- Mặc dù ngươi đối với tông phái làm nhiều cống hiến, nhưng là công lao thuộc về công lao, cống hiến lớn hơn nữa cũng không thể trở thành lý do ngươi đánh chết Tiết Đạo Quang cùng với hơn ba mươi tên chân truyền đệ tử của bổn môn!
Thanh âm ù ù quanh quẩn bát phương, mang theo một cỗ uy nghiêm khiến người ta run rẩy.
- Đây là chuẩn bị lấy ta lập uy a.
Trong lòng Lâm Hi cười lạnh, nhưng cũng không nói gì, loáng thoáng ở bên trong hoảng hốt thấy được âm thanh cười lạnh của tam đại trưởng lão cùng với đám người Triệu Bạch Long đang ở trên đài cao.
- Tông phái này cuối cùng là không dung được ta.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng, trong lúc bất chợt trong lòng chợt hiểu ra, lấy thực lực bây giờ của hắn, thiên hạ kia đều đi được, mặc dù không có Thần Tiêu tông ủng hộ cũng đồng dạng sẽ không có ảnh hưởng gì, ngược lại lực cản ít đi rất nhiều.
Từ nay về sau, 'Có ân báo ân, có thù tất báo, không gì kiêng kỵ', lại không cần giống như trước đây có chút kiêng kỵ như vậy. Đã ra khỏi Thần Tiêu tông, tông quy giới luật của tông phái liền không có tác dụng với hắn.
Tiên Đạo bát trọng cách cảnh giới của Thần tử cũng không xa, không cần bao lâu coi như là Thần tử chỉ sợ cũng không làm gì được hắn cả. 'Tự xử bất lưu gia, tự hữu lưu gia xử', cần gì phải bám vào Thần Tiêu tông một cành.
Vừa nghĩ như vậy, trong lòng Lâm Hi phảng phất nhẹ đi gánh nặng ngàn cân, yên lặng chờ đợi phán quyết của Chưởng giáo Thần Tiêu tông.
- Chấp Pháp trưởng lão, ngươi chấp chưởng bổn môn giới luật, theo như quy củ, tàn sát đồng môn ứng với tội gì?
Chưởng giáo Thần Tiêu tông ánh mắt như điện, nhìn Chấp Pháp trưởng lão ở trong tràng, trầm giọng nói.
Oanh!
Sấm sét giữa trời quang!
Nghe được lời của Chưởng môn tông phái, cả người Chấp Pháp trưởng lão chấn động, như gặp phải sét đánh, dưới chân bất ổn, đăng đăng liên tục lùi mấy bước, đến khi tay chân đều lạnh như băng.
- Theo luật xử tử!
Thanh âm trầm thấp, uy lực mang theo lại là kinh thiên động địa.
- Ti!
Trên trời dưới đất, tất cả đệ tử của Chấp Pháp điện, ngoại môn, nội môn đệ tử, liên đới cả đám người Hỏa Thánh Vương, Phong Thánh Vương, Đế Thánh Vương, Tà Thánh Vương đang ở bên ngoài xem cuộc chiến tất cả đều giật mình.
Lâm Hi mới vừa vặn chiến thắng Lý Thu Bạch, lại biểu hiện ra trình độ siêu cường, đối với tông phái mà nói là hết sức quan trọng, theo đạo lý tông phải hẳn là quý trọng mới đúng, không nghĩ tới lại là xử tử.
- Làm sao có thể!
Đám người Đế Thánh Vương đều là giật mình.
- Chưởng giáo!
- Sư huynh!
......
Đệ tử của Chấp Pháp điện cũng kinh hô lên, ngay tiếp theo đệ tử nội môn cùng ngoại môn cũng nghị luận rối rít, cảm nhận được rung động cực lớn. Không giống với chân truyền đệ tử, Lâm Hi ở trong nội môn, ngoại môn đệ tử danh vọng cực cao, quả thực chính là nhân vật mang tính truyền kỳ.
Hoàn toàn có thể tưởng tượng được khi ở bên cạnh xuất hiện một cái nhân vật truyền kỳ, hơn nữa làm ra một loạt chuyện kinh thiên động địa, vì thiên hạ làm ra nhiều chuyện đối với những tông phái đệ tử khác có tác dụng khích lệ.
Rất nhiều người cũng đem Lâm Hi xem như là thần tượng cùng mục tiêu, cũng vì là phấn đấu, liền là hi vọng một ngày kia có thể trở thành Lâm Hi thứ hai. Nhưng mà lúc bốn chữ kia phun ra, tất cả mọi người đều sợ ngây người.
Thanh âm đám người ông ông, cũng kinh động đến từng đến trưởng lão ở Tử vong chi thai, mọi người hai mặt nhìn nhau, âm thầm kinh dị. Trải qua thời gian dài, bọn họ đều là từ góc độ chân truyền đệ tử, trưởng lão tông phái đi đối đãi với Lâm Hi, lại không nghĩ rằng Lâm Hi ở trong nội môn, ngoại môn đệ tử lại có danh vọng cao như thế!
Cho dù là Phục Thần, Hàng Yêu, Trấn Ma tam đại trưởng lão tự biết nắm chắc phần thắng, giờ khắc này cũng không khỏi khẽ thất vọng. Danh vọng như vậy dĩ vãng chỉ xuất hiện ở trên người Thần tử.
Nhưng theo một nhóm đệ tử cùng Thần tử kia lần lượt trở thành chân truyền đệ tử, loại danh vọng này cũng từ đó mà chuyển đi, hôm nay lại hiện ra ở trên người Lâm Hi.
- Hoàn hảo xử lý kịp, nếu không tất thành họa lớn!
Trấn Ma đại trưởng lão thầm nghĩ trong lòng, trong mắt hiện lên một đạo quang mang sâm hàn.
Đệ tử tầng dưới chót mặc dù thực lực không quan trọng gì, nhưng mà tác dụng tuyệt đối không thể khinh thường. Từng cái chân truyền đệ tử cũng là từ nội môn cùng ngoại môn đệ tử mà đi tới.
Sau khi những nội môn, ngoại môn đệ tử này tấn thăng lên, đặt chân đến Tiên Đạo cảnh, cảm giác sùng bài của bọn hắn đối với Lâm Hi sẽ kéo theo tới đây, sau một thời gian tạo thành một cỗ thủy triều, cùng với người đi theo Thần tử chống lại.
Đây là đám người Trấn Ma đại trưởng lão tuyệt đối không muốn nhìn qua.
Chưởng môn cùng Phó chưởng môn Thần Tiêu tông đồng dạng cũng thấy cỗ cảnh tượng này, mới phát hiện đối với ảnh hưởng của Lâm Hi vẫn là đánh giá thấp, nếu quả thật đem xử tử sợ rằng đầu tiên những đệ tử cấp thấp này sẽ sinh ra bắn ngược.
- Dựa theo quy củ của tông phái đúng là nên theo luật xử tử.
Chưởng môn Thần Tiêu tông thanh âm vừa chuyển, đột nhiên nói.
- Bất quá niệm ở cống hiến những năm này ngươi đối với Thần Tiêu tông, tử tội tạm thời có thể miễn, nhưng mà tội sống khó tha. Lâm Hi, ta lấy thân phận sắc lệnh của Chưởng môn Thần Tiêu tông đem ngươi trục xuất khỏi môn, cách chức làm phế nhân, bởi vì ngươi đánh chết hơn ba mươi đệ tử chân truyền, đối với tông phái tạo thành tổn thất rất lớn, tất cả bảo vật, pháp khí trên người của ngươi đều do tông phái thừa kế, không được dị nghị!
Thanh âm uy nghiêm, lộ ra lãnh khốc, quanh quẩn bốn phương tám hướng.
Lời vừa nói ra, ngôn xuất pháp tùy, quyết định vận mệnh của Lâm Hi!
Oanh!
Trong bầu trời phảng phất hiện lên một đạo sấm sét, tất cả đệ tử Chấp Pháp điện sắc mặt trắng nhợt, trên mặt hiện ra thần sắc kinh khủng. Chấp Pháp trưởng lão, Bạch Nguyên lại càng sắc mặt tái nhợt vô cùng.
Người nào cũng không nghĩ tới, quyết định của tông phái đối với Lâm Hi lại nghiêm khắc như thế, không chỉ là muốn đem hắn đuổi khỏi môn phái, còn muốn phế đi công lực của hắn, biếm thành phế nhân.
Người trong tiên đạo mất đi chân khí, biếm lạc tiên thể, tương đương với mất đi tất cả dựa vào, là trừng phạt lớn nhất. Hơn nữa thói quen sau cuộc sống Tiên Đạo đại thế giới, lại cũng không có biện pháp thích ứng cuộc sống phàm nhân, đây là trừng phạt tàn khốc nhất.
- Ha ha ha...
Ở sau yên lặng ngắn ngủi, Lâm Hi ngửa mặt lên trời cười lớn, trong tiếng cười tràn đầy giễu cợt.
- Lâm Hi, ngươi cười cái gì?
Một gã đại trưởng lão lạnh lùng nói.
- Không nghĩ tới a, không nghĩ tới... Nguyên lai vẫn là vì Vạn Hoàng đồ của ta!
Lâm Hi cười lớn một tiếng, không thèm để ý đại trưởng lão này, tóc của hắn vung lên, phịch một tiếng nổ tung, nhẹ nhẹ theo gió vũ động, đồng thời tay trái một trảo, xuy lạp một tiếng cầm lấy y bào trên người, lộ ra Vạn Hoàng tiên bào kim quang chói mắt ở phía trong, ở dưới vô số ánh mắt chú thị, quang mang vạn trượng, lộ ra khí tức tôn quý vô cùng, so với thái dương còn phải chói mắt hơn!