Dương Thiên Lôi không thể xác định yêu nghiệt trong phong ấn của Hiên Viên kiếm rốt cuộc là tồn tại như thế nào, tuy nhiên hắn lại biết, muốn đối phó nó, căn bản không cần mạo hiểm.
Chậm rãi đứng dậy, Dương Thiên Lôi chăm chú nhìn thạch đài cửu long rồi trực tiếp xoay người rời đi.
Sau khi gặp lại chúng nữ, Dương Thiên Lôi lại tiếp tục thưởng thức cao lương mỹ tửu, sử dụng đại lượng đan dược do Hiên Viên Kiếm Tông luyện chế, về phần thiên địa linh khí và ngọc thạch trân quý, Dương Thiên Lôi bỏ qua không hấp thu, một là năng lượng không nhiều lắm, đối với Dương Thiên Lôi trong trạng thái "hóa phàm" mà nói, mặc dù không tồi, nhưng đối với thực lực chân chính của Dương Thiên lôi thì không cần phải lãng phí.
Hiện tại hắn chỉ muốn để thân thể ở trạng thái hóa phàm khôi phục đến đỉnh phong, giữ vững tinh lực dồi dào đối phó với yêu nghiệt Thần Tộc mà thôi.
Dưới vòng vây của chúng nữ, Dương Thiên Lôi tiến vào bể tắm.
Không hề có chút băn khoăn cố kỵ gì, anh bạn này lần lượt quất roi chúng nữ, cũng hơi hơi cải biến pháp môn song tu của Hiên Viên Kiếm Tông, đồng thơi chúng nữ căn bản không thể phát hiện, một đám trước sau biến thành nhúm bùn, nằm ở trên giường thở gấp rên rỉ...
Song tu gần một ngày, Dương Thiên Lôi đã khôi phục tới cảnh giới đỉnh phong của trạng thái hóa phàm.
Sau khi hoàn thành tất cả chuyện này, Dương Thiên Lôi dặn dò chúng nữ một tiếng, mang theo rất nhiều đan dược, một lần nữa tới "thánh địa".
Lại đứng trước thạch đài cửu long, Dương Thiên Lôi không có giống như lần đầu tiên trực tiếp nhằm vào Hiên Viên kiếm, mà là ngồi xếp bằng bên cạnh, tâm thần mở rộng, phóng xuất ra năng lực của mình, tuy rằng năng lượng bản nguyên chưa có khôi phục hoàn toàn, bất quá, Dương Thiên Lôi cũng không cần, hắn chỉ cần luồng ý niệm tinh thuần này.
Trong giây lát tâm thần Dương Thiên Lôi tiến nhập một trạng thái không minh, ý niệm tinh thuần giống như hóa thành từng chiếc vòi xúc tu nhỏ, chậm rãi dung nhập vào trong khí tức tà ác do thạch đài cửu long phát ra.
Không mất bao lâu, khí tức tà ác khổng lồ không ngờ cuồn cuộn tuôn về phía Dương Thiên Lôi, hơn nữa trực tiếp nhập vào trong cơ thể Dương Thiên Lôi.
Giống như hải nạp bách xuyên!
Những khí tức tà ác này, trong nháy mắt tiến vào đan điền của Dương Thiên Lôi, liền bị Dương Thiên Lôi dễ dàng thay đổi thành năng lượng bản nguyên của chính mình.
Tâm cảnh siêu việt cảnh giới Chân Tiên, đồng thời là bản thân mình lãnh ngộ, độc lập với năng lượng bản nguyên của thiên địa, năng lượng tà ác nho nhỏ, làm sao có thể đủ thao túng hắn?
Lúc này, đan điền của Dương Thiên Lôi như một dụng cụ biến đổi năng lượng siêu cấp, vô luận năng lượng thuộc tính gì, chẳng phân biệt chính tà, trong nháy mắt tiến vào đan điền, tất cả đều có thể như tia chớp biến đổi thành năng lượng bản nguyên của hắn, dễ dàng chóng vánh.
Tựa như năng lượng thần bí lúc trước do tứ đại huyền khí trong cơ thể hắn ngưng tụ thành, có thể cắn nuốt, đồng hóa hết thảy năng lượng.
Tê...Tê...Tê...
Theo sự tăng lên năng lượng bản nguyên của Dương Thiên Lôi, tốc độ hấp thu khí tức tà ác của hắn càng lúc càng nhanh, trong lòng Dương Thiên Lôi cũng càng ngày càng đắc ý, ông trời ơi, thần cách yêu nghiệt nhỏ nhỏ, hắn có thể làm khó đại gia chứ? Lão tử tổn thất bao nhiêu, phải thu hồi lại cả vốn lẫn lời.
Theo thời gian trôi đi, khiến cho Dương Thiên Lôi hơi hơi hưng phấn chính là, nguyên lai khí tức tà ác tràn ngập thạch đài cửu long, bắt đầu dần dần thay đổi, chín con cự long điêu khắc bên ngoài thạch đài, bề ngoài càng ngày càng sinh động, càng lúc càng sống động, dần dần giống như sống lại, nguyên bản ánh mắt tràn ngập màu đen, dần dần trong sáng, tản mát ra kim quang nhàn nhạt, ngay cả màu sắc của thạch đài cũng bắt đầu thay đổi.
- Đây mới là chân diện mục của thạch đài cửu long sao?
Dương Thiên Lôi nhịn không được thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng mà không qua bao lâu sau, hình ảnh trước mắt lại xảy ra biến đổi lớn, chín con rồng...Tiêu thất.
Bất kể như thế nào Dương Thiên Lôi cũng không thể tưởng được chính là, hình ảnh trước mắt không ngờ giống như biến thành hư ảo, thạch đài cửu long hoàn toàn biến mất vô ảnh vô tung, thay vào chính là chín cái đại đỉnh xoay tròn với một quỹ tích kỳ dị, trên mỗi một cái đỉnh, đều tản ra hạo nhiên chính khí vô cùng to lớn, mặt ngoài của đỉnh chặm khác núi non sông ngoài, đủ loại động vật cùng với đủ loại dị vật.
"Đây...Chẳng lẽ...Chẳng lẽ là Cửu Đỉnh trấn áp thiên hạ cửu châu trong truyền thuyết sao?"
Dương Thiên Lôi bằng vào trí nhớ trong đầu, vô cùng khiếp sợ nghĩ đến.
Mãi cho đến lúc này, Dương Thiên Lôi mới hiểu được, nhân vật chính trấn áp yêu nghiệt Thần Tộc này, không ngờ không phải Hiên Viên kiếm mà là Cửu Đỉnh.
Hiên Viên kiếm chẳng qua là trở thành trung tâm của Cửu Đỉnh, vây thần cách của yêu nghiệt bên trong, chân chính mang tính quyết định không phải là Hiên Viên kiếm, mà chính là Cửu Đỉnh.
Sở dĩ Cửu Đỉnh biến thành thạch đài cửu long, chính là vì hoàn toàn trấn áp thần cách yêu nghiệt kia mới trở thành như thế.
Điều này tự nhiên không phải Cửu Đỉnh bị thần cách yêu nghiệt kia khống chế, mà là lực lượng trấn áp của Cửu Đỉnh và yêu nghiệt ở vào thế cân bằng, mới khiến cho Hiên Viên kiếm giữ nguyên dạng, trở thành mấu chốt quyết đinh thắng bại.
- Thì ra là thế, thì ra là thế.
Vẻ mặt Dương Thiên Lôi kích động nghĩ.
Cửu Đỉnh trong truyền thuyết sớm đã tuyệt tích nhân gian, các chuyên gia khảo cổ học mang rất nhiều kỳ vọng có thể phát hiện ra nó. Nhưng đó là không có khả năng, bất kể như thế nào bọn họ cũng không biết được, Cửu Đỉnh không phải là văn vật đơn giản như vậy, mà là pháp bảo cường đại chứa rất nhiều tiên lực của các thành viên tiên ban.
Pháp bảo trấn áp vạn vật cửu châu.
Mà lúc này, sở dĩ có thể sinh ra biến hóa như thế, hoàn toàn là vì Dương Thiên Lôi.
Tu vi siêu việt cảnh giới Chân Tiên, cho dù lúc này hắn không có bao nhiêu năng lượng bản nguyên, nhưng bản thân lại giống như một cái lỗ đen, một cái lỗ đen có thể cắn nuốt hết thảy khí tức tà ác, đồng thời biến năng lượng cắn nuốt trở thành năng lượng bản nguyên của mình, cho nên, vô hình trung, Dương Thiên Lôi bằng vào lực lượng của chính mình cắn nuôt lực lượng do thần cách yêu nghiệt tản mác ra, so với trấn áp còn bá đạo hơn.
Dưới tình huống như thế, áp lực mà Cửu Đỉnh thừa nhận sẽ càng ngày càng nhỏ, tự nhiên khôi phục nguyên hình.
Tê tê tê...
- Không có khả năng...Điều này sao có thể?
Cảm ứng lực lượng của mình điên cuồng mất đi, thần cách yêu nghiệt bị trấn áp trong Hiên Viên kiếm điên cuồng rít gào, trong lòng không khỏi kinh hãi.
Ngày hôm qua, cũng chính là ngày hôm qua, làm cho nó hưng phấn vô cùng chính là, năm đó trước khi bị phong ấn, vì chính mình lưu lại một cơ hội ngày sau thoát ra, đã đạt được điều kiện mở ra phong ấn, nhưng vào thời khắc cuối cùng không biết tại sao lại đột nhiên gián đoạn, nguyên bản nó hoàn toàn không nghĩ rằng âm mưu của mình đã bị nhìn thấu, dù sao, trận chiến năm đó, không có khả năng có người hiện đại biết được.
Cho nên, nó vẫn đang tràn ngập hy vọng chờ đội cơ hội thoát ra của mình tới một lần nữa, hơn nữa hẳn là không mất bao lâu sẽ đến.
Nhưng khiến nó không ngờ chính là, hôm nay đột nhiên xuất hiện tình huống quỷ dị như thế, năng lượng ẩn chứa trong thần cách của nó, đang liên tục bị cắn nuốt, bị cắn nuốt một cách điên cuồng, hơn nữa càng lúc càng nhanh.
Ai có năng lực cường hãn như vậy?
Ở Địa Cầu bị phong ấn, làm sao có thể xuất hiện nhân vật như thế?
Chỉ có điều, sự thật đúng là như thế.
Rất rõ ràng, có siêu cấp cao thủ đang cắn nuốt lực lượng của nó, hơn nữa căn bản không bị cắn trả.
- Chẳng lẽ là thành viên của tộc ta sao? Cũng không có khả năng...
Bất kể như thế nào yêu nghiệt đều sẽ không tin tưởng nhân loại có được năng lực này, bởi vì nó rất rõ ràng năng lượng ẩn chứa trong thần cách của bản thân, chỉ có đồng loại Thần Tộc mới sẽ không bị phản phệ, hơn nữa nhất định là đồng loại có tu vi cảnh giới tương đương mình.
Nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện, liền bị nó bác bỏ.
Địa Cầu, vào đại chiến năm đó, so với nói là Thần Tộc phong ấn Địa Cầu, chẳng bằng nói là Thần Tộc cùng tiên ban trước đây đồng thời phong ấn Địa Cầu. Phong ấn đó cường đại đến cỡ nào a? Nó có thể khẳng định, Địa Cầu hiện tại, ngay cả ở Hồng Mông đại thế giới, tuyệt đối không thể tìm ra bất kỳ tu luyện giả hay Thần Tộc nào, càng khỏi nói bước vào Địa Cầu.
Nó không nghĩ ra, nhưng cũng không có biện pháp nào phản kháng, chỉ có thể hoàn toàn thu nhiếp tinh thần của mình vào trong thần cách, ngưng thành một điểm, mặc cho đối phương cắn nuốt. Chỉ có như thế, nó mới có thể bảo trì thần cách bất diệt.
Chỉ có điều, nói lại biết, loại nất diệt này, không biết phải đợi bao nhiêu lâu nữa, mới có thể thoát khốn...
Hy vọng xa vời!'
Sau mấy canh giờ, vẻ mặt Dương Thiên Lôi phấn khởi, tinh thần linh lợi, sau khi đi vào Địa Cầu, hắn chưa từng có cảm giác cường đại như thế.
Năng lượng bản nguyên trong đan điền không ngờ so với lúc đầu nhiều hơn gần trăm lần, phải biết rằng, năng lượng bản nguyên lúc đầu chính là hắn "hóa phàm" hơn nửa năm mới đạt được, nhưng ngắn ngủn mấy canh giờ, sau khi hấp thu toàn bộ năng lượng tà ác, không ngờ lại nhiều đến như vậy.
Đương nhiên, so sánh với Dương Thiên Lôi ở thời kỳ đỉnh phong, còn kém rất xa, lúc này có thể bằng một phần mười của trạng thái đỉnh phong đã coi như là không tệ, sở dĩ Dương Thiên Lôi cảm giác thoải mái như thế, hoàn toàn là do cảm giác lâu ngày quen ăn bánh ngô, thoáng cái đã biến thành ăn bánh mỳ nó mới vậy.
Sau khi tạm dừng một lát, Dương Thiên Lôi ngưng mắt nhìn cửu phương đại đỉnh, ấn đường bắn ra một đạo tinh quang, một luồng thần niệm tinh thuần lập tức phóng ra, hóa thành ngàn vạn xúc tu vươn về phía cửu phương đại đỉnh.
Một canh giờ, hai canh giờ...
Khi thân thể đói khát mỏi mệt, Dương Thiên Lôi liền dùng vô số đan dược, không hề có chút gián đoạn.
Ước chừng tám canh giờ sau, Dương Thiên Lôi một lần nữa mở mắt, đột nhiên đứng lên.
Phụt!
Hai tròng mắt Dương Thiên Lôi đột nhiên phát ra hai đạo tinh quang, không có bất kỳ thủ ấn nào, nhưng trước người đã ngưng tụ thành vô số đạo phù văn phức tạp, cùng lúc đó, một ngụm máu đột nhiên bắn ra ngưng tụ thành mười phần máu tươi, trong phút chốc phun tới đại đỉnh ở chín phương cùng với trên thân Hiên Viên kiếm.
- Thiên địa Cửu Đỉnh, Hiên Viên thần kiếm, lần lượt hấp thu cho ta sử dụng.
Dương Thiên Lôi hét lớn một tiếng, ấn đường bắn ra mười đạo thất thải quang mang sáng chói, chụp về phía Hiên Viên thần kiếm cùng cửu phương đại đỉnh.
Tê tê tê...
Không có bất kỳ trì hoãn, cửu phương đại đỉnh cùng Hiên Viên thần kiếm trực tiếp hóa thành từng đạo lưu quang, nhập vào ấn đường của Dương Thiên Lôi.
Thời gian tám canh giờ, phá trận tiểu vương tử, rất nhanh hiểu thấu ảo diệu của Cửu Đỉnh, về phần Hiên Viên kiếm, bản thân hắn với nó mà nói không có bất kỳ bí mật gì, mặc dù khi còn ở Tam Thập Tam Thiên, chỉ tiếp xúc với Hiên Viên kiếm hồn, cũng không có tiếp xúc với Hiên Viên kiếm thể chân chính, nhưng trận pháp ảo diệu của Hiên Viên kiếm, hắn sớm rõ ràng, căn bản không cần tìm hiểu.
Oanh oanh oanh...
Cùng lúc đó, trong đầu Dương Thiên Lôi truyền đến từng tiếng nổ vang, Dương Thiên Lôi không tiếc đại giới bằng ý niệm tinh thuần cùng năng lượng bản nguyên, ở trong não hải của thân thể bình thường này, mở ra một mảnh thiên địa mới, trở thành nơi chốn đi về của Cửu Đỉnh và Hiên Viên thần kiếm.
Giờ khắc này, tâm thần của Dương Thiên Lôi dĩ nhiên cùng Cửu Đỉnh, Hiên Viên kiếm hoàn toàn ngưng làm một thể, hắn tinh tường cảm ứng được thần cách yêu nghiệt Thần Tộc bị trấn áp trong Hiên Viên kiếm.
- Yếu nghiệt! Nghĩ rằng biến thành rùa đen rút đầu là có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của lão tử sao?
Thanh âm lạnh lùng cuồng ngạo của Dương Thiên Lôi tức khắc vang lên bên trong Hiên Viên kiếm thể, trong nháy mắt này, tâm cảnh siêu việt cảnh giới Chân Tiên của hắn tràn ngập một cỗ hận ý ngất trời, giống như lại nhìn thấy cảnh tượng chúng nữ dưới sự bức bách của yêu nghiệt Thần Tộc cả đám băng diệt.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Thiên
Chương 927: Nhiếp!
Chương 927: Nhiếp!