Ý niệm này lóe lên trong đầu Lý Thu Bạch, hai đầu lông mày ẩn ẩn hiện ra hàn quang thấu xương.
- Ha ha ha...
Lâm Hi nghe được Lý Thu Bạch nói vậy thì cười lên:
- Đảo ngược trắng đen, chỉ hươu bảo ngựa, không ai bằng ngươi cả! Chân tướng như thế nào thì nhiều sư huynh đệ trong tông tự biết rõ ràng, còn chưa tới phiên ngươi phân trần. Ngươi là Đệ tử chân truyền, ta cũng là Đệ tử chân truyền, mặc kệ ngươi bày tư thái gì cũng chẳng ép được ta. Nói lý do gì cũng là lấy cớ, cuối cùng vẫn phải động thủ mà thôi, Lý Thu Bạch, có thủ đoạn gì cứ lấy ra đi.
Tình thế trước mắt cực kỳ nghiêm trọng, Lý Thu Bạch làm nhiều như vậy chính là tìm lý do đường hoàng, quyết tâm muốn xuất đầu thay "Không Thánh Vương", trong nội tâm Lâm Hi cũng biết rõ trận chiến hôm nay không tránh khỏi, càng không cần né tránh.
Lý Thu Bạch hừ lạnh một tiếng, biểu hiện của Lâm Hi lọt vào trong mắt của hắn càng làm cho hắn tức giận, cũng kiên định ý tứ chèn ép trong đầu:
- Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, ngươi mới bao nhiêu bổn sự mà dám cuồng vọng trong tông! Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết có ta ở đây thì còn chưa tới lượt ngươi làm càn đâu.
Hàn quang trong mắt Lý Thu Bạch lóe lên, không hề lưu thủ, tay phải giơ lên và như linh xà đánh ra một kích vào Lâm Hi ở phương xa.
Ầm ầm!
Trong tích tắc này núi sông nứt vỡ, dùng Lâm Hi làm trung tâm, trong phạm vi mấy ngàn trượng chung quanh liên quan vô số tiểu thứ nguyên, tiểu vị diện sâu trong thời không cũng hóa thành bột mịn.
Lý Thu Bạch đánh ra một kích này đã lĩnh ngộ quy tắc không gian thật là sâu đậm, chỉ một kích quỷ thần kinh, ngay cả một ít Đệ tử chân truyền ân sâu trong hư không quan chiến cũng kinh hãi.
- Quả nhiên không hổ là cường giả trên Tiên Đạo Quần Anh Bảng, chỉ một kích này không có tu vi tứ trọng đỉnh phong thì căn bản không ngăn được!
Trong tối tăm một gã Đệ tử chân truyền xem cuộc chiến thì thầm.
- Lâm sư huynh! --
Đệ tử Chấp Pháp Điện kinh hô.
Một kích này quá đột ngột, Lý Thu Bạch căn bản là xuất thủ trước rồi nói sau. Một kích này hư không nát bấy.
- Hừ!
Biên giới Hộ Pháp Phong, "Không Thánh Vương" thấy một màn này thì vô cùng khoái ý.
Hắn không thể báo thù, nhưng mượn nhờ lực lượng của Lý Thu Bạch cũng được. Một kích này căn bản không cho Lâm Hi khả năng sống sót.
- Cuồng vọng tự đại, gieo gió gặt bão!
Hộ Pháp trưởng lão đứng ở nơi bí mật gần đó cười lạnh.
Lý Thu Bạch không phải trận doanh "Thần tử", ít nhất trước mắt không phải, xảy ra chuyện gì cũng không kéo quan hệ lên Thần tử được. Có thể "Mượn đao giết người" thì "Không đánh mà thắng" tiêu diệt đệ tử đắc ý của Hình Tuấn Thần, trong lòng Hộ Pháp trưởng lão cực kỳ khoái ý. Duy nhất tiếc nuối là chính là không thể tự tay tiêu diệt hắn. Nhưng mà ngẫm lại cũng là chuyện thập toàn thập mỹ, Hộ Pháp trưởng lão cũng quá thoải mái.
- Không đúng!
Mọi người ở đây nhìn thấy Lý Thu Bạch đánh ra một kích nhanh như thiểm điện đánh thẳng vào Lâm Hi, Long Băng Nhan mỉm cười nói:
- Hắn không chết!
Một màn hoang đường này Lâm Hi không thể chết được, từ "Vị diện chinh chiến chi địa" trở về, Long Băng Nhan phát hiện mình và Lâm Hi có liên hệ không hiểu. Nói không rõ đã xảy ra chuyện gì, bởi vì hắn sống rất dai.
Long Băng Nhan âm thầm suy đoán, khả năng là quan hệ tới một nửa phong ấn tiến vào trong người Lâm Hi.
Giờ này khắc này Long Băng Nhan cảm giác được tính mạng của Lâm Hi chấn động.
- Cái gì!
Hộ Pháp trưởng lão cùng Không Thánh Vương nghe được Long Băng Nhan nói những lời này thì biến sắc.
Nhưng mà không chờ bọn họ chấn động, trong không gian phong bạo bắn ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
- Lý Thu Bạch, ngươi cũng tiếp ta một chiêu.
Giọng của Lâm Hi kinh thiên động địa, từ tầng tầng không gian truyền ra, mọi người còn không kịp phản ứng, nhìn thấy bàn tay cực lớn cường tráng như núi phát ra tiên mang xinh đẹp, trên tay mang theo nước lũ Lục Dương tiên khí che khuất bầu trời, nện thẳng vào Lý Thu Bạch.
- Thứ cấp tiên khí!
Tiếng kinh hô vang lên, nhưng mà một ít "Đệ tử chân truyền" đang ẩn nấp nhận ra thứ cấp tiên khí Ngũ Long Luân trong tay Lâm Hi. Tiên khí một đạo rất khó luyện chế, là "Thứ cấp tiên khí" cũng là như thế, hao phí thời gian và sức lực dù là Đệ tử chân truyền cũng không chịu nổi.
Lâm Hi một thân "Lục Dương tiên khí" thuần túy vốn vô cùng cường đại, lại phối hợp "Phong Bạo Đại Thế Giới" đoạt đến "Ngũ Long Luân", một kích này uy lực kinh thiên động địa, lập tức tăng lên một cấp độ.
Càng làm người động dung là một kích này của Lâm Hi trong tăm tối đánh ra một kích vào Lý Thu Bạch.
Những người này chỉ thấy Lý Thu Bạch đánh ra một kích kinh thiên, nhưng lại không biết Lâm Hi tu luyện "Phấn Toái Đại Pháp", đã sớm tăng lên tới Tiên Đạo Cảnh. Lý Thu Bạch dùng không gian yên diệt đối phó hắn, đối với Lâm Hi vừa nói giống như mang củi cứu hỏa, chỉ trợ giúp hắn tăng uy lực của Yên Diệt Đại Tiên Thuật.
Mượn nhờ Lý Thu Bạch công kích, Lâm Hi phản kích chiêu này uy lực bức thẳng Tiên Đạo tứ trọng đỉnh phong, bình khởi bình tọa với Lý Thu Bạch bình.
- Ầm ầm!
Lâm Hi ra tay cực nhanh, một kích này như thiểm điện đánh vào đỉnh đầu của Lý Thu Bạch.
- Làm càn!
Lý Thu Bạch quát lên một tiếng. Một màn này vừa mới xuất hiện, nhưng mà trước mặt bao người Lý Thu Bạch cũng tuyệt đối không có đạo lý trốn tránh, nếu không chẳng phải sa đọa uy phong của mình.
Hắn dùng thân phận sư huynh mà tới đây, vạn lần không được lùi bước.
- Ầm ầm!
Trong lúc vội vã bàn tay của Lý Thu Bạch giơ cao, một đạo tiên khí bàng bạc đánh ra ngoài. Địa vị, thân phận của hắn vượt xa Lâm Hi, thực lực càng tới gần cường giả Tiên Đạo ngũ trọng, cho dù vội vàng cũng không đặt Lâm Hi vào mắt.
Không ngờ tiên khí va chạm nháy mắt Lý Thu Bạch đột nhiên biến sắc.
- Không tốt!
Lý Thu Bạch nhìn thấy chân khí của Lâm Hi ẩn chứa một đạo lực lượng vô cùng đáng sợ.
- Đi thôi! --
Lâm Hi cười lạnh, tuyệt học trấn phái của Thái Nguyên Cung "Yên Diệt Đại Tiên Thuật" mượn mãnh vỡ không gian vũ trụ yểm hộ bạo phát ra.
- Ầm ầm!
Không gian nát bấy, Lý Thu Bạch giống như một cự chùy đụng mạnh tới trước, biến mất sâu trong thời không, không thấy gì nữa.
Mọi người trợn mắt lên, thở hốc vì kinh ngạc. Sâu trong Hộ Pháp Điện có một đạo thân ảnh cường đại đứng lên.
Thiên thời! Địa lợi! Nhân hòa!
Lý Thu Bạch là nhân vật trên "Tiên Đạo Quần Anh Bảng", danh chấn thiên hạ, lừng lẫy bát hoang, mà Lâm Hi chỉ là Đệ tử chân truyền mới tấn chức mà thôi. Lý Thu Bạch dù có tu vi Tiên Đạo tứ trọng hư không cảnh nhưng bằng vào tích lũy khổng lồ lại có được chiến lực sánh bằng Tiên Đạo ngũ trọng!
Một trận chiến này theo đạo lý căn bản không có gì lo lắng cả, lấy mạnh hiếp yếu, nghiêng về một phía, nhưng tình huống chính thức làm cho người ta chấn động.
Ai cũng thật không ngờ Lý Thu Bạch thôi động không gian pháp tắc, thanh thế che trời, rõ ràng căn bản không có đả thương Lâm Hi, ngược lại bị Lâm Hi phản kích đánh vào sâu trong thời không.