Trong ánh mắt Hoàng Lượng toát ra chờ mong mãnh liệt.
- Đúng vậy, đúng vậy! Hiện tại vấn đề lớn nhất của chúng ta chính là tiếp tế. Chúng ta ở chỗ này chiến đấu bị hạn chế, nhưng chút ít yêu ma của Địa ngục đại thế giới lại không chút nào bị hạn chế. Sau một thời gian dài chúng ta nhất định không phải là đối thủ.
- Vấn đề lớn nhất của chúng ta chính là đan dược, nếu như có đầy đủ đan dược, làm sao cần phải trốn trốn tránh tránh.
- Đáng tiếc, chúng ta trước đó căn bản không có chuẩn bị, đan dược mang đi không nhiều lắm, đã sớm tiêu hao hết rồi. Nếu không hươu chết về tay ai còn chưa biết.
... ... Mọi người liên tục nói, cũng không phải là ngoại nhân nên cũng không có gì cần phải che giấu. Đừng xem mọi người hiện tại công lực phục hồi, nhưng chân chính động thủ với những yêu ma của Địa ngục đại thế giới kia thì càng ngày càng yếu, rất nhanh liền sẽ không phải là đối thủ.
Đây cũng là chỗ để cho mọi người vô cùng nhức đầu, thế cho nên mới do dự.
Có câu 'Binh mã không động, lương thảo đi trước', đối với mọi người mà nói, đan dược chính là lương thảo, không có vật này, cuộc chiến này là không thể đánh.
Mọi người càng nói càng là cau mày, mặt ủ mày chau, Lâm Hi nghe được cũng là mắt sáng rực lên.
- Hoàng sư huynh, ngươi vừa mới nói chỉ cần có đầy đủ đan dược là có thể đánh hạ căn cứ thời không. Nhưng là thật sự?
- Ha hả, tiểu sư đệ, ta biết tâm ý của ngươi. Bất quá chuyện của căn cứ thời không ngươi cũng đừng có tham gia. Năng lực hiện tại của ngươi vẫn còn có chút miễn cưỡng, chốc lát sau tìm thời cơ, ta liền hộ tống ngươi rời đi thôi.
Hoàng Lượng cười lắc đầu, cũng không đem lời nói của Lâm Hi để vào trong lòng.
Chiến đấu của Tiên Đạo cường giả, hao phí cũng không phải là số lượng nhỏ.
Hoàng Lượng cũng không cho là Lâm Hi có tài lực như vậy. Trên thực tế, đừng nói là Lâm Hi, ngay cả những chân truyền đệ tử như bọn họ cũng không có tài lực như vậy.
Cái gọi là chỉ cần có đầy đủ đan dược chỉ là nói mà thôi, đảm đương không nổi.
- Ha ha, tiểu sư đệ. Tiên đạo đại thế giới có đan dược liền có hết thảy. Ngươi nếu là có đầy đủ đan được, chân truyền đệ tử cũng đánh không lại ngươi, chớ nói chi là đánh hạ một tòa thời không thành trì rồi.
Một gã chân truyền đệ tử khác cười nói.
Tác dụng của đan dược đối với tiên đạo đệ tử không nói cũng biết, từ trên lý luận mà nói, một cái 'võ giả' chỉ cần có đầy đủ đan dược liền có thể đánh bại được một cái tiên đạo bá chủ, dĩ nhiên, cái đan dược này là bao nhiêu đó chính là một chuyện khác.
Võ giả có thể hay không đốt nhiều đan dược như vậy, cũng không phải là phạm vi suy nghĩ.
Hết thảy, đều là thảo luận trên tính lý thuyết mà thôi.
Lâm Hi lại không nổi giận, chỉ là vẻ mặt mỉm cười, ánh mắt quét qua trên mặt mọi người, ngược lại càng phát ra sáng ngời rồi:
- Các vị sư huynh, nếu là chỗ này của ta có đầy đủ đan dược, các ngươi xác định thật có thể đủ đánh hạ căn cứ thời không, giết chết những yêu ma Tiên Đạo cảnh kia sao?
Một câu nói, trong động quật đột nhiên an tĩnh lại.
Ánh mắt của mọi người cũng nhìn Lâm Hi, im lặng không nói lời nào!
Không khí có chút quỷ dị!
- Ha ha ha!
Trong lúc Lâm Hi chuẩn bị mở miệng, mọi người đột nhiên ầm ầm cười to.
- Tiểu sư đệ, người thật đúng là có ý tứ.
- Chúng ta chỉ là đang nói đùa, thảo luận thảo luận mà thôi. Cũng không phải thật, tiểu sư đệ ngươi còn tưởng thật rồi.
- Có đầy đủ đan dược, đó đương nhiên là tốt. Nếu như ta có đầy đủ đan dược, thời không chủ thành ta cũng có thể đánh hạ, ha ha ha...
- Đây chỉ là nói giỡn thôi. Tiểu sư đệ, thói quen của ngươi thật là tốt.
... ... Thanh âm của mọi người vang lên, cười ha ha, cũng bị thái độ theo sát không nghỉ của Lâm Hi chọc cười. Bất quá tiếng cười mặc dù lớn nhưng cũng không có ý từ trào phúng. Chỉ là đơn thuần câu hỏi của Lâm Hi rất thú vị mà thôi.
- Đừng để ý đến bọn hắn, bọn người kia không có một cái đứng đắn.
Chỉ có Từ Đức, Hoàng Lượng che chở Lâm Hi, không sao cả cười, cố ý mắng mọi người một phen. Mọi người bình thường cũng là tùy tiện như vậy, ngược lại là không có ác ý.
Lâm Hi ở chung với mọi người thời gian không dài, Từ Đức cùng Hoàng Lượng sợ hắn không quá quen thuộc loại tùy ý nói giỡn này của mọi người.
Lâm Hi cười híp mắt, ngồi ở chỗ đó, cũng không có để ý. Ánh mắt của hắn chậm rãi quét qua trên mặt mọi người, vẻ mặt điềm tĩnh.
Mặc dù mọi người đã đem hắn nhét vào vòng tròn của mình, đem hắn làm thành người mình. Bất quá trong lòng Lâm Hi hiểu rõ, ở sâu trong nội tâm, bọn họ kỳ thật còn là đem mình coi thành nội môn đệ tử Luyện Khí cảnh, cũng không có đem mình trở thành chân truyền đệ tử giống như bọn hắn.
Giữa chân truyền đệ tử cùng nội môn đệ tử, thực lực chênh lệch khổng lồ. Từ Luyện Khí cảnh đến Tiên Đạo cảnh, tiên đạo đại thế giới thường hình dung là một bước lên trời, cá vượt long môn, loại quan niệm này xâm nhập lòng người, ngay cả đám người Chu Thiên Hoàng cũng không ngoại lệ!
Lâm Hi mỉm cười nhìn mọi người, vẻ mặt cùng với lúc trước cũng không có gì khác nhau.
- Một vạn, một vạn đan dược có đủ không?
Lâm Hi đột nhiên mở miệng nói, hắn vươn ra một ngón tay, dựng thẳng lên không trung.
Chung quanh thoáng cái cũng an tĩnh lại, tất cả mọi người yên lặng xuống, cũng không cười, mở trừng hai mắt, thế mới biết là hắn rất nghiêm túc, cũng không phải là nói giỡn.
- Một vạn không đủ? Hai vạn? Vậy hai vạn thì như thế nào?
Ánh mắt Lâm Hi nhìn qua mọi người, thanh âm vang dội nói:
- Nếu là hai vạn không đủ, năm vạn thì như thế nào?
Trong cả động quật, chỉ còn lại thanh âm của Lâm Hi.
Chu Thiên Hoàng, Từ Đức, Hoàng Lượng, tất cả mọi người đều trầm mặc.
- Lâm sư đệ, ngươi là rất nghiêm túc sao?
Chu Thiên Hoàng giật mình nói.
- Tiểu sư đệ, ngươi nói không phải là Tiên La đan đi? Vật kia nhưng đối với chúng là là vô dụng. Đệ tử Tiên Đạo cảnh chúng ta chỉ có thể dùng Thuần Dương tiên khí. Trừ Thuần Dương tiên đan cùng với loại đan dược có cấp bậc như Đại Tiên Khí đan trở lên, những đan dược khác đối với chúng ta hết thảy vô dụng.
Một gã chân truyền đệ tử khác mở miệng nói.
- Thuần Dương tiên đan, đương nhiên là Thuần Dương tiên đan! Chẳng lẽ các ngươi còn tưởng rằng ta nói là Tiên La đan hay sao?
Lâm Hi khí độ hiển nhiên, thần thái tự tin, ánh mắt rạng rỡ.
- A!
- Cái gì!
- Làm sao có thể? Ngươi là sao có thể có nhiều đan dược như vậy?
Mọi người rốt cục lộ ra thần sắc giật mình, ngay cả Từ Đức, Hoàng Lượng cũng lộ ra thần sắc không thể tin được. Đó cũng không phải là bọn họ không để ý đến tình nghĩa của đồng môn sư huynh đệ Chấp Pháp điện nhất mạch, mà là Lâm Hi nói quá khoa trương.
Thuần Dương tiên đan cùng Tiên La đan không giống nhau.
Một viên Tiên La đan cũng chỉ là 500 công huân trị mà thôi, nhưng một viên Thuần Dương tiên đan lại là có giá trị 100 vạn công huân trị, chênh lệch 2000 lần.