Cổ linh lực gió lốc càn quét nơi này, trận pháp bày ra bị tê liệt vỡ vụn.
Lực cuồng phong gió lốc hoàn toàn tràn trề ở phụ cận hư không, trong không khí nổi lên một loạt gợn sóng mắt thường có thể thấy được, dường như bị thiiêu đốt triệt để vậy.
- Cái...
Chưa dứt lời, thân thể không ngờ lại bị một cổ cự lực nhất quyển không thể cản trở, thân mình bay ngược ra sau, bay thẳng ra hơn trăm trượng, kỳ tài kim quang quanh thân lóe lên đứng vững thân hình.
Trong lòng hắn vừa sợ vừa giận, sắc mặt âm trầm xuống, trong lòng không biết sao, nổi lên một chút dự cảm không ổn.
Bên kia, Lật Thăng và Yên La hai người cũng bị kịch biến trước mắt làm kinh hãi ngây cả người, ngừng tranh đấu.
- Xảy ra chuyện gì...
Yên La phất tay thu hồi lĩnh vực, nhìn linh lực lốc xoáy kinh thiên, lẩm bẩm một tiếng.
Lật Thăng cũng không rõ là cái gì, nói không ra lời.
Đúng lúc này, một cổ uy áp khổng lồ từ trung tâm linh lực lốc xoáy, đột nhiên phóng lên cao.
Sức mạnh của cổ linh áp, thậm chí không kém chút nào so với đế.
Đế mi cau mày lại.
Yên La và Lật Thăng ngẩn ra, lập tức nhận ra cổ linh áp này.
Tuy rằng trở nên vô cùng cường đại, nhưng cổ linh áp chính là Thạch Mục đấy.
Trong đôi ngươi xinh đẹp của Yên La lộ ra sắc thái vui mừng, tuy không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Thần tình trên mặt Lật Thăng có chút phức tạp, nhưng lập tức biến thành một trận mừng rỡ.
Vù vù!
Một đạo quang trụ màu vàng đen thật lớn hiện lên từ trong linh lực lốc xoáy, xông thẳng lên trời, linh lực lốc xoáy cực đại kia chậm rãi tiêu tán.
Quang trụ to lớn cũng thu liễm biến mất, hiện ra thân ảnh của một vị cao mấy trượng, chính là Thạch Mục.
Hắn vào giờ phút này, toàn thân tản ra quang mang màu huyền hoàng, dung mạo xem ra không có biến hóa quá lớn so với trước đó, nhưng thần tình khiến cho người cảm giác lại hoàn toàn bất đồng.
Giống như đế vậy, thời khắc này Thạch Mục tản ra một cổ khí tức hoàn toàn không thuộc về phàm trần.
Bất quá phiêu dật khác biệt cùng đế khinh linh, Thạch Mục cho người một cảm giác cực kỳ nặng nề, cả người đứng ở nơi đó, vững chắc giống như một tòa Kình Thiên cự phong vậy, không thể rung chuyển.
Thạch Mục nâng hai tay lên, cảm thụ biến hóa trong cơ thể, trong lòng mừng như điên.
Thời khắc này, trong cơ thể hắn từng cổ huyền hoàng khí lưu chuyển vô cùng cường đại, lúc trước tu luyện các loại chân khí, lực Cửu Chuyển Huyền Công hoàn toàn biến mất.
Tuy rằng chỉ có một cổ huyền hoàng khí, dù sao hắn có thể cảm giác được, cổ nguyên khí đặc thù này cực kỳ cường đại.
Hắn nắm chặc bàn tay lại.
Ầm ầm!
Một cổ cự lực khổng lồ đột nhiên hiện lên, quanh thân trăm trượng kịch liệt chấn động trong hư không, phát ra một tiếng nổ oành đùng, vang dội như chấn lôi vậy.
Ngay sau đó, Thạch Mục nhất cung thân thể, tiếp đó cả người phóng lên cao, xuất hiện giữa không trung như thuấn di vậy, không ngờ vạn Linh Huyền môn đại trận trói buộc hắn, giờ không còn sót lại chút gì.
Đế thấy vậy, sắc mặt trầm xuống, thời khắc này Thạch Mục cho hắn một cảm giác nguy hiểm, khiến cho hắn không tùy tiện xuất thủ.
Nhưng mà ngay sau đó, hắn chợt ngẩn ra.
Thạch Mục mất đi trận nhãn này, vạn Linh Huyền môn đại trận vẫn đang tiếp tục vận chuyển.
Giữa không trung, do 5 viên tinh cầu truyền xuống năm cổ linh lực cự đại, vẫn không ngừng dung nhập vào trong trận nhãn, sau đó đi vào trong đại trận.
Lúc trước bởi vì Lật Thăng công kích Thạch Mục, dẫn đến chấn động khôi phục nguyên dạng thật nhanh, hư ảnh Huyền Giới Chi Môn run rẩy giữa không trung, từ từ bình tĩnh lại.
Trong mắt đế lóe lên sắc mừng rỡ.
Mặc dù không biết chuyện gì xảy ra, trận này vốn vô cùng huyền ảo, hắn cũng chưa hoàn toàn hiểu thấu đáo, xuất hiện một số dị biến cũng là bình thường.
Chỉ cần trận này chưa kết thúc, kế hoạch của hắn chưa thất bại.
Trong lúc suy nghĩ, nhân ảnh nhoáng lên một cái, phi thân chắn trước trận nhãn.
Nhìn Thạch Mục vẫn còn vận chuyển đại trận, trong mắt cũng lộ ra chút kinh ngạc, chân mày không khỏi chau lại, trong lúc nhất thời, hắn không lập tức chọn lựa hành động.
- Thật không ngờ, ngươi cũng tu luyện đến bước này, ngưng luyện ra Chân tiên thể.
Đế nhìn Thạch Mục từ trên xuống dưới, cười nhạt nói.
- Chân tiên thể? Các hạ hà tất dát vàng lên mặt mình. Pháp thể của ta và ngươi không có trải qua thối luyện linh lực thượng giới, tối đa chỉ có thể xem như phân nửa tiên thể mà thôi, cự ly Chân tiên thể chân chính còn kém xa vạn dặm rồi.
Thạch Mục hắc một tiếng, nói.
Đế trầm mặt xuống, trong mắt lóe lên một chút sắc giận dữ.
- Thạch Mục.
Hư không sau lưng Thạch Mục chợt lóe lên, thân ảnh của Yên La xuất hiện, đôi mắt đẹp có phần kích động.
Yên La nhất hoa phía sau lưng, Lật Thăng cũng bay tới, vẻ mặt hơi lúng túng.
- Trước đó các ngươi cực khổ rồi, chuyện kế tiếp, giao cho ta là được.
Thạch Mục quay đầu nhìn hai người và nói.
Đồng thời, hắn vung tay lên, hai cổ huyền hoàng quang mang bắn ra từ lòng bàn tay, ngấm chìm vào trong cơ thể của hai người.
Thân thể hai người đại chấn, một dòng nước ấm cực đại lưu chuyển trong người thật nhanh, nguyên khí suy nhược không ngờ lại khôi phục nhanh chóng, lập tức hai người đều mừng rỡ.
Nhất là Lật Thăng, nội thương loạn thành nhất đoàn tao nhanh chóng tự động khép lại, trong nháy mắt đã được 5,6 thành, nếp nhăn trên mặt dường như cũng ít đi mấy phần.
Thạch Mục quay đầu trong nháy mắt, ánh mắt đế hơi ngưng tụ, thân hình thoắt cái liền biến mất, ngay sau đó xuất hiện ở trước người Thạch Mục, tựa như chậm đánh ra một quyền thật nhanh.
Vù vù vù!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyền Giới Chi Môn
Chương 1485: Niết bàn (1)
Chương 1485: Niết bàn (1)