- Thánh nữ, hắn nói không sai. Tất cả mọi người trừ hai người chúng ta ra, đoán chừng đều đã bị hắn giết hết. Hắn tinh thông kiếm đạo, hình như là ‘Thái Bạch kiếm đạo’ của Thái Bạch hoàng triều, hơn nữa lại có một đầu ‘Tứ Cực Đại Uyển’ tốc độ cực nhanh, chúng ta bị hắn tiêu diệt từng bộ phận, căn bản không phải đối thủ.
Ân Thái Cảnh cười khổ, chát chát gật đầu nói.
- Vậy Tà Đạo Kim Liên của ta? Nó có trên người ngươi không, giao ra đây?
Bạch Hoài Chỉ nói, mắt của nàng nhảy không ngừng, cảm giác không ổn càng thêm nghiêm trọng.
Nàng hiện giờ chỉ hi vọng Ân Thái Cảnh thực lực cao cường, trước khi xảy ra xung đột đã thu lấy "Tà Đạo Kim Liên".
Hào khí đột nhiên có chút áp bức, Ân Thái Cảnh và vị sư điệt kia rốt cuộc nói không ra lời. Từ lúc bắt đầu Ân Thái Cảnh vẫn luôn lo lắng chuyện này.
Đối mặt với ánh mắt ép hỏi của Huyết Hồng Nhan Bạch Hoài Chỉ, Ân Thái Cảnh do dự một chút, rốt cục thanh âm tối nghĩa, nói ra chân tướng:
- Kim liên tử bị tên đệ tử Tiên Đạo kia cướp đi, Tà Đạo Kim Liên trong lúc cướp đoạt đã bị hắn một chưởng đánh nát bấy rồi.
Ầm ầm!
Sấm sét giữa trời quang!
! ! !
Bạch Hoài Chỉ đăng đăng bước lùi lại mấy bước, cả kinh trợn mắt há hốc mồm.
- Cướp đi? !
Dự cảm không ổn trong nội tâm được chứng thực, Bạch Hoài Chỉ tâm thần kịch chấn, kinh hoảng kêu lên. Ánh mắt hung ác, như hận không thể ăn tươi Ân Thái Cảnh.
"Tà Đạo Kim Liên" mỗi một cây đều không dễ, ngoại trừ "Tà Thần Phong" bát mỹ nhân, mỗi người khi trùng kích "Chân truyền đệ tử" Tiên Đạo Cảnh, lão tổ bên trên sẽ ban cho một "Hạt giống", ngoài ra "Hạt giống" mua bán chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Hơn nữa đại bộ phận "Hạt giống" mua bán, đều hòa với nhân tình, không phải ai cũng có thể mua được.
Trước giờ, cũng chỉ có mấy vị lão tổ của "Vạn Ma Lĩnh" lúc "Thập Ma Thái Tử" tấn chức mới có thể đi kiếm một ít.
Từ Luyện Khí thập trọng đỉnh phong đến Tiên Đạo Cảnh, chân khí cần thiết dễ dàng, dùng đan dược là được. Nhưng tinh thần lực khiếm khuyết lại không có cách nào, chỉ có thể khổ công.
Mặc ngươi là thiên tài cỡ nào, ở phương diện này đều phải khổ công cả.
Cường độ tinh thần mà một hạt "Kim liên tử" đề cao có thể bớt được năm sáu năm khổ công, loại khổ công này đối với đệ tử thiên phú hơn người mà nói, đều là vật báu vô giá.
Mấy năm khổ công tiết kiệm được đủ để bỏ xa các thiên tài khác rồi.
Ở Tiên Đạo Đại Thế Giới, truyền thuyết một đóa "Tà Đạo Kim Liên" giá trị một kiện "Tiên Đạo pháp khí" cũng đã là nói bớt rồi. "Tà Đạo Kim Liên" quả thật dù có tiền cũng không mua nổi!
Nhưng hiện giờ, Ân Thái Cảnh rõ ràng nói cho nàng biết, "Kim liên tử", hy vọng để nàng trùng kích Tiên Đạo Cảnh, trở thành chân truyền đệ tử Tà Đạo nhất mạch đã bị đoạt. Bạch Hoài Chỉ ngay cả lòng giết hắn cũng có.
"Chân truyền đệ tử" Tà Đạo bên cạnh cũng hoảng sợ, "Kim liên tử" bị đoạt, đây cũng không phải việc nhỏ. Tiên Đạo nhất mạch lúc nào xuất hiện đệ tử lớn gan như vậy chứ, rõ ràng ngay cả đồ của Tà Đạo nhất mạch bọn hắn cũng dám đoạt.
Lại là đoạt của "Huyết Hồng Nhan" Bạch Hoài Chỉ trong "Tà Thần Phong" bát mỹ nhân!
- Sư muội, trước tiên đừng tức giận. Chuyện này còn chưa tra rõ ràng. Chúng ta cũng không thể nghe một bên được, vẫn nên tra cho rõ đã rồi nói sau!
"Chân truyền đệ tử" Tà Đạo nói.
Ân Thái Cảnh là cao thủ "Thất quả Thánh Vương" cấp, ở trong Tà Thần Phong cũng là cao thủ nổi danh. Tuy rằng xử phạt hẳn phải làm, nhưng tuyệt đối không thể giết đi như vậy được.
Coi như xử trí, cũng phải là lão tổ đến xử phạt. Bạch Hoài Chỉ giết hắn đi, chung quy sẽ có chút phiền phức.
BA~!
Bạch Hoài Chỉ đột nhiên vỗ một chưởng vào trên người Ân Thái Cảnh. Chỉ một chưởng nhè nhẹ như vậy, cường giả như Ân Thái Cảnh rõ ràng lại cực kỳ đau đơn ..., toàn thân gân mạch run rẩy, giống như hàng vạn con kiến đang gặm cốt vậy.
- Ân Thái Cảnh, nếu để cho ta phát hiện ngươi có chút giấu diếm, muốn nuốt riêng Kim liên tử của ta, vậy ngươi chỉ có đường chết.
Bạch Hoài Chỉ một chưởng "Vạn Nghĩ Phệ Thần Thủ", khiến Ân Thái Cảnh thừa nhận hình phạt rút gân phệ cốt, không nói hai lời, trực tiếp vươn tay mang theo hai sư điệt Ân Thái Cảnh bay tới không gian gieo trồng "Tà Đạo Kim Liên".
Tốc độ của Bạch Hoài Chỉ cực nhanh, trong nháy mắt đã vượt qua tầng tầng thứ nguyên, vị diện, không gian, đi tới nơi gieo trồng "Tà Đạo Kim Liên", trong toàn bộ không gian đều là dấu hiệu sau chiến đấu.
Trung ương vị diện càng là cảnh hoàng tàn khắp nơi, một mảnh bừa bãi. Rất nhiều chân cụt tay đứt, bạch cốt nhục thủy rơi vãi trên đất. Trên mặt đất, từng đạo kiếm khí, vết cháy, càng khiến nhân tâm kinh hãi.
Bạch Hoài Chỉ càng đến gần "Pháp đàn" càng tái nhợt, một đường tới, nhìn thấy cơ hồ đều là cảm tượng thê thảm sau đợt tàn sát.
Nhiều Hư Tiên, Đạo Quả, Thánh Vương của Tà Đạo nhất mạch như vậy, còn có đại lượng Ác Ma cao đẳng, rõ ràng bị một người đồ sát thành ra như vậy.
Đây quả thực là sỉ nhục cực lớn.
Ở vị trí đã từng gieo trồng qua "Tà Đạo Kim Liên", bốn người dừng lại.
Bạch Hoài Chỉ nhìn qua cảnh tượng một mảnh đống bừa bộn, thần sắc trên mặt biến hóa thất thường, trong con mắt xinh đẹp thỉnh thoảng hiện lên từng đợt sát cơ.
- Ân Thái Cảnh, ngươi cuối cùng đừng để cho ta phát hiện ngươi nói dối. Tà Đạo Kim Liên ta không sao cả, các ngươi có thể cầm lấy. Nhưng nếu như Kim liên tử mà ta trùng kích Tiên Đạo Cảnh ngươi cũng dám tham, vậy thì sư điệt các ngươi chỉ có một con đường chết.
Hai đầu lồng mày Bạch Hoài Chỉ xẹt qua một tia sương khí, sau đó hai tay giao thoa, bắt đầu kết ấn:
- Tà mị đại pháp!
Ông!
Khói đen cuồn cuộn, giữa mười ngón tay thon dài của Bạch Hoài Chỉ đột nhiên xuất hiện một "Phù văn" tà dị, chung quanh ẩn ẩn có thanh âm quỷ khóc thần sầu, một mảnh thê thảm.
Phanh!
Dưới ánh nhìn soi mói của mọi người, Bạch Hoài Chỉ cúi người xuống, một chưởng nhẹ nhàng đánh lên mặt đất. Chỉ nghe phịch một tiếng, mặt đất run lên, tà khí cuồn cuộn từ nơi bàn tay Bạch Hoài Chỉ đánh xuống thấm xuống dưới đất, khuếch tán ra mặt đất mấy ngàn trượng chung quanh, sương mù lượn lờ trong mặt đất ba thước cuồn cuộn không ngớt.
- Lui ra phía sau!
Bạch Hoài Chỉ thản nhiên nói.
Bốn người rất nhanh lướt ra khỏi khu vực sương mù bao phủ.
Ông!
Khói đen nhàn nhạt rất nhanh phủ lên thành một mảnh biển khói mênh mông cuồn cuộn. Ngay dưới ánh nhìn soi mói của Bạch Hoài Chỉ và tên "Chân truyền đệ tử" Tà Đạo kia, một màn từng xảy ra ở không gian này lại lần nữa trình diễn một lần.
Rầm rầm!
Xuất hiện đầu tiên, là mấy con dơi, sau khi hơi có lại, trong thế giới hiện ra trong khói đen, mấy con dơi kia bay tới bay lui, trong mắt lóe ra hào quang tà dị, một mực quay chung quanh phụ cận pháp đàn.
Bạch Hoài Chỉ và tên "Chân truyền đệ tử" Tà Đạo kia thấy thế, đều nghiêng đầu nhìn qua đôi sư điệt bên cạnh. Ân Thái Cảnh mặt già đỏ lên, hắn phản ứng dù có chậm hơn nữa cũng đã nhìn ra, mấy con dơi này rõ ràng có vấn đề, rất có khả năng là đối phương phái tới trinh sát. Buồn cười, hắn một mực đều không phát hiện ra.