Lạc Ly rất là cao hứng, thưởng thức một giới tử linh giới trong tay, tới thương phô thứ ba trong phường thị.
Kiếp tu kia đang muốn làm ác, đánh cướp dê béo, muốn giết người cướp của, Lạc Ly xuất hiện, duy trì chính nghĩa.
Dê béo được cứu vô cùng cảm tạ, đem hai trăm tiên châu trên người đưa hết cho Lạc Ly làm tạ lễ, sau đó cảm kích không thôi rời đi, ít nhất kiếm được một mạng.
Trữ vật linh giới này chính là trữ vật pháp bảo của kiếp tu kia, Linh thổ giới này cũng không phải là tu sĩ nào cũng có tiên vực của mình, đại bộ phận đều là lấy trữ vật pháp bảo vi chủ.
Tính cả hai trăm tiên châu của dê béo, lần này Lạc Ly thu hoạch sáu trăm ba mươi tiên châu, hơn nữa tính cả hơn ba trăm tiên châu ban đầu, lập tức là đủ một ngàn tiên châu rồi.
Mà Lạc Ly dò hỏi ra được, kiếp tu kia trung thực đáp, biết gì nói nấy, nhất thời Lạc Ly có thể nói là hoàn toàn hiểu rõ về Sở tần phường thị và Linh thổ giới này.
Phường thị này chính là Hắc thị, là thế gia Tần một gia tộc tu tiên ở gần thành lập, ở Linh Thổ giới này cũng có gia tộc tu tiên.
Nhưng mà gia tộc tu tiên này khác với gia tộc tu tiên ở Trung thiên chủ thế giới, trong gia tộc phải có một tiên nhân trên cảnh giới Hư Tiên, tồn tại trong tiên giới mới tính là gia tộc tu tiên.
Nếu tiên nhân trong gia tộc bọn họ suy sụp, trong vòng ba trăm năm, gia tộc vẫn không có Hư Tiên mới thì gia tộc tu tiên này cũng chỉ có thể tính là tán tu.
Cả Linh thổ giới, dù tiên giới căn bản không tiến hành quản lý, chỉ là chế định một số thiên điều, vốn là thuận theo thiên lý, pháp tắc sinh tồn tu tiên tự nhiên, hơn nữa cũng có quy định, tiên nhân không được xuống quấy nhiều Linh thổ giới hoạt động, nhưng mà cả thế giới đều nằm trong khống chế của tiên giới.
Hỗn loạn trong trật tự, trật tự lại hỗn loạn!
Tổ tiên gia tộc Sở Tần ba vạn năm trước phi thăng tiên giới, hiện tại trong tiên giới đã tấn thăng cảnh giới phi tiên. Ngoài hắn ra, gia tộc Sở Tần còn có bảy tiên nhân, có thể nói gia tộc phát triển không ngừng.
Lạc Ly tới trước cửa hàng kia, chính là năm ấy sau khi Sở Tần lão tổ Tề Lão Hữu phi thăng, sống yên ổn ở tiên giới, mở ra cửa hàng đệ nhất này, có thể nói uy tín rất cao, ít nhất ba vạn năm qua chưa từng nghe nói đến chuyện lừa gạt hại người bao giờ.
Hơn nữa cửa hàng này, chỉ cần ngươi có tiên châu, trừ bỏ thuê đánh giết người, còn thì cái gì cũng bán.
Cửa hàng này này chính là bốn tầng thạch lâu, thoạt nhìn trông rất cổ kính, so với các cửa hàng khác trong phường thị thì không đủ hoa lệ.
Tên cửa hàng là Sở Tần lão điếm, sau khi tiến vào, Lạc Ly hơi hơi gật đầu.
Trong cửa hàng sử dụng không gian trận pháp, vốn là không gian rộng rãi, sau khi tiến vào lớn hơn gấp chục lần.
Đại sảnh sáng ngời, ước chừng có thể chứa mấy trăm người, vừa nhìn vào đấy thấy phú lệ đường hoàng.
Trong đại sảnh một loại quầy bàn làm bằng Tử Vân linh sam. Trước mỗi quầy hàng đều có một nữ tử xinh đẹp, mặc quần áo giống nhau. Tất cả đều khiến người ta có một loại cảm giác rung động tuyệt đối.
Khách hàng đi tới trước quầy hàng kia, mỹ nữ thị tùng bắt đầu giảng giải, các hàng hóa bên trong quầy hàng, từ các loại nguyên liệu cấp thấp nhất đến loại tiên đan tiên khí phổ biến nhất, tất cả đều có đủ.
Lạc Ly mỉm cười, xem ra hắn tìm đúng nơi rồi.
Ngay tại lúc này. Một thị nữ ra tiếp đón, ân cần chào hỏi Lạc Ly, khiến người ta có cảm giác như đang ở nhà.
Nàng tươi cười đầy mặt, nói: “Khách quan muốn tìm gì, có cần ta giới thiệu qua một chút không! Đồ trong Sở Tần lão điếm tuyệt đối sẽ làm cho toàn bộ khách hàng hài lòng mà về đó!”
“Ta muốn bán ra ít hàng hóa.” Lạc Ly thản nhiên nói.
Ở trên người Lạc Ly có một loại khí thế không nói nên lời, là uy nghi bao năm ở Trung Thiên chủ thế giới mà có được.
Thị nữ kia nghe lời này thì hơi ngẩn ra, nhưng mà cẩn thận quan sát khí thế của Lạc Ly, nhất thời bị Lạc Ly mê hoặc, nụ cười trên khuôn mặt lại càng rõ ràng.
Nàng nói: “Khách quan, mời qua bên này!”
Nàng vội vàng đưa Lạc Ly qua một góc, nơi đó có một lão sư phụ, chính là Chưởng Nhãn tiên sinh, phân biệt hàng hóa.
Lạc Ly lấy ra vân y hư nát, đưa cho Chưởng Nhãn tiên sinh.
Lão giả tiếp lấy, nhìn nhìn, nói:
“Phi thiên vân y, trung đẳng tiên khí, do đại phái trong tiên giới chế tạo nhưng mà bị kim điêu lôi điện tập kích, hư nát sáu phần, chỉ đáng giá một ngàn hai trăm ba mươi tiên châu.”
Lạc Ly gật đầu, bắt đầu lấy ra vật khác, đều là hắn thu hoạch được từ trong rừng hoang kia.
“Toàn thân xanh tươi, mười bảy phiến lá, dưới hấp thụ linh dịch, trên thu nạp nhật nguyệt tinh tam quang, đây là Thanh hoa diệp, tổng cộng ba viên, trị giá một trăm tiên châu.”
“Đây là Lục kết hoa, không thiếu gì cả, trị giá sáu mươi tiên châu, đây là Thược minh căn, trị giá trăm ba mươi tiên châu… Ồ, Ngọc tủy thảo…”
Đây là Đâu chiến linh viên viên trảo, đáng tiếc hư nát rồi, chỉ trị giá một trăm tiên châu, đây là Kim cương bạo hùng hùng chưởng, tài nguyên tốt, cái này đáng tám mươi tiên châu…
“Hắc chỉ, Khấu sa, Chu linh, Ám trúc này không đáng tiền, chỉ có thể bán theo cân, một đống này là mười ba tiên châu…”
Lạc Ly yên lặng chờ đợi, không lâu sai, toàn bộ thứ đồ này được bán sạch, lão giả nói:
“Dược tài bốn mươi sáu món, hoang thú tài liệu bảy mươi tám phân, toàn độ hàng hóa này, tổng cộng bốn ngàn chín trăm năm mươi chín tiên châu.
Cộng thêm Phi thiên vân y hư nát kia, tổng cộng sáu ngàn một trăm tám mươi chín tiên châu, khách quan một lần bỏ ra nhiều tài liệu như vậy sao, như vậy đi, ta cho ngươi giá tốt, sáu ngàn hai trăm tiên châu!”
Lạc Ly gật đầu nói: “Đa tạ!”
Tính cả số tiên châu mình đang có, trong tay Lạc Ly có gần bảy ngàn hai trăm linh châu.
Sau đó Lạc Ly nhìn về phía lão giả nói: “Cái này, ta nghe nói Sở Tần lão điếm, thứ gì cũng có, ta muốn cầu một minh bài thân phận, không biết có được không?”
Lão giả nghe vậy, nhíu mày nói: “Ta chỉ là một Chưởng Nhãn tiên sinh, chuyện này ngươi đi tìm Chưởng quầy mà bàn!”
Nói xong, hắn dẫn Lạc Ly đi tới phòng khách quý.
Phòng khách quý bài trí khác với đại sảnh, mặc dù diện tích không lớn, nhưng mà nơi nào cũng có bàn ghế cổ kính, đến đây còn có một cảm giác, thanh lịch hào phóng, thoải mái an nhàn.
Ở giữa phòng khách quý còn có một đống lò hương tử đồng, trong lò có bảy thành tiên hương đang từ từ bốc cháy, khiến trong phòng ngập tràn mùi linh khí.
Lạc Ly đến nơi này, một đại chưởng quầy béo tốt mỉm cười ra đón.
“Tại hạ là chưởng quầy của Tần Sở lão điếm Tần Chiêu Nghi, không biết huynh đệ xưng hô thế nào!”
“Lạc Ly bái kiến đạo hữu.”
Người béo này tu vi không thấp, đã là Hợp Đạo hậu kỳ.
“Hoan nghênh hoan nghênh. Lạc Ly lão đệ, lần đầu đến đây!”
Tần Chiêu Nghi dẫn Lạc Ly ngồi xuống, sau đó lập tức có thủ hạ dâng tiên trà lên!
---------------