời của Yên La, với Công Thâu Tử là khí linh của Tử Thúy Lô, chỉ có thể sử dụng được ba lần.
Cũng chính vì cân nhắc bởi nguyên nhân này, hắn hết sức thận trọng cơ hội để Công Thâu Tử luyện khí.
Dù sao chỉ có ba lượt, sau đó Công Thâu Tử cùng linh bảo Tử Thúy Lô hoàn toàn bị diệt.
Nghĩ đến đây, trong lòng hắn không khỏi thổn thức.
Ngày xưa là một đời Luyện Khí Đại Sư kinh thường Tiên Giới, hiện tại lại rơi vào kết quả như vậy.
Tên đầu sỏ cho tất cả mọi việc, không gì khác chính là Thiên Đình.
Người lãnh đạo Thiên Đình, Đế Xuân đã đạt trình độ tu vi không thể tưởng tượng nổi, trong lời nói giữa hắn và Bạch Viên lão tổ, dường như những hành động của hắn ẩn chứa mục đích không muốn ai biết.
Thạch Mục không tưởng tượng nổi, đó là loại mục đích gì mà khiến cho Đế Xuân làm hành loạt sự việc mà làm hàng loạt thiên thần căm hận đến vậy.
Bạch Viên lão tổ, Bảo Hoa Tiên Tử, Công Thâu Tử... cùng hàng tỷ tinh cầu, người vô tội đã trở thành vật hi sinh, mà bản thân hắn cũng là một trong những mục tiêu tiếp theo.
Vừa nghĩ đến đây, Thạch Mục đã nắm chặt nắm đấm.
Nhưng vào lúc này, Công Thâu Tử hét to một tiếng.
Thạch Mục phục hồi tinh thần, đã thấy đối phương hóa thành một hư ảnh, tức khắc bay vào trong Tử Thúy Lô.
Ngọn lữa trong Tử Thúy Lô lại bùng cháy lần nữa, toàn bộ bếp lò đều khẽ chấn động.
Thạch Mục thấy vậy, ánh mắt chợt lóe, nhưng không đến gần, phất tay đóng cửa mật thất, dứt khoát ngồi xuống ngay chỗ cửa vào, tiếp tục tham ngộ Cửu Chuyển Huyền Công, lẳng lặng chờ đợi.
Trong nháy mắt, đã qua mấy tháng.
Một ngày kia, ngọn lửa luôn cháy dữ dội trong Tử Thúy Lô bắt đầu tắt dần, sau đó bếp lò tản ra kim quang nồng đậm hơn nửa tháng trước.
Ở cửa, hai mắt Thạch Mục mở to, hiện lên vẻ vui mừng.
Hắn đứng dậy, nhìn chằm chằm Tử Thúy Lô.
Vào lúc này, nắp lò mở ra, kim quang chói mắt rời khỏi không gian trong lò, mơ hồ hiện ra hình ảnh một chiến giáp màu vàng.
Ông ông ông! Tiếng nổ cực lớn phát ra từ kim quang, nhưng không quá chói tai khó nghe, giống như sự giao thoa giữa cổ nhạc và chuông nhạc, không khác gì thanh âm từ tiên cảnh.
Giữa kim quang, phảng phất như có vô số người tí hon mặc kim giáp, thổi loa, đánh chuông, phát ra âm thanh kỳ diệu.
Từng vòng quầng sáng vàng nhạt phát ra từ chiến giáp, ẩn chứa chấn động linh lực vô cùng mạnh mẽ.
Thạch Mục vô cùng vui mừng, nôn nóng nhảy lên, thò tay bắt lấy giáp vàng, đầu ngón tay bắn ra một giọt máu tươi, sáp nhập vào bên trong chiến giáp.
Hào quang từ chiến giáp lóe lên, hóa thành một luồng kim quang chui vào cơ thể hắn.
Thạch Mục nhắm hai mắt, miệng mặc niệm vài câu chú ngữ, kim quang toàn thân tức khắc lấp lánh, cả bộ kim giáp xuất hiện trên người.
Chiến giáp này rất khác với Chân Long Tỏa Kim Giáp ban đầu, từng mảnh giáp ban đầu vốn hình tròn, đã trở thành dạng bầu dục, trên đó có từng đường phù văn hình rồng, lưu chuyển kim quang.
Ban đầu chỉ có một con rồng được khắc trên áo giáp, hiện tại đã biến thành chín con, tạo thành một vòng, càng thêm uy vũ hơn xưa.
Tâm niệm của hắn vừa động, thúc giục pháp lực.
Kim giáp tức khắc phát ra hào quang, hai mắt một con rồng trên đó sáng ngời, quanh thân Thạch Mục lập tức hiện ra màn hào quang sáng chói màu vàng, bên ngoài lại có một con giao long kim sắc liên tục uốn lượn.
Pháp lực Thạch Mục rót vào ngày càng nhiều, từng con rồng được khắc dần sáng lên, số lượng kim long bên ngoài vòng bảo hộ cũng tăng theo, đạt đến con số chín.
Chín con giao long uốn lượn quanh quang tráo, lộ ra khí tức cường đại đến không nói nên lời, hơn xa không biết gấp bao nhiêu lần so với trước kia, thậm chí bên trong nó còn ẩn chứa một tia khí tức đặc biệt, mơ hồ đã có uy thế của Phiên Thiên Côn, hiển nhiên đã đạt đến cấp bậc linh bảo.
Hiện tại, Thạch Mục ở trong màn bảo hộ bằng ánh sáng, giống như một thiên thần giáng lâm, khí thế mạnh mẽ.
Thạch Mục thấy vậy, tâm niệm khẽ động, thu lại pháp lực quanh thân, quang tráo cửu long tức thì được thu lại trong khoảnh khắc, sau đó toàn bộ kim giáp cũng được thu liễm vào trung, quang mang cũng lập tức biến mất.
Hắn chậm rãi hạ xuống mặt đất, lồng ngực hơi phậm phồng.
Bóng người lóe lên, Công Thâu Tử dường như cảm nhận được khí tức của Thạch Mục, bay ra khỏi Tử Thúy Lô.
- Thấy sao? Thủ đoạn của Luyện Khí Đại Sư như thế nào?
Công Thâu Tử ngửa mặt lên trời cười.
- Công Thâu Tử đại sự thật sự có tài nghệ vô cùng điêu luyện, vãn bối thực sự khâm phục muôn phần.
Thạch Mục vôi vàng khen ngợi.
- Bảo vật này bị hỏng nặng, khiến phẩm giai của nó hạ thấp xuống cực phẩm, hiện tại vẫn chưa thể khôi phục hoàn toàn. Nếu có thêm vài tài liệu tốt nữa cùng đủ linh thạch, nâng cao phẩm giai chiếc giáp này thêm một tầng nữa vẫn dư sức.
Công Thâu Tử rung đùi đắc ý nói.
- Thật thế sao? Không biết cần tài liệu gì?
Thạch Mục cực kỳ mừng rỡ, vội vàng hỏi.
- Danh sách tài liệu ở đây, ngươi thu thập đầy đủ toàn bộ rồi đến tìm ta.
Công Thâu Tử vung tay lên, phát ra một vệt sáng, ngưng tụ thành một trang giấy màu trắng, rơi đến trước mặt Thạch Mục, ghi lại hình dáng bảy tám loại tài liệu.
Thạch Mục nhìn lướt qua danh sách, đa số những tài liệu đó hắn chưa từng nghe thấy, chỉ có Ngưng Kim Thạch và Thiên Hà Tinh Sa ở Côn Luân đã từng gặp trên điển tịch thượng cổ, những đã sớm biến mất không còn, có lẽ những tài liệu kia cũng toàn là những linh tài thượng cổ.
Trừ những thứ đó, còn cần thêm năm mươi vạn cực phẩm linh thạch.
- Đa tạ tiền bối chỉ dạy cho ta, vãn bối nhất định sẽ cố gắng thu thập.
Thạch Mục hít sâu một hơi, thanh âm cung kính.
Công Thâu Tử chỉ ừ một tiếng, thân hình lại nhoáng lên bay vào Tử Thúy Lô, biến mất không thấy gì nữa.
Hào quang của Tử Thúy Lô chậm rãi tiêu tán, sau đó biến mất hoàn toàn.
Thạch Mục phất tay thu lấy Tử Thúy Lô, nhìn những chữ viết trên trang giấy, nhíu mày.
Những thứ này đều là tài liệu thượng cổ, đi tìm ở đâu đây?
Nhưng hắn nhanh chóng lắc đầu thu trang giấy vào, Chân Long Tỏa Kim Giáp trở thành một linh bảo đã làm hắn vô cùng hài lòng rồi.
Tuy rằng kim giáp này không thể có uy nặng cực mạnh như Phiên Thiên Côn, chỉ với sự điều khiển của tàn hồn Bạch Viên đã đánh chết tại chỗ đại năng giả Thần Cảnh Dụ Phong Thần Tướng, nhưng tuyệt đối gia tăng khả năng bảo vệ tính mạng của hắn khi giao chiến cùng đối thủ.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Giới Chi Môn
Chương 920: Biến cố Thương Nguyệt (1)
Chương 920: Biến cố Thương Nguyệt (1)