Ra khỏi Ngũ Hành thế giới của Thần Long, Hạ Nhất Minh lập tức cảm nhận được một cỗ sóng nhiệt ập đến người mình.
Mặc dù hoàn cảnh xung quanh đây không hề ảnh hưởng gì tới hắn, nhưng giờ phút này hắn đối với Ngũ Hành thế giới của Thần Long cảm thấy rất kính nể.
Bây giờ, Hạ Nhất Minh cũng nắm Thế Giới lực trong tay, nhưng dù sao cũng chỉ vừa mới hình thành, muốn kiện tạo được Thế Giới riêng như Thần Long thì còn chưa thể làm được.
Đương nhiên, vô luận là Thần Long hay Quang Ám Thánh Tử muốn lợi dụng Thế Giới lực để vây khốn hắn cũng là điều không thể thực hiện được.
Phá hoại luôn dễ dàng hơn kiến tạo, đưa cho người ta một cây búa, hắn có thể phá tan một gian nhà gỗ, những đưa cho hắn một đống tấm gỗ, chưa chắn hắn đã có thể dựng lên được một căn phòng.
Trường hợp của Hạ Nhất Minh lúc này chính là như vậy, chỉ có không ngừng tích lũy, khiến cho hắn càng hiểu sâu hơn về Thế Giới lực, thậm chí đạt tới mức linh hồn và thân thể cân bằng giống như Thần Long, lúc ấy mới dễ dàng kiến tạo Thế Giới cho riêng mình.
Kỳ Liên Song Ma liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đồng thời tiến lên nói:
- Hạ huynh, chuyện của ngươi đã giải quyết xong chưa?
Hạ Nhất Minh chậm rãi lắc đầu, than nhẹ một tiếng nói:
- Song Ma huynh, tiểu đệ lần này gặp phải chuyện rất khó giải quyết, tạm thời còn chưa thể giải quyết được.
Sắc mặt Đại Ma hơi thay đổi nói:
- Chẳng lẽ ngay cả Thần Long đại nhân cũng không thể giải quyết sao?
Hạ Nhất Minh chậm rãi gật đầu, nhìn vẻ mặt không tin của hai người bọn họ, trong lòng hơi động, thử dò xét hỏi:
- Hai huynh có biết lai lịch của Thần Long tiền bối không?
Hắn nói những lời này không phải là dùng khẩu khí hỏi để nói, mà là khẳng định. Kỳ Liên Song Ma hơi ngẩn người ra, trên mặt xuất hiện vẻ xấu hổ. Hạ Nhất Minh nhăn mặt nói:
- Thần Long tiền bối hẳn là không tiếc lộ thân phận của mình cho hai huynh a.
Đại Ma do dự một chút, rồi nói nhỏ:
- Đây là do lão tổ tông lén đoán, cũng không phải khẳng định, hơn nữa là do trước khi tới Hỏa Diệm Sơn lão nhân gia người mới nói cho chúng ta.
Hạ Nhất Minh chậm rãi gật đầu, Thần Long có Ngũ Hành thân thể, lại luôn chiếu cố tới Ngũ Hành Môn. Hơn nữa, từ khi Ngao Bác Duệ tiến vào trong Tử Vong Chi Địa thì luôn được Thần Long chiếu cố một cách đặc thù, trực tiếp truyền tống hắn tới bên người Ngao Mẫn Hành. Đủ mọi sự trùng hợp như vậy mà Ngao Mẫn Hành không thể phán đoán ra điều gì thì căn bản không có khả năng.
Chỉ là, phán đoán này quá mức làm cho người ta sợ hãi, cho nên ngay cả Ngao Mẫn Hành cũng không dám nói cho ai biết, chỉ là Kỳ Liên Song Ma sắp bước vào thần đạo, cho nên mới dặn dò vài câu.
- Hạ huynh, cuối cùng là vướng phải chuyện gì? Vì sao ngay cả Thần Long đại nhân cũng không có cách giải quyết? - Nhị Ma nhẹ giọng hỏi.
Hạ Nhất Minh than nhẹ một tiếng, nói:
- Bên ngoài xuất hiện một ma đầu cường đại, bản thân hắn đã bị trọng thương, muốn lợi dụng một lượng lớn Huyết Sát khí để khôi phục thương thế. Ta từng ra tay ngăn cản một lần, nhưng không cẩn thận khiến cho hắn chạy thoát, đến nay vẫn không thể tìm được hành tung của hắn.
Kỳ Liên Song Ma nhíu mày lại, nếu như là giao thủ cùng người thì hai người bọn họ rất tin tưởng vào thực lực của Thần Long. Nhưng muốn ở trong thiên hạ tìm tung tích của một người thì không phải là việc dễ dàng, đừng nói là Thần Long đại nhân, coi như là thần tiên chỉ sợ cũng không thể.
- Hạ huynh bây giờ định làm sao? - Đại Ma quan tâm hỏi.
Hạ Nhất Minh hơi nhún hai vai, bất đắc dĩ nói:
- Không có biện pháp nào khác, chỉ đành ngồi chờ đợi mà thôi.
Hắn dừng lại một chút, nói:
- Bản thân người này đã trọng thương, nếu muốn khôi phục phải chế tạo ra một lượng lớn Huyết Sát khí. Lấy năng lực của người này mà muốn hoàn thành Huyết Sát đại trận thì cũng không khó khăn.. Cho nên chỉ cần ở đâu xuất hiện huyết quang tai ương, là có thể hắn đang ở đó.
Kỳ Liên Song Ma liếc mắt nhìn nhau, đối với bọn họ sự tồn tại của Quang Ám Thánh Tử quả thật là quá mức khó tin, mà công pháp để hấp thu Huyết Sát khí để chữa thương cũng khó tin không kém. Bất quá, nếu Hạ Nhất Minh đã nói như vậy, thì bọn hắn cũng tin tưởng đó là sự thật.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu với hai người bọn họ, nói:
- Hạ mỗ muốn đi thông báo cho các môn phái, để mời bọn họ hợp tác chủ ý, hai vị ở nơi này tu luyện, sớm tranh thủ tấn giai thần đạo cảnh giới.
Hai cặp mắt của Kỳ Liên Song Ma lóe lên một tia quang mang, bọ họ đối với điều này cảm thấy rất tin tưởng.
Sau khi rời khỏi Hỏa Diệm Sơn, Hạ Nhất Minh lập tức quay về Hạ gia trang, một mặt hắn rèn luyện Thế Giới lực mà mình mới ngưng tụ được, còn một mặt thì âm thầm cảm ứng biến hóa của thiên địa nguyên khí trên thế giới này.
Ngày trước, khi Thiên Đường Địa Ngục sụp đổ, Hạ Nhất Minh ở xa tận Tây Bắc cũng có thể cảm ứng được lực lượng chấn động, đây là bởi vì hắn đối với đại Thế Giới có một mối liên lạc nhất định.
Mà hôm nay trong cơ thể hắn đã có Thế Giới lực, cho nên cảm ứng về thiên địa khí trên đại thế giới lại càng nhạy bén. Hắn tuyệt đối nắm chắc, dù Quang Ám Thánh Tử có ở ngoài cô đảo trên hải ngoại mở ra Huyết Sát Quang Ám Đại Trận để đồ sát sinh linh, thì hắn cũng có thể cảm ứng được. Cho dù là hắn đối với Thế Giới lực vẫn không thể giải thích một cách thấu triệt thì đầu Thần Long ở Hỏa Diệm Sơn cũng không phải để làm cảnh.
Tuy nhiên, qua hơn nửa năm làm cho Hạ Nhất Minh cảm thấy kinh ngạc và bất đắc dĩ chính là, hắn cùng Thần Long không thể tìm được manh mối nào. Quang Ám Thánh Tử phảng phất như đã biến mất khỏi nhân gian, không còn để lại một chút tung tích.
Nhưng một ngày còn chưa có được tung tích của Quang Ám Thánh Tử, thì trong lòng Hạ Nhất Minh lại càng cảm thấy lo lắng. Hắn mơ hồ có một loại cảm giác, nếu như không nhanh chóng tìm được người này, như vậy nếu lần sau hắn xuất hiện thì đã có đủ thực lực giao thủ với bản thân một trận. Mặc dù Hạ Nhất Minh biết đối không thể né tránh được trận đánh này, nhưng thời gian càng sớm lại càng tốt. Một năm mới nữa lại tới, mọi chỗ ngồi trong Hạ gia trang đều đã đầy ắp người, bất quá so với những năm trước thì Hạ gia trang hôm nay đã hùng mạnh tới mức khó tin nổi.
Trước kia cứ mỗi lần năm mới đến, thì trên cơ bản chỉ có người của vùng Tây Bắc tới bái phỏng, nhưng năm nay tân khách từ khắp mọi nơi trên đại lục đều tụ tập lại, nhân số tăng hơn trước gấp mấy lần.
Khách nhân đến từ Nam Bắc cương vực, đến từ đại lục phương Đông, hễ là nơi nào có đại nhân vật tiếng tăm thì dù bản thân không tới cũng sẽ phái sứ giả không quản đường xá ngàn dặm xa xôi tới chúc.
Khách nhân tới chúc ngoài những người bình thường còn có đông đảo các thần đạo cường giả, khí thế to lớn thậm chí không hề kém hơn ngày cưới của Hạ Nhất Minh.
Đám người Hạ Vũ Đức mặc dù cảm thấy uể oải, nhưng tinh thần phấn khởi khiến cho thể lực bọn họ luôn dồi dào. Mà Hạ Nhất Minh ở trong khoảng thời gian này cũng đã luyện chế ra Song Tu Đan cấp cho các vị trưởng bối trong nhà sử dụng.
Hắn dù không nói tác dụng của đan dược này, nhưng toàn bộ Hạ gia trang không một ai nghi ngờ hắn.
Cho nên sau khi phục dụng đan dược, bản thân đám người Hạ Vũ Đức không khỏi cảm thấy xương cốt mạnh mẽ hơn trước, hơn nữa còn có xu thế phản lão hoàn đồng.
Ở trong bữa tiệc rượu mừng năm mới, phu phụ Hạ Nhất Minh chỉ xuất hiện một lần, hơn nữa chỉ là xuất hiện ở trên đài mà thôi.
Bất quá, mọi người tới chúc tết đều cảm thấy mỹ mãn, căn bản không một ai có tâm tư trách cứ.
Mời đông đảo các thần đạo cường giả vào bên trong hậu viện, Hạ Nhất Minh đem xung đột giữa mình và Quang Ám Thánh Tử kể lại một lần. Chỉ là hắn cũng không tiết lộ thân phận của người này cùng Thần Long nếu không trên thế giới này khẳng định sẽ xuất hiện một hồi chấn động mạnh.
Nghe xong Hạ Nhất Minh giảng thuật lại, đông đảo thần đạo cường giả đều cảm thấy hoảng sợ. Bọn họ làm sao cũng không nghĩ được trên Thần Chi Đảo ngoài ngoại hải, truyền nhân của Quang Ám Thánh Tử lại tu luyện ma công, hơn nữa hắn còn muốn tìm kiếm một lượng lớn Huyết Sát khí.
Băng Tiếu Thiên nhăn mày nói:
- Hạ huynh, ngươi và Thần Long đều không thể cảm ứng được sự tồn tại của Huyết Sát khí, điều này cho thấy người kia vẫn còn đang ẩn nấp, chờ đợi thời cơ tốt nhất để ra tay.
Hạ Nhất Minh chậm rãi gật đầu, điều này là đáp án duy nhất hắn có thể xác định.
Nhưng mà, làm cho hắn vẫn nghĩ không ra là, ngày trước Quang Ám Thánh Tử không dám ra đánh một trận với hắn, điều này cho thấy hắn đã suy yếu tới tình trạng nào rồi. Theo lý mà nói, hắn hẳn là phải nghĩ đủ mọi cách để thiết lập phương phá hấp thu Huyết Sát khí, tận khả năng khôi phục lại Linh Hồn lực lượng của mình. Nếu không như vậy, ngay cả Linh Hồn lực lượng còn sót lại của mình hắn cũng không thể giữ lại được.
Nhưng kết quả cuối cùng đã vượt ra ngoài dự liệu của Hạ Nhất Minh, chẳng lẽ Quang Ám Thánh Tử còn có biện pháp khác để khôi phục Linh Hồn lực lượng sao? Tuy nhiên, mặc cho Hạ Nhất Minh suy nghĩ nửa năm cũng không nghĩ ra được còn có phương pháp gì mà khiến cho hắn không hấp thu Huyết Sát khí cùng oan hồn để khôi phục lực lượng.
Nhìn thấy hai mắt Hạ Nhất Minh xuất hiện vẻ khổ não, Băng Tiếu Thiên không khỏi rùng mình, hắn đối với địch nhân kỳ quái này phải kiêng kỵ thêm vài phần. Có thể khiến cho thiên hạ đệ nhất nhân tộc như Hạ Nhất Minh phải kiêng kỵ, thì nhân vật này tuyệt đối không thể đơn giản được. Hắn trầm ngâm chốc lát, quay sang vị Nhân Đạo Đỉnh Phong duy nhất có mặt ở đây hỏi:
- Thần Toán Tử ngươi có cao kiến gì không?
Hạ Nhất Minh cũng không nghĩ rằng hỏi Thần Toán Tử sẽ ra được điều gì, mặc dù Thần Toán Tử là thiên hạ đệ nhất thần toán hiện nay, nhưng tu vi võ đạo của hắn dù sao cũng chưa đạt tới thần đạo cảnh giới. Ngay cả Thần Long cũng không tính ra được, thì hắn làm sao có thể.
Nhưng mà, Thần Toán Tử sau một lúc suy nghĩ, cuối cùng hỏi:
- Hạ trưởng lão, người này phải cần Huyết Sát khí mới thành lập mới được hay sao?
Hạ Nhất Minh giật mình, trên mặt xuất hiện một tia cổ quái, hắn dở khóc dở cười nói:
- Thần Toán Tử trưởng lão nói đùa, Huyết Sát khí còn liên quan gì tới mới hay cũ?
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Thần Toán Tử có chút cổ quái, câu trả hỏi của hắn đã vượt ra ngoài dự liệu của mọi người.
Thần Toán Tử nghiêm mặt nói:
- Hạ trưởng lão, nếu chỉ là Huyết Sát khí, như vậy trong thiên hạ này còn có một chỗ căn bản không cần bày ra Huyết tế đại trận.
Hạ Nhất Minh hơi sửng sốt một chút, sắc mặt hắn trong nháy mắt trở nên cực kỳ khó coi.
Quả thận, đúng như Thần Toán Tử nói, có một nơi tràn ngập Huyết Sát khí, nếu như Quang Ám Thánh Tử đến nơi đó, thì hắn và Thần Long bản lĩnh có lớn hơn nữa cũng đừng mơ tưởng có thể phát hiện được ra.
Đột ngột đứng dậy, Hạ Nhất Minh khẽ chắp tay cáo lỗi với mọi người, hắn không nói hai lời mang theo Bảo Trư, Bạch Mã Lôi Điện và Bách Linh Bát như tên lửa phá không rời đi.
Ở trong phòng, đông đảo các thần đạo cường giả đưa mắt nhìn nhau, trong lòng bọn họ mơ hồ xuất hiện một tia hàn ý.
Người đeo mặt nạ có thực lực thế nào mà lại khiến cho Hạ Nhất Minh thất thố như vậy? Chẳng lẽ trên người hắn còn cất giấu bí mật gì mà người khác không thể biết hay sao?
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vũ Thần
Chương 1292: Ở nơi nào không rõ
Chương 1292: Ở nơi nào không rõ