Chưởng môn Thần Tiêu tông hơi khẽ cau mày, thản nhiên nói, thanh âm cũng là không cho phép nghi ngờ.
- Cái gì!
Tựa như một đạo lôi đình phách lên đỉnh đầu, thân thể Lâm Hi run lên, trên mặt bá một cái hiện lên vẻ đỏ hồng. Rõ ràng là Thần tử đối phó hắn, muốn đưa hắn vào chỗ chết, nhưng đến chỗ của Chưởng môn nhân nhưng lại thành hắn chọc giận Thần tử, còn khiến hắn sau này 'Không nên có nữa'.
- Đây cũng quá bất công rồi!
Một cỗ tức giận xông lên đầu, Lâm Hi đang muốn há mồn phân biện, vừa mở mắt lại thấy Phó chưởng môn đang nhìn mình, nháy mắt liên tục, âm thầm lắc đầu, ý bảo chính mình khắc chế.
- Ti!
Lâm Hi hít sâu một hơi, miễn cưỡng khắc chế cơn giận của mình. Phó chưởng môn đối với hắn có nhiều chiếu cố, lúc này hắn lại nháy mắt với mình, Lâm Hi phải để ý mấy phần.
- Lòng bàn tay, lưng bàn tay đều là thịt, Thần tử nghĩ muốn giết ta, Chưởng môn nhân ngược lại trách cứ ta?
Mặc dù mạnh mẽ ngăn chặn tức giận trong lòng, nhưng bất mãn trong lòng lại không dễ dàng tiêu giải như vậy. Phong Bạo đại thế giới chính mình nếu như không chịu đựng qua, chẳng phải là chết vô ích rồi?
Lâm Hi dù sao cũng là có chút ít đối nhân xử thế, mặc dù trong lòng có oán khí nhưng đúng là vẫn còn khắc chế được, trên mặt không có biểu lộ ra.
- Ta sớm muộn cũng thối vị, tương lai Thần tử kế vị, các ngươi nếu vẫn có loại quan hệ này sợ rằng đối với ngươi bất lợi. Ta đây cũng là đang lo lắng cho ngươi.
Chưởng môn nhân thản nhiên nói.
Trong lòng Lâm Hi xẹt qua từng đạo ý niệm, ngoại giới một mực lưu truyền, cùng Thần tử cạnh tranh vị trí Chưởng môn nhân tương lai còn có mấy tên siêu cấp thiên tài thiên tư hơn người, ai chết vào tay ai còn chưa biết. Nhưng mà bây giờ nhìn lại, trong lòng Chưởng giáo kỳ thật đã sớm chọn ra Thần tử.
Những lời này hôm nay nếu là truyền đi, tất nhiên sẽ khiến gợn sóng rất lớn. Chỉ là Lâm Hi không thể nào làm như vậy, cạnh tranh Chưởng môn nhân tạm thời cùng hắn còn không liên quan, mạo muội trộn lẫn đi vào sẽ bị cho rằng là người ở bên phía Thần tử, đưa tới cừu hận, bị thế lực khác kẹp ở giữa, bóp thành phấn vụn.
- Đệ tử minh bạch.
Lâm Hi hít một hơi thất sâu, trầm giọng nói.
- Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Trong ngoài tông phái, nhược nhục cường thực, lấy thực lực vi tôn. Thực lực hiện tại của ta còn chưa đủ, có nói gì cũng là vô dụng. --- Bất quá ta sẽ hướng các ngươi chứng minh, các ngươi đều nhìn lầm người rồi.
Trong lòng Lâm Hi oán hận nói.
- Tốt lắm, chuyện ngày hôm nay liền tới đây thôi. Lát sau ta sẽ phát ra ngọc sắc, thông báo ngươi trở thành Chân truyền đệ tử, cùng với ngươi còn có Long Băng Nhan.
- Dựa theo quy củ những năm trước, vốn là muốn của hành một lần quan lễ đại điển long trọng. Nhưng mà Vị Diện chinh chiến chi địa tổn thất thảm trọng, lại cùng Địa Ngục đại thế giới chiến một tràng, cộng thêm Thái Nguyên cung, chân chính chính là nội ưu ngoại hoạn, cho nên nghi thức khánh điển chỉ có thể tạm thời hủy bỏ. --- Ngươi có ý kiến gì không.
Chưởng môn nhân nói.
- Đệ tử minh bạch.
Lâm Hi cung thanh nói.
Khánh điển hay không khánh điển chỉ là nghi thức, hắn ngược lại là không sao cả.
Mấu chốt là Chưởng môn nhân thiên vị cùng sủng ái đối với Thần tử khiến cho hắn khó có thể quên được.
- Long Băng Nhan?... Không nghĩ tới nàng cũng đột phá đến Tiên Đạo cảnh rồi.
Nhớ tới câu nói sau cùng của Chưởng môn nhân, trong lòng Lâm Hi như có điều suy nghĩ.
Hủy bỏ khánh điển cũng không chỉ là một mình hắn, có thể thấy được Chưởng môn nhân cũng không phải là nhằm vào hắn. Cũng đủ thấy tình cảnh của Thần Tiêu tông hiện tại cũng đúng là không thể lạc quan.
- Tốt lắm, ngươi đi xuống đi.
Chưởng môn nhân giơ giơ tay áo, kết thúc lần tiếp kiện này.
...... Bạn đang xem tại - www.TruyệnFULL.vn
Từ chỗ sâu không gian đi ra ngoài, Lâm Hi còn canh cánh trong lòng, trong lời nói thiên vị của Chưởng môn nhân đối với Thần tử cùng với để lộ ra ý tứ tương lai Thần tử sẽ kế thừa đại thống tựa như một cái đinh ở trong lòng hắn.
- Nhược nhục cường thực, nhược nhục cường thực a..., cái đạo lý gì, cái cống hiến gì, hết thảy đều là giả dối, chỉ có thực lực mới là chân thật ---- Thần tử, thực lực của ta không bằng ngươi, ta thua tâm phục khẩu phục, nhưng chung quy có một ngày ta sẽ đem ngươi tàn nhẫn đạp ở dưới chân, cho ngươi cũng nếm thử tư bị ngày hôm nay của ta.
Trong lòng Lâm Hi hung hăng nói, chuyện ngày hôm nay để cho hắn lĩnh ngộ thật sâu ý nghĩa của tám chữ 'Nhược nhục cường thực, lực lượng vi tôn'.
Tại sao Chưởng môn nhân coi trọng Thần tử, đối với hắn lại bất công đến tận đây, liền bởi vì là thực lực của hắn vượt qua chính mình. Chỉ sợ rõ ràng là hắn muốn đối phó mình cũng có thể hóa đen thành trắng, điên đảo thị phi. Ở trước mặt lực lượng, những thứ khác hết thảy đều là giả.
- Sưu!
Thân thể Lâm Hi thoáng một cái, hướng Lôi thánh phong ở nơi xa lao đi.
- Lâm Hi, chờ một chút.
Đột nhiên lúc này một đạo thanh âm quen thuộc từ phía sau truyền đến.
- Ân?
Lâm Hi nhướng mày, dưới chân im bặt mà dừng, xoay đầu lại, chỉ thấy không gian như sóng nước tách ra, một đạo lam ảnh phong lưu tiêu sái từ chỗ sâu thời không đi ra.
- Phó chưởng môn?
Lâm Hi kinh ngạc, trong mắt lướt qua một đạo thần sắc nghi hoặc.
- Lâm Hi, ta tới chỉ là để cho ngươi biết một cái tin tức.
Phó chưởng môn cũng không che đậy, nói ngay vào điểm chính:
- Liền ở mấy ngày trước, chúng ta nhận được một tin tức, Thần tử đã ngưng tụ bán luân Tiên Dương, bước vào Tiên Đạo thập trọng Duy Nhất cảnh chỉ sợ liền ở trong năm nay rồi.
- Cái gì!
Lâm Hi tâm thần kịch chấn.
Thì ra là vậy, không trách được Chưởng môn nhân đột nhiên thiên vị Thần tử như vậy, thì ra là như vậy..., minh bạch rồi!
- Bên phía Chưởng môn nhân đã có toan tính. Một khi Thần tử hoàn toàn cô đọng Tiên Dương, sẽ chính thức công bố nhân tuyển Chưởng môn tương lai của Thần Tiêu tông....
Nói đến chỗ này, Phó chưởng môn nhìn Lâm Hi một cái thật sâu, dứt lời tay áo vung lên, trực tiếp biến mất ở trong hư không.
- Không nghĩ tới nhanh như vậy...
Lâm Hi lẩm bẩm nói, sau khi Phó chưởng môn rời đi hắn vẫn đứng nguyên tại chỗ, đắm chìm ở trong rung động mà Phó chưởng môn tiết lộ tin tức.
Thần tử sắp cô đọng Tiên Dương, Chưởng môn nhân sắp sửa công bố nhân tuyển Chưởng môn tương lai, những tin tức khổng lồ này đều là nghiêng trời lệch đất, đủ để dẫn tới biến thiên trong tông phái.
Thần tử danh nghĩa xác định, hết thảy sẽ hoàn toàn không giống như lúc trước. Người khác có lẽ hoàn hảo, nhưng mà Lâm Hi lại biết Thần tử đối với mình sinh ra sát ý, là tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mình.
- Một khi hắn kế vị, ta ở trong tông sợ rằng không còn mảnh đất cắm chân.
Trong lòng Lâm Hi một mảnh ngưng trọng.
- Thời gian cấp bách, chỉ có một năm..., ta phải đệ thăng lực lượng của mình nhanh hơn nữa!
Lâm Hi mạnh mẽ siết chặt nắm đấm, trong mắt lướt qua một đạo quang mang, trong ánh mắt một mảnh kiên nghị.
- Sưu!
Tiếng gió rung động, Lâm Hi trực tiếp xuyên qua hư không, trở lại Lôi thánh phong.