Huyền Từ nhìn về phía nơi xa, cuối cùng trong miệng nói:
“Hư không bất sinh, hư không bất diệt.
Chứng đắc hư không, hư không bất biệt”.
Nói xong, oành một tiếng, trên người Huyền Từ đại sư dâng lên hoả diễm vô tận, hắn ngồi trong hoả diễm, hai tay chắp lại, sau đó hoá thành tro bụi.
“Phương trượng!”
“Huyền Từ đại sư!”
“Sư phụ!”
Nhất thời tiếng khóc vô tận vang lên, theo đó là tự viện tả tơi không chịu nổi, điện phủ không ngừng sụp đổ, cả Lạn Đà tự lâm vào trong cho một loại thê lương vô tận.
Huyền Từ chết, Lạn Đà bế quan!
Lạc Ly thắng!
Hắn chầm chậm rời khỏi, từng bước từng bước bước xuống bậc thang xuống núi, sau đó quay đầu nhìn thoáng qua Lạn Đà tự lần cuối cùng, trong nháy mắt lóe lên, biến mất vô ảnh.
Trận chiến này nhanh chóng lan truyền khắp thiên hạ.
Hỗn Nguyên tông Hỏa Đức Chân ngã Lạc Ly, hỏa thiêu Lạn Đà tự, phá La Hán trận, kích sát Huyền Từ đại sư, làm cho Lạn Đà tự bế quan ba ngàn năm.
Trong lúc nhất thời, thiên hạ đều kinh!
Vô số tu sĩ, không thể tin được, khó có thể tin nhưng đó lại là sự thật.
Vô số người bắt đầu đoán xem bước tiếp theo của Lạc Ly sẽ là môn phái nào, nhưng mà không ai biết!
Lúc này, Lạc Ly căn bản vẫn chưa đi xa.
Hắn biến mất trong nháy mắt thực ra để thoát khỏi sự quan sát của mọi người, sau đó hắn lại trở về gần Lạn Đà tự chính là để tìm lại tấm bia đá mình vừa đánh bay đi.
Tấm bia đá này rất kỳ lạ, bên trong minh minh, giống như ông trời tương trợ, hoặc là sau lưng có người sắp đặt, không ngờ vật năm ấy mua được từ Quỷ thị lại có thể phá giải được hạo kiếp của mình, cho nên Lạc Ly muốn tìm tấm bia đá đó, để xem xem rút cục xảy ra chuyện gì.
Tấm bia đá chịu một kích của Lạc Ly, ước chừng đánh ra ba ngàn dặm, rơi xuống phía trên một chỗ núi hoang.
Cuộc đại chiến vừa rồi, vô số tu sĩ theo dõi, tấm bia đá này bị một Nguyên Anh Chân quân nhặt được, lập tức quay đầu chính là xa xa phi độn.
Hắn tưởng chính mình có thể đào tẩu, lại không biết dưới sự truy tung của Lạc Ly, căn bản không có chỗ nào để trốn.
Cho dù hắn liều mạng bỏ chạy, nhưng mà rất nhanh đã bị Lạc Ly đuổi tới, Lạc Ly đưa tay một trảo, ngay ở bên trong pháp bảo trữ vật Nguyên Anh Chân quân, thu tấm bia đá.
Nguyên Anh Chân quân nọ bị doạ tới mức không dám cử động, bởi vì chính mình hẳn phải chết không nghi ngờ. Nhưng thật không ngờ Lạc Ly lại xoay người bước đi, không liếc hắn lấy một cái.
Tấm bia đá này Lạc Ly lấy đến trong tay, xem qua cùng lúc đó mình ở bên trong Quỷ thị mua được giống như đúc, Lạc Ly nhất thời cười khổ, hắn đã biết năm ấy chính mình gặp được tiểu phiến kia là ai?
Cái gì mà tu sĩ tương lai? Thật ra người bán rong ấy không phải ai khác mà chính là mình của tương lai, cũng giống như lần trước, tự mình thông qua Quỷ thị, kết quả gặp được chính mình trong quá khứ.
Lạc Ly lắc đầu ném hết mọi chuyện khỏi đầu, bên trong bất tri bất giác rời đi, rời xa khỏi Lạn Đà tự. Hắn cứ tuỳ ý chạy, chẳng mấy chốc đã tìm được một chỗ bí ẩn, bắt đầu tu luyện.
Một kích mới vừa rồi, ở bên trong minh minh, chính là một pháp môn kì dị, đem lực lượng chính mình nắm giữ dung hợp, bộc phát, phát huy ra lực lượng không cách nào tưởng tượng.
Một quyền này vượt xa tất cả những thần uy pháp thuật mà Lạc Ly nắm giữ, vô cùng cường đại, ẩn chứa lực lượng siêu việt thế giới này.
Trong một quyền này, Lạc Ly như cảm nhận được một tin tức đến từ tương lai.
Đó chính là Hợp Đạo.
Lực Hợp Đạo phía trên Quy Nguyên!
Nhân cùng đạo hợp, pháp cùng thiên đồng!
Lạc Ly mặc kệ tất cả những thứ khác, chỉ ở đây chuyên tâm tu luyện, bắt đầu tổng kết lực lượng của một quyền này, quản nó như thế nào, bắt nó biến thành lực lượng chính mình!
Trong chỗ bí ẩn này, Lạc Ly cứ ngồi yên bất động như vậy trong suốt ba ngày.
Sau ba ngày, Lạc Ly thở dài một cái, cuối cùng cũng đã lĩnh ngộ được pháp một quyền này.
Một kích này, xảo diệu đem Hỏa chi đại đạo sáng thế diệt thế, Đạo đức thần uy, Bàn cổ diệt thế phủ, Tuyệt đối thần uy của Lạc Ly, toàn bộ lực lượng của Lạc Ly, dung hợp cùng một chỗ. Không nhiều hơn một phần, không ít hơn một tia. Vừa dúng phát huy đến cực hạn, bộc phát lực lượng siêu việt tất cả.
Lạc Ly chậm rãi nói: “Một quyền này đối với ta mà nói chính là hỗn nguyên thái nhất, chính là tối cao vô thượng, cho nên gọi là Thái Thượng đi!
Thái thượng quy nhất hỗn nguyên thủ!”
Lúc này Lạc Ly mới xuất quan.
Quay đầu nhìn lại thì thấy quả nhiên Lạn Đà tự đã giữ lời, sơn môn đóng kín, không ai có thể bước lên dù chỉ một bước.
Mà ba ngày này thiên hạ cũng đại biến.
Lạn Đà tự bế quan. Côn Luân cầm đầu khởi thảo văn thư, đại lực khiển trách hành động của Lạc Ly.
Trong văn thư của Côn Luân nói Lạc Ly mười phần độc ác, là thiên hạ đệ nhất ác ma, tự tung tự tác, muốn làm gì thì làm, hiệu triệu các tu sĩ trong thiên hạ cùng nhau tiêu diệt.
Trong đó còn bức bách Hỗn Nguyên tông giao Lạc Ly ra, đồng thời cắt đứt quan hệ với Lạc Ly.
Thư này vừa được đưa ra, nhất thời được rất nhiều môn phái khác ủng hộ, Bất Ngôn tông, Tâm Ma tông, Đại La Kim Tiên tông bày tỏ quan điểm ủng hộ. Trong thiên hạ có trên dưới sáu bảy mươi tông môn cũng lập tức hùa theo, cùng lập thư văn, bức bách Hỗn Nguyên tông giao Lạc Ly.
Ở dưới thảo nghịch văn này, rất nhiều tông môn ở địa vực Sở Nam, dưới sự cầm đầu của Hỗn Nguyên tông lại yên lặng không lời nào để nói, không có hồi ứng gì.
Sự phản hồi duy nhất chính là dưới sự căm phẫn, hai tên Phản Hư không rõ lai lịch âm thầm tiến nhập vào địa vực Sở Nam liền bị Địa hỏa long pháo, cách không viễn kích đánh cho thành tro bụi.
Trong nhất thời, thanh âm khiển trách nọ, lại bốc lên, Hỗn Nguyên tông ở bên trong mọi người khiển trách, gần như trở thành tà môn yêu phái gây họa thiên hạ!
Sau khi Lạc Ly xuất quan, âm thầm liên hệ với các mật thám ở khắp nơi của Hỗn Nguyên tông, biết được tin tức này, hắn liền mỉn cười.
Những mật thám này đều là những người của Hỗn Nguyên phụ trách ẩn náu ở mọi nơi, phụ trách một số việc bí mật của tông môn.
Nhìn thấy văn thư thảo nghịch nọ, Lạc Ly bắt đầu tìm kiếm và xác định mục tiêu tiếp theo của mình, xem xem tông môn nào to mồm nhất.
Trong lúc vô ý, Lạc Ly nhìn đến một cái tên: Khiên Cơ tông!
Khiên Cơ tông là môn giáo rất giảo hoạt, bọn họ nghiên cứu về tá lực đả lực, bốn lượng phá ngàn cân, thi hào trong môn: Phi ti năng dẫn sinh tử biến, tiêm ảnh khả giảo sơn hà diệt, thập chỉ lạp hạ tinh hòa nguyệt, nhất tuyến khiên ki thiên ngoại thiên!
Thật ra Hỗn Nguyên tông cùng Khiên Cơ tông cũng chẳng có mấy ân oán, hai tông môn cũng chẳng có mấy kết giao, nhưng mà trong thư văn thảo nghịch này, Khiên Cơ tông lại là kẻ hô hào lớn tiếng nhất, nhìn đi nhìn lại vẫn nổi bật nhất.
---------------