Một kích này sơn băng địa liệt, kinh thiên động địa, đuôi rồng lướt qua ngay cả hư không cũng sụp đổ, "Thần tử" triệu hoán thần ma kia cũng xuất hiện vết rách.
Ầm ầm!
Thời điểm ánh mắt của mọi người còn đang khiếp sợ, Thần tử triệu hoán thần ma cổ xưa ba đầu sáu tay kia giống như gặp phải trọng kích, một tiếng nổ tung, sáu cánh tay của thần ma nổ tung.
Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!
Quỷ thần "Thần ma thể" tuy cường đại, nhưng mà trước mặt "Thái Cổ Chân Long" của Lâm Hi thì ảm đạm thất sắc.
Sắc mặt "Thần tử" thoáng cái đỏ bừng lên, đỏ tươi giống như mào gà vậy.
Một kích này cao thấp đã phân, dưới cái nhìn của vạn người thì như một bàn tay bóp cổ họng của họ lại, giống như một cái tát vào mặt của chường giáo Thần Tiêu.
- Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, cái gọi là mạnh nhất cũng không có gì hơn cái này. Thị Huyết lãnh tụ, chúng ta đi!
Âm thanh ù ù cuồn cuộn như nước thủy triều, một cái đuôi cực lớn một quấn lấy Thị Huyết lãnh tụ và bọn người Sở Hữu Đạo, sau đó chân không bị phá ra, một đạo kim kiều hiện thế.
Hộ sơn đại trận của Thần Tiêu Tông trước mặt "Thái Cổ Chân Long" có năng lực xuyên qua không gian và thời gian thì chẳng là cái gì, một tiếng ầm vang, trực tiếp vượt qua đại trận bay ra ngoài.
"Thái Cổ Chân Long" vượt qua thời không, vãng lai vũ trụ, đừng nói là một đạo "Hộ sơn đại trận", cho dù chưởng giáo Thần Tiêu Tông cũng không ngăn cản nó nổi.
Gió nhẹ từ từ thổi núi rừng vô cùng vô tận. Mắt thấy Lâm Hi mang theo "Thị Huyết lãnh tụ" bỏ chạy thì từ nay về sau như hổ nhập sơn lâm, long về biển cả, Thần Tiêu Tông từ nay tăng thêm một đại địch đáng sợ, đám người Thần Tiêu Tông hoảng sợ thất sắc.
Ông!
Trong mắt "Thần tử" hàn quang lóe lên, đột nhiên hắn quyết đoán thân hình lóe lên, nhảy lên "Tử vong chi đài", một trảo bắt một đạo thân ảnh vào trong tay.
- Lâm Hi, ngươi dám đi thử xem! Ngươi nhìn đây là ai!
Tiếng quát như sấm, băng hàn tận xương, không mang theo chút cảm tình này, sát cơ sâm lãnh.
- Sư phụ!
- Sư phụ! --
...
Một màn này đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt đã nghe được tiếng kinh hô cực lớn.
Lâm Hi thân hóa chân long vốn đã rời khỏi, nhưng mà nghe tiếng kêu này thì quay đầu nhìn lại.
Lâm Hi nhận ra đây là tiếng kêu của đệ tử Chấp Pháp Điện!
Ông!
Một loại dự cảm đáng sợ ập tới, trong nội tâm Lâm Hi chấn động, không cần nghĩ ngợi quay đầu lại.
Sâu trong thời không, xuyên qua hư không, Lâm Hi nhìn thấy trong tay "Thần tử" bắt một lão giả, hắn quen thuộc lão già này không thể quen thuộc hơn.
Chấp pháp trưởng lão Hình Tuấn Thần!
Lão già tóc mai hoa râm là sư phụ của Lâm Hi, Hình Tuấn Thần!
"Thần tử" rõ ràng dám cầm hắn ra uy hiếp Lâm Hi.
- Ngươi dám!
Một tiếng quát phẫn nộ hiện ra, máu toàn thân dồn lên đầu, Lâm Hi mở to hai mắt, thân hình run lên, hắn không tin! Không tin "Thần tử" dám ra tay với Chấp pháp trưởng lão Hình Tuấn Thần!
- Hắn là trưởng lão Thần Tiêu Tông!
Lâm Hi giận dữ hét.
- Thì tính sao? Ngươi phản bội tông môn, cấu kết ma đạo, hắn không thể thoát được liên quan.
"Thần tử" lạnh lùng nói, cổ tay bóp chặt hơn.
Gương mặt Chấp pháp trưởng lão đỏ lên, so với "Thần tử" thì thực lực của hắn kém quá lớn. Lúc này các huyết đạo của hắn bị áp chế, không cách nào nói, chỉ nhìn ra xa và lắc đầu.
Ý đồ của Thần tử hắn sao không biết, nhưng mà muốn uy hiếp Lâm Hi. Hắn thân là trưởng lão, chưa từng phạm sai làm gì. "Thần tử" không có khả năng ra tay với hắn.
- Đi mau, không cần lo cho ta.
Thần sắc Chấp pháp trưởng lão bình tĩnh, ánh mắt rõ ràng truyền đạt ý niệm này.
- Đi mau! Hắn đang muốn dẫn ngươi quay về. Ngươi đã thoát ly môn phái, không có vấn đề gì với Chấp pháp trưởng lão cả. Hình Tuấn Thần là trưởng lão tông phái, hắn không dám giết.
Thị Huyết lãnh tụ cũng gấp giọng nói.
Hắn ngồi ở trên lưng chân long, nhìn tất cả vào trong mắt. Hắn kinh nghiệm phong phú, dụng ý của "Thần tử" hắn nhìn là thấy ngay.
Năng lực của "Thái Cổ Chân Long" quá cường đại, cho dù là "Thần tử", cho dù là "Phù Quang Lược Ảnh Đại Tiên Thuật" cũng không ngăn cản được Lâm Hi.
Biện pháp duy nhất của hắn chính là bức Lâm Hi trở về, bức Lâm Hi giao thủ với hắn, sau đó giết Lâm Hi.
Nhưng mà trong thời gian ngắn tìm kiếm được "Tử huyệt" của Lâm Hi, hơn nữa ra tay quyết đoán.
Giờ khắc này ngay cả Thị Huyết lãnh tụ cũng sinh lòng kiêng kỵ với Thần tử không từ thủ đoạn.
Đây mới thật sự là kiêu hùng.
- Hừ! Không tin sao? Đã cho rằng ta không dám ra tay với hắn sao?
Thần tử hừ lạnh một tiếng, đột nhiên xoay đầu lại nhìn qua đám đệ tử, trưởng lão Thần Tiêu Tông đầy khiếp sợ, lạnh lùng nói:
- Tất cả mọi người nghe đây!
- Hiện tại ta dùng thân phận tiếp nhiệm chưởng môn Thần Tiêu Tông tuyên bố, đệ tử Chấp Pháp Điện Lâm Hi tu luyện ma công, cấu kết ngoại đạo, giết hại đồng môn, dựa theo giới luật bổn môn tội đáng xử tử. Chấp pháp trưởng lão Hình Tuấn Thần bao che phản đồ, cùng một giuộc với phản đồ Lâm Hi, cấu kết làm việc xấu, một đám làm bất lợi tông môn, theo như tội -- xử tử!
Hai chữ "Xử tử" vừa ra tới, trong mắt "Thần tử" hiện ra một tia dữ tợn, thần sắc lãnh khốc và năm ngón tay khép lại.
Răng rắc!
Một tiếng xương cốt đứt gãy vang lên, trong ánh mắt khiếp sợ của vô số người, "Thần tử" vặn gãy cổ của Chấp pháp trưởng lão Hình Tuấn...
!!!
Rung động!
Vô cùng rung động!
Ai cũng không ngờ rằng "Thần tử" dám giết Chấp pháp trưởng lão Hình Tuấn Thần!
Trong thời khắc sắp chết hắn còn mở to con mắt, khóe miệng mỉm cười, hiển nhiên cũng không tin "Thần tử" thật sự động thủ với hắn.
Đôi mắt "Thị Huyết lãnh tụ" mở to, không thể tin nhìn qua một màn này.
Bọn người Sở Hữu Đạo cả kinh rét run lên, nhìn về phía "Thần tử" tràn ngập sợ hãi.
Tuy tổ chức Thị Huyết danh xấu rõ ràng, tiếng xấu ở bên ngoài quá nhiều, giết người càng không đếm được. Nhưng mà cho tới bây giờ chưa từng giết qua người nhà.
Tuy Hình Tuấn Thần là sư phụ trên danh nghĩa của Lâm Hi, nhưng là mà hắn làm chuyện gì cũng thanh bạch, căn bản không có cuốn vào chuyện gì, Thần tử nói giết là giết hắn.
Giờ khắc này bọn người Sở Hữu Đạo cũng lãnh giáo được cái gì gọi là thiên kiêu chi tử như mặt trời ban trưa của Tiên Đạo giới như, hắn lãnh khốc vô tình, tàn nhẫn thị sát khát máu.
- Không! --
Nhìn qua Chấp pháp trưởng lão mềm nhũn ngã xuống, Lâm Hi cảm giác trong nội tâm giống như có cái gì trọng yếu vỡ tan, sau đó là thống khổ vô tận, bi thương... Còn có trầm mặc và tức giận khắc cốt ghi tâm!
Sau cô cô Lâm Như Vân, lại có một người chí thân, lại có người bị lấy mạng trước mặt của hắn.
Một khắc này trời đất quay cuồng!
...
Chết, chết! Tất cả đều chết! Ha ha ha, cái gì Thần Tiêu Tông, cái gì Chấp Pháp Điện, cái gì đồng môn, đáng chết, tất cả đều phải chết.
Một khắc này trong mắt "Thái Cổ Chân Long" trong hiện ra sương mù huyết hồng, trong nội tâm bi thương, điên cuồng càng thêm điên cuồng!
Trong nội tâm Lâm Hi không có thừa nhận nổi, chỉ còn lại sát niệm thật lớn.