TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Tọa
Chương 865: Đưa tin vào đêm khuya (2)

Lão gia hỏa này cũng đã một đống tuổi rồi, ngược lại còn chơi đùa với mình.

Đợi sau khi Lâm Hi rời đi, tiếng cười của Tiên Mộng trưởng lão lập tức im bặt mà dừng, trong con ngươi thâm thúy lộ ra thần sắc rất nghiêm túc:

- Lại một cái 'Thần tử'..., đáng tiếc a, không phải là ở trong Tiên La phái chúng ta!

Trong ánh mắt của Tiên Mộng trưởng lão toát ta thở dài thật sâu.

Lần tấn thăng đại điển này, nhân vật chính mặt ngoài là Vương Lạc Anh, nhưng nhân vật chính chân chính cũng là thiếu niên vừa mới rời đi kia. Có thể xác định, sau chuyện này, danh tiếng Đệ nhất thiên hạ người trẻ tuổi của một đệ tử Thần Tiêu tông sẽ truyền bá khắp nơi!

Mà cái Nhân vật chính này ngược lại chỉ có tu vi Luyện Khí đệ lục trọng Phù Lục kỳ, quả thực là nghe rợn cả người.

Hắn, mới thật sự là nhân vật chính!

... ... 

Từ chỗ ở của Tiên Mộng trưởng lão đi ra ngoài, Lâm Hi đột nhiên cảm giác cả người thoải mái không ít. Cái gọi là 'Vô sự một thân nhẹ', hắn hiện tại chính là vô sự chân chính, tất cả mục đích của chuyến này cũng đã kết thúc.

- Hiện tại cũng chỉ còn chuyện đánh sâu vào Luyện Khí đệ thất trọng rồi!

Trong đầu Lâm Hi lướt qua một đạo ý niệm.

Đan điền của hắn tạo thành ba miếng 'Đạo căn'. Tích lũy lại hùng hậu hơn một phần, may là trước đó đại thế đã thành, khoảng cách chân chính tới 'Thánh tử cấp' chỉ còn trong gang tấc.

Nếu như bình thường mà nói, Lâm Hi sợ rằng còn phải thôn thổ thời gian hai ba tháng mới có thể đột phá một tầng thật mỏng cuối cùng này. Bất quá có lần tranh tài trước tấn thăng đại điển này, có phần thưởng liền hoàn toàn không giống như lúc trước.

Một giọt Thượng cổ Lôi Long huyết thống, mười một miếng Tạng Phủ đan, một tòa Tụ Đan đỉnh, hơn nữa Lý Tranh Phong phụ thêm 100 viên Thuần Dương tiên đan, Lâm Hi đã có được chuẩn bị để xông phá một tầng bình chướng cuối cùng này.

- Liền ở trong tối nay đột phá đến Thánh tử đi!

Thân thể Lâm Hi nghiêng một cái, lập tức hóa thành một đạo hồng quang hướng địa phương trú ngụ đi đến ... ... Đêm nay nhất định có thật nhiều người trằn trọc không ngủ được, khó nhập vào an tĩnh.

- Trưởng lão, Lục sư huynh thế nào rồi?

Một đám đệ tử Đâu Suất cung vây quanh Thanh Thần trưởng lão nói, liền ở một cạnh chân, Lục Thanh Thiên nằm ở trên giường, mặt như đạm kim.

- Tiểu tử kia quá độc ác rồi, trực tiếp phá tan đan điền của hắn, từ nay về sau chính là một phế nhân.

Thanh Thần trưởng lão căm hận nói.

Thời điểm tấn thăng đại điển còn không phát giác, không nghĩ tới khi trở về mới phát hiện Lục Thanh Thiên không chỉ đơn giản là trọng thương. Một viên thánh dược chữa thương căn bản vô dụng, đan điền của hắn trực tiếp bị chấn nát rồi.

Đệ tử Luyện Khí cảnh còn không cường hãn đến trình độ có thể không nhìn đến đan điền.

- A!

Mọi người kinh hô một trận:

- Chẳng lẽ thật liền hết thuốc chữa sao?

- Ở chỗ ta là không có cách nào rồi, chỉ có thể mang trở về trong tông, xem xem đại trưởng lão cùng chưởng môn có biện pháp nào hay không thôi, hết thảy liền nhìn vào vận mệnh của hắn.

Thanh Thần trưởng lão nhìn Lục Thanh Thiên hai mắt đang nhắm nghiền một cái, trong đầu nhớ tới bộ dáng của Lâm Hi, liền là một trận sát khí nồng đậm:

- Thằng nhãi ranh này, hết lần này đến lần khác phá hư đại sự của Đâu Suất cung chúng ta, không thể tha cho ngươi được!

Phương hướng của Hải ngoại thập phái, một nhóm người giống như đang quần tinh củng nguyệt vây lấy Kim Vương Tôn.

Trong Hải ngoại thập phái cũng không phải là bền chắc như thép, mà giữa lẫn nhau cũng có hiềm khích. Nhưng giữa môn hạ đệ tử lại mà một chuyện khác. Ở trên hải dương vô tận, thanh danh Thiếu Đế như sấm bên tai, người bí mật ngưỡng mộ có rất nhiều.

Cho nên người tụ tập ở Tiên Đế cung cũng không phải tất cả đều là người của Tiên Đế cung.

- Thật sự là đáng tiếc, nếu như không gặp phải Lâm Hi kia, trên người hắn vừa vặn lại có Lôi hệ tuyệt học mạnh nhất trong ngũ hệ thì khôi thủ lần này hẳn là của Hải ngoại thập phái chúng ta, là Thiếu Đế ngài!

Một gã thiên tài đệ tử của Vu Độc giáo thở dài nói.

- Đúng a!

- Đúng a!

Chung quanh mọi người rối rít phụ họa.

Tất cả mọi người thấy rõ ràng, Lâm Hi của Thần Tiêu tông kia ở thời điểm lúc trước thật ra đã dùng hết tất cả thủ đoạn nhưng mà vẫn không đột phá được Pháp khí pháp trận do mười hai kiện pháp khí tạo thành của Thiếu Đế. Cho đến đạo Lôi hệ chân khí cường đại đến bất khả tư nghị cuối cùng kia mới một chiêu đánh tan.

Bằng không, thật đúng là không thể đánh bại được Thiếu Đế.

- Ha ha, các ngươi thật đúng là để mắt đến ta.

Kim Vương Tôn bật cười một tiếng, đối với mọi người bóp tay thở dài, hắn cũng lơ đễnh:

- Thật ra thì các ngươi cũng xem thường hắn, lục địa thế giới quả thật có chút kỳ tài kinh thế hãi tục, trước kia cũng là ta xem thường bọn họ rồi. Tranh tài lúc ban ngày, Lâm Hi kia mặc dù không có Lôi hệ công pháp cuối cùng thì ta cũng không thể chiến thắng được hắn. Tốc độ của Tứ Cực Đại Uyển quá nhanh, ta không theo kịp được tốc độ của hắn.

- Thiếu Đế, ngươi quá làm tăng chí khí của người khác, tự diệt uy phong của chính mình rồi.

- Không sai! Thiếu Đế ngươi so với hắn không chênh lệch nhiều lắm.

- Không sai, tiểu tử kia chỉ là may mắn mà thôi. Ngài mới thật sự là đệ nhất.

... Khó được, mọi người rối rít phản bác Kim Vương Tôn, ý nói là hắn coi thường chính mình, hoặc là hắn mới thật sự là đệ nhất.

Kim Vương Tôn chẳng qua là cười mà không nói, nếu như là trước kia, hắn thật đúng là cho là 'Lão thiên đệ nhất, hắn đệ nhị', nhưng mà một chuyến đi tới lục địa đã không giống với lúc trước.

Kim Vương Tôn lại nghĩ tới tràng diện ban ngày, Lâm Hi cùng trưởng lão Thái Nguyên cung giằng co.

Từ trước đến nay, hắn ngược lại là lần đầu tiên bội phục một tiên đạo đệ tử cùng thế hệ không sai biệt lắm với mình.

- ...Đáng tiếc, kiện Tụ Đan đỉnh là chí bảo a, cứ như vậy mà thua.

Trong đám người, một gã hải ngoại đệ tử đột nhiên thở dài nói.

- Đúng vậy a, đây chính là sánh ngang với một gốc Tiểu Tiên La thụ a!

- Đúng vậy, đúng vậy! Đây cũng là bảo vật hiếm có, mỗi ngày cũng có thể đản sinh ra đan dược, chỉ tiếc hiện tại rơi vào trong tay thập đại tông phái rồi.

... ... Lập tức có người phụ họa nói.

Kim Vương Tôn vốn là không để ý, lúc này nghe được không khỏi nở nụ cười.

- Ha ha ha, các ngươi cũng đừng quá đáng tiếc, tòa Tụ Đan đỉnh này không có gì đáng tiếc.

Kim Vương Tôn nở nụ cười.

Mọi người nhìn thấy một bộ câu nói có hàm ý khác, tựa hồ có một cái nút thắt khác, lập tức như có điều suy nghĩ, hỏi:

- Thiếu Đế, lời này là có ý gì?

- Ha ha, nói thật cho các ngươi biết đi. Tòa Tụ Đan đỉnh này mỗi ngày chỉ có thể ngưng tụ chừng 50 viên Tiên La đan. Nó ở ba ngày tụ khí ngưng đan, kết thành những viên đan dược kia, nửa năm mới có thể sử dụng một lần, hơn nữa số lượng kết trái cũng có hạn.

Chung quanh đều là người mình, Kim Vương Tôn cũng là không che giấu:

- Thật ra thì lúc ta được kiện Tụ Đan đỉnh này mà bắt đầu, cái Tụ Đan đỉnh này chính là không trọn vẹn, bên trong có một đạo cấm chế cường đại, ngay cả phụ thân ta cũng không giải trừ được. Nếu không có vấn đề lớn như vậy, các ngươi cho là ta sẽ đem nó đưa ra ngoài sao? Trên người của ta mặc dù có rất nhiều bảo vật nhưng cũng sẽ không hồ đồ đến loại tình trạng này.

Đọc truyện chữ Full