TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Giới Chi Môn
Chương 1345: Ngũ hành ma quật (1)

- Tuy là nói như vậy, nhưng Huyền Công Bát Chuyển cũng không phải là trong một sớm một chiều có thể luyện thành, mà Triệu Tiễn dường như đã hoàn toàn tu thành Bát Chuyển rồi. Hiện nay mặc dù bề ngoài thực lực của ta mạnh hơn hắn, nhưng sau lưng hắn có thế lực Thiên Đình chống đỡ, tốc độ tu hành sẽ không chậm hơn ta, phen này để hắn trốn thoát, biến số rất nhiều, ngộ nhỡ hắn đạt đếtn Cửu Chuyển trước ta một bước, vậy cũng vô cùng gay go rồi. - Thạch Mục nhíu mày, có chút lo lắng.

- Có phải trước đây ngươi đã từng lấy được một bức Ngũ Hành Cương Vực Đồ không? - Yên La nghe vậy, chuyển đề tài hỏi.

- Việc này ta chưa từng nhắc đến với bất cứ ai, sao cô lại biết? - Thạch Mục nghe vậy rất kinh ngạc, lập tức hỏi.

Yên La nghe xong, cũng không giải thích, chỉ nói:

- Ngươi đem bản đồ đó ra đây trước đi.

Thạch Mục nghe vậy, lật cổ tay một cái, lấy ra một cái hộp ngọc.

- Theo ta được biết, Ngũ Hành Cương Vực Đồ này là then chốt để hoàn thành Huyền Công Cửu Chuyển. - Yên La nhìn quyển trục (bức tranh được cuộn tròn) Thạch Mục lấy ra từ trong hộp ngọc, mở miệng nói.

Thach Mục không nói gì, từ từ triển khai ra Ngũ Hành Cương Vực Đồ, trong bức họa, hình vẽ năm cái đỉnh màu đỏ, xanh lam, vàng kim, vàng, xanh lục hiện ra theo thứ tự của ngũ tinh vị (năm chòm sao), một cái hình tròn đen nhánh đứng ở giữa.

Sau khi hắn lấy được bức vẽ này, đã mấy lần nghiền ngẫm, đối với tất cả mọi thứ trên bức họa này, sớm đã hiểu rõ trong lòng rồi.

Sau khi mở quyển trục ra, hắn ngẩng đầu lên nhìn Yên La, trong mắt mang theo một tia ý tứ muốn hỏi ý.

- Theo như ta biết, vật này cần đem tinh thuần Ngũ Hành Chi Lực quá trú ở trong đó, mới có thể kích hoạt được điểm sáng của năm cái tiểu đỉnh ở trong bức tranh này. - Ánh mắt của Yên La rơi trên Ngũ Hành Cương Vực Đồ, rất lâu sau, mới tiếp tục nói.

- Truyền Ngũ Hành Chi Lực vào ư? Thực không dám giấu giếm, trước đây ta đã từng thử qua phương pháp này, nhưng truyền Ngũ Hành Linh Lực vào, cuối cùng cũng như trâu đất xuống biển một đi không trở lại, cũng không có bất kỳ hiệu quả nào. - Thạch Mục nhíu mày nói.

Truyền Ngũ Hành Chi lực vào, cũng không đơn giải như ngươi nghĩ đâu, trước tiên phải tu luyện đến Huyền Công Bát Chuyển đại thành, sau khi khiến cho Ngũ Hành Chi Lực trong cơ thể ngươi cân đối lại, mới có thể điểm sáng được bức vẽ này. - Yên La giải thích.

- Hóa ra là như vậy... - Thạch Mục như có điều suy nghĩ gật đầu một cái, nói.

- Hiện nay ngươi đã là Huyền Công Bát Chuyển chưa tới đại thành, nhưng Thiên Đình mở ra Huyền Giới Chi Môn và việc vô cùng cấp bách, chúng ta đã không còn bao nhiêu thời gian nữa rồi. - Yên La nói.

- Yên La, cô có cách gì không? - Hai mắt Thạch Mục sáng lên, hỏi.

- May mà hiện nay ngươi đã là Thất Chuyển đại thành rồi, mặc dù ngũ hành thiếu thủy, nhưng bốn hành khác đã tu luyện đến mức cân bằng rồi. Như vậy, ta có thể mượn Minh Thủy Chi Lực, tạm thời giúp ngươi đạt đến Bát Chuyển thủy chi lực viên mãn, đạt đến ngũ hành cân đối, từ đó mở bức vẽ này ra. Có điều, việc này tiêu hao rất nhiều linh lực, vả lại chỉ có thể duy trong khoảng thời gian rất ngắn. - Yên La hơi trầm ngâm, nói.

- Ta hiểu rồi, nếu đã như vậy, việc không nên chậm trễ, chúng ta bắt đầu đi. - Thạch Mục nghe vậy vui mừng nói.

Thấy Yên La không phản đối, Thạch Mục giơ cổ tay lên, ném Ngũ Hành Cương Vực Đồ ra, lơ lửng trong không trung.

Hắn lập tức ngồi xếp bằng xuống, hai tay bấm động ở trước người, đánh ra mấy đạo pháp quyết.

Một khắc này, quang mang toàn thân mãnh liệt, trên ngực, năm cái tiểu đỉnh đồ văn màu xanh, đỏ, vàng, vàng kim, xanh lam liên tiếp nổi lên.

Chỉ là trong đó có bốn cái tiểu đỉnh màu xanh, đỏ, vàng, vàng kim có đường viền rõ ràng, tản phát ra linh quang nhàn nhạt, duy chỉ có tiểu đỉnh màu xanh lam rõ ràng có chút mơ hồ không rõ, linh quang tản phát ra cũng có chút ảm đạm.

Yên La thấy vậy, tinh quang trong mắt lóe lên, áp ở trên cánh tay của Thạch Mục.

Nhưng thấy năm ngón tay khác bỗng nhiên xòe ra, một đoàn ánh sáng huyết sắc xuất hiện, năm ngón tay nắm chặt lại, bóp chặt lấy.

Phù!

Mảng lớn huyết quang vỡ ra, hóa thành một dòng hồng lưu (nước lũ) huyết sắc, trào dâng lên vòng sáng huyết sắc ở trong không trung, sau đó bị Yên La hút vào trong miệng.

Yên La mấp máy môi, trong miệng truyền ra chú ngữ phức tạp khó hiểu.

Chỉ thấy một đạo quang mang màu thủy lam sắc từ trên đầu ngón tay sáng lên, trên cánh tay của Thạch Mục sáng lên từng vòng sóng nước, khuếch tán ra xung quanh.

Tiểu đỉnh màu xanh lam ở ngực Thạch Mục lập tức trở nên rõ ràng, linh quang tản phát ra cũng theo đó mà phồng lớn hơn.

- Được rồi! - Rất lâu sau, Thạch Mục bỗng nhiên quát lên.

Lúc lời vừa ra khỏi miệng, quang mang thủy lam sắc trong tay Yên La cũng tán đi.

Một khắc này, trước người Thạch Mục, năm cái tiểu đỉnh hư ảo bỗng nhiên xoay tròn theo hô hấp của Thạch Mục, có tiết tấu phồng lên co lại bất định.

Từng đạo văn lộ ngũ sắc từ trong linh văn bên ngoài năm cái tiểu đỉnh phát ra, đan xen vào nhau trong hư không, từ từ hình thành một trận đồ vô cùng huyền ảo.

- Chính là lúc này! - Ánh mắt Yên La ngưng trọng, quát nhẹ một tiếng.

Thạch Mục nghe vậy, kim quang trong hai mắt lưu chuyển, hóa thành hai vòng xoáy kim sắc.

Đồng thời, một ngón tay cũng chỉ một cái trên Ngũ Hành Cương Vực Đồ, đồ văn trên tiểu đỉnh màu xanh ở chỗ bụng ngực đột nhiên phóng to ra, hóa thành một mảnh thanh quang (ánh sáng màu xanh), thuận theo cánh tay xông thẳng lên, hội tụ trong Ngũ Hành Cương Vực.

Chỉ thấy trong bức vẽ khu vực hình đỉnh màu xanh lục có hào quang đột nhiên sáng lên, lại lồi ra bên ngoài quyển tranh, hiện ra ở trong không trung.

Tiếp đó, đồ văn tiểu đỉnh màu vàng đất trước ngực Thạch Mục cũng đột ngột phóng to ra, hóa thành một mảnh hào quang màu vàng đất, nhập vào trong quyển tranh.

Tương tự như vậy, trong quyển tranh khu vực hình vẽ đỉnh màu vàng cũng sáng lên quang mang, cũng xuất hiện nổi ra.

Tiếp đó, mấy đạo quang mang liên tiếp hội nhập lại, xung quanh khu vực hình vẽ chiếc đỉnh đều sáng lên quang mang.

Nhưng một đạo lam quang (ánh sáng màu lam) cuối cùng từ trong tiểu đỉnh hư ảnh bay ra, chợt lóe lên rồi biến mất trong Ngũ Hành Cương Vực Đồ, quang mang trên quyển tranh sáng lên, một hình vẽ cái đỉnh cuối cùng cũng lập tức hiện ra.

Năm chỗ hình vẽ đều đã xuất hiện cả rồi, ở trong không trung dung hợp lại một chỗ, lại hóa thành một mảnh tinh không sáng rực rỡ, trong đó tinh mang dày đặc không ngừng lấp lánh, hết đợt này đến đợt khác, thoạt nhìn vô cồng lộng lẫy sáng đẹp, khiến người ta mê mẩn.

Đọc truyện chữ Full